Đọc truyện Dược Sư 0 Cấp – Chương 10: Ván cờ mới
Cậu em họ Diệp điều rất nhiều thợ may, dược sư, tiều phu, thợ xây, kỹ sư từ Thiết Huyết Quân Đoàn đến. Những loại người này bình thường đối với việc chọn lựa chức nghiệp rất khác biệt với người bình thường, chỉ chuyên tâm nâng cao kỹ năng. Do đó khi nghe nói có cơ hội bộc lộ thân thủ liền lập tức cao hứng bừng bừng xin đến giúp Chúng Nhân Bang.
Có phú thương Tài Lang hỗ trợ, Chúng Nhân Bang phát triển không ngừng. Rất nhiều tân thủ nghe danh mà đến, đông đến lách không vào được. Trước kia lo lắng nhân số không đủ là dư thừa rồi, bây giờ ngược lại nên lo lắng làm sao thăng cấp cho bang hội mới là quan trọng.
Tổng hội của Chúng Nhân Bang nằm ở vùng lân cận Trường Giang, đương nhiên “thuận lý thành chương” (1) đem một mặt sông rộng lớn trở thành lãnh địa nhà mình. Liễu Nhứ Phi Phi lúc không nói chuyện với Tài Lang hoàn toàn chính xác là một cô gái thô bạo, một đám nam nhân chủ động trở thành tiểu sư đệ lẽo đẽo theo sau lưng cô nàng, huyên thuyên gọi cô nàng là đại sư tỷ. Cô nàng mỗi ngày đều dẫn theo một nhóm tân thủ đến ven sông Trường Giang phóng ra ma pháp mang tính sát thương cực lớn, khiến cho cả mặt song oanh động. Đôi khi làm cho những chiếc thuyền con đi ngang qua phải chìm nghỉm, sau đó lại nghênh đón hỗn chiến PK khắp nơi. Diệp Ly Ly đành phải vác xác đến trại giam thành Bình Tuyền an ủi bang chúng tham gia PK, thuận tiện đến thăm đạo tặc Như Phong đang ngồi xổm trong tù.
(1) Thuận lý thành chương: Thuận theo lý thuyết, ý bảo làm những chuyện hợp lý, theo lẽ đương nhiên.
Trên sông, phần lớn quái đều sống theo đàn, cấp độ cũng thấp, rất thích hợp cho tân thủ luyện cấp. Huống chi còn có Liễu Nhứ Phi Phi, Tài Lang, Trúc Hải Thính Tùng thỉnh thoảng lại phóng ra vài chiêu quần ẩu tuyệt kỹ, kinh nghiệm tăng một cách nhanh chóng, đám tân thủ của Chúng Nhân Bang cũng từ từ thăng cấp. Chỉ có cấp độ của Diệp Ly Ly là vẫn như cũ, bởi vì kỹ năng luyện độc cùng luyện dược của cô cũng đã đến giai đoạn gặp chướng ngại. Đã không còn là một Không Phải Dược Sư tùy tiện ném dược liệu trân quý của vài ngày trước đó nữa, bây giờ cô cần nhất chính là chất lượng của dược phẩm.
Tài Lang thừa dịp nhàn rỗi liền lấy ra một xấp tư liệu về Thế Giới Giang Hồ do chính mình biên soạn đưa cho Diệp Ly Ly, miễn cho cô còn gây ra chuyện cười cho Chúng Nhân Bang trong tương lai.
Diệp Ly Ly không có lập tức mở ra xem, mà hỏi:
[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Huynh có biết ở đâu có thể thu thập dược liệu không?
Những ngày này cô đã dùng hết toàn bộ những kỳ trân dị thảo trong túi đồ, nhưng may mắn là tạo ra được rất nhiều dược phẩm cao cấp. Tuy nhiên nhìn giá cả của những dược liệu kia trên thị trường rất cao, tính ra cũng mất nhiều hơn được. Cho nên cô quyết định thừa dịp không có nhiệm vụ liền tự lực cánh sinh, nếu không cho dù Không Phải Dược Sư trước kia có nhiều hàng tồn kho, không bao lâu sau cũng sẽ bị cô làm cho tán gia bại sản.
[Bang hội] Tài Lang: Cô cần dược liệu cao cấp à?
Diệp Ly Ly đánh ra một khuôn mặt tươi cười.
[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Đương nhiên. Dược liệu bình thường chỉ có thể chế ra dược phẩm bình thường, tôi muốn tìm nguyên liệu trong cuốn {Thần Nông y tịch}, bên trong có cả trăm vị thảo dược, thuận tiện làm cho xong những nhiệm vụ trước kia luôn.
