Đường tâm thục nữ

Chương 6 part 2


Bạn đang đọc Đường tâm thục nữ – Chương 6 part 2

Đụng tôi, anh sẽ chết, tất cả mọi người sẽ mài sẵn dao chờ lấy mạng anh”.Cô nói ra lời uy hiếp cuối cùng, nhưng vẫn bị lật người lại, nằm ngửa dưới thân hình trần truồng cao lớn của hắn.Khi ánh mắt hắn nóng rực nhìn soi mói, cô không nhịn được lấy hai tay che lại cảnh xuân trước ngực.
Nhưng là đôi mắt Ác phu nheo lại tỏ vẻ không đồng ý, hắn nắm chặt cổ tay Đường Tâm, đem chướng ngại vật dời đi.
“Biết người Pháp miêu tả như thế nào là cao trào không?”.Hắn tựa vào tay cô thì thầm, “Như một lần chết”.Mùi hương nam tính tản mát trong không khí như hấp dẫn mời gọi, mùi xạ hương từ cơ thể hắn bao vây lấy cô, “Tôi nghĩ ở chung một chỗ, hai ta có thể cùng hưởng thụ ngàn ngàn vạn vạn lần loại vui thích tột cùng muốn chết đó”
“Đây là những từ anh dùng để nói với tất cả các cô gái khác sao?”.Đường Tâm cắn cắn môi, ở dưới thân thể của hắn mềm yếu nói.
Cô vốn kiêu ngạo nhưng vừa đụng hắn thì lại biến đâu mất toàn bộ, không hề là bởi vì hắn hấp dẫn, hắn tà mị không kiềm chế được, mà bởi vì qua đôi mắt hắn, cô nhìn thấy hai người tựa hồ như thật giống nhau.Nhưng là, sao có thể có chuyện đó.Một tên Ngưu Lang, lấy lòng nữ nhân để kiếm sống, cùng tính kiêu ngạo trời sinh của cô có gì giống nhau đây?
Trong lòng rung động hắn chẳng qua là giả.Dưới sự dẫn dắt của hắn, cô là đối với chuyện tình nam nữ cảm thấy tò mò, những vui thích cấm kị.
Trừ những thứ này, không nên có thêm gì khác…
“Không những lời này chỉ nói với em”.Hắn nở nụ cười đầy tà khí, nhưng giọng nói lại hết sức chân thành, làm cô đến tột cùng không hiểu lời của hắn là thật hay giả.
“Tôi không tin”.Đường Tâm lắc đầu, cô còn định nói tiếp cái gì đó, nhưng miệng hắn đã tiến về một bên đẫy đà của cô, khẽ cắn lên nụ hoa màu hồng phấn, đột kích khoái cảm giống như tia chớp đánh trúng cô, làm cô dường như quên cả hô hấp.

“Tiểu Bạo Quân của tôi, một ngày nào đó em sẽ tin”.Hắn mê man nói, cầm lấy một bên ngực mềm mại của cô, đem nụ hoa đang run rẩy nhẹ nhàng cho vào miệng cắn mút, bên tay nghe được tiếng rên rỉ cô đang cố đè nén, bất đắc dĩ trở thành tiếng ngâm khẽ động lòng người.
Hắn có thể t biết được từ phản ứng của cô, cô đang cố ngụy trang.Phản ứng trúc trắc ấy mang theo sự hấp dẫn đơn thuần khiến cho hắn bên ngoài dục vọng, còn có cảm xúc trìu mến.Động tác của hắn chậm rãi, nhẹ nhàng liếm khắp bầu ngực cô tựa như muốn trấn an, bàn tay ngăm đen đi xuống dưới, lướt qua cái bụng bằng phẳng mềm mại, nhẹ nhàng cởi quần lót của cô.
Đường Tâm khó nhịn lắc đầu, cô muốn phát tiết những ham muốn chồng chất quá nhiều.Bàn tay hắn, cùng lời lẽ của hắn cứ như có ma pháp, khiến cho toàn bộ các tế bào trong cơ thể cô căng tràn ham muốn, khi hắn chạm vào, cô chỉ có thể run rẩy cùng mong đợi.
Cô mở to đôi mắt, nhìn thấy hắn cởi xuống sự che đậy thân thể cuối cùng của mình, trong mắt xuất hiện bối rối cùng e lệ.Vì muốn che dấu thứ cảm xúc này, cô nhắm hai mắt thật chặt, hiện lên vẻ mặt thong dong đã chuẩn bị để sẵn sàng ‘hy sinh lừng lẫy’, thân thể cô nằm cứng ngắc.
“Anh…mau kết thúc đi”.Cô đem kích động trong lúc này, quy tội cho việc bản thân hiếu kì chuyện nam nữ, nếu hắn làm xong hết thảy, cô đại khái có thể thoát khỏi ảnh hưởng kì quái của hắn.
Hắn đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo nụ cười tăng thêm mấy phần ôn nhu.Hắn kéo tóc cô lên, vuốt ve tỉ mỉ da thịt cô, cúi đầu liếm làn da trong suốt mồ hôi ấy.
“Nếu tôi mau kết thúc, nói không chừng em sẽ giận tới mức muốn truy sát tôi”.Hắn khẽ cười, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mồ hôi ẩm ướt. “Đừng sợ Đường Tâm xinh đẹp của tôi, tôi sẽ không làm em đau”.Hắn vô hạn ôn nhu nói, thân thể cao lớn chen chúc giữa hai chân thon dài của cô.
“Tôi không có sợ”.Miệng cô cứng rắn nhưng thân thể cứng ngắc đến phát run.

