Đọc truyện Dưỡng Thành Nữ Vương – Chương 6: Thần chi hợp tác
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Pty cố định? Lần trước không phải vẫn hay pty cùng Tiên nữ sao?
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Đa số thời gian là pty cùng những người này.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Hiểu rồi!
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Âu Dương~ đã lâu không gặp, qua đây tôi ôm cái coi~~~
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Anh chắc chứ?
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: = =||| thôi không cần…
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Tiểu lâm với đồ đệ quen biết rồi sẽ không giới thiệu lại nữa, hai người còn lại tự giới thiệu một câu đi!
[Tổ đội][Cuồng sát]: Ta là Cuồng sát.
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Lão đại kêu nói một câu thì liền nói một câu, Cuồng sát cậu thiệt biết nghe lời nha~
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Đồ đệ hảo, ta là Bi kịch ca nha~
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Đây là đệ tử của ta, ngươi gọi bậy cái gì?!!
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Ngại quá, là ta lỡ lời.
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Lão đại, chúng ta giờ đi đâu?
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Chỗ cũ!
Âu Dương Trì lần đầu tiên đi theo “Pty cố định” của Quân lâm thiên hạ, tất nhiên không biết chỗ cũ là cái chốn nào. Chỉ đành theo chân bọn họ qua các thành thị.
Một đoàn người y phục đẹp đẽ, nhan sắc long lanh luôn thu hút ánh mắt người qua kẻ lại, nhưng trong đó, hấp dẫn ánh mắt người khác nhất chính là tiểu y sư Âu Dương Trì. Chính là vì trong tất cả bọn họ, chỉ có cậu là chơi char nữ.
Đứng bên phải tiểu y sư chính là ngọc thụ lâm phong Quân lâm thiên hạ cùng xạ thủ tóc vàng giáp vàng Cuồng Sát. Phía bên trái là Tô Châu viên lâm một thân áo xanh thanh thoát cùng với hắc sắc y phục mị giả Cái gì là bi kịch (cái tên của bạn mới chính là bi kịch ó ; 😉
Đứng giữa bốn người bọn họ, tiểu y sư vóc người be bé xinh xinh mặc một bộ thời trang đơn giản, đôi mắt thật to làm người ta vừa nhìn liền thấy yêu thích.
[Phụ cận][Chia tay vui vẻ]: Hê… F4 Sam Thái phiên bản võng du hả?
[Phụ cận][Cái gì là bi kịch]: = =|||
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Thằng kia sức tưởng tượng thiệt phong phú!
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Âu Dương, bạn kia nói cậu giống Sam Thái kìa.
[Tổ đội][Trì Trung Chi Vật ]: ╭(╯^╰)╮
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Trời ôi… cậu vậy mà cũng biết làm icon nữa!!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Tôi chỉ biểu thị bất mãn thôi…
[Tổi đội][Quân lâm thiên hạ]: Tiểu Lâm câm miệng lại!
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Lão đại ngươi khẳng định là Đạo Minh Tự~
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Ngươi cũng câm luôn đi!!
Nhạc nền game nhẹ đi, phong cảnh bên đường ngày càng trở nên âm u thảm đạm, rốt cuộc Quân lâm thiên hạ đi phía trước cũng dừng bước. Năm người xếp thành một hàng đứng trước một cửa điện được chạm khắc ngưu đầu mã diện tinh xảo.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Cửa dẫn xuống địa ngục sao?
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Tên đầy đủ của nó là “Địa ngục thông đạo”
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Đây là phụ bản chúng ta thường hay đi.
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Phụ bản này là nơi duy nhất đánh rớt ra Minh giới thạch đặc biệt có thể nghịch thiên, là nguyên liệu quý không thể thiếu để chế tạo thần khí…
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Chỗ này quái nhiều, lv quái cũng cao, đồ đệ nhớ theo sát Tiểu lâm!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Được.
Vừa tiến vào phụ bản, Âu Dương Trì liền phát hiện âm nhạc nơi này cùng những nơi khác hoàn toàn bất đồng. Là một người có hứng thú vô tận với âm nhạc, cậu đối với sự biến hóa phong cách này rất mẫn cảm.
Âm sắc trong game “Đại đường thịnh thế” này thường chia thành hai loại, êm dịu nhu hòa hoặc hùng cường dõng dạc. Còn cái loại âm nhạc thần bí như đến từ thế giới khác này cậu quả thật trong trò chơi chưa từng nghe qua.
Mọi người một đường thẳng tiến về phía trước, dọc đường đi thường có vài con tiểu quỷ nhảy ra đều bị Cuồng sát tay mắt nhanh lẹ, bật người vọt tới một chiêu giải quyết dứt điểm.
