Đọc truyện Đường Lên Đỉnh Vinh Quang – Chương 3: Phía dưới……không cần cởi đâu nhỉ?!
Thần thoại của làng giải trí mà khi được nhận giải Oscar chưa từng trình diện lần nào, nghe đồn có bộ dạng máu lạnh tà ác như Satan, hơn nữa còn nghe nói hắn có xuất thân danh môn, mọi người gọi hắn là “Lãnh đế.”
Cô rõ ràng đi vào phòng của minh tinh điện ảnh Thái Lam, vì sao người tà ác này lại ở đây thế?
Cô mất một vạn để mua được thông tin của Thái Lam từ người tự xưng là
“nổi tiếng” Trương Hoa kia, cô còn hẹn anh ta, muốn anh ta giúp cô tạo
mẫu tóc theo xu thế mới giúp cô tham gia ‘Hoa Hạ thần tượng’.
Ngay lúc vào cửa, chính cô đã cẩn thận xác nhận qua – Căn phòng 1314,không hề sai.
Nhanh chóng móc di động từ trong túi ra, Lạc Tiểu Thiến mở ra bức ảnh chụp cửa phòng, xác nhận lại một lần nữa.
Trên màn hình điện thoại là tin nhắn mà Trương Hoa gửi cho cô, bốn chữ số 1314, rất rõ ràng không thể nhầm được.
Lạc Tiểu Thiến quay đầu nhìn Lãnh Tử Mặc đang choáng váng mê man bên cạnh, trong lòng hoang mang.
Xem ra, rõ ràng cho thấy tin tức của Trương Hoa đã sai lầm, cái tên lừa đảo này, sao cô lại có thể tin tưởng hắn.
Lẽ nào, hai vạn kia của cô đã uổng công.
Không được!
Nghĩ đến sắc mặt đêm đó của Lục Hạo, trái tim đang hốt hoảng của cô nháy mắt đã an tĩnh lại.
Lãnh đế thì Lãnh đế, cô tuyệt đối không tin, anh ta cũng không phải
hoàng đế chân chính, chẳng lẽ có thể một tay che trời được sao?
Tập đoàn Đế thị dù có nổi tiếng, chẳng phải cũng đang cùng tập đoàn Hoa thị, muốn tranh nhau thiên hạ này đấy sao.
Nghe nói ‘Hoa Hạ thần tượng’ này là ông chủ của một công ty giải trí
mới, thực lực tài chính hùng hậu, đầu tư ra cả nước ngoài, chẳng lẽ còn
sợ anh ta?!
Người này trước giờ không hề dính bất cứ vào scandal nào, nếu như cô có
thể cùng hắn tạo ra tin tức mờ ám gì đó chẳng phải càng tốt sao.
Ay yo, cô nhất định sẽ đỏ thẩm (*) như chú tôm càng vừa bị luộc cho xem!
(đỏ: ý nói nổi tiếng)
Nghĩ tới đây, cô không do dự nữa, tiện tay để di động trên bàn, cô khom người kéo cánh tay Lãnh Tử Mặc, đưa anh lên giường lớn.
Lãnh Tử Mặc cao gần 1m9, đối với thân hình mảnh mai đơn bạc của Lạc Tiểu Thiến không khác nào một ngọn núi.
Liều mạng dốc hết sức lực, Lạc Tiểu Thiến rốt cục cũng đã đem Lãnh Tử
Mặc kéo lên giường, cùng lúc đó toàn thân cô cũng ướt đẫm mồ hôi, miệng
khô lưỡi nóng.
Rõ ràng anh ta nhìn không mập, mà sao lại nặng như heo vậy!
Trong lòng thầm mắng, ánh mắt lại đột nhiên nhìn tới chiếc tủ lạnh, cô
lập tức đi tới, tiện tay lấy ra một chai nước khoáng. Vừa dùng chút sức
mở nắp chai, quả nhiên là có tiền thật có thể hưởng thụ mà, đây là loại
sản phẩm cao cấp, không hề giống với chai nước bình thường cô mua, vốn
phải mất rất nhiều công sức mới có thể mở nắp.
Trong lòng cảm thán một tiếng, Lạc Tiểu Thiến không hề quan tâm chi tiết nhỏ này nhiều nữa, liền ngửa cổ đem nước khoáng uống một hơi cạn hơn
phân nửa, lúc này mới thoải mái thở dài.
Tiện tay đem chai nước qua để qua một bên, cô lập tức leo lên giường, cởi cúc áo của Lãnh Tử Mặc ra.
Cúc áo được cởi ra, lồng ngực trần trụi của người đàn ông liền hiện ra
trước mắt cô.Đường cong hoàn mỹ, không hề có chút khoa trương nào, lại
lộ ra sự bền bỉ cùng sức bộc phát như một con báo săn.
Dưới ánh đèn ấm áp, chỉ cần cởi chiếc áo sơ mi đen, đã đem bờ ngực của người đàn ông phản chiếu gợi cảm đến mê người.
Lạc Tiểu Thiến bất chợt nuốt một ngụm nước miếng.
Không hổ là người đàn ông mà cô thần tượng, thân thể này, quả nhiên không phải tầm thường.
Ánh mắt chuyển động từ ngực của người đàn ông trượt xuống đến hông của anh, làm cho Lạc Tiểu Thiến do dự lần thứ 2.
Phía dưới….Không cần cởi đâu nhỉ?!
Cô cùng Lục Hạo là thanh mãi trúc mã mười năm, tối đa chính là dắt tay,
ôm ôm, cô bây giờ không có dũng khí cởi quần của nam thần trước mặt.
Nhảy xuống giường, điều chỉnh thật tốt chân đế cùng camera, Lạc Tiểu
Thiến cấp tốc cởi ra cúc áo trên người mình, bò lên giường, nằm úp sấp
trên người Lãnh Tử Mặc, hướng về ống kính đang quay, giơ lên một tay che mắt của anh.
Đèn loang loang lóe lên.
Đem Lãnh Tử Mạc trở mình, Lạc Tiểu Thiến đưa một tay anh khoác lên người mình, lại chụp tiếp một kiểu.