Đọc truyện Dương Gian Phán Quan – Chương 424: Cũng sắp hồ đồ rồi đây
Không gian tại Thiên Giới phi thường vững chắc, nếu tu vi chưa bước vào tầng thứ Địa Tiên thì đừng có nghĩ đến chuyện ngự kiếm phi hành mà làm gì. Và nếu muốn dẫm đạp hư không đi mây về gió thì tu vi phải bước vào Thượng Tiên rồi hẵng mơ mộng.
Oái oăm ở chỗ phương tiện đi lại của tầng thứ Tán Tiên như nhóm Tư Đồ Hạo Nam không phải thú sủng hay ngồi xe ngựa, mà là một chiếc ô tô việt dã.
Là dòng xe SUV hầm hố có nhiều nét tương đồng chiếc Hummer H2, nhìn trông cực kỳ hiếu chiến.
Tất nhiên đây không phải là loại xe ô tô thông thường, nó là sản phẩm phỏng chế của dân luyện khí sư, vận hành bằng chuỗi liên kết linh văn trận pháp.
Có điều xe này chỉ là huyền cấp tứ phẩm, tốc độ tối đa đạt tới 1000km/h mà thôi.
Không phải nói ngoa, nếu như Cao Cường thích, nửa ngày gõ búa là có ngay chiếc địa cấp thất phẩm, tốc độ tối thiểu phải tầm cỡ một giờ đi vạn dặm.
Cơ mà đã bỏ ra công sức thì luyện chế thiên cấp thập phẩm nó mới bõ, cho nên chiếc Lamborghini Reventon trong mơ liền để sau này rồi tính đến.
Với tốc độ 1000k/h, cần ba ngày lái xe thì mới về tới Cửu Dương Thành, một trong những tòa tiểu thành ở gần biên giới tiếp giáp với Vạn Sơn tiên quốc.
Tốn nhiều thời gian đi đường, đương nhiên Cao Cường sẽ tranh thủ hỏi thăm thế cục tại Thiên Giới.
Qua đó được nhóm Tư Đồ Hạo Nam cho biết sau khi thành công đánh đuổi Dị Tộc, Tiên Vực chỉ còn lại chín vị Tiên Tôn, tương ứng với chín tiên quốc.
Bên phía Thần Vực khá khẩm hơn chút, còn mười hai vị Chí Tôn, tương ứng với mười hai thần quốc.
Thê thảm nhất là Ám Vực khi đó bị Dị Tộc tấn công dồn dập, giờ còn có ba vị Quỷ Tôn và hai vị Ma Tôn, chắc là ăn thịt Tà Tu dễ luyện hóa nên mới vậy.
Tạm thời bỏ qua vấn đề xa xôi đó, Cao Cường hiện đang ở Thanh Hà tiên quốc, cả về mặt danh tiếng lẫn diện tích lãnh thổ đều thuộc dạng nhỏ yếu nhất.
Tuy nhiên đây là tình trạng do thế hệ trẻ tạo thành.
Bởi vì thống trị Thanh Hà tiên quốc là Thanh Hà Tiên Tôn, mà vị nữ Tiên Tôn duy nhất tại Tiên Vực này cường đại đứng hạng ba trong chín vị Tiên Tôn.
Dưới trướng là mười nữ đệ tử tu vi đều đạt tới Tiên Đế, nghe đồn chiến lực khủng bố dọa người.
Đó là chưa kể tới thuộc hạ thân tín gồm vài Tiên Đế, mấy chục Tiên Hoàng với hơn trăm Tiên Vương.
Sở dĩ nói Thanh Hà tiên quốc nhỏ yếu nhất, nguyên nhân bắt nguồn từ vấn nạn Dị Tộc vẫn treo trên đầu. Bởi vậy thay vì phát động chiến tranh xâm chiếm lẫn nhau, các tiên quốc dựa vào giải đấu mà đối tượng tham gia là thế hệ trẻ tuổi để phân chia lãnh thổ.
Ngặt một nỗi thiên tài tại Thanh Hà tiên quốc không xứng danh chút nào, thậm chí đời sau kém cỏi hơn đời trước, đấu lần nào cũng xếp hạng bét bảng.
Nếu không có gì thay đổi, dám chắc Cửu Dương Thành rồi sẽ phải sang tên cho Vạn Sơn tiên quốc.
Cao Cường không hơi đâu để ý đám đại năng tranh giành địa bàn, hắn hiện tại chỉ nghĩ tới việc phải làm cách nào kiếm được biện pháp đột phá đạo tâm.
Vấn đề này nhóm Tư Đồ Hạo Nam cũng bó tay rồi, bọn họ chỉ biết có thể dựa vào tu luyện võ kỹ, hoặc là lĩnh ngộ “ý cảnh đạo lý tự nhiên” khỉ gió gì gì đó.
Nghe cái từ “lĩnh ngộ” là đã thấy hư vô mờ mịt không nên mong chờ làm gì cho khổ.
Vấn đề là muốn kiếm được chuy pháp cao thâm thì chỉ có đúng một cách.
Đó là chơi game, chính xác là chơi Thiên Giới Truyền Kỳ.
Căn bản Cửu Dương Thành nằm ở nơi thuộc dạng khỉ ho cò gáy, nói trắng ra là chó ăn đá gà ăn sỏi. Những kẻ cường đại nhất tu vi cũng chỉ là Thượng Tiên, lẽ hiển nhiên các thế lực nơi đây toàn là hạng bất nhập lưu, không có chút vốn liếng gì ra hồn.
Trong khi đó Thiên Giới Truyền Kỳ lại khác, hệ thống có bán bí kíp mật tịch tầm trung, hoặc gia nhập vào bang hội hay đi làm nhiệm vụ kiếm vàng đổi lấy.
Thậm chí có thể dùng vật phẩm thưởng của phó bản cùng người khác quy đổi tài nguyên đời thực.
Trọng yếu là nếu may mắn kết giao với vị đại năng nào đó, cuộc đời liền lên hương chứ chả đùa đâu.
Nói nghe có vẻ dễ dàng là vậy, nhưng thực chất cũng tồn tại những rào cản nhất định. Đơn cử như tu vi quá thấp thì rất khó thu thập được vật phẩm xịn.
Hay như ngoài đời gia nhập thế lực nào, trong Thiên Giới Truyền Kỳ vẫn sẽ phải gia nhập thế lực đó.
Mà thương hội của học phủ hạng bét ở khu vực khỉ ho cò gáy chả có gì ngon để mua. Muốn đổi đời thì chỉ còn cách nỗ lực cày đống nhiệm vụ phó bản.
Nói chung nếu không vướng bận chuyện tài nguyên tu luyện, thì thà làm tán tu, như vậy liền có thể xin gia nhập thế lực lớn trong Thiên Giới Truyền Kỳ.
Có điều hiện tại còn lạ nước lạ cái, đi lung tung không tốt lắm, cho nên Cao Cường quyết định ngây ngốc ở nơi này một thời gian để mà thăm dò tìm hiểu.
Trở về với thực tại.
Đúng là nơi khỉ ho cò gáy, Cửu Dương Thành diện tích rất nhỏ, dân số khoảng mười ngàn. Được cái nhà cửa phong cách hiện đại, khá dễ thích ứng.
Ngoại trừ người qua kẻ lại toát ra khí tức hùng hậu đến dọa người, còn đâu nhìn thoáng qua lại cứ ngỡ đây là góc phố nào đó ở tại thành phố Tân Long.
Cũng bởi Cửu Dương Thành diện tích không lớn, cho nên chậm rãi lái xe từ cổng thành chưa đầy mười phút liền đi đến trước cổng học phủ Cửu Dương.
Sau khi xuống xe, ba người kia mau chóng tách ra, chỉ còn Tư Đồ Hạo Nam là nhiệt tình dẫn Cao Cường tới phòng giáo vụ đăng ký gia nhập vào học phủ.
Cái này học phủ khá rộng lớn, chiếm lĩnh một phần ba diện tích Cửu Dương Thành chứ chẳng đùa.
Buồn cười là kiến trúc bên trong cho cảm giác đây là một trường đại học. Tu tiên học phủ gì đâu chẳng có lầu các đình viện, toàn là nhà lầu năm sáu tầng.
Nghiệt ngã hơn nữa là dường như cày Thiên Giới Truyền Kỳ quá đà hay sao đó.
Từ thị vệ canh cổng cho tới học viên, kẻ nào mắt cũng thâm quầng, lờ đà lờ đờ đi lại như những hồn ma vất vưởng, liên tục ngáp ngáp như nghiện xì ke.
Hiếm lắm mới trông thấy một vài người mặt mũi tươi tỉnh đang ngồi túm tụm bàn tán nói cười rôm rả.
Đoán biết hắn nghĩ gì trong đầu, Tư Đồ Hạo Nam liền hạ thấp giọng khẽ nói:
“Khả năng ngày hôm qua phát động phó bản Dị Tộc tập kích, cái này là nhiệm vụ bắt buộc phải tham gia, chẳng may bị chết trận thì mới lờ đờ như thế. Nói chung nhiệm vụ rất khó làm, nhưng phần thưởng đều cực kỳ quý giá, nhìn cái đám hớn hở kia là hiểu”
Nói như vậy có nghĩa là chết trong Thiên Giới Truyền Kỳ sẽ phải ăn đau khổ nhất định, lại thêm trong lòng bọn họ nuối tiếc vì làm nhiệm vụ thất bại đây mà.
Từ khí tức thì những kẻ này tu vi đều đã đạt tới tầng thứ Tán Tiên, vậy mà còn chết liểng xiểng, khỏi cần phải đoán mò cũng hiểu phó bản khó ăn thế nào.
Cơ mà khó khăn thì vật phẩm thưởng mới giá trị lớn, Cao Cường một lần nữa cảm thấy rất mong chờ, hận không thể lập tức chơi Thiên Giới Truyền Kỳ.
Chẳng mấy chốc đi tới phòng giáo vụ, Tư Đồ Hạo Nam không chút khách khí thẳng tay mở cửa.
Cao Cường theo hắn tiến vào phòng thì thấy bên trong có một nữ nhân trẻ trung, trông khá là xinh đẹp, khổ nỗi cũng lờ đờ như kiểu thiếu ngủ trầm trọng.
Chắc hẳn giống đám học viên ngoài kia ngã ngựa trong phó bản.
Đáng nói là nàng ta khí tức hùng hậu hơn Tư Đồ Hạo Nam nhiều, hiển nhiên tu vi đã vượt qua tầng thứ Tán Tiên, không ngờ cường giả cỡ này còn chết.
“Trương Mẫn lão sư” – Tư Đồ Hạo Nam chắp tay lễ phép cười nói:
“Ta có vị huynh đệ muốn xin gia nhập vào học phủ, chỉ là mấy ngày vừa qua ở bên ngoài làm nhiệm vụ, thành ra không kịp đưa về đúng thời hạn tuyển sinh. Kính mong Trương Mẫn lão sư hỗ trợ tạo điều kiện cho huynh đệ của ta hiện tại làm thủ tục đăng ký”
Tư Đồ Hạo Nam nói dứt lời liền nhanh tay đem mười khối hạ phẩm tiên thạch đặt xuống mặt bàn.
Trương Mẫn liếc mắt nhìn Tư Đồ Hạo Nam một chút, lại liếc mắt nhìn tới Cao Cường, quan sát một hồi mới khe khẽ gật đầu thu lấy mười khối tiên thạch.
Sau đó nàng ta lấy ra một khối ngọc phù, nắm trong tay lạnh nhạt hỏi:
“Tên tuổi? Xuất thân là người nơi nào?”
Dọc đường đã nghĩ tới câu trả lời, Cao Cường lập tức gãi tóc gáy nói:
“Ta tên là Cao Cường, năm nay mười bảy tuổi, còn xuất thân thì nói thật là ta cũng không rõ ngọn núi mình sống với sư phụ được gọi là gì. Hơn nữa ta vừa xuống núi tìm kiếm sư phụ thì bị một đầu Thổ Hùng đánh bay, muốn quay về cũng không biết đường”
“Tiểu Cường nói thật đấy” – Tư Đồ Hạo Nam nhanh chóng nói xen lời:
“Khi nhóm chúng ta phát hiện hắn nằm trong đống cổ thụ gẫy đổ, trên thân phơi nhiễm thổ hệ yêu khí, chắc hẳn là một đầu Thổ Hùng tu vi Thượng Tiên”
Trương Mẫn nghe xong khẽ gật đầu, chỉ tay tới trận pháp ở góc phòng và nói:
“Tiến vào trận pháp kia đi”
Cao Cường hiểu ý nhanh chân đi đến trung tâm trận pháp, có điều trong lòng ngập tràn lo âu.
May mắn thay khi mà hào quang trận pháp càn quét trên dưới một hồi không có phản ứng khác thường, hắn liền yên tâm khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Căn bản hắn lo lắng bà bà là Quỷ Tộc, mà cơ thể hắn từ máu của bà bà mà ra.
Hiện tại Quỷ Tộc là kẻ thù không đội trời chung của nhân sĩ Thiên Giới, nếu trận pháp phản ứng một cái thì xác định hồn xuống Âm Phủ đoàn tụ với bà bà.
Trận pháp hiển thị không có vấn đề, Trương Mẫn liền đặt lên bàn một viên đá và nói:
“Được rồi, mau tới đo đạc phẩm chất tiên căn”
Aizzz, cái gì phải đến rồi sẽ đến, kiểu gì cũng bị hai người bọn họ cười cho thối mũi. Cao Cường mang theo buồn bực vô bờ bến đi tới đè tay lên viên đá.
“Xiu.. Xiu.. Xiu….”
Chỉ có điều vừa quán thâu chân nguyên vào viên đá, từng tầng từng tầng hồng quang đua nhau tuôn ra, cái này khiến Cao Cường ngơ ngác trợn tròn mắt.
Một.. hai.. ba.. thế quỷ nào lại có tận chín tầng hồng quang, hơn nữa sắc màu phi thường đậm đặc.
Hắn khi trước đã từng kiểm tra rõ ràng rồi, khi đó chỉ có một tầng hồng quang cực kỳ mờ nhạt.
Trong khi Cao Cường băn khoăn tự hỏi, Trương Mẫn hai mắt tỏa sáng, mỉm cười lẩm bẩm:
“Địa cấp cửu phẩm hỏa tiên căn, hơn nữa còn là cực hạn trong Địa Cấp, dùng Thăng Linh Đan hoàn toàn có cơ hội đề thăng lên thành Thiên cấp tiên căn. Chỉ cần không chết yểu, thành tựu tối thiểu cũng phải đạt tới tầng thứ Kim Tiên, không tệ, rất không tệ”
Tư Đồ Hạo Nam đứng một bên vừa lắng nghe vừa quan sát chín tầng hồng quang, trong lòng buồn bực liền quàng tay siết cổ Cao Cường, giận dỗi mắng:
“Địa cấp cửu phẩm là tiên căn phẩm chất kém cỏi ư? Tiểu tử ngươi ăn gan hùm gan báo lớn lên hay sao mà dám lừa gạt giỡn mặt Tư Đồ Hạo Nam ta đây?”
Lão tử khi nào lừa dối ngươi? Lão tử cũng sắp hồ đồ luôn rồi đây này.
Nhưng dù sao đối phương đối xử với mình rất tốt, Cao Cường đành tặc lưỡi nói:
“Tư Đồ đại ca, này là bởi sư phụ nói ta tiên căn thấp kém, chứ còn sớm biết phẩm chất không tệ thì ta đã đắc ý khoe khoang rồi, giấu diếm làm gì cho khổ?”