Đọc truyện Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu – Chương 624: Ngoại truyện : Thương Lang Quốc : Ta liền thích hắn
“Mạc Đại ca. . .”
Cố Duy Nhất mở miệng, nhẹ nhàng kêu.
Tuy nhiên, còn không chờ Cố Duy Nhất suy nghĩ nhiều mặt khác, đột nhiên, liền thấy Mạc Tiêu Diêu vươn cánh tay thon thả kia, liền nhẹ nhàng nâng cái cằm xinh xắn của nàng lên.
Sau đó, gương mặt xinh đẹp quá mức kia liền từ từ ghé dần sát tới nàng . . .
Đối với hành động này của nam nhân, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy lòng dạ rối bời, tim đập, càng là bỗng nhiên gia tốc.
Trời ạ!
Mạc Tiêu Diêu hắn đây là làm sao vậy! ?
Liền vào lúc Cố Duy Nhất sợ hết hồn hết vía, sau một khắc, hai tay lập tức theo bản năng chống cào lồng ngực rộng rãi kia của Mạc Tiêu Diêu , tính toán dùng sức đẩy hắn ra.
Tuy nói, cảm giác ở chung một chỗ cùng Mạc Tiêu Diêu là phi thường thoải mái hài lòng. Thế nhưng, cho tới nay, nàng cũng chỉ là coi Mạc Tiêu Diêu như là tri tâm bằng hữu của mình để đối xử thôi, chưa từng phát triển theo hướng chuyện nam nữ.
Giờ phút này, lại thấy Mạc Tiêu Diêu hành động như thế, Cố Duy Nhất không khỏi lòng dạ rối bời, chỉ là nghĩ đẩy mạnh hắn ra xa . . .
Tuy nhiên, liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất bối rối suy nghĩ, đột nhiên, một giọng nói khàn khàn trầm thấp, mang theo nỗi tức giận cực lớn liền phút chốc vang lên từ ngoài cửa.
“Ngươi buông nàng ra!”
Nam nhân mở miệng, ở trong giọng nói, không che dấu chút nào tức giận.
Đến khi Cố Duy Nhất vừa nghe thấy giọng nói vô cùng quen thuộc như thế , trong lòng đầu tiên là giật nảy lên một cái. Lập tức, nàng ngước đôi mắt xinh đẹp lên, liền nhìn lại nơi phát ra âm thanh.
Không nhìn thì còn khá, đến lúc nàng nhìn thấy nam nhân không biết từ khi nào đứng ở cửa ra vào, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy như bị trúng sét giữa trời quang, chấn động ngây ra ngay tại chỗ.
Nam nhân mặc trên người một chiếc mãng bào màu đen hoa văn phức tạp, lưng thắt đai ngọc, khiến cho dáng người rắn rỏi to lớn kia được phác họa vô cùng tinh tế.
Đầu đội mũ ngọc, mặt mũi lạnh lùng, toàn thân, đều lộ ra một loại khí thế lạnh thấu xương và khí phách vương giả không che dấu nổi.
Người này, không phải Độc Cô Ngạo Phong thì còn có thể là ai! ?
Nhưng thấy giờ phút này, Độc Cô Ngạo Phong mặt mũi lạnh lùng, mày kiếm nhăn tít, trong mắt đều là dáng vẻ lạnh như băng. Đôi môi kia nhếch lên, càng biểu hiện ra chủ nhân của nó không vui vẻ.
Nhìn thấy dáng vẻ nam nhân như thể một trận gió thổi mưa giông trước cơn bão táp, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy trong lòng Lộp bộp một tiếng, lập tức bắt đầu bối rối .
Lại nghĩ đến, nàng giờ phút này vẫn còn đặt mình trong lòng Mạc Tiêu Diêu , tư thế mập mờ, không biết Độc Cô Ngạo Phong nhìn thấy, trong lòng là nghĩ như thế nào! ?
Nghĩ tới đây, Cố Duy Nhất lúc này vội nhảy ra từ trong lòng Mạc Tiêu Diêu , bụng dạ rối bời, ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong, càng là bối rối chột dạ căng thẳng.
Dáng vẻ kia, phảng phất như nữ nhân hồng hạnh xuất tường, bị trượng phu bắt được ngay tại chỗ!
“Phụ hoàng, chuyện, chuyện không phải như người nghĩ . . .”
Cố Duy Nhất mở miệng, cơ hồ là không hề nghĩ ngợi, lời này liền thốt ra.
Bởi vì, nàng không muốn Độc Cô Ngạo Phong phát sinh hiểu lầm chính mình.
Đối với Cố Duy Nhất lòng dạ rối bời , Độc Cô Ngạo Phong sau khi nghe được lời Cố Duy Nhất nói , lại không có lập tức mở miệng nói chuyện.
Chỉ là, một đôi mắt sắc bén kia, lại tựa như đao, hung hăng quét về phía Mạc Tiêu Diêu ngồi ở nơi này.
Cái nhìn của Độc Cô Ngạo Phong sắc bén như đao, mắt sáng như đuốc, nếu như đổi là người khác, nếu bị hắn lườm nguýt như vậy , không chết cũng là nội thương.
