Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai? (Phần 2)

Chương 14: Điều mong muốn


Đọc truyện Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai? (Phần 2) – Chương 14: Điều mong muốn

Tại một quán nước bình dân, có ba cô gái đang ngồi cạnh nhau tại một chiếc bàn nhựa nhỏ…

– Chị Như, em thấy hiện tại có vẻ rất không ổn rồi. Hình như, mọi người đang đặt nghi hoặc trên người em. – Nó vừa khuấy cốc nước chanh vừa ảo não nhìn Như.

– Sáu người kia hả? – Thư tròn mắt hỏi.

Nó gật gật đầu.

– Họ đã làm gì, hay đã nói gì với em rồi sao? – Như dừng tay, nhìn nó.

– Long đã hỏi em về cái tên Dương Ngọc Nhi, còn Nhật thì lúc nào cũng nhìn em chằm chằm mang ý dò xét… em nghĩ là họ đang nghi ngờ gì đó! – Nó chán nản cúi mặt.

Điều mà nó muốn hiện tại chính là một cuộc sống như bây giờ. Sống yên bình bên cạnh những người mình yêu thương ngày qua ngày.

Thế giới này có hàng tỷ người, nhưng trong một con số lớn đó lại chỉ có rất rất ít người trở thành người mà mình yêu thương, tin tưởng.

Điều này lại càng làm cho nó trân trọng họ hơn và nó không bao giờ muốn đánh mất bất cứ ai hết. Sống như hiện tại, không có được sáu người kia nhưng lại được ở cạnh họ mỗi ngày… như thế là cũng đã thỏa mãn lắm rồi.

Những chuyện trước kia, bất quá cũng chỉ còn là quá khứ chưa phai mờ và nó muốn để yên chúng trong quá khứ, lưu giữ chúng như lưu những kỉ niệm đau buồn mà nó không muốn nhớ lại và cũng không muốn chúng phá cái cuộc sống hiện tại của nó.

Nó không biết rằng: nếu như họ biết được nó là con nhỏ cận ngốc nghếch trước kia thì sẽ ra sao? Mọi chuyện rồi sẽ đi đâu về đâu? Nó sẽ phải đối mặt với họ như thế nào đây? Nó quả thật không biết và cũng chẳng muốn suy nghĩ đến điều đó nữa, vì hiện tại, nó là Long Hỏa Ngọc Nhi – Công chúa của Thổ Thiên Long.

Nhưng nó biết rõ một điều: thân phận của nó cũng sẽ bị bại lộ, vấn đề chỉ còn là thời gian mà thôi…


Như suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói với nó.

– Em vẫn còn yêu thương bọn họ sau những sự cố trước kia đúng không?

– Có lẽ thế… – Nó thở dài, nhẹ nói.

– Với thái độ như thế này của em thì chị chắc chắn em vẫn còn, không những thế còn sâu đậm hơn trước nữa. – Như khoanh tay.

Thư chỉ nhìn nó rồi đưa tay đặt nhẹ lên vai nó, nói.

– Nếu mà phải nói thật thì… sáu người kia, cũng rất tốt…

Nó chỉ gật đầu rồi lại thở nhẹ.

“Reng…”

Điện thoại Như vang lên.

– A lô. – Như nhấc máy.

– [….]

– Được rồi, em sẽ đến, anh đặt chỗ trước đi nhé! Em đến nhanh thôi. – Như cười nhẹ rồi tắt máy, cầm lấy túi xách bên cạnh, quay ra nhìn Thư và nó – Anh Kiệt rủ chị đi xem phim, chuyện thân phận của em thì hãy cứ để một thời gian xem sao đã, tốt nhất là thận trọng hơn hé! Thôi, chị đi đây, tạm biệt hai đứa!

Thế, Như rảo bước đi ra ngoài.

Nó với Thư ở đằng sau, trề môi nhìn bóng dáng Như.

– Đi chơi với trai mà bỏ bọn mình bơ vơ như thế này đây. – Thư chẹp miệng.

– Thôi bà ơi, tác thành cho đôi uyên ương đó đi a, cơ mà cũng không nên trọng sắc mà như thế chứ. Ai da, thật tủi thân a~ – Nó nhún vai, cười cười nói.

– Ê, hay bà với tôi đi ăn uống gì đó không? – Thư nháy mắt.

– Ý kiến hay, đi ăn pizza hải sản nhé? – Nó cười.

– Rất đúng ý tôi. – Thư cười rồi kéo nó đứng dậy.

Hai người khoác tay nhau cười nói vui vẻ…

o0o

Tại Thổ Thiên Long…

Bố Vương và Thành đang ngồi uống trà cùng nhau…


Thành nhấp một ngụm trà rồi nghiêm túc nhìn bố Vương, nói.

– Bố, như thế này thì không ổn đâu. Chẳng lẽ bố cứ để sáu cậu kia vây quanh lấy Tiểu Hỏa Nhi suốt sao? Rồi nhỡ đâu, con bé động tâm với cả mấy người bọn họ thì… quả thật không ổn. Quá đa tình!

Bố Vương nghe vậy, nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn, cười nói.

– Con yên tâm, bố làm gì cũng phải tính toán kĩ chứ, đây lại đặc biệt là chuyện liên quan đến hạnh phúc của Tiểu Hỏa Nhi, sao bố có thể để qua loa được. Sáu chàng trai đó đều là người tốt, đều biết quan tâm, chăm sóc đến người mình yêu thương, và đặc biệt, đều yêu Tiểu Hỏa Nhi, con bé cũng thích mà đúng không?

– Có lẽ. – Thành gật nhẹ đầu – Nhìn thái độ của con bé đối với họ rất khác lạ… Nhưng, bố tính như thế nào rồi?

– Hừm, con cũng đã trưởng thành rồi, đủ lớn để biết điều này. Để bố kể cho con nghe về lời tiên tri của Ngài Long Thiên Quốc Nhiễm – cụ Tổ của chúng ta nhé!

Bố Vương khẽ cười rồi vẫy tay với Thành. Hai người chụm đầu vào nhau rồi thì thầm gì đó…

o0o

Nhiều ngày sau…

Tại nhà nó…

Nó đang ngồi xem ti vi, thì bỗng dưng có tiếng bước chân chạy xồng xộc vào nhà…

– A! Nhi ơi!! Có tin này đặc biệt lắm nhé!!

Thư từ đâu chạy đến, lao vào ghế sofa – nơi nó đang ngồi làm nó nảy mình.

Nó ôm ngược trấn tĩnh rồi nhăn nhó nhìn Thư.

– Có chuyện gì mà bà trông ghê… ghê vậy?


Thư thở hồng hộc rồi hít một hơi nói.

– Bà biết chị Như nhà mình không?

– Bà làm sao đấy? Chị Như sao tôi lại không biết, hỏi thế mà cũng hỏi nữa. – Nó bĩu môi.

– Ừ, tôi hỏi cho có lệ thôi, hehe… mà chị Như với anh Kiệt nhà bà ấy…biết sao không? – Thư tỏ ra vẻ mặt thần bí.

Nó lắc lắc. Sao lại liên quan đến anh trai nó nữa?

Thư vỗ ngược ra oai, rồi nhìn thẳng vào mặt nó, nói.

– Bà đúng là không biết cập nhật thông tin, nghe tôi nói đây này, chị Như và anh Kiệt – hai người đó đang hẹn hò đấy!

….

——– Hết chương ———–

– Lại có thêm một cặp đôi nữa rồi nè!

– À mà vấn đề về bộ truyện mới ấy, nếu Hime vẫn có thể bảo đảm được lịch ra truyện bình thường thì vẫn được các bạn ủng hộ ra truyện chứ ạ?

– Mong các bạn ủng hộ truyện.

– Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.