Âu Dương Trì mấy lần nhìn mũi tên nhọn lóe kim quang theo dây cung của Cuồng sát bật ra, xé tan không khí bắn thẳng đến tiểu quỷ, cảm thấy bộ dáng kia thật là suất đến kinh người. Bắn ra vừa nhanh chóng, lại trí mạng. Đây là lần đầu tiên cậu thấy có người chơi Xạ thủ lại chơi tới đẹp xuất thần như vậy.
Thế cho nên, hình ảnh của Cuồng sát, vốn từ khi cậu gia nhập đội đến nay chỉ nói có một câu, đột nhiên to lớn hẳn lên.
Vài con tiểu quỷ này chẳng qua chỉ để làm nóng người, khi năm người đi đến một đài cao có hoa văn cực kỳ phức tạp, Cuồng sát đi phía đầu đội ngũ liền dừng bước.
Bọn họ dừng lại chưa tới vài giây, từ phía thượng đài bổng tỏa ra sương khói màu tím u ám. Hàng đàn quái vật hình thù kì quái từ giữa làn khói giương nanh múa vuốt thoát ra.
Trái phải hai bên giờ đây xuất hiện rất nhiều quái vật, mà tại nơi Quân lâm thiên hạ đang đứng chỉ xuất hiện có hai con, nhưng bọn chúng đều cao lớn vô cùng. Vừa nhìn liền thấy chính là Boss nhỏ.
Tô Lâm đứng ở một vị trí không xa không gần, để có thể thuận tiện buff máu cho ba người đang anh dũng giết địch đằng trước, nếu có tiểu quái nào xuất hiện trước mặt, liền thuận tay giết chết. Tiểu y sư thì thành thật đứng phía sau Tô Lâm, đứng xa xa ngắm nhìn.
Tới khi con quái cuối cùng ngã xuống, mọi người mới có thời gian nghỉ ngơi.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ta thấy nhạc nền ở đây rất êm tai.
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Âu Dương, chúng ta tới đây không phải để nghe nhạc!
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Bi kịch, ngươi không hiểu hắn rồi, là một tên cuồng âm nhạc chính hiệu con cá vàng đó!!
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Tiểu lâm, ngươi lo buff cho bọn họ là được, không cần buff cho ta.
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Lão đại, không cần buff máu, ngươi muốn thăng thiên sao? @@
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Đồ đệ ta buff ta!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ta lv thế này buff không sao chứ?
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Ta máu nhiều, cứ tùy tiện buff là được. Đây là để cho ngươi luyện tập thôi!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Sư phụ, lý do của ngươi nghe thật gượng ép!
[Tổ đội][Cuồng sát]: Bi kịch, thất thần cái gì đó, chúng ta tiếp tục đi!
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Ta đang thưởng thức âm nhạc…
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Nhưng mà sao lại thấy cái thứ nhạc quỷ này chả có chỗ nào là dễ nghe hết = =
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Ngươi nhũn não hả? Tự nhiên đi đứng phía sau nghe nhạc!!
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ngươi có ý gì?
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: ⊙﹏⊙b
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Bi kịch, đi mở đường!
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Bình thường không phải đều là Cuồng sát đi mở đường sao?
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Đây là để cho ngươi cơ hội luyện tập!
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Đồ đệ thật biết rõ lòng ta….
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Các ngươi hùa nhau hãm hại ta!!!
Tuy rằng miệng nói mình bị Quân lâm thiên hạ cùng Trì trung chi vật hãm hại, nhưng Bi kịch nhà ta vẫn là thành thành thật thật quay về nhận nhiệm vụ tiên phong.
Cửa thứ hai của phụ bản cũng thuận lợi thông qua. Tiểu y sư của Âu Dương Trì ở lần đầu tiên buff máu cho Quân lâm thiên hạ suýt nữa mất mạng. Dần dần về sau mới quen dần, biết cách giữ cho chính mình an toàn trước rồi mới thêm máu cho Quân lâm. Coi như là tiến bộ đáng mừng.
Tuy nói thân là một y sư, việc buff máu là chuyện thường làm, nhưng mà ngay cả buff máu đều phải từ từ quen thuộc mới có thể làm tốt chính là một tên y sư bỏ đi. Nhưng Âu Dương Trì hắn không phải y sư bình thường. Như lời sư huynh từng cùng cậu song vai chiến đấu Nguyệt Loan Loan đã nói: “Tên này toàn đem y sư xem như phương sĩ, đáng giận nhất chính là chỉ toàn lo buff máu cho mình. Làm hại đồng đội uống máu bình như nước!! Thật là đồ y sư không có đạo đức nghề nghiệp!!!!!”
Boss bự cuối cùng chính là Ngưu Đầu Mã Diện. Quân lâm thiên hạ bọn họ hiển nhiên rất có kinh nghiệm, phối hợp ăn ý mười phần. Cái gì là bi kịch phát huy tối đa ưu thế của Mị giả, khống chế hoàn toàn con Boss, giúp cho bọn Quân lâm tiện lợi rất nhiều.