Tuy nhiên, Mạc Tiêu Diêu lại phảng phất như thể nhắm mắt làm ngơ , khóe miệng vẫn cong lên một nụ cười thản nhiên, khiến cho cả người hắn nhìn qua vẫn thong dong nhàn nhã, rất ung dung thoải mái.
Tuy là như thế, chỉ là, nếu như ngươi nhìn kỹ, liền có thể nhìn ra, trong hắc mâu nhạt nhòa vui vẻ kia của nam nhân mang theo một vẻ sắc bén. . .
Thấy vậy, đồng mâu động lòng kia của Độc Cô Ngạo Phong không khỏi có hơi nhíu lại, môi đỏ mọng mấp máy một cái.
Lập tức, ánh mắt liền nhìn vào trên người Cố Duy Nhất ở một bên đang có vẻ mặt bối rối.
“Duy Nhất, cùng trẫm trở về!”
Độc Cô Ngạo Phong mở miệng, âm thanh lạnh như băng, hơn nữa mang theo sự uy nghiêm bất dung người kháng cự.
Nghe vậy, Cố Duy Nhất vốn mặt mày bối rối lo lắng trong lòng, đầu tiên là giật nảy lên một cái.
Lại thấy gương mặt lạnh nhạt của Độc Cô Ngạo Phong , ở trong đầu nàng liền không khỏi trào dâng hình ảnh chuyện đã xảy ra mới rồi tại cửa ra vào Ngự Thiện Phòng.
Nghĩ đến, Độc Cô Ngạo Phong ôm nữ nhân khác, hơn nữa, còn tin tưởng lời nữ nhân khác nói, cũng không tin chính mình.
Càng nghĩ, trong lòng Cố Duy Nhất càng là khổ sở.
Có lẽ, là dường như nhận thấy được tâm tư của Cố Duy Nhất, Mạc Tiêu Diêu vốn lặng lẽ không lên tiếng, liền hé đôi môi đỏ mọng ra, không khỏi mở miệng nói.
“Duy Nhất, ngươi không phải mới vừa nói muốn uống rượu với ta sao! ?”
“Mạc Đại ca. . .”
Nghe được lời Mạc Tiêu Diêu nói, trên mặt Cố Duy Nhất sửng sốt.
Lại thấy Mạc Tiêu Diêu vừa nói dứt lời, Độc Cô Ngạo Phong hung hăng nhìn hắn với ánh mắt lạnh lẽo, cũng không tránh khỏi lau một tay mồ hôi lạnh mà lo cho Mạc Tiêu Diêu.
Mạc Tiêu Diêu này, rốt cuộc là thân phận gì! ? Lá gan cũng quá lớn!
Độc Cô Ngạo Phong mới rồi tự xưng, đã nói rõ thân phận của mình là hoàng đế . Thế nhưng , Mạc Tiêu Diêu lại làm vẫn làm ra vẻ không hiểu rõ tình hình.
Chỉ là, trong lòng Cố Duy Nhất biết, với sự tinh tường của Mạc Tiêu Diêu , làm thế nào không biết thân phận của Độc Cô Ngạo Phong ! ? Giờ phút này, hắn chỉ là làm ra vẻ không biết thôi.
Lo sợ Mạc Tiêu Diêu sẽ đắc tội Độc Cô Ngạo Phong, rước lấy phiền toái không cần thiết. Cố Duy Nhất hé mở làn môi hồng, liền muốn mở miệng nói gì đó.
Lại thấy Mạc Tiêu Diêu tay vượn duỗi ra, đã gắt gao nắm giữ cổ tay nàng lại, để cho nàng ngồi ở bên cạnh hắn.
Thấy vậy, trên mặt Cố Duy Nhất sửng sốt, ánh mắt căng thẳng kia mang theo vài phần băn khoăn , càng là thỉnh thoảng nhìn sang trên người Độc Cô Ngạo Phong đang đứng ở một bên.
Chỉ thấy, gương mặt tuấn tú kia của Độc Cô Ngạo Phong , giờ phút này là càng cảm thấy âm u . . .
Cố Duy Nhất có lẽ lần đầu tiên thấy dáng vẻ hiện tại này của Độc Cô Ngạo Phong .
Mày kiếm nhăn tít, hai tròng mắt híp lại, phảng phất như một con cọp muốn ăn thịt người, rất làm cho người ta sợ hãi.
Thấy vậy, Cố Duy Nhất không khỏi rất không có khí phách rụt người xuống.
Lập tức, hé mở làn môi hồng, nàng liền quay đầu mở miệng nói với Mạc Tiêu Diêu.
“Mạc Đại ca, chúng ta có lẽ lần sau lại uống rượu đi! ?”
Nghe được lời này của Cố Duy Nhất, lại thấy nàng đầy vẻ gặp khó khăn , đôi mắt Mạc Tiêu Diêu đầu tiên là nhẹ nhàng lóe ra một phen.
Liền vào lúc Cố Duy Nhất cho là, hắn sẽ không dễ dàng đồng ý , lại thấy khóe miệng Mạc Tiêu Diêu cong lên một cái.
“Được rồi, ta chờ ngươi.”
Nghe được lời Mạc Tiêu Diêu nói, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy trái tim vốn đang thít lại thật chặt, rốt cuộc thả lỏng.
Cảm kích nhẹ nhàng cười một tiếng với Mạc Tiêu Diêu, Cố Duy Nhất mới chậm rãi đứng lên từ trên chỗ ngồi, sau đó đi tới trước mặt Độc Cô Ngạo Phong.
“Phụ hoàng. . .”
“Hừ!”
Nghe được lời Cố Duy Nhất nói, Độc Cô Ngạo Phong chỉ là nhẹ nhàng lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Sau đó, liền lập tức xoay người, đi tới cửa ra vào.
Nhìn thấy gương mặt âm u của Độc Cô Ngạo Phong tràn đầy tức giận, trong lòng Cố Duy Nhất biết, Độc Cô Ngạo Phong hiện tại là tức giận .
Cố Duy Nhất có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy, Độc Cô Ngạo Phong tức giận giống như bây giờ.
Trong lòng khiếp đảm, Cố Duy Nhất càng là giống như cô bé, từ từ đi theo phía sau Độc Cô Ngạo Phong .
Cho nên, chưa từng chú ý tới, nụ cười trên khóe miệng Mạc Tiêu Diêu , từ sau khi nàng xoay người , lập tức không còn sót lại chút gì.
Ánh mắt rơi trên người Độc Cô Ngạo Phong , càng là mịt mờ không rõ. . .
. . .
Yên lặng đi theo phía sau Độc Cô Ngạo Phong, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy trái tim, giống như bị mười lăm cái thùng đè lên, tâm thần bất định, thấp thỏm bất an.
Từ sau khi rời khỏi tửu lâu, Độc Cô Ngạo Phong liền sải bước đi về phía trước, căn bản liền chưa từng quay đầu lại liếc nhìn nàng một cái.
Tuy là như thế, cảm giác được khí lạnh từ trên người hắn không ngừng phát tán ra ngoài, Cố Duy Nhất liền sợ hết hồn hết vía.
Trong lòng biết hiện tại Độc Cô Ngạo Phong đang phi thường tức giận, Cố Duy Nhất cũng không dám nói lời nào, chỉ là yên lặng đi theo phía sau Độc Cô Ngạo Phong.
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, giọng nói lạnh như băng kia của nam nhân , mới từ trước người chậm rãi truyền đến
“Sau này, không cho lại gặp mặt với hắn!”
Nam nhân mở miệng, nói thế, càng là mang theo giọng điệu ra mệnh lệnh.
Nghe vậy, trên mặt Cố Duy Nhất đầu tiên là sửng sốt, lập tức cau hàng mi lại, mở miệng hỏi.
“Tại sao, phụ hoàng! ?”
Cố Duy Nhất mở miệng, mặt mày không vui đầy khó hiểu.
Dù sao, Mạc Tiêu Diêu là bằng hữu của nàng, tại sao Độc Cô Ngạo Phong có thể ngăn cản quyền kết giao bằng hữu của nàng đây! ?
Liền vào lúc Cố Duy Nhất sinh lòng bất mãn , lại thấy Độc Cô Ngạo Phong vốn sải bước đi tới phía trước, đột nhiên ngừng bước, sau đó xoay người lại.
Ánh mắt kia nhìn Cố Duy Nhất, càng là kín đáo lạnh như băng.
Đôi môi hé ra, trầm giọng nói.
“Hắn không phải người bình thường, trẫm làm như vậy, là vì muốn tốt cho ngươi.”
“Cái gì tốt với ta! ? Phụ hoàng, người cũng không có ở chung cùng hắn, mà cũng đã không cho phép ta gặp gỡ hắn. Làm thế nào người có khả năng bá đạo như thế! ? Chẳng lẽ, ta liền không có quyền kết giao bằng hữu sao! ?”
Đối với lời Độc Cô Ngạo Phong nói, trong lòng Cố Duy Nhất không hề phục.
Giờ phút này, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy Độc Cô Ngạo Phong quá mức ngang ngược không nói đạo lý .
Mạc Tiêu Diêu là bằng hữu của nàng, làm thế nào hắn mới nhìn thấy một mặt khác của Mạc Tiêu Diêu, liền đưa ra quyết định như vậy! ?
Mặc dù, hắn là hoàng đế cao cao tại thượng. Thế nhưng, nàng cũng là có tôn nghiêm.
Liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất thở hổn hển suy nghĩ, Độc Cô Ngạo Phong nghe được lời này của nàng, gương mặt lạnh lùng kia đầu tiên là sửng sốt, lập tức, đồng mâu có hơi nhíu lại.
“Cái gì! ? Ngươi cứ nói trẫm ngang ngược! ?”
“Đúng, người là ngang ngược!”
Mặc dù e ngại bởi khí thế của Độc Cô Ngạo Phong, nhưng mà, Cố Duy Nhất cũng không phải người không có chủ kiến.
Hơn nữa, chuyện đã xảy ra hôm nay , khiến lửa giận của Cố Duy Nhất lại lần nữa trào dâng trong lòng.