Dương Gian Phán Quan

Chương 8: Bạch Lãnh


Đọc truyện Dương Gian Phán Quan – Chương 8: Bạch Lãnh

Diễn biến đột ngột này chỉ chớp mắt đem hàn khí lạnh lẽo trong phòng xua tan sạch sẽ. Lớp băng sương trên các ô kính cửa sổ cũng theo đó mà tan chảy rồi biến mất không còn chút dấu vết.

Thứ ánh sáng màu vàng nhàn nhạt từ những vì sao lấp lánh trên bầu trời phủ xuống, chúng xuyên thấu qua lớp cửa kính soi rọi vào, phần nào trợ giúp tầm nhìn của Cao Cường được khôi phục.

Ở khoảng không chính giữa gian phòng, đập vào mắt Cao Cường là một vòng tròn với đường viền bao quanh có màu đỏ sẫm. Trên đường viền khắc hoạ chi chít những hoa văn đồ án tối nghĩa khó hiểu.

Nhìn vào bên trong vòng tròn có thể thấy một khoảng không gian tối tăm, lâu lâu lại vọng ra từng tiếng kêu gào thảm thiết. Những âm thanh này có hiệu quả hù doạ người nghe vô cùng ghê gớm.

Xem phim kinh dị đã quen vậy mà chỉ thoáng nghe thấy những tiếng kêu gào này thôi.. Cao Cường đã không tránh khỏi rùng mình sởn gai ốc, lông tơ toàn thân trong vô thức dựng ngược hết cả lên.

Có điều nỗi sợ hãi cũng không kéo dài bao lâu, bởi vì tràng cảnh trước mắt để cho hắn có cảm giác cứ như đang xem Doctor Strange vậy. Cao Cường rất tò mò muốn biết xem ai sẽ từ vòng tròn này bước ra.

Không uổng công Cao Cường hao hức mong chờ. Đầu tiên là tiếng bước chân càng lúc gần, rồi sau đó một bàn tay xuất hiện bám lên đường viền của vòng tròn trôi nổi trong không khí kia.

Chỉ là sau đó cái kẻ từ trong vòng tròn bước ra này, trên người phủ lấy một chiếc áo choàng che đậy kín mít từ đầu tới chân. Không nhìn rõ được hình dáng cái gì để cho Cao Cường có hơi thất vọng.

Trong khi Cao Cường dư thừa tâm tư đi buồn bã vớ vẩn, thì một kẻ khác cũng có mặt trong phòng lúc này là hắc vụ hồn ma lại đang phi thường tuyệt vọng.

Hắc vụ hồn ma biết tội phạm vượt ngục như hắn sẽ bị truy lùng vô cùng gắt gao. Thế nhưng do chính vị đại nhân này đích thân xuất thủ thì kể ra có hơi làm quá.


Phải biết rằng những hắc vụ hồn ma như hắn chỉ là tầng thứ rác rưởi thấp kém nhất ở nơi kia. Vậy mà.. hắc vụ hồn ma bỗng thấy rất hối hận vì đã tham gia vượt ngục lần này.

Chỉ là một đám ma quỷ rác rưởi vậy mà có thể vượt ngục thành công. Nghĩ kỹ lại bỗng dưng hắc vụ hồn ma có cảm giác hắn và đồng bọn giống như bị dính vào một âm mưu nào đó vậy.

Chẳng hạn có gã khủng bố nào đó muốn vượt ngục nên âm thầm sắp đặt biến bọn chúng thành tốt thí chẳng hạn. Đủ mọi suy đoán thi nhau xẹt qua trong tâm trí hắn vụ hồn ma lúc này.

“Thứ giòi bọ rác rưởi lại để ta phải đi một chuyến? Ngươi không cần thiết tồn tại trên thế gian này nữa rồi”

Một giọng nói cực độ lạnh lùng cất lên. Giọng điệu ngang tàng ngạo nghễ này như nhát dao cắt ngang dòng suy tư vẩn vơ của Cao Cường, cũng như lay tỉnh hắc vụ hồn ma đang còn mải mê suy đoán.

Cao Cường cũng không thấy cái vị “Doctor Strange” này có động tác gì cả, ấy thế mà đột nhiên lại xuất hiện một đám hoả diễm màu trắng như tuyết, nó nhanh như chớp bao trùm lấy hắc vụ hồn ma.

Hắc vụ hồn ma đương nhiên muốn cầu xin tha thứ nhưng đáng tiếc đã không có cơ hội này. Bởi vì chỉ trong chớp mắt thôi, đoá hoả diễm màu trắng kia đã đem hắn thiêu rụi đến nỗi tro tàn cũng chẳng còn.