Sau khi Boss chết, tiền tài cùng trang bị rớt đầy trên đất. Quân lâm thiên hạ đứng giữa đống tiền tài nhìn nửa ngày, tiêu sái xoay người cái gì cũng không thèm lụm. Những người còn lại cũng im lặng đứng ngay tại chỗ.
Âu Dương Trì nhìn xuống dưới chân mình, ở đó một khối bảo ngọc hình tròn màu xanh thẫm như chứa đựng bên trong vô số bí mật đang lẳng lặng nằm. Sau khi nhìn đến tên bảo thạch, đồng tử mắt cậu trừng lớn lên.
Âu Dương Trì lại nhìn nhìn Quân lâm thiên hạ, hình như là vì màu sắc của bảo thạch cùng màu với cái tên và với nền mặt đất màu lam phi thường giống nhau, nên bọn họ cũng không chú ý đến nó.
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Minh giới thạch hình như rớt ra này…
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Chỗ nào? Đâu? Đâu???
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Không thấy…
[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Kế bên chân ta!
[Tổ đội][Cuồng sát]: What?
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]:?????
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Ta phi a! Cái game quỷ này cũng thiếu đạo đức quá đi! Cái loại màu này đứng xa một chút nhìn ra nó chết liền á! Mà Boss chết đồ vật có thể rớt ra xa dữ vậy sao?!
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Đừng nói với ta là mỗi lần đánh Boss đều rớt ra Minh giới thạch kiểu này nha…
[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, về thôi!
[Tổ đội][Cái gì là bi kịch]: Ok!
[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Ta phải out, có công việc~
Âu Dương Trì đang nghi ngờ chính mình còn đang nằm nhà nghỉ ngơi, Tô Lâm tên kia đào đâu ra mà công với chả tác thì điện thoại di động vang lên, là Giám đốc công ty Vu Dương gọi tới.
“Âu Dương, dạo này thân thể thế nào?”
“Tốt lắm, Giám đốc gọi tới có việc gì vậy?”
“Hỏi thăm cậu một chút thôi, một tháng nghỉ phép cũng gần hết rồi, đi làm lại tôi sợ cậu thích ứng không kịp”
“Nghỉ có một tháng thôi không làm tôi lười biếng ra đâu!” Âu Dương Trì theo thói quen vừa nói, ngón tay thon dài vừa gõ nhẹ vào thân điện thoại.
“Cậu nghĩ được như vậy thì tốt quá rồi, Tiểu Lâm cũng đã giúp cậu chuẩn bị một loạt hoạt động rồi! Cố gắng lên nhé” Vu Dương dừng một chút rồi nói “Còn phải chú ý thân thể…”
“Ân, Giám đốc còn có việc sao?”
“Âu Dương, có thể đừng lạnh lùng với tôi như vậy được không?” Ngữ khí của Vu Dương nghe qua thật bất đắc dĩ.
“Cùng cấp trên giữ khoảng cách thích hợp là khôn ngoan nhất. Tôi cũng không muốn bị truyền ra bất cứ scandal xấu nào…” Âu Dương Trì nghĩ đến điều gì đó hơi hơi nhíu mày “Anh không phải vẫn cứ ôm những ý nghĩ không an phận đó chứ?”
“Tôi đã sớm buông tay rồi” Vu Dương cười khổ nói “Cậu có sẵn lòng cho tôi một cơ hội trở thành bằng hữu của cậu không?”
“Tôi cảm thấy chúng ta vẫn là giữ loại quan hệ hiện tại là tốt nhất. Giám đốc tiên sinh!”. Lời nói lạnh lùng của Âu Dương Trì từ trong điện thoại truyền ra. Vu Dương cách điện thoại vẫn có thể tửơng tượng ra bộ dáng lạnh nhạt tao nhã của cậu lúc này. Nhưng tiếc thay sự cao ngạo xinh đẹp ấy, lại không thuộc về hắn.
“Nghỉ ngơi cho tốt…. gặp lại ở công ty sau.”
“Vâng…” Âu Dương Trì ngắt điện thoại, đối với Vu Dương cậu vẫn luôn duy trì thái độ lạnh lùng như vậy. Được giám đốc công ty theo đuổi đối với một số ngừơi mà nói là ước mơ tha thiết suốt đời, xem đó như cánh cổng để một bước lên trời. Nhưng với cậu mà nói đó chính là ác mộng.
Điều đáng ăn mừng duy nhất chính là, Vu Dương sau khi bị cậu cự tuyệt không tiếp tục làm khó dễ thêm nữa.
Nghĩ đến hai ngày nữa thôi một tháng nghỉ ngơi kết thúc rồi, Âu Dương Trì chợt nghĩ hai ngày này có lẽ phải nắm chặt lấy thời gian mà lo thăng cấp thôi!