Đọc truyện Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới – Chương 42
Vô song nàng tỉnh rồi,chờ xíu ta sẽ làm cho nàng khoẻ lại,hắn lo lắng nhìn người ngọc trong lòng
– Vô Song ánh mắt mệt mỏi,khuôn mặt có phần trắng bệch nhìn hắn
– Nàng nở một nụ cười mãn nguyện,lấy bàn tay nhỏ nhắn nhẹ chạm vào khuôn mặt hắn
– Phu Quân chàng không cần phải cố gắng nữa,cơ thể thiếp thế nào thiếp biết,nàng nói với thanh âm đứt quãng
– Không Vô Song,tin ta,thân thể nàng không dùng được ta sẽ tìm cho nàng một thân thể khác
– Cùng nhau sinh vài Bảo Bảo,rồi sông những ngày hạnh phúc,không phải ta đã hứa với nàng rồi sao
– Vô Song khẽ mỉm cười nhìn vào ánh mắt của hắn nói
– Phu Quân,chàng có biết lần đầu tiên nhìn thấy chàng,thiếp thấy điều gì không,nàng vừa nói máu vừa chảy ra khoé môi
– Vô Song đừng nói nữa sẽ tổn thương tới nàng,hắn vừa nói vừa truyền tinh lực trong cơ thể hắn qua cho nàng
– Vô Song liền dùng điểm chỉ vào hắn,không cho hắn tiêu hao sinh lực nữaTai sao! A – Long không thể tin được nhìn người ngọc trong lòngPhu Quân a,nghe thiếp nói vài lời điHắn không nói thêm gì, hai mắt hắn đỏ hồng lên ” hắn biết nàng sắp rời xa hắn”Chàng có tin vào duyên kiếp không?Hắn lắc đầu,nàng chỉ mỉm cười với hắn,rồi nóiChàng không tin nhưng thiếp lại tin,kể từ khi thiếp thức tỉnh Võ Hồn,hằng đêm mơ đi mơ lại một giấc mơThiếp mơ thấy,mình cô đơn lạc lối trong một khu rừng,thiếp chỉ là một con mắt,Rồi một ngày kia, có một nam nhân đi vô khu rừng kia,giết tất cả mọi thứ trừ thiếp raNgười đó nói với thiếp,” Con mắt kia,ngươi thật xinh đ́ẹp,con mắt là cửa sổ tâm hồn,đừng sợ hãi ta,Sau nhiều ngày chạy trốn người đó,sau khi thiếp sức cùng lực kiệt,người đó ôm thiếp vào lòng nóiGiờ ta là cái cây lớn che mưa chắn gió cho ngươi,còn ngươi thay ta quan sát mọi vật thay cho ta,Ta rất muốn nhìn mọi thứ,nhưng ta không thể nhìn rõ cái gì cảSau này ngươi hãy cùng ta tranh dành thiên hạ, ta là lá chắn,còn ngươi con mắt của taNếu này khi ngươi trưởng thành, Nếu ngươi hoá hình Là nam,chúng ta sẽ kết bái huynh đệLà nữ ta,chúng ta sẽ kết thành phu thê, tuy ngươi là Ma Tộc,còn ta là thần tộc, nhưng chúng ta đều bị chủng tộc của mình bỏ rơiHay cùng ta cho bọn chúng biết, bọn chúng ngu xuẩn tới cỡ nàoLúc đo con mắt kia thầm thề,nếu Quân không chê thiếp,thiếp nguyện muôn đời phục vụ quân,vì Quân mà chiến đấuRồi một ngày,người đo sau khi giết chết tất cả đối thủ,thỉ cũng trút hơi thở cuối cùng,Ngồi trên cái ngai,làm từ xương của vô số kẻ địch,Thiên địa biến sắcRồi một kiếp,thiếp nhìn thấy một cậu bé tràn ngập bệnh tật,ở cái nơi gọi là Dịa CầuRồi cậu ta yêu một người con gái,kết thân với một