“Cool Ngầu” “Cường Đại” “Bá Đừng Hỏi” – Hàng loạt câu từ ví von hiện lên trong đầu Cao Cường lúc này. Mà trong đầu hắn xuất hiện những nhận xét kiểu này cũng là điều dễ hiểu.

Cao Cường ở trước mặt hắc vụ hồn ma liền yếu nhược khác nào con kiến. Thế nhưng cũng chính hắc vụ hồn ma khủng bố là thế.. khi ở trước mặt vị “Doctor Strange” này thì ngay cả con kiến cũng chẳng bằng.


Ngoài sự choáng ngợp với những điều không tưởng vừa xảy ra trước mắt. Cao Cường còn thấy phi thường hâm mộ và thèm khát có được sức mạnh thần kỳ giống như cái vị “Doctor Stange” này.

Chỉ là đối phương trông có vẻ gì đó lạnh lẽo quá. Nhất là những tiếng kêu gào thảm thiết vẫn từ trong vòng tròn vọng ra, để Cao Cường cho rằng cái vị “Doctor Strange” này chắc cũng không phải thứ gì tốt.

Ngoài ra Cao Cường còn đang lo lắng bởi vì nhìn thấy những điều không nên thấy mà bị đối phương giết người diệt khẩu cái gì đó. Hoả diễm kia dùng huỷ thi diệt tích thì cứ phải gọi là bố ai mà điều tra được.

Đúng là có đôi khi Cao Cường cảm thấy rất mệt mỏi, thế nhưng chưa đến bước đường cùng thì hắn đâu phải là thằng điên mà muốn chết. Cuộc sống còn rất nhiều điều hắn muốn được trải nghiệm.

Mà hiện tại ở ngay trước mắt đang có một cơ hội vô cùng lớn lao. Chỉ cần lắm được lấy cơ hội này thì Cao Cường sẽ có thể dựa vào nó để thay đổi vận mệnh đầy oái oăm của chính mình.

Yêu ma quỷ quái quấy nhiễu ư? Chỉ cần có được thứ sức mạnh giống như người trước mặt liền dễ dàng giải quyết. Những thứ khó khăn vụn vặt trong cuộc sống càng không đáng nhắc tới.

Giống như trong những bộ tiểu thuyết mà Cao Cường từng đọc trên Truyện Convert thì tất cả âm mưu quỷ kế khi đối diện với sức mạnh tuyệt đối đều chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi.

Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp con xinh.. những viễn cảnh sa hoa liên tục xẹt qua trong đầu. Chỉ là đúng lúc này vị “Doctor Strange” kia lên tiếng dội cho Cao Cường nguyên một gáo nước lạnh căm căm:

“Ước muốn của ngươi sẽ không bao giờ trở thành hiện thực”


Doctor Strange còn đọc được suy nghĩ của ta? Cao Cường giật mình kinh hãi gần chết. Thế nhưng tại sao Doctor Strange nói vậy mới là điều Cao Cường quan tâm, vì thế hắn vội vã lên tiếng dò hỏi:

“Tại sao? Ngươi sẽ giết ta ư? Không thể truyền thụ cho ta có được sức mạnh giống ngươi sao? Ta xin thề sẽ giữ bí mật chuyện này, ngay cả với người thân cũng không bao giờ tiết lộ”

Doctor Strange không vội vã trả lời, hắn chậm rãi kê một chiếc ghế ngay cạnh giường và ngồi xuống. Gã có ngồi kiểu dựa lưng và vắt chéo chân, nhìn vênh váo cứ như một tay đại gia lắm tiền nhiều của vậy.

Cao Cường xin thề hắn rất không muốn ví von tầm bậy, giờ chỉ lo đối phương đọc suy nghĩ xong giận cá chém thớt thì chết. Cứ nhìn ẩn dưới lớp áo trùm đầu kia mà xem, một cặt mắt đỏ như máu luôn a.

“Đầu tiên ta không phải Doctor Strange. Tên của ta là Bạch Lãnh”

May mắn những suy nghĩ vớ vẩn của Cao Cường không khiến đối phương nổi giận. Có điều không để cho hắn lên tiếng đáp lại, Bạch Lãnh đã xua tay ngăn cản rồi chậm rãi nói tiếp:

“Nếu là kẻ khác biết tới sự tồn tại của ta, chắc chắn kẻ đó sẽ bị xoá đi trí nhớ. Thế nhưng trường hợp của ngươi thì lại khác. Ta chỉ có thể lựa chọn một trong hai đó là đem ngươi giết bỏ hoặc dẫn lối tu hành”

Mặc dù Bạch Lãnh nhắc tới việc giết hắn, xong nếu Bạch Lãnh muốn giết thì đã sớm giết rồi. Cho nên Cao Cường chẳng chút bận tâm làm gì, tiếp tục ngồi im nghiêm túc lắng nghe.

