Đọc truyện Dương Thanh Ký – Chương 155: Trịnh Phi Hoa
Làm Theo ý của Lương Bang Đoan. Dương Thanh quyết định đánh một lôi kéo một, và cô lập một, hắn quyết định liên kết với Thanh Dương Đạo Quán, cô lập Thái Dương Tông và dĩ nhiên đó là chống lại Hắc Long Cốc. việc này nói thì dễ thực ra với thế lực hiện tại của Thất Huyền Môn thì cũng chỉ là nói mồm. làm thế nào để liên kết. làm thế nào để cô lập. làm thế nào để đanh. Tạm thời hắn còn chưa tìm ra đầu mối. đi nhầm một nước thôi đừng nói tới hóa thần gặp lại thanh hương, sợ rằng có sống qua ngày một được không còn khó nói.
Nhưng có vẻ như Thiên đạo nghe thấy lời kêu ca của hắn, năm ngày sau đó bọn ngoại sự đường báo về, đệ tử của Thất Huyền Môn trong lúc thu hái linh thảo thì đụng độ Hải Sa Hội. trong lúc đấu phép một tên đệ tử của Hải Sa Hội bị trúng phải pháp khí thụ thương rất nặng, một tên đệ tử thụ thương tính ra cũng là sự thường không có gì đáng nói, nhưng tên bị thương lại đúng là cháu của một vị trưởng lão bên Hải Sa Hội, vị nữ trưởng lão này lại nổi tiếng bao che khuyết điểm. thấy cháu bị đánh liền nổi cơn tam bành hưng binh vấn tội, hiện tại thì mụ đang đứng ngoài Thất Huyền Môn chửi rủa lại cho đòi đích thân Dương Thanh phải ra xin lỗi
Nghe đệ tử báo lại Lụ Dương Thanh nhướng mày hỏi Thiên Cơ
– Hải Sa Môn này có lai lịch gì?
Đường chủ Ám Đường Thiên Cơ không cần suy nghĩ đáp ngay:
– Hải Sa môn này chẳng qua chỉ là một thế lực hạng ba hạng bốn trong Cửu Khúc Huỳnh Hà, xét cho đúng thì mặc dù là hạng ba nhưng thực lực cũng không mạnh lắm. chúng có khoảng một ngàn đệ tử.
– So với ta cũng không hề yếu?
Dương Thanh Lắc đầu, có vẻ rắc rối lại tìm đến cửa rồi đây, hắn hỏi tiếp:
– đây là thế lực ngoài môn của môn phái nào?
Lạc Vân trả lời:
– Chưởng môn, Hải Sa môn chính là thế lực ngoại môn của Thanh Dương Đạo Quán. Ước chừng cai quản Mấy trấn nhỏ hàng năm đều cung cấp cho Thanh Dương Đạo Quán, không ít linh thạch và đệ tử
Nghe xong Dương Thanh thấy khá đau đầu. Quan hệ giữa giữa hai phái này chính là giống Cô Sơn Tiên Đảo năm xưa và các thế lực ngoại vi, các thế lực này mang tiếng à hùng cứ một vùng thực ra chính là nô tài của Bà vợ hắn không hơn không kém.
Dương Thanh đang định hỏi Lương Bang Đoan thì chợt nhớ ra lão đã dặn mình tự xem xét tình thế không nên cái gì cũng hỏi, hỏi mãi thì không thể khá lên được:
Hắn quay ra nói với đệ tử:
– Ngươi đi kêu người Hải Sa môn đến đây.
một gã đệ tử đáp:
– Tuân lệnh chưởng môn
dứt lời gã chạy một mạch ra ngoài.
Dương Thanh lại nói với mọi người:
– bây giờ chính phải lúc tạo thế. Ta đề nghị tuyên chuyến với Hải Sa môn, con nữa, Lương Đường chủ lão mang theo lễ vật cấp tốc đến ngay Thanh Dương Đạo Quán, nói với Quán chủ ở đó, Hải Sa môn cống nạp bao nhiêu, chúng ta nộp gấp đôi.
Hắn lại nói:
– Ám Đường các ngươi tạm thời cùng Võ đường phái nhân thủ mai phục dọc đường đến Thanh Dương Đạo Quan cứ ba người một tổ. thấy tên đệ tử nào của Hải Sa môn chạy vào địa bàn đó giêt không tha. Cố gắng không để lọt
Lương Bang Đoan gật đầu nói:
kế này của Chưởng môn rất được, đến khi Thanh Dương Đạo Quán đên nơi thì sự đã rồi, thế nhưng người phải diệt Hải Sa môn nhanh một chút mới được,
Lão nói rồi liếc Tử Nguyệt một cái,. Dương Thanh hiểu ý của lão, có những thế lực sau màn, đến tử nguyệt cung lo không nổi.
Lương Bang Đoan nói xong thì ra phia sau chuẩn bị lễ vật.
Được một lát thì có hai mươi mấy người theo sau đệ tử Thất Huyền Môn vào điện
– Thất Huyền Môn các ngươi là cái thá gì, thật coi trời bằng vung, Trịnh trưởng lão của Hải Sa hội chúng ta ngay đến cả Thanh Dương Quán Chủ cũng dành cho năm phần hữu lễ, thế mà các ngươi lại dám không ra đón
một tên đi đầu mặc áo bào trắng, tóc màu xanh nhạt hậm hực nói
Hắn còn định nói thêm mấy câu nữa thì vài bóng người từ sau điện bước ra
– Ta còn tưởng ai Thì ra là Trịnh Trưởng lão của Hải Sa môn, thất kính thất kính.
tên áo trắng tóc xanh dừng bước, trợn mắt nhìn Dương Thanh:
– Ngươi là ai?
Lệ Xuân nói
– Xin giới thiệu đây chính là chưởng môn Thất Huyền Môn chúng ta tử danh thượng Dương hạ Thanh/
Dương Thanh ôm quyền mỉm cười nói:
– bản nhân xin gặp qua chư vi, vị này anh phong nhệu khí, chắc hẳn là Trịnh trưởng lão của Hải Sa môn?
Thấy đối phương biết mình Trịnh Phi Hoa khá là ngạc nhiên. Nhưng cũng chưa vội đáp lời hắn, nàng nhìn đám người phía sau hắn, chỉ thấy toàn là TRúc Cơ hậu kỳ, thực lực cũng tạm được. trong khi Trịnh Phi Hoa dò xét Thất Huyền Môn thì hắn cùng dò xét đám hải sa môn
Thực lực đám người đến có mười một Trúc Cơ hậu kỳ, một người là giả đan, còn lại là Trúc cơ trung kỳ. chí ít so về tương quan lực lượng Thất Huyền Môn có phần lép vế, người ta chưởng môn lẫn trưởng lão đều là Kết đan, còn Thất Huyền Môn trưởng lão không có người nào, nếu không tính Tử Nguyệt lực lượng này đủ để làm cho Thất Huyền Môn gà bay chó chạy
Trịnh Phi Hoa có lẽ đã vài trăm tuổi thế nhưng dung mạo mới chỉ như hai năm hai sáu, tóc dài, váy đỏ, khí tức vô cùng thoát tục, cả người toát ra khí thế ức chế đám người xung quanh. Kết Đan sơ kỳ dù sao cũng vẫn hơn đám trúc cơ, nàng đã muốn uy áp đám cấp thấp làm sao chịu nổi
Trịnh Phi Hoa liếc Dương Thanh rồi nói:
– lão nương là người thẳng thắn, không nói hai lời, chỉ cần ngươi chịu giao tên đánh cháu ta ra đây, lại công khai xin lỗi, chưa biết chừng ta sẽ thay ngươi cầu tình Hội chủ cho các ngươi làm thế lực ngoại môn.
Dương Thanh thầm nghĩ:
– Con mụ này đúng thật là biết tính toán, cái gì mà thế lực ngoại môn, rõ ràng là quân ăn cắp
bên ngoài Dương Thanh cười ha hả
– Các vị từ xa đến là khách nói sao thì cũng phải chiêu đãi đàng hoàng mới được. Mời các vị vào trong.rồi từ từ bàn luận
Trịnh Phi Hoa nói:
– Có gì mà bàn luận, ngươi đừng hòng hoãn binh với lão nương, biết điều thì giao người, còn không ta e là hôm nay Thất Huyền Môn các ngươi đã đến ngày mạt vận.
tên giả đan bên cạnh Trịnh Phi nhìn Dương Thanh, hỏi:
– Ngươi có nghe thấy chưa biết điều thì nhanh chóng mà giao người, nếu không huyết tẩy Thất Huyền Môn
Dương Thanh làm bộ kinh ngạc, giật mình kêu lên:
– Huyết tẩy Thất Huyền Môn, các ngươi dám
Trịnh Phi Hoa tức giận nói:
– Có gì không dám, ta cho ngươi mưởi tức thời gian Dương Thanh ngươi đừng để lão nương phải đại khai sát giới
Dương Thanh nhẹ nhàng làm ra vẻ khiêm tốn hỏi:
– Trịnh trưởng lão, nếu trưởng lão cảm thấy được ta cung kính không bằng tuân mệnh
Trịnh Phi Hoa thực sự nổi điên,
– Đương nhiên được. hôm nay không đánh ngươi cha mẹ không nhận ra lão nương thề không mang họ Trịnh.
Dương Thanh vẫn ngồi tại chỗ cười ha hả:
-Thì ra Trịnh Trưởng lão nóng tính quá, ta e đây là nguyên nhân mãi mà người không gả đi được.
-Ngươi
Lần này Trịnh Phi Hoa thực sự động nộ, nàng quát lớn:
-Lên cho ta, giết được một tên có đan dược nhị phẩm.
Trịnh Phi Hoa lấy ra một thanh trường kiếm xanh biếc, kiếm quang bắn ra từng chùm ánhsáng như lửa lửa nóng rực, nhún chân một cái thân hình Trịnh Phi Hoa như tàn ảnh lao tới Dương Thanh. linh khí ầm ầm tỏa ra tràn ngập đại điện.
Dương Thanh quát lớn
– Đến tốt lắm!
Linh khí vận chuyển cuồn cuông khinh thân nhảy lao tới trước, chân khí Âm Dương Sinh Tử Quyết màn theo hấp lực cường đại từ ba bề bố bên đổ ập xuống đầu Trịnh Phi Hoa
Trịnh Phi Hoa xoay người chếch một quãng, cương khí hộ thân quanh thân mình hiển hiện, trường kiếm màu xanh nhạt vạch một đường thẳng. va chạm trực diện với công kích của hắn.
Chân khí cùng kiếm khi va chạm vào nhau phát ra tiếng rít như xe lụa, mặt đất bị xới thủng xấu có đến mấy thước.
đám người xung quanh đã nhanh chóng dạt ra một bên để tránh tai bay vạ gió
Thực lực tổng thể yếu hơn nhưng Lệ Xuân cũng không vì thế mà sợ chết hắn chỉ tay vào đám người của hải Sa môn gào lớn:
-Các sư huynh đệ, xông lên, làm thịt chúng nó!
Đám đệ tử nghe lệnh Lệ Xuân gòa thét rầm rập nhào lên, pháp khí, pháp bảo bay đầy trời,
. Tuy thực lực cá nhân yếu ớt nhưng nhưng một tên Hải Sa môn phải đối phó với ít nhất cũng là mười tên Thất Huyền môn, phút chốc thế cụ tạm thời cân bằng, phút chốc từng đợt linh khí tràn ngập, đất đá gạch nói trong đại điện bị linh khí quét qua nát thành bột vụn. Đám Hải Sa môn thấy đối thủ quá hung hăng thì cũng phải trợn mắt há mồm. tuy nhiên chúng không bất ngờ lâu rất nhanh tên giả đan kia hô lớn:
-Mau xông lên
-Chết tiết
-Mau mang ra pháp khí
Thoáng chốc mọi người đã loạn thành một đoàn. Thất Huyền môn người đông thế mạnh, mười mấy tên vây một tên Hải Sa hội, khiến bọn chúng lâm vào thế bí, luống cuống tay chân. Chúng căn bản không ngờ Thất Huyền Môn này tác phong quá nhanh gọn nói đánh là đánh luôn. Như dự tính của Trịnh Phi Hoa ban đầu thì cùng lắm, nếu không giao người thì quay về gọi thêm người tới, nhưng bây giờ có vẻ đã muộn
Trịnh Phi Hoa không ngờ đến tình huống này, trong lòng nàng biết không thể kéo dài hơn nữa, nếu không nhanh chóng kết thúc e rằng hôm nay đám người nàng có đi mà không có về, đánh rắn phải đánh dập đầu
Nàng hét to một tiếng:
– Dương Thanh, lão nương giết chết ngươi!
Trịnh Phi Hoa vận chuyển linh khí khíđến cùng cực, bộ váy đỏ của nàng tung bay phần phật, thoáng chốc vẻ mặt của nàng đã già đi mấy tuổi, ánh sáng đỏ từ thanh bảo kiếm ngưng tụ quanh thân nàng. Nó nhanh chóng huyễn hóa thành một mũi tên nhăm hướng Dương Thanh bay tới