Ác phu khẽ cười một tiếng, đã thấy được cô đến cỡ nào cố chấp, dù sợ ngoài miệng cũng tuyệt đối không thừa nhận. “Tùy em, đâu phải em nói không sợ thì sẽ không sợ đâu”
Hắn mềm nhẹ hôn lên thân thể cô, từ đôi môi đỏ mọng như cánh hoa đến chiếc cổ trắng nõn nhạy cảm, đến đẫy đà trước ngực.Nụ hôn của hắn vén lên ngọn lửa tình dục trong cô, đồng thời in lên cơ thể cô dấu ấn riêng của hắn.
Ác phu chậm rãi hấp dẫn cô, giống như dùng toàn bộ thời gian của thế giới để hôn cô.
Thân thể cứng ngắc của Đường Tâm từ từ buông lỏng, mặc dù bị kĩ xảo của hắn làm cho hô hấp dồn dập, nhưng hắn thật lâu án binh bất động làm cô ngạc nhiên mở mắt, nhìn thấy và cảm giác được hắn đang đến gần.
Cho đến khi Đường Tâm mở mắt, Ác phu mới tiến thêm một bước cử động.
Khi biết sợ hãi của cô đã hơi chút biến mất, chiếc bụng bền chắc của hắn đè lên cô, vật nóng rực kiên quyết để ở nơi mềm mại, tại thời điểm ở gần cô, theo thân thể của cô đi xuống, cuối cùng đôi mắt đen của hắn dừng lại ở cánh hoa màu hồng giữa hai chân cô.
Bị hắn nhìn, toàn thân Đường Tâm có loại cảm giác như lửa đốt.Cô khẩn trương muốn khép chân lại, nhưng hết lần này tới lần khác thân thể cao lớn của hắn cản trở khiến cô không cách nào được như ý nguyện, chỉ có thể lõa lồ dưới ánh mắt của hắn phát ra khốn quẫn rên rỉ, cô lấy hai tay che mắt mình.
“Tiểu Bạo Quân, em thật quá xinh đẹp!”.Hắn cảm thán nói, mềm nhẹ đẩy hai tay nhỏ bé đang vọng tưởng che dấu yếu mềm của cô, ngón tay ngăm đen đi tới nơi mềm mại kia nhẹ nhàng tiếp xúc.