Thái độ bình tĩnh này của Cao Cường đương nhiên thu được tán thưởng từ Bạch Lãnh. Có điều phần thưởng hay bật ngón cái khen ngợi thì không có đâu, chỉ có Bạch Lãnh tiếp tục giảng giải mà thôi:

“Đừng tưởng thứ giòi bọ kia tấn công ngươi là do nó đói bụng ăn quàng. Nguyên nhân sâu xa là bởi ngươi khác người thường. Hay nói thẳng ra ngươi là người sở hữu và đã thức tỉnh tiên căn”

“Và nếu như chỉ là tiên căn thông thường thì ta chẳng cần đắn đo suy nghĩ làm gì. Thế nhưng tiên căn của ngươi lại là Ám Lôi, hay nó còn có những tên gọi khác như Âm Lôi Ma Lôi Quỷ Lôi..”


“Nếu ngươi không được dẫn lối tu hành, sớm muộn gì linh hồn cũng sẽ bị tiên căn cắn nuốt. Một linh hồn mới sẽ được sinh ra trong cơ thể ngươi. Một linh hồn tàn bạo khát máu còn hơn cả ma quỷ”

Bạch Lãnh nói tới đây thì ngừng lại, những lời này đã thừa đủ để Cao Cường hiểu được vì sao Bạch Lãnh lại có hai lựa chọn. Chỉ là trong đầu Cao Cường có vài nghi vấn không biết có nên hỏi ra..

Không cần Cao Cường hỏi ra miệng thì Bạch Lãnh cũng đã đọc được suy nghĩ trong đầu hắn rồi. Chính vì thế mà Bạch Lãnh không khỏi bật phì cười, khó khăn lắm mới bình ổn trở lại rồi tiếp tục lý giải:

“Đúng như ngươi nghĩ, Bạch Lãnh ta đây chính là Quỷ. Ăn sống nuốt tươi chẳng phải việc gì xa lạ đối với ta. Những hành vi độc ác tàn bạo máu tanh nhất kể cả ăn thịt người, Bạch Lãnh ta đây đều đã làm”

“Ta sẽ không thanh minh bất cứ điều gì với ngươi cả. Muốn phán xét ta thế nào thì tuỳ ngươi. Chỉ có một điều cần nói để ngươi được biết đó là Bạch Lãnh ta đây là một trong Tứ Đại Phán Quan dưới Âm Phủ”

Phán Quan? Trong tiểu thuyết và sách báo không phải nói mấy tay Phán Quan chuyên môn tích đức với làm việc thiện cơ mà? Thế nào Phán Quan ở đây lại là con Quỷ chuyên ăn sống nuốt tươi thế này?

Cao Cường mà có khả năng đọc được suy nghĩ của Bạch Lãnh, thì sẽ biết lúc này Bạch Lãnh đang cực kỳ muốn giết người. Lý do đương nhiên là bởi những thắc mắc trong đầu Cao Cường quá vớ vẩn đi.

Thử hỏi đi so sánh thực tế với mớ sách báo nhố nhăng mà không phải vớ vẩn sao? Khó khăn lắm mới ngăn chặn được ý định đem Cao Cường đốt thành tro. Bạch Lãnh cất giọng lạnh băng tiếp tục nói:

“Nghe cho kỹ đây. Ta có thể truyền thụ cho ngươi phương pháp tu hành, thế nhưng trên thế gian này không có bữa trưa nào miễn phí hết. Ngươi vì thế sẽ phải trả ra một cái giá tương xứng”

“Tiểu tử ngươi có ngừng ngay cái việc so sánh với phim ảnh đi không hả? Ma Quỷ chúng ta lấy linh hồn yếu ớt của các ngươi về làm được cái chó gì? Không tập trung lắng nghe thì đừng trách ta độc ác”

Còn chưa nói được mấy câu Bạch Lãnh đã có cảm giác muốn phát điên rồi. Bạch Lãnh xin thề trong suốt năm tháng cuộc đời làm Quỷ của gã, chưa khi nào thấy tức tối thế này cả. Gì đâu gặp đúng phải tên nghiện phim ảnh với tiểu thuyết, toàn đi so sánh bậy bạ, đọc được suy nghĩ mà bực hết cả mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.