Dược Yêu - Phi Yến

Chương 22: Thuộc về anh


Đọc truyện Dược Yêu – Phi Yến – Chương 22: Thuộc về anh

Khi cả thân người bị anh ôm vào phòng tắm.. tay anh nhanh chóng cởi váy cô ra, Hạ Tử Yên cắn môi ấp úng..

-” Sao…sao lại vào đây..không phải anh…

anh nói muốn….muốn sao?”

Cả mặt lẫn gái tay cũng đỏ ửng,vẻ ngại ngùng của cô đáng yêu như câu hồn người khác..Anh vừa cởi váy cô ra vừa trả lời..

-” Ừ…Không phải em sợ đau hay sao?”

Chiếc váy vô tội rơi xuống gót chân, Hạ Tử Yên vội lấy tay che ngực lại…Cô nhìn anh tội nghiệp gật đầu..Đúng vậy ai cũng nói lần đầu sẽ rất đau nhưng cô lại rất sợ đau nha!

Anh tiếp tục kéo tay cô lột bộ đồ lót trên người cô ra, chẳng mất mấy giây Hạ Tử Yên thân người trần trụi đẹp như một nữ thần đứng trước mặt anh đầy dụ dỗ..Anh kéo tay cô ra..hôn lên vai cô, đôi mắt như có lửa rà soát khắp nơi trên người cô..

-” Đừng che..Rất đẹp “

Sau đó rất tự nhiên cởi đồ mình..Rồi ôm lấy cô bước vào bồn tắm..Nhìn thân người anh trần trụi mà Hạ Tử Yên âm thầm nuốt nước bọt..Ôi vóc người anh thật sự quá đẹp..Nơi đó..ôi xấu hổ đi mất, lại nghĩ anh quá lớn chút nữa cô sẽ đau chết mất..

Càng nghĩ càng sợ, bàn tay nhỏ níu lấy tay anh thì thào…


-” Nhiên…em sợ..sẽ rất đau..”

Anh xoay mặt cô lại hôn nhẹ lên môi cô..

-” Tin anh, sẽ không đau “

Mực nước dâng lên ngày càng cao, anh ôm lấy người cô hôn cô thật sâu, nụ hôn nóng bỏng kích thích các giác quan…Trong bồn tắm rộng rãi, xa hoa, hơi nước đang bốc lên nghi ngút mờ ảo sương khói.

Hơi nước bay lên trước mắt cô, mà nhiệt độ càng lúc càng cao, giống như trong phòng xông hơi, khiến người ta phải thở hổn hển.

Hai thân thể quấn lấy nhau, thân thể người con gái tội nghiệp bị anh ôm chặt,chịu đựng những dày vò thể xác anh mang đến, bàn tay chu du khắp nơi trên người cô.Thế giới trở nên hư không, Hạ Tử Yên cảm thấy mình đang bay bềnh bồng trên mây,nụ hôn quá mức  mãnh liệt dâng trao….

Anh lần xuống cằm cô hôn mút thỏa thích rồi dọc theo chiếc cổ thon thả hôn liếm..

-” Ừm…”

Hạ Tử Yên bật ra tiếng rên nức nở cảm giác quá xa lạ..Người cô mềm nhũn, suýt chút nữa tụt xuống nước, cũng may tay anh đỡ lấy eo cô. Lại một nụ hôn thật dài nữa, môi anh rất mềm mại, lưỡi anh rất uyển chuyển, đầy hoang dại, nam tính nhưng không hề khiến cô cảm thấy lỗ mãng…Bàn tay anh như từng chút tiếng sâu vào nới khít chặt của cô nhẹ nhàng ma sát..

-”  Nhiên..Không..em….hức. “

-” Yên Yên “

Hạ Tử Yên nhắm mắt lại, cơ thể ở trong nước mất trọng lực, víu vào người anh, mặc kệ cho môi anh trên chọc cơ thể cô, khơi dậy cảm giác thiếu vắng của cơ thể cô, chờ đợi được anh bù đắp.Cô cảm thấy khó chịu ngâm nga gọi tên anh nhưng chẳng biết nói gì…

Anh không ngừng hôn lấy cô,bàn tay anh lại vô tình rút ra lại đâm vào..

Đến khi cô mở hai mắt, khát khao nhìn anh như nài nỉ, cảm giác trống rỗng không biết phải làm sao..cô hụt hẫng ánh mắt ướt át làm anh yêu thương mút lấy môi cô siết chặt vòng tay nâng eo cô lên, rồi nhẹ nhàng thả xuống để phần cứng rắn của anh chôn vùi nới nữ tính của cô…

-” Yên Yên..đừng rời xa anh “

Trong giọng nói của anh đầy cảm giác hưng phấn không kiềm chế nổi, như sự mạnh mẽ của anh đang hòa hợp cùng với cô..Nhưng mọi cảm giác lâng lâng lập tức bị cuốn trôi, thay vào đó là cảm giác đau đớn, cô khẽ kêu lên một tiếng, nắm chặt thành bồn tắm..