Nhiệm vụ kia nhét sâu dưới tầng chót. Nếu không phải cô vô tình kéo dài thanh nhiệm vụ thì cũng không biết đến sự tồn tại của nó.
Thoạt nhìn có lẽ là do vị sư phụ dược sư trước kia giao nhiệm vụ ẩn tàng cho em trai cô, nhưng thằng em này cũng không để tâm lắm đến cái tài khoản Không Phải Dược Sư này, cho nên cũng lãng quên nó đi.
[Bang hội] Tài Lang: {Thần Nông y tịch}?
Tài Lang nhẩm đi nhẩm lại cái tên này, dường như ngửi được cơ hội phát tài. Thế nhưng hắn cũng không có hỏi tới, mà chỉ cười ranh mãnh.
[Bang hội] Tài Lang: Những dược liệu cao cấp đều nằm ở khu vực luyện cấp cao cấp, cô có thể đi sao?
[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Đương nhiên là… không thể.
Trúc Hải Thính Tùng không biết đã online từ lúc nào, nhìn thấy kênh bang hội xuất hiện đoạn đối thoại trên liền xen vào một câu:
[Bang hội] Trúc Hải Thính Tùng: Đúng lúc ta cũng muốn đi luyện cấp, có thể mang cô đi.
[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Cám ơn!
Vấn đề nan giải đã được giải quyết, Diệp Ly Ly vui sướng đi theo Trúc Hải Thính Tùng.
Tài Lang cùng Liễu Nhứ Phi Phi đứng nguyên tại chỗ. Liễu Nhứ Phi Phi trong khoảng thời gian này đều đi theo Tài Lang, điềm tĩnh không ít. Cô nàng nhìn bóng lưng của hai người kia, liền nói riêng với Tài Lang.
[Mật âm] Tài Lang: Muội cảm thấy Trúc Hải Thính Tùng rất có vấn đề.
[Mật âm] Tài Lang: Đương nhiên là có vấn đề.
[Mật âm] Liễu Nhứ Phi Phi: Huynh điều tra được cái gì?
Hai mắt Liễu Nhứ Phi Phi lại mang theo sùng bái cùng kích động, giả trang điềm tĩnh lúc nãy đã hoàn toàn bị công phá.
[Mật âm] Tài Lang: Bảng xếp hạng PK, đứng nhất chính là Trúc Hải Thính Tùng.
Bảng xếp hạng PK cũng không được nêu tên, chỉ được ghi chép trong trại giam. Thế cho nên thường không tra ra ai là kẻ đứng đầu. Tuy nhiên Tài Lang là một kẻ am hiểu thu thập tư liệu, trang bị cao cấp của Trúc Hải Thính Tùng cũng rất nhanh được tra ra. Cho nên không đến vài ngày đã biết rõ vị pháp sư vô danh đột nhiên quyết định gia nhập Chúng Nhân Bang kia chính là đệ nhất bảng xếp hạng PK, đồng thời cũng là kẻ giết người nhiều nhất trong Thế Giới Giang Hồ, kẻ tàn nhẫn nhất trong Thế Giới Giang Hồ.
Trúc Hải Thính Tùng dường như là kẻ ranh rỗi nhất trong bang. Tài Lang bận rộn quản lý chuyện trong bang hội, Liễu Nhứ Phi Phi nhận trách nhiệm đưa tân thủ đi luyện cấp. Trúc Hải Thính Tùng luôn online, nhưng cũng không lên tiếng, giống như là đang cài đặt chế độ tự động đánh quái.
Hôm nay cũng đánh quái trong rừng rậm ngoại thành Bình Tuyền như thường ngày, nhưng người chơi lại có chút đông, chỗ nào cũng có kẻ rao bán trang bị nhưng cũng chỉ là những thứ bình thường. Nhìn thấy Diệp Ly Ly một thân y phục dành cho tân thủ, bên cạnh lại có một pháp sư cao cấp. Đã có người bắt đầu cuồng loạn.
Trong đó có một lái buôn bám mãi không tha.
[Phụ cận] Thương buôn cuồng M: Có Giáng Tiên Thảo giá rẻ đây.
[Phụ cận] Thương buôn cuồng M: Có Giáng Tiên Thảo giá rẻ đây.
Giáng Tiên Thảo cũng được coi như là dược thảo hiếm thấy. Dược liệu này rất hiếm, lại rất khó thu thập, bởi vậy giá tiền rất cao. Thế nhưng trên cơ bản là nó không có công dụng gì cả… Rõ ràng tên này tưởng Diệp Ly Ly là tân thủ, định lừa cô một vố đây mà.
Trúc Hải Thính Tùng nhận ra sắc mặt của cô, liền cười hỏi:
[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Quảng cáo rất phiền?
Diệp Ly Ly gửi đến một emotion gật gật đầu.
[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Tôi dạy cô một cách, cô hỏi hắn rằng có 100 gốc Giáng Tiên Thảo hay không.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Sau đó thì sao?
[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Sau đó hắn nhất định sẽ nói… chờ hắn vài tháng.
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Chỉ có thể tạm thời thoát khỏi hắn. Lỡ như vài tháng sau hắn lại đến tìm thì sao? Lúc đó thật sự phải mua 100 gốc Giáng Tiên Thảo không chút công dụng kia sao?
[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Đến lúc đó cô chỉ cần nói… cô mua ba gốc.
[Mật âm]: Không Phải Dược Sư:… Có chút quen tai.
Lái buôn dược thảo đáng thương, lỡ như thật sự đi đào 100 gốc thì rất là không may đấy!
[Mật âm] Trúc Hải Thính Tùng: Đây là một câu chuyện cười, có thể miễn cưỡng sử dụng để đối phó với kẻ ngốc.
Trúc Hải Thính Tùng cười cười xoay người, lại bắt đầu tự động đánh quái luyện cấp.
Diệp Ly Ly vùi đầu đào cả buổi, đột nhiên nhìn thấy một trong những thành viên chủ chốt của Thiên Lý Sơn Trang đi tới. Đúng là Lãnh Vân.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Tiểu Vân, đã lâu không gặp nha.
Diệp Ly Ly cười tủm tỉm phất phất tay, biết rõ tên này chính là muốn đến khu vực luyện cấp cao cấp để giết quái đây mà.
Lãnh Vân gật gật đầu xem như đã chào hỏi, xoay người lại đã không thấy tăm hơi.
Tuy đã kết làm phu thê cùng Minh Nguyệt Thiên Lý nhưng tiếp xúc không nhiều. Tuy nhiên lúc làm nhiệm vụ có từng nói chuyện cùng ba tên mặt lạnh của Thiên Lý Sơn Trang kia, cho nên cũng coi như quen biết chút chút.
Lãnh Vân này thật ra lại rất thẹn thùng. Đây là do vài lần tiếp xúc, Diệp Ly Ly đã đúc kết được. Chẳng hạn như lúc đánh quái, chỉ cần là nữ nhân đụng phải góc áo của Lãnh Vân, hắn sẽ tránh ra ngay lập tức, lần nào cũng vậy… đương nhiên đã được Diệp Ly Ly vô sỉ thử đi thử lại vài lần.
Chỉ là lúc có mặt của Minh Nguyệt Thiên Lý thì mấy người kia sẽ thận trọng đến khác thường. Nhất là từ lần Minh Nguyệt Thiên Lý bị bắt cóc, ba người này càng điên cuồng giết quái luyện cấp, đem cấp độ tăng nhanh đến nỗi {Giám định thuật} của Diệp Ly Ly cũng không dùng được nữa.
Diệp Ly Ly càng ngày càng cảm thấy hứng thú đối với mấy đường của Thiên Lý Sơn Trang này. Nhìn Lão Quản Gia có vẻ mặt trung thành cộng thêm luận điệu rườm rà, cùng với mấy tên bảo tiêu mặt lạnh kia, thoạt nhìn giống như thật là quan hệ chủ tớ. Chẳng lẽ lão đại xã hội đen nhân lúc rảnh rỗi dẫn thuộc hạ vào Thế Giới Giang Hồ chơi đùa?
Thế nhưng nhìn bộ dáng cùng tính tình kia của hắn, vốn dĩ không có chút gì gọi là xã hội đen, bởi vì… giả tạo, rất giả tạo, vô cùng giả tạo, cực kỳ giả tạo!
Nghĩ tới Minh Nguyệt Thiên Lý, Diệp Ly Ly liền không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi.
Có một người đang ngồi trong Minh Nguyệt Lâu khoa tay múa chân trên bàn đá, bỗng dưng hắt hơi một cái. Đôi mắt đen láy lại chuyển dời nhìn ra cảnh xuân bên ngoài cửa sổ, mỉm cười.
[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Mùa xuân có chút lạnh, trời cũng nên ấm lên rồi.
Minh Nguyệt Thiên Lý vươn tay, chiếc bàn đá ngay lập tức bị đánh nát.
Vận mệnh của Thế Giới Giang Hồ, lại được giở sang một trang mới.
_________________
Tác giả có lời muốn nói:
Cuốn 1 đã hoàn, xin hãy lựa chọn:
A: Ném hoa tươi vào mặt ta
B: Dùng gạch giúp ta xây nhà
C: Đi ngang qua tiện tay tạt ta chút nước
D: Cả ba cái trên
E: Không cái nào hết!