người bạnBị người tình phản bội,bị bạn hãm hại,thấy từng đồng đội hy sinh trước mắtRồi một cô gái nhận được cặp mắt do một người xa lạ hiến tặng,nàng dùng cả đời để tìm ra ai là người đã cho nàng đôi mắt đóSau khi biết được sự thật về người cho nàng đôi mắtNàng đã biết trái tim nàng vì sao lại đau đớn tới như vậy,kể từ khi biết được qúá khứ của chàngNàng nguyện nếu có kiếp sau,nếu gặp được chàng dù chỉ một ngày phu thê,thiếp nguyện ý được chết thay chàngTừng tình cảnh đo,từng cảm xúc đều ùa về sau khi thiếp nhắm mắt lạiVà sau bao nhiêu năm tìm kiếm,nhẫn nhục trong Vương GiaRồi tới một khu rừng thật giống như trong giấc mơ,rồi gặp được một nam nhân thật giống người đóRồi hắn như một tên vô lại,bắt lấy thiếp ôm thiếp vào lòng,bá đạo như tên nam nhân trong giấc mơÔm con mắt kì lạ,và nói sau này sẽ làm Phu Thê,kết làm huynh đệVô Song nở nụ cười hạnh phúc nhìn A – Long,tay lau đi lệ đã trào ra từ khoé mắt của hắn từ lúc nàoNàng nói tiếp với giọng yếu dần như không hề nghe thấyTừ khi ở bên chàng thiếp không còn mơ những giấc mơ đó nữa,Từ khi dùng năng lưc Võ Hồn đọc ký ức của chàng,chàng không trách thiếp chứA- Long lúc này cổ họng ghẹn cứng không nói được một lờiVô Song yêu mến nhìn hắn,thiếp rất hạnh phúc khi được ở bên chàngKhi biết được chàng chính là cái nam nhân kia,trong lòng thiếp luôn xuất hiện một câu nóiThiếp phải nói dù có phải trả giá như thế nào đi chăng nữaQuân đã trưởng thành,thiếp chờ Quân tới đón thiếp về làm thê,Nhưng quân lại ra đi mãi không không trở lạiGiờ thiếp gặp lại Quân,nhưng quân không còn nhớ thiếp10 kiếp luân hồi 9 kiếp làm bạn bên Quân,nhìn Quân trưởng thành,Làm một tiểu nữ nhân bên quân,giúp quân mọi việcKiếp thứ 10 chỉ xin Một ngày làm Vợ bên Quân,được Quân ôm vào lòng,như năm đó Quân bảo vệ Thiếp khỏi vô số kẻ thùNgười Quân đầy máu,Ra khỏi Khu rừng,nhưng vẫn mỉm cười,và che chở với kẻ thấp kém như thiếpA.- Long nghe thấy thế lòng đầy chua xót,Phu Quân a,xin hứa với thiếp ba điềuA – Long gật đầu không ngừng,” hắn biết những điều Yến Vô Song sắp nói rất quan trọngYến Vô Sông yêu thương nhìn hắnThứ Nhất: Thiếp muốn nam nhân của thiếp là kẻ Mạnh nhất,vĩ đại nhất, nam nhân của thiếp có thể có nhiều nữ nhân, nhưng phải kẻ đứng trên đỉnh của thế giới giống như năm đóThứ Hai: Không được chết,dù rơi vào hiểm cảnh như thế nào cũng phải sống,đừng để những người bên cạch chàng phải giống con mắt đó,cô độc chờ đợi bên thân xác chàng vạn nămThứ Ba: Xin chàng đừng tự trách mình,đây là số phận của thiếp,thiếp là Ma Tộc,linh hồn lưu lạc nhiều kiếp,thiên địa không dung,thiếp từ lâu đã biết tới ngày naỳ,nếu không có chuyện xảy ra thì thiếp cũng tiêu tánVà Xin Quân đừng quên tên của thiếp,tên năm đo của thiếp,do Quân đặt cho, khi nào quân trở về uy phong năm đó,hãy cho cả thế giới biết,Quân có một nữ nhân tên là………Nàng nói xong tên của mình,hơi thở nàng yếu dần đi,nàng gắng gượng thân mình, trao cho hắn một nụ hôn cuối cùngÔm lấy cổ hắn,nói bên tai hắn thanh âm yếu ớt đixin….chàng…..hãy……nhận…..lấy……món….quà……của…….thiếp……..Nàng dùng tay vuốt lên con mắt phải của hắnTừ trong người nàng bay ra một đạo kim quang,bay vào mắt phải đã bị huỷ của hắn-Một cảm giác cực kỳ đau đớn và ngứa ngáy từ mắt phải của hắn
-Hắn lần đầu tiên cảm nhận sự hiện diện của mắt phải,Hắn biết đây là thời khắc cuối cùng của nàng,dù là làm cho nàng một it́ cũng được, Thiên Nhãn trên trán hắn mở raHắn dùng vong linh Huyễn Ảnh,tất cả ảo thuật mà hắn có thể dùng,truyền thẳng vào trong thức hải của Yến Vô SongTừng bản tình ca kiếp trước mà hắn từng nghe,từng câu chuyện ngọt ngào nhất mà hăn từng đọc,Biến ảo thành một cuộc sống hoàn mỹ nhất,Một nam nhân ngây ngô,đi tán tỉnh một cô gái,rồi sau nhiều biến cố đắng cay ngọt bùiRồi hắn nắm lấy tay nàng đi lên thánh đường làm lễ cưới,Rồi cho nàng được cảm giác lần đầu được làm mẹRồi cùng nàng chăm sóc mấy đứa nhỏ,nhìn chúng lớn lên,giúp nàng nấu ăn dọn nhàRồi cùng nàng và mấy đứa con du lịch khắp nơiRồi cùng nàng nắm tay trút hơi thở cùng trên chiếc giường bệnh viện,sau mấy chục năm chung sống, và rời khỏi thế giới nàyTất cả những gì hắn có thể nghĩ ra,đều diễn hoá ra cho nàng xem,bù đắp dù chỉ là một it́ cho nàngVô Song mở mắt thật to,hạnh phúc nhìn hắn nóiThiếp rất hạnh phúc,cảm ơn chàng đã làm tất cả cho thiếp,được nhìn thấy chàng,cùng nhau chung sống,như vậy thiếp mãn nguyện rồiChàng hãy đối xử thật tốt với các hồng nhan bên chàng,như chàng chiếu cố với thiếp vậy được chứA – Long không nói được gì,cổ họng hắn khôn phát ra nổi âm thanhYến Vô Song cười thật tươi,như thể muốn hắn nhìn thấy những gì tốt đẹp nhất vậy, Thiếp ngủ một giấc nhé,khi giậy chúng ta sẽ cùng nấu ăn được chứNói xong đầu nàng gục vào lòng hắn,thân thể dần lạnh điTừng tia linh khí từ người Yến Vô Song nhập vào A – LongHắn cố gắng nói,hai hàng huyết lệ chảy xuốngVậy nàng ngủ ngoan nhé,khi nàng dậy chúng ta.sẽ cùng nấu ăn,như hắn cùng nàng làm vào mỗi ngày trong ảo ảnh hắn truyền cho nàngKhi nàng ngủ giậy hắn sẽ hôn nàng chào buổi sáng,” con mèo luời dậy đi nào”Cùng hắn nấu ăn, ” hắn ở sau ôm lấy nàng,trao cho nàng những nụ hôn yêu thương,đôi khi còn ăn vụng bị nàng la”Vừa ăn vừa vui đùa, nói chuyện trên trời duới đấtĂn xong nắm tay nàng đi khắp mọi nơiĐo là những gì Yến Vô Song muốn nóiKetChuong