Dường như nhận ra sự đau đớn của cô.Trình Hạo Nhiên từ từ rút ra, một dòng nước ấm vội vã ào vào cơ thể cô, giúp cô xoa dịu mọi cảm giác đau đớn mang theo một chút máu hồng hòa vào dòng nước ấm…

-” Ư…ư..Nhiên! “


Cô mở to hai mắt nhìn anh.

Qua làn hơi nước, ánh mắt anh mơ màng đầy ấm áp, yêu thương.Cô hít sâu  tìm đến môi anh nỉ non..

-” Em yêu anh…Nhiên… “

Lúc này anh lại đưa vào, quan sát sắc mặt cô dễ chịu hơn..Cô co người lại, cảm giác nơi hai người khít chặt, Hạ Tử Yên áp sát vào người anh như muốn nhiều hơn..Dùng cơ thể nhỏ nhắn không xương, ma sát vặn vẹo trong lòng anh..Bức Trình Hạo Nhiên đến đỉnh điểm…

Lần đầu tiên trong đời anh biết dịu dàng trong chuyện ân ái , lo lắng đến cảm giác đối phương..Không ngờ lại khiến anh thỏa mãn đến thế…Theo những động tác nhịp nhàng của anh, chỉ còn lại tiếng nước  và tiếng rên rỉ quên đi mọi thứ của họ…

Cô ôm lấy anh, cảm giác đau đớn và khoái cảm dâng trào lặng lẽ khắc sâu cảm giác hạnh phúc..

-” Ôm anh..”

-” A…ư….”

Anh lại ôm cô vào phòng ngủ, từng bước chân của anh là từng cú thúc vào nơi sâu thẳm, Hạ Tử Yên ngã đầu ra sau, bật lên những tiếng rên rỉ đê mê…đặt cô lên trên chiếc chăn bông êm ái…Cả cơ thể Hạ Tử Yên dịu ngoặc…

Anh liền nằm đè lên cô cho cô nụ hôn sâu hơn bao giờ hết..Có điều lần thứ hai tiến vào cơ thể cô lần nữa.. Trong nháy Trình Hạo Nhiên đã không còn khống chế được mình… Anh cảm thấy mình như sắp ngạt thở, không biết là bị sự bao vây của cô khiến cho ngạt thở hay là vì tư vị này quá tuyệt vời khiến cho anh muốn ngừng mà ngừng không được… cũng không có cách nào nghĩ ngợi nữa.

-” Á…ư…..ư….Nhiên…”

-” Yên Yên….”


Anh nghe thấy tiếng ngâm khóc yêu kiều của cô, cũng thấy đôi chân trắng nõn treo trên cánh tay anh vì khoái cảm quá mãnh liệt  mà cuộn lên, nhưng dưới sự bao vây, đè ép chặt chẽ, mút vào thật mạnh mẽ của cô, anh không có cách nào dừng lại.

-” Bảo bối ngoan..thả lỏng đi em..Ư.. “

Theo tiếng khóc la của cô là sự tiến công mãnh liệt điên cuồng của anh..

-” huhu…Nhiên..á…á…”

Cô nức nở xoay mái tóc rối tung, thân thể tuyết trắng nhiễm hồng nước mắt theo gò má chảy dài điều bị anh liếm sạch…

Mồ hôi đầm đìa, lửa nóng bùng cháy.Rốt cuộc anh phát ra một tiếng gầm nhẹ, hai tay nắm chặt lấy vòng eo tinh tế của cô,mãnh liệt bắn ra trong thân thể tuyệt đẹp của cô.

Sau đó, anh nhắm mắt lại hưởng thụ dư vị, sau cảm giác sung sướng cực hạn,mê muội ngã lên thân thể cô gái bên dưới, ôm chặt cô, dán vào cô không chịu buông ra.

Mấy giây sau, anh xoay người đặt cô nằm trên ngực anh..Cả người Hạ Tử Yên buông lỏng..Cảm giác quá lạ lẫm đến cực hạng bây giờ cái gì cô cũng không biết,cái gì cũng không muốn nghĩ..

Đến khi anh bế đi tắm rửa sạch sẽ chỉ còn biết ôm lấy anh chìm vào giấc ngủ..

Nhìn ngũ quan xinh đẹp trong lòng.Trình Hạo Nhiên hôn lên làn môi hơi chu nhẹ mỉm cười thỏa mãn ngắm nhìn người thương đến khi mi mắt đánh vào nhau mới thảo mãn chìm vào mộng đẹp…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.