Đọc truyện Được Ở Bên Ngươi Thật Tốt – Chương 17: Thượng thừa diễn kịch kỹ năng
Vậy là hai người ở lại thành phố B nghỉ ngơi theo ý định của Lăng Khiên.
Hai người cùng nhau đi ra biển chơi đùa.
Hiểu Đồng mặc một bộ áo tắm hai mảnh màu đỏ,áo tắm này là do Lăng Khiên giúp nàng chọn,bộ áo tắm hoàn mỹ bày ra nàng tuyệt mỹ dáng người.
Trắng nõn như tuyết da thịt, tại áo tắm đỏ tôn nên dưới,cáng có vẻ kiều mị động lòng người.
Lăng Khiên nhìn nàng cái kia tuyệt mỹ dáng người, chân thẳng thon dài, dịu dàng deo thon nhỏ,gương quai xanh gợi cảm,và cả trước ngực hai đoàn no đủ kia làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng.
Hắn hiện tại có chút hối hận mua cho nàng bộ này áo tắm, mặc dù không nên nộ địa phương cũng không nộ nhưng hắn vẫn không cách nào chịu đựng xung quanh ánh mắt nam nhân nhìn hắn cái kia thê tử dáng người hoàn mỹ.
Hiểu Đồng lúc đầu cