Đọc truyện Ê Hổ Cái Em Là Của Anh – Chương 24
Nắng vàng soi sáng mảnh vườn xanh thẳm bãi cỏ mềm mại như tấm
thảm lông màu xanh lá , tiếng chim ríu rít hót vang . Uyên Nhi nằm trên thảm cỏ
mềm mại đôi mắt nhắm nghiền hàng lông mày thanh tú thi thoảng lại nhíu lại vì nắng
gắt , sáng nay khi mới tỉnh dậy cô và Bảo Ngọc cùng nhìn hai chiếc gối ướt đẫm ố
vàng nước mắt chẳng biết làm gì hơn ngoài nhìn nhau thở dài , không lẽ yêu là
khổ sở như vậy ?
*****************
Ở một nơi khác …
– What ?
Jenny gân cổ hét lên ánh mắt mở to vì kinh ngạc , Uy Vũ nhàn
nhã ngồi đó liếc cô một cái chậm rãi nói
– I want you to
stay here in about a week more ( Tôi muốn
bạn ở lại đây trong khoảng một tuần nữa )
Trừng mắt nhìn Uy Vũ , Jenny nghiến răng thốt ra từng chữ nặng
nề
– That girl likes you
( Cô bé đó đã thích cậu )
Uy Vũ không hề phủ nhận gật đầu
– So why you still
need me ( vậy sao bạn vẫn cần tôi )
Khóe môi nhếch lên một nụ cười gian trá ánh mắt sâu xa
– Because she not yes
admit it ( bởi vì cô ấy chưa có thừa nhận điều đó )
Jenny thở hắt ra bàn tay nắm chặt che dấu sự phẫn nộ , cô
gái ấy mới có 18 tuổi thật tội nghiệp cho cô ấy khi đụng phải tên ác ma này .
Như nhớ ra điều gì đó Jenny nhìn Uy Vũ nói lớn
– What about Tony
? (
còn về Tony ? )
Nhắc đến vấn đề này Uy Vũ cũng bấn lắm anh đã từng bóng gió
nói với Tuấn Anh về chuyện này nhưng thằng cha kia chưa nghe được một nửa đã vội
vàng cúp máy không lẽ Tuấn Anh thực sự là GAY ?
– Hey what about him
?
Uy Vũ nhìn Jenny một lát bỗng nhiên thở dài
– Tony don’t like you
( Tony không thích cậu )
– What ?
Jenny gần như nhảy dựng lên khi nghe câu đó nhưng cô cảm thấy
có gì đó không đúng khi cô mới tới đây Tony còn gọi điện tới hỏi thăm cô rất
nhiệt tình vả lại ngày hôm qua họ vẫn nói chuyện qua điện thoại mà , cô nhìn Uy
Vũ bằng ánh mắt nghi ngờ
– You lie ?
Uy Vũ nhún vai sắc mặt không chút thay đổi
– Why I have to ? (
sao tôi phải làm vậy ? )
Sự chịu đựng đi đến giới hạn cuối cùng Jenny đứng dậy chỉ
tay vào mặt Uy Vũ tuyên bố
– I will not help you
( tôi sẽ không giúp cậu )
Nhún vai tỏ vẻ không quan tâm khuôn mặt không có chút dấu hiệu
kinh ngạc hay hoảng hốt , Jenny càng giận hơn cô chợt nhớ ra
– But I will call
Elena come and help you ( Nhưng tôi sẽ gọi Elena tới và giúp cậu )
Câu nói này đánh trúng vào điểm yếu của Uy Vũ mắt anh mở to
nhìn cô gái trước mặt miệng mấp máy muốn nói gì đó nhưng Jenny đưa tay lên chặn
lại môi nở một nụ cười gian xảo
– Do not thank were
friends ( đừng cảm ơn chúng ta là bạn mà )
Không cho anh thời gian phản bác Jenny xoay người bỏ đi và bỏ
lại một câu
– Good luck Will (
Chúc may mắn Will )
Nhìn theo bóng dáng cao gầy của Jenny , Uy Vũ tự mắng mình
ngu ngốc đúng là độc nhất là dạ đàn bà lẽ ra anh không nên chọc vào đàn bà nhất
là loại đàn bà kiêu căng thâm hiểm như Jenny bây giờ ai có thể giúp anh thoát
khỏi cơn ác mộng này đây …
****************
Quay về phòng với tâm trạng hả hê đột nhiên Jenny thấy Uyên
Nhi đang đi tới đôi mắt màu xanh lục chợt lóe lên cô véo tay mình một cái thật
đau để nước mắt trào ra rồi đi tới cạnh Uyên Nhi giả vờ đụng vào cô ấy , Uyên
Nhi đỡ lấy người mình vừa đụng vào phát hiện ra đó là bạn gái Uy Vũ nhưng tại
sao cô ấy lại khóc ? Uyên Nhi dùng vốn tiếng anh ít ỏi của mình hỏi Jenny
– Why are you cry ? (
Sao bạn lại khóc )
Phát hiện ra con mồi đã cắn câu Jenny cố khóc to hơn thảm
thiết hơn
– Will ….
Thấy Jenny khóc lớn như vậy Uyên Nhi cũng bắt đầu luốn cuống
– What happen ( Có
chuyện gì vậy ?)
Cố gắng để nước mắt trào ra Jenny nức nở
– Will … Will
Will … Uy Vũ , có chuyện gì vậy không phải tình cảm của hai
người này vẫn rất tốt sao ? anh ta đã làm gì Jenny khiến cô ấy khóc dữ như vầy
?
Tiếng Anh không tốt nên Uyên Nhi không biết nên an ủi Jenny thế nào cả đang
lúc cô cuống hết cả lên thì Bảo Ngọc đi tới , Uyên Nhi thở hắt ra gọi lớn
– Ngọc lại đây đi
Bảo Ngọc đến bên Uyên Nhi nhìn thấy Jenny khóc nức nở thì chỉ
tay vào Uyên Nhi lắp bắp
– Cậu đánh cô ấy hả ?
– Không
Uyên Nhi hét toáng lên với Bảo Ngọc , sao cô có thể làm vậy
chứ cho dù có là tình địch đi chăng nữa cô cũng không thể đánh Jenny được nếu
làm vậy không phải Uy Vũ sẽ ghét cô hơn sao ?
Bảo Ngọc thấy bạn thân gấp tới mặt đỏ bừng giọng cao lanh lảnh
thì gật gật đầu
– Vậy sao cô ấy khóc
?
Uyên Nhi lắc đầu khuôn mặt lộ rõ vẻ ngơ ngác ,
– Cậu hỏi đi mình ngu
Tiếng Anh mà
Jenny tuy không nói được tiếng Việt nhưng nghe thì cô vẫn hiểu
nhưng khi nghe cuỗ đối thoại của hai cô gái trước mặt cô lại có cảm giác như bị
đá đập vào đầu vậy chả hiểu mô tê gì cả …
Bảo Ngọc nghĩ ngợi một chút rồi nhìn Jenny nhẹ nhàng hỏi
– Are You ok ? ( bạn
không sao chứ ? )
Jenny nhìn cô gái trước mặt , ngạc nhiên không thôi đây là lần
đầu tiên cô đối diện và nhìn thẳng vào mặt Bảo Ngọc cô cảm thấy cô gái này rât quen
mắt mình như đã nhìn thấy ở đâu đó , tuy rất tò mò muốn hỏi chuyện cô gái xinh
đẹp nhỏ nhắn này nhưng Jenny vẫn không quên mục đích việc mình đang làm cô nấc
lên một tiếng nức nở
– Will … he has
another girl ( Will… anh ta có cô gái
khác )
Has another girl ? có cô gái khác ư ? Will .. Uy Vũ , Uyên
Nhi sửng sốt mở to mắt
– Hả Uy Vũ có cô gái
khác ?
Bảo Ngọc là người biết tường tận chuyện này làm sao cô có thể
tin những lời này của Jenny nhưng cô không vội vạch trần mọi chuyện chỉ lắc đầu
với Uyên Nhi rồi nói với cô
– Đưa cô ấy vào phòng
cậu đi ở đây không tiện để nói chuyện ..
Uyên Nhi gật đầu rồi dìu Jenny đang khóc không ngừng vào
trong phòng , Bảo Ngọc đi đằng sau cảm thấy bái phục Jenny khóc giả mà như khóc
thật …
Vào bên trong Uyên Nhi lấy khăn giấy cho Jenny lau mặt rồi
ngồi xuống bên cạnh nhìn cô với ánh mắt lo lắng , Jenny thấy ánh nhìn lo lắng của
Uyên Nhi đột nhiên cảm thấy bản thân có tội khi bày trò như vậy nhưng đâm lao
thì phải theo lao thôi , Bảo Ngọc ngồi xuống cạnh Jenny hỏi cô
– Tell me what happen
? ( nói cho tôi biết có chuyện gì ? )
Jenny nức nở trả lời
– Will he … he and my
best friend huhu ( Will anh ta … anh ta và bạn thân của tôi )
– Will anh you best
friend ? ( Will và bạn thân của cô ? )
Uyên Nhi nghe thấy vậy ngay lập tức hét toáng lên
Bảo Ngọc vỗ nhẹ tay Uyên Nhi
– Cậu ra ngoài đi
mình sẽ nói chuyện với cô ấy
Uyên Nhi thẫn thờ gật đầu rồi đi ra ngoài khuôn mặt lộ rõ vẻ
buồn bã thất vọng …
Bóng dáng Uyên Nhi khuất dần nhưng tiếng thút thít nức nở vẫn
không ngừng , Bảo Ngọc thở dài ngao ngán quay lại nói bằng thứ tiếng cô gái kia
nhất định sẽ hiểu
– Dừng lại đi cô ấy
đi rồi
Khi mới nghe xong
Jenny còn có chút ngạc nhiên cùng sửng sốt nhưng rất nhanh cô hồi phục lại trạng
thái bình thường chăm chú xem xét đánh giá cô gái trước mặt , quả thật rất quen
hình như đã gặp ở đâu đó còn nữa cô bé này có vẻ rất lợi hại có thể nhận ra cô
đang diễn kịch . Nở một nụ cười Jenny nói
– How do you no I
pretend ? ( làm thế nào bạn biết tôi giả vờ ? )
Đôi môi hồng của Bảo Ngọc cong lên tạo thành một nụ cười
xinh đẹp cô đưa ngón tay lên dõng dạc nói
– Thứ nhất chị hiểu
tôi đang nói gì , thứ hai chuyện của chị và anh Vũ hoàn toàn là giả , và thứ ba
chị không thích anh Vũ .
Nghe rõ ràng từng câu từng chữ cô nói Jenny vỗ tay mỉm cười
– You good ( bạn được
đấy )
Bảo Ngọc nhún vai ngồi xuống chiếc ghế gần đó nhìn Jenny hỏi
thẳng
– Sao chị lại làm vậy
?
Lấy khăn ướt lau đi chút nước còn lại trên mặt Jenny thản
nhiên nói
– Will is an
idiot ( Will là tên ngốc )
Ngạc nhiên vì câu nói của Jenny nhưng cũng có chút cảm giác
thú vị Bảo Ngọc cười hỏi
– What did he do ? (
anh ấy đã làm gì? )
Sự phẫn nộ lần nữa được khơi mào Jenny nói hết đầu đuôi câu
chuyện kể từ khi Uy Vũ nhờ vả cô giả làm bạn gái và cái kết thúc trong cãi vã của
hai người hôm nay cho Bảo Ngọc nghe , nghe xong Bảo Ngọc ngạc nhiên nhìn Jenny
– Chị thích Tuấn à
không Tony ?
Không chút do dự gật đầu đồng thời Jenny cũng nhớ ra chuyện
bản thân luôn thắc mắc cô hỏi Bảo Ngọc
– Shape as Ive ever
seen you ( Hình như tôi đã từng gặp bạn )
Bảo Ngọc thẫn thờ lắc đầu cô không ngờ Jenny lại thích Tuấn
Anh , tuy biết rằng có thể anh sẽ không thích cô ấy nhưng … đợi đã Jenny vừa
nói gì ?
– Chị vừa nói gì vậy
?
Jenny xuýt sặc khi nghe câu đó cuộc nói chuyện này cũng thật
là kì lạ hai người nói chuyện với nhau mỗi người nói một thứ tiếng … Jenny bình
tĩnh nhắc lại
– I say did we eve
meet ? ( tôi nói chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa ? )
Bảo Ngọc “ à “ một tiếng lại lắc đầu
– Chưa tôi chưa bao
giờ ra nước ngoài
Tuy vẫn còn nghi ngờ và thắc mắc nhưng Jenny vẫn gật đầu ,
như phát hiện cả hai đã lạc đề Bảo Ngọc hỏi Jenny
– Chị nói cô gái tên
Elena kia sắp qua Việt Nam ư ?
Jenny gật đầu
– That’s right i call
her come here ( đúng vậy tôi gọi cô ấy tới đây )
– Chị chắc rằng việc
này sẽ không gây tổn thương cho Nhi chứ ?
Jenny gật đầu tuy rằng cô không chắc lắm vì Elena là một con
người thủ đoạn nhưng nếu cô ấy đi quá giới hạn cô sẽ chấm dứt trò chơi này ngay
tức khắc rồi đưa cô ấy trở về Mỹ …
– Được tôi sẽ giúp chị
để thực hiện kế hoạch này nhưng nếu Nhi bị tổn thương tôi sẽ đạp đổ tất cả
Một cảm giác bái phục dâng lên trong lòng Jenny cô mỉm cười
gật đầu giơ bàn tay lên bắt tay với Bảo Ngọc
– Let’s star this
game ( hãy bắt đầu trò chơi nào )
******************
Sauk hi nói chuyện với Jenny xong xuôi đâu đấy Bảo Ngọc mới
đi tới phòng Uyên Nhi thấy cô đang ngồi ngẩn người trong lòng lại có chút không
nỡ nhưng Uy Vũ thật quá đáng còn muốn Uyên Nhi phải thừa nhận và phục tùng
anh nữa điều này khiến Bảo Ngọc khó chịu
tuy cô biết rằng cô đồng ý với kế hoạch này một phần cũng là vì Uy Vũ đã dám
đem Tuấn Anh đi giới thiệu với cô gái khác …
Tới gần Uyên Nhi cô gọi
– Nhi
Uyên Nhi nghe tiếng gọi quen thuộc quay đầu lại hỏi
– Sao rồi ?
Bảo Ngọc ngồi xuống cạnh cô thở dài buồn bã
– Jenny có một người
bạn thân tên Elena , anh Vũ đã lén lút yêu đương với cô ta trong khi quen Jenny
hôm nay Jenny tình cờ gọi cho cô gái kia nghe được một số chuyện nên mới biết
cô ấy đang rất buồn
Lòng tin sụp đổ hoàn toàn Uyên Nhi không ngờ Uy Vũ lại là
người như vậy bắt cá hai tay ư anh thật quá đáng , đôi mắt dần trở nên nóng ấm
những giọt nước ấm nóng mặn chat nhẹ nhàng tuôn ra Uyên Nhi đưa tay lên lau đi
nước mắt tự nhủ rằng “ Cũng may mình chưa nói thích anh ấy ,cũng may mình đã biết
chuyện này “ cảm thấy may mắn khi không bị tổn thương giống Jenny nhưng tại sao
lòng cô vẫn đau như vậy ?…