Duyên Nợ Ba Sinh

Chương 14


Đọc truyện Duyên Nợ Ba Sinh – Chương 14

Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ rồi, mặc dù hắn không cam tâm tình nguyện, nhưng cuộc hôn nhân của hắn và Bạch Yến Vũ cũng coi như không tệ, dù sao Bạch Yến Vũ là người Đường Dương yêu thật sự.

Huống chi trong chuyện này, Bạch Yến Vũ coi như là một nửa người bị hại.

Tuy nói ban đầu ở khách sạn đêm đó Bạch Yến Vũ ỡm ờ ở chung với hắn, nhưng cũng bởi vì yêu hắn nên cô ta mới ở với hắn. Lần đó sau khi nạo thai nếu không phải phía đối tác của Đường thị yêu cầu cô ta là người liên lạc, thì cô ta đã sớm từ chức rời khỏi Đường thị, rời khỏi hắn rồi.

Nếu không phải Đường Dương đau khổ cầu xin, Bạch Yến vũ sẽ không ở lại. Tuy cô ta nghèo khó nhưng cũng có lòng tự tôn. Tuy cô ta yêu Đường Dương nhưng cũng không muốn làm người thứ ba, cho dù giữa hắn và vị hôn thê không có tình cảm.

Khi người đàn ông mình yêu cầu xin mình như vậy, sao Bạch Yến vũ có thể không ở lại. Chẳng qua, việc này chỉ lại làm khổ cả hai, người mình yêu luôn ở bên cạnh, làm thế nào có thể nhịn nổi, không xảy ra chuyện gì đây.

Sau khi Bạch Yến Vũ biết Đường Dương và Cảnh Thần hủy hôn đã kinh ngạc một phen, kế đó rất thâm tình nói tất cả đều do cô ta, nếu không phải cô ta thì Đường Dương và vị hôn thê có thể hạnh phúc bên nhau, đều tại cô ta mang nhiều phiền phức cho Đường Dương.

Bởi vì hủy hôn, nên ở Đường thị, Đường Dương cũng chẳng được tốt như trước kia.

Trước kia mọi người đều biết Đường Dương là cậu út nhà họ Đường, người nắm quyền hiện tại của Đường gia rất coi trọng hắn, hắn còn có vị hôn thê là cô con gái độc nhất của nhà họ Cảnh. Tầng tầng lớp lớp tụ hội một chỗ, tất cả mọi người đều biết, Đường Dương rất có thể là người nắm quyền kế tiếp của Đường gia, cho nên ở Đường thị mọi người hơi mở cánh cửa tiện lợi cho hắn cũng không có gì lạ.

Đáng tiếc Đường Dương và Cảnh Thần hủy hôn, nguyên nhân là do chuyện xấu của Đường Dương bị truyền thông phanh phui. Tuy hai nhà Cảnh – Đường vì một số nguyên nhân mà không trực tiếp đứng ra tuyên bố, nhưng nhân viên cấp cao của Đường thị đều biết, những cánh cửa từng mở ra cho hắn đều nhanh chóng đóng lại.


Nhưng trong thời điểm khó khăn như vậy, Bạch Yến Vũ vẫn luôn ở bên hắn, cho dù hắn không phải người thừa kế của Đường thị, khi hắn chẳng có cái gì, Bạch Yến Vũ vẫn đợi hắn trước sau như một. Cô ta luôn nói vì cô ta nên hắn mới trở nên như vậy, nếu cô ta chưa từng yêu hắn thì tốt rồi, nhưng Đường Dương là người vĩ đại như thế, sao cô ta có thể không yêu hắn!

Không thể không nói Bạch Yến Vũ là một cô gái lợi hại, cô ta sử dụng thành thạo chiêu lấy lùi làm tiến, che giấu bản thân rất giỏi. Cho nên dù Đường Dương có phát hiện ra manh mối gì thì cũng vì sự dịu dàng của cô ta mà quên mất, càng lún càng sâu.

Đường Dương muốn vãn hồi hôn ước với Cảnh Thần, nhưng cũng không có cách nào cự tuyệt Bạch Yến Vũ, mối quan hệ này được duy trì đến khi bị truyền thông phanh phui. Chuyện hai nhà Cảnh – Đường hủy hôn được làm sáng tỏ, trong giới thượng lưu, chuyện của hai nhà mọi người đều đã sớm biết trong lòng song không nói ra, chỉ có vài người không biết mà thôi.

Truyền thông làm sáng tỏ việc hai nhà Cảnh – Đường hủy hôn, sau đó là bối cảnh của Bạch Yến Vũ, truyền thông làm hết mọi cách cho mọi người tin Đường Dương và Bạch Yến Vũ là thật lòng yêu nhau.

Nhiều người nói làm vàng cũng phải chảy, cuối cùng Đường Minh Húc không thể không ra mặt để Đường Dương cưới Bạch Yến Vũ.

Cậu út nhà họ Đường – Đường Dương vì tình yêu với Bạch Yến Vũ đã hủy hôn với Cảnh gia, Bạch Yến Vũ vì Đường Dương mà sinh non, hai người thân mật như vậy, nếu không kết hôn thì dư luận sẽ bất lợi với Đường gia. Không thể hợp tác với Cảnh gia đã ảnh hưởng rất lớn đến Đường gia, nếu thêm dư luận nữa thì…

Do đó Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ, tuy hôn lễ không long trọng nhưng cũng xứng với thân phận cậu út nhà họ Đường. Bạch Yến Vũ được như ước nguyện trở thành thiếu phu nhân của Đường gia, mặc dù Đường Dương không còn tư cách thừa kế Đường gia nhưng lấy được cô vợ là người hắn yêu, tuy có tiếc nuối, song cũng coi như hạnh phúc.

Sau khi kết hôn bọn họ không ở biệt thự Đường gia nữa mà dọn đến chỗ Đường Dương. Bọn họ muốn trải qua cuộc sống hai người ngọt ngào, quan trọng hơn là Bạch Yến Vũ không thể thích nghi với cuộc sống ở Đường gia, cho dù cô ta cố gắng thế nào cũng không hòa nhập nổi mọi người ở nhà họ Đường.


Có vài thứ cần sự lắng đọng của thời gian.

Cuộc sống hạnh phúc sau khi kết hôn của Đường Dương và Bạch Yến Vũ cũng không liên quan đến Cảnh Thần, sau khi trở thành nghiên cứu sinh tiến sĩ, thời gian cô được sắp xếp gần như kín hết. Tuy chương trình học không nhiều nhưng giáo sư của cô sắp xếp nhiệm vụ làm việc rất nhiều.

Vốn Phong Tế muốn thừa dịp Đường Dương kết hôn, chuẩn bị đính hôn với Cảnh Thần, nhưng Cảnh Thần không có thời gian mà Cảnh Hoằng Hi cũng không muốn Cảnh Thần đính hôn sớm. Tuy chuyện hai người được ông và Phạm Niệm Chân đã đồng ý từ lâu nhưng dù sao bây giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt.

Chuyện Đường Dương và Bạch Yến Vũ bị truyền thông làm quá lớn, nếu hiện tại Cảnh Thần và Phong Tế tổ chức đính hôn, người bình thường thì không biết nhưng người trong giới thượng lưu đã thành tinh, chắc chắn sẽ đoán ra một ít chân tướng phía sau.

Phong Tế muốn nhanh chóng biến Cảnh Thần chính thức thành người của mình nên mới vội vã muốn đính hôn. Nhưng khi Cảnh Hoằng Hi phản đối, anh cũng chỉ có thể chọn chờ đợi. Tuy anh không thèm để ý đến dư luận, anh cũng có thể khiến truyền thông đi theo hướng mà anh muốn, nhưng dù sao lòng người không thể khống chế nổi, người trong giới thượng lưu đều có con đường tin tức của mình.

Thế thì tạm thời không tính vậy, thời gian trôi qua nhanh chóng, hai năm sau, Cảnh Thần đã hoàn thành luận văn của mình, bảo vệ vô cùng tốt, rốt cục cũng có thể về nước.

Phong Tế tổ chức một party cho Cảnh Thần, mời bạn học của cô tham gia. Muốn có cuộc sống tốt, bạn bè và tiền bạc là không thể thiếu.

“Sally Celeste, về nước cũng không được quên liên lạc với mình đó. Cậu cũng thật là ở lại đây có gì không tốt, cố tình muốn về nước!” Catherine bưng một ly rượu, bất mãn nói.


“Catherine, mình là về nhà. Lá rụng về cội là truyền thống của người Trung Quốc, cậu hiểu không?” Cảnh Thần nhẹ nhàng cầm ly rượu vàng, dưới ánh đèn có vẻ đặc biệt xinh đẹp.

Catherine cho cô một ánh mắt xem thường, “Mình đương nhiên biết, nhưng vẫn thấy không thoải mái. Tuy hiện tại cách thức liên lạc rất dễ, nhưng khó có thể gặp lại. Cậu thì tốt rồi, sau khi hoàn thành học phần bèn chạy lấy người, mình còn phải làm nô dịch cho giáo sư một năm nữa!”

Cảnh Thần nở nụ cười, “Giáo sư của chúng ta chỉ bắt những đệ tử mà ông ấy coi trọng làm nô dịch, cậu xem sư tỷ Shirley đi, chẳng phải giáo sư đều nuôi thả chị ấy sao?”

Catherine suy nghĩ một chút liền lập tức rùng mình, cuối cùng lắc đầu nói, “Mình vẫn nên làm nô dịch cho giáo sư thôi, sư tỷ Shirley đi theo giáo sư đã năm năm còn chưa được tốt nghiệp, đúng là….”

Cảnh Thần mỉm cười không nói gì.

Tình huống giữa giáo sư và sư tỷ Shirley khá phức tạp, cô là học trò không muốn tham dự vào, tuy hai năm nay ở bên cạnh xem kịch rất vui vẻ, nhưng không cẩn thận dính vào thì rất phiền toái.

Catherine cười khẽ nói với Cảnh Thần, “Cậu trở về là muốn tổ chức hôn lễ với Phong Tế nhỉ, đến lúc đó không được quên mời mình đấy, còn phải trả toàn bộ chi phí đi lại ăn ở nữa! Đương nhiên là hai người, mình và Eide.”

“Tổ chức đính hôn trước đã, lễ cưới sẽ tổ chức vào nửa năm sau.” Cảnh Thần giải thích. Catherine có thể coi như người bạn đầu tiên ở thế giới này của cô, quan hệ giữa hai người cũng rất tốt, nếu không cô ấy cũng không đưa ra yêu cầu như vậy.

Giới thượng lưu rất coi trọng lễ đính hôn, lễ đính hôn không thua kém lễ cưới là bao. Nhưng lễ đính hôn của cô và Phong Tế cũng không có gì, chỉ là theo anh bay sang Pháp thử áo cưới thôi.


“Kẻ có tiền như hai người phiền toái quá.” Catherine không chút để ý nói, “Giống mình và Eide mới tốt, trực tiếp du lịch kết hôn.”

“Nói thật làm như cậu không có tiền vậy, sau khi hai người du lịch kết hôn, cậu và Eide phải trải qua một khoảng thời gian như thế nào?” Cảnh Thần nhíu mày hỏi.

Catherine đen mặt, nhà cô ấy và nhà Eide tuy không thể so với Cảnh Thần, nhưng cũng có uy tín trong giai cấp tư sản, do đó sau khi hai người du lịch kết hôn, bị hai bên gia đình mắng một trận, cuối cùng phải bất đắc dĩ tổ chức một hôn lễ long trọng.

“Đừng nói nữa.” Catherine phất tay, ánh mắt nhìn về phía Phong Tế đang bị một đám nữ sinh vây quanh nhưng vẫn cười ôn hòa, “Phong nhà cậu bị nhiều người vây quanh vậy, cậu không lo sao?”

“Mình tin anh ấy, Catherine.” Cảnh Thần mỉm cười nói một cách chắc chắn. Tình cảm giữa cô và Phong Tế người ngoài không thể nào hiểu được. Không ai có thể chen vào giữa hai người họ, bọn họ tin tưởng nhau, từ lâu đã dung nhập vào xương tủy.

Kiếp trước trải qua nhiều việc thế này, giờ sao có thể vì một việc nhỏ mà gây gổ chứ, khiến hai bên không thoải mái. Khi ở chung hai người thường lấy một số việc nhỏ ra trêu ghẹo nhau, xem như tình thú, nhưng trước mặt người ngoài tuyệt đối không tùy tiện nhắc loạn.

Catherine nhìn chằm chằm Cảnh Thần, một lúc lâu mới thở dài nói, “Sally Celeste, có đôi khi mình nghĩ cậu và Phong là một đôi vợ chồng già. Khi hai người ở cùng nhau, luôn tỏa ra không khí ấm áp, hài hòa, hai người giống như một thế giới vậy. Nói thật bọn họ cũng chỉ có thể đến gần Phong lúc này, dù sao anh ấy cũng là nửa chủ nhân của party.”

Cảnh Thần và Phong Tế đối với bạn bè trai gái phương Đông, ở thàn phố này còn có chút danh tiếng, nam nho nhã điển trai, nữ xinh đẹp dịu dàng, người ái mộ hai người cũng có. Chẳng qua tình cảm hai người đã ăn sâu vào xương tủy, người ngoài không thể chen vào.

“Đó chính là khao khát của nữ sinh với đàn ông.” Cảnh Thần nhẹ nhàng nói.

Đối với người ngoài Phong Tế vĩnh viễn là người tuấn nhã cao quý, anh là người ra sao, trên đời này chỉ có mình Cảnh Thần hiểu rõ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.