Đọc truyện Đường Tăng Xông Tây Du – Chương 795: Lâm triều
Nhóm: TTTV
Nguồn:
—————–
Nàng thế mà dùng pháp bảo phòng ngự che lại giường lớn, màn sáng giống như chiếc chén khổng lồ úp xuống. Màn sáng cao khoảng hai mét, chụp giường lớn vào bên trong. Đường Tăng muốn leo lên giường nhưng không được.
Thầm Liên thờ ơ, tiếp tục đưa lưng về phía Đường Tăng ngủ tiếp.
Pháp bảo này rất thần kỳ. Màn sáng của nó giống như màng thế giới. Nó lại có thể ngăn cản thuấn di, không thể thuấn di vào bên trong.
– Pháp bảo nho nhỏ, ngươi có thể ngăn cản ta sao.
Đường Tăng cười lạnh, đè tay xuống.
Màn sáng run lên, sau đó liền không có sau đó, ánh sáng lưu chuyển, màn sáng vẫn không bị phá vỡ.
– Ồ! Có chút ý tứ! Ngươi là pháp bảo gì?
Đường Tăng lẩm bẩm:
– Chẳng qua loại này mà cũng dám ngăn cản ta, nàng quá coi thường ta.
Sau đó, Đường Tăng dùng ý chí hóa giải, ý định tiêu hoa hết năng lượng của pháp bảo.
Mặc kệ là pháp bảo gì, cũng cần năng lượng chèo chống, chỉ có điều năng lượng của pháp bảo rất nhiều, có thể dùng đến khi pháp bảo bị hủy hoại, tuổi thọ của chúng cũng rất dài.
Nhưng khi Đường Tăng dùng ý chí hóa giải năng lượng, bỗng nhiên phát hiện Tạo Hóa Thần Điện đang thu nhỏ lại, khiến hắn giật mình:
– Chíu!
Đường Tăng lách người thuấn di vào không gian Tạo Hóa Hồng Lô, lập tức kinh ngạc. Trong khoảng thời gian này, năng lượng trong Tạo Hóa Hồng Lô lại giảm xuống.
– Bà mẹ nó! Nàng ta lại ăn trộm năng lượng.
Đường Tăng tức giận. Bây giờ, Tạo Hóa Thần Điện có thể lớn như vậy, là dựa vào năng lượng trong Tạo Hóa Hồng Lô chèo chống.
Nếu như năng lượng trong Tạo Hóa Hồng Lô hao hết, thì Tạo Hóa Thần Điện sẽ nhỏ lại vài trăm trăm thước, đến lúc đó đừng nói là tẩm cung, mà ngay cả đại điện cũng chẳng còn.
Đường Tăng lại thuấn di vào tẩm cung, nhìn hằm hằm người nằm trên giường:
– Tại sao nàng lại trộm năng lượng tạo hóa. Nàng kết nối với Tạo Hóa Hồng Lô như thế nào?
Loại pháp bảo này của Thẩm Liên cũng cần năng lượng duy trì. Chẳng qua khi không bị công kích, thì nó tiêu hao năng lượng rất ít. Nhưng một khi nó bị công kích, thì năng lượng tiêu hao rất nhanh. Điều này khiến Đường Tăng không dám công kích.
Chủ yếu là, loại pháp bảo này của Thẩm Liên rất cổ quái, thế mà ý chí của Đường Tăng lại không thể phá giải. Nó giống như rùa đen rút đầu, đánh cũng không được, mà chui vào cũng không lọt.
Thẩm Liên cười lạnh, không để ý đến hắn.
– Nàng mau thu pháp bảo lại, nếu không ta sẽ không khách khí!
Đường Tăng nói.
Thẩm Liên tiếp tục không để ý đến hắn.
Đường Tăng tức giận đi quanh giường lớn:
– Ta cho nàng thêm một cơ hội, mau thu pháp bảo lại.
…
Đường Tăng đừng bên ngoài nghiên cứu cả đêm. Đêm tân hôn, hắn thậm chí không có giường để ngủ, buồn bực vô cùng.
Ngày thứ hai, Thẩm Liên vừa rời giường, thì trông thấy Đường Tăng đang ngồi khoanh chân dưới đất, lạnh lùng nhìn nàng.
Thẩm Liên đắc chí cười một tiếng, liếc nhìn hai nha hoàn đang trông cửa, thì trông thấy hai nàng đang nén cười, đoán chừng đã cười một đêm, cơ mặt đã hơi cứng ngắc.
– Tử Vi, Thanh Loan
Thẩm Liên gọi.
– Vâng thưa phu nhân.
Tử Vi tiên tử và Thanh Loan vội vàng bước vào.
Thẩm Liên phất tay thu lại pháp bảo. Nàng đang chờ hai nha hoàn mặc quần áo và chải đầu giúp, thì Đường Tăng bỗng nhiên đứng lên, đè nàng xuống giường.
– Chàng làm gì thế, mau thả ta ra..
– Nàng nói ta nên làm gì. Đêm tân hôn mà nàng bắt ta ngồi dưới đất cả đêm.
– Chàng mau dừng tay… Chàng đừng ép bản cung…
Thanh Loan và Tử Vi bị dọa đến sắc mặt đỏ bằng, vội vàng lui ra ngoài. Hai nàng đứng ở cửa ra vào, đưa mắt nhìn nhau, mặt đã đỏ như quả cà chua.
..
Hai giờ sau, Thanh Loan và Tử Vi mới đi vào trang điểm cho hai người.
Đường Tăng đắc chí, cuối cùng cũng báo được thù.
Thẩm Liên cắn răng nghiến lợi, ngồi trước bàn trang điểm cho Tử Vi chải đầu giúp, trừng mắt nhìn Đường Tăng, hận không thể cắn hắn mấy cái.
– Điện chủ, phu nhân! Hôm nay, hai người phải lên triều.
Thanh Loan trông thấy cặp vợ chồng tân hôn này có vẻ sắp đánh nhau, vội vàng nhắc nhở.
Hai nha hoàn im lặng, đêm tân hôn lại đánh nhau, sau đó còn…
Bây giờ, Tạo Hóa Thần Điện đã rất khác xưa, là cần phải lên triều, giống như Thiên Đình trước kia. Chẳng qua việc này đều do phu nhân của điện chủ sắp xếp, Đường Tăng muốn lên thì lên, không muốn lên thì thôi.
Đây cũng là yêu cầu của Thẩm Liên. Nàng muốn khống chế hoàn toàn Tạo Hóa Thần Điện.
Đương nhiên, Đường Tăng vẫn là điện chủ, phương hướng phát triển vẫn do hắn chỉ định, nhưng hắn lại không tham dự chi tiết. Thẩm Liên không yên lòng hắn mò mẫm lung tung.
– Ồ! Lên triều hả?
– Phu nhân! Chúng ta đi thôi.
Đường Tăng cười cười, rồi đứng lên.
Thẩm Liên trừng mắt liếc hắn. Sau đó, nàng rời khỏi tẩm cung, Đường Tăng cũng vội vàng đuổi theo.
Hai người đi qua Thiên Điện, rồi bước vào đại điện.
Lúc này, trên đại điện đã có mười người đang chờ, ai cũng có khí tức mạnh mẽ, tu vi thấp nhất là Thánh Cảnh.
Hàng đầu tiên, Dương Tiễn thình lình xuất hiện. Hắn trông thấy Đường Tăng và Thẩm Liên bước vào, thì lạnh lùng nhìn về phía Đường Tăng.
Trên cung điện có hai bảo tọa, một cái là bảo tọa của điện chủ, còn một cái là bảo tọa của phu nhân điện chủ, nam trái nữ phải.
Đường Tăng và Thẩm Liên ngồi xuống, nha hoàn Tử Vi và Thanh Loan đứng sau hai người. Tử Vi đứng cạnh Thẩm Liên, còn Thanh Loan thì đứng cạnh Đường Tăng.
– Bái kiến điện chủ, bái kiến phu nhân!
Tất cả mọi người phía dưới đều ôm quyền hành lễ.
– Được! Được! Tất cả mọi người không nên khách khí, không nên gò bó, cứ tùy tiện, tùy tiện..