“Không thể”.Cô kinh hoảng chống đỡ người muốn đứng dậy, đôi môi kháng nghị lại bị hắn vững vàng hôn, tư thế nửa chống đỡ người như này ngược lại có thể nhìn thấy rõ ràng, hắn là làm sao chạm tới chỗ ẩn mật nhất kia của cô, ngón tay hắn trơn đến chỗ chưa từng có người nào chạm qua ấy, trôi vào cánh hoa kín đáo.
“Anh và em không có gì là không thể”.Hắn thấp giọng dụ dỗ, ánh mắt nóng rực như ngọn lửa.
Ngón tay hắn thô ráp nhưng mang theo vô hạn ôn nhu, liếm hôn rồi nhẹ gặm đôi môi đỏ mọng của cô, bắt buộc cô nhìn thấy, hắn làm sao chạm tới cô, làm sao mang cho cô tuyệt đỉnh vui thích, nhìn loại cảnh tượng thân mật này khiến sắc mặt Đường Tâm mau nóng bỏng tới mức thiêu cháy.
Ngón tay ngăm đen nhẹ lướt qua bụi rậm của cô, qua non mềm cánh hoa.Hắn vỗ về chơi đùa cô trong lúc thật sâu hôn cô, chiếc lưỡi linh hoạt nhanh chạy nước rút, ám chỉ việc cấp bách hắn muốn làm với cô lúc này.
Tiếp xúc khiến cho toàn thân cô run rẩy, nhưng trốn không ra khỏi bao phủ của hắn.Khi hắn bắt đầu nắm lấy hoa hạch mẫn cảm nhất của cô, tất cả các tế bào trên người cô đều cứng ngắc lại.Kịch liệt khoái cảm, những cái đụng chạm của hắn nắm giữ cô hết thảy.Đôi môi đỏ khó có thể khắc chế khẽ ngâm, hai tay của cô nắm chặt cánh tay kiên cố của hắn như là không thể chịu nổi khoái cảm mãnh liệt hắn mang lại.
Mật hoa ôn nhuận của cô thấm ướt ngón tay hắn, đây là căn cứ chính xác của việc cô đã chuẩn bị tốt.Hắn hít sâu một hơi, ngón tay giữa xâm nhập vào hoa kính chặt chẽ của cô, dưới sự run rẩy kháng nghị của cô, hắn dùng giọng nói êm ái nhất dụ dỗ.
Ác phu là lão thủ tình trường, nhưng chưa từng có người phụ nữ nào nào kích khở thương tiếc trong lòng hắn như vậy, thậm chí hắn có loại xúc động, nguyện ý giao cả đời mình để thương cô, cưng chiều cô.Làm cô cảm thấy đau đớn là việc mà hắn không nguyện ý nhất.
“Ác phu”.Cô khẽ kêu tên hắn, bối rối ôm lấy hắn.
Đường Tâm lần đầu tiên chịu loại dò xét như vậy.Hắn ở trong thân thể cô hoạt động, mang đến cho cô cảm giác rất kì quái.Trong cơ thể cô thiêu đốt một ngọn lửa, không thể nói là khổ sở hay thoải mái, rất căng thẳng, cô khốn hoặc cắn đôi môi.

“Chớ khẩn trương tiểu Bạo Quân của anh, để đến khi em thả lỏng, em mới có thể tiếp nhận tôi”.Tại hoa kính chặt chẽ kia, theo mật hoa ôn nhuận, ngón tay hắn chậm rãi di động, hấp dẫn cô thích ứng cùng buông lỏng, đợi lát sau có thể toàn bộ tiếp nhận hắn.
Nơi nữ tính của cô thật chặt vờn quanh ngón tay hắn, theo mỗi một lần cô thở dốc mà co rút nhanh, khiến hắn cơ hồ muốn khắc chế không được, khuôn mặt ngăm đen vì nhịn xuống dục vọng mà xuất hiện một điểm mồ hôi.
Mồ hôi Ác Phu rớt trên da thịt cô, hướng khe ngực của cô chảy xuống, tình cảnh phá lệ kích thích, ngọn lửa trong mắt hắn dâng lên cực nóng.Môi của hắn chạy dọc theo hai má cô, đi tới bờ tay của cô, trong hơi thở dốc xen lẫn kích thích khó nén.
“Cảm thấy sao?Em đã ướt như vậy, chờ đợi tôi rất lâu rồi hả?”.Hắn nói nhỏ, ngón tay chậm rãi kéo ra đưa vào trong hoa kính của cô.Toàn thân cô rung động, khẽ rên rỉ, hắn đem cô hoàn toàn ôm vào lòng.
“Câm mồm”.Cho dù lời hắn nói là sự thật, cô cũng không muốn nghe tiếp.
Mặc dù muốn ngăn lại ngôn ngữ hạ lưu của hắn, nhưng giờ phút này lời ra lệnh của cô trở nên rất mềm yếu, căn bản không có nửa phần sức thuyết phục, lại giống như là hờn dỗi mê người.
Hăn cười tà, cắn mút lỗ tay cô, tăng nhanh tốc độ trên tay, cảm nhận được người của cô run rẩy.
“Chỉ có thể làm không thể nói sao?Như vậy thì tiểu Bạo Quân xinh đẹp của anh, muốn anh im lặng thì hãy giao cho anh cả đêm nay đi”.Thân thể cao lớn của Ác phu đè lên
người cô.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.