Đường Tăng cười nói.
– Phốc…
Thanh Loan và Tử Vi suýt chút nữa cười ra tiếng.
Tất cả mọi người phía dưới đều đưa mặt nhìn nhau, một nữ thần tướng suýt chút nữa bật cười.
Rất nhiều người ở đây đều nghe nói, chuyện điện chủ và phu nhân đánh nhau tối hôm qua, đêm tân hôn mà lại đánh nhau. Điện chủ còn bị quăng ra ngoài, chuyện này quả thật rất hiếm thấy.
Phu nhân Thẩm Liên cũng nhịn không được, trừng mắt nhìn Đường Tăng:
– Không biết nói chuyện thì im miệng!
– Nàng có ý gì?
– Ta nói sai sao?
Đường Tăng nghi ngờ nói:
– Nơi này không phải là Thiên Đình. Ta cũng không phải là hoàng đế lâm triều, nghiêm túc như vậy làm gì.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, đặc biệt là rất nhiều thần tiên từng làm quan ở Thiên Đình. Họ đều biết bản tính của Đường Tăng, ai cũng im lặng không nói.
– Chàng… đi về, đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ.
Thẩm Liên nổi giận nói.
– Dựa vào cái gì mà ta phải nghe nàng. Nơi này là Tạo Hóa Thần Điện, mà ta là điện chủ. Ta mới là chủ nhân của nơi này.
Đường Tăng cười lạnh:
– Mất mặt thì mất mặt, kẻ nào dám nói ta mất mặt xấu hổi. Các ngươi dám nói ta mất mặt xấu hổ sao? Đứng ra nói cho ta nghe.
Đường Tăng uy hiếp trực tiếp, trừng mắt nhìn tất cả mọi người phía dưới, nếu trông thấy ai nói lung tung thì ném ngay ra ngoài. Dù sao, tất cả mọi người ở đây cộng lại cũng đánh không thắng hắn.
Tất cả mọi người lập tức bó tay, chuyện này là thế nào.
Lần thứ nhất lâm triều của thần điện, lại biến thành bộ dáng này.
Thẩm Liên cũng bị tức không nhẹ, trừng mắt nhìn Đường Tăng.
Nhưng Đường Tăng rất khó chơi, biểu lộ kiểu lợn chết không sợ nước sôi, mũi vểnh lên trời, chỉ thiếu viết lên mặt:
– Nàng có thể làm gì được ta, đánh ta sao…
Thẩm Liên tức đến bộ ngực chập chùng, rất muốn cho hắn một tát. Nàng hít sâu một hơi, dứt khoát không thèm nhìn hắn.
– Mọi người đừng để ý đến hắn.
Thẩm Liên hít sâu một hơi, bèn nhìn xuống dưới nói:
– Chư vị tiên gia có chuyện gì cần bẩm báo.
Đường Tăng bĩu môi, dựa vào bảo tọa, hai chân bắt chéo, chân kia còn lắc đi lắc lại.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, Thẩm Liên suýt nữa không nhịn được nổi đóa, quả thật không đành lòng nhìn thẳng.
Thanh Loan và Tử Vi nén cười. Vị điện chủ này rất hiếm thấy.
Tử Vi còn bình thường. Nàng coi như đã quen Đường Tăng, nên biết tính cách của hắn.
Nhưng Thanh Loan là mới đến. Nàng không biết nhiều về Đường Tăng. Nàng chỉ biết vị điện chủ này là Kim Thiền Tử đại đức từ bi, đức cao vọng trọng chuyển thế, lại không nghĩ hắn lại có bộ dạng này, không có phong độ cao tăng tẹo nào.
– Khục! Bẩm phu nhân, thần có việc cần bẩm báo.
Một trưởng lão bước lên, nói:
– Nếu Thiên Đình và Tạo Hóa Thần Điện đã sát nhập hoàn toàn, thì thần cho rằng tinh vực của một số người không cần tồn tại. Nó nên hóa thành tài nguyên tăng lên thực lực của Tạo Hóa Thần Điện.
Trưởng lão này bẩm báo xong, bèn liếc qua Dương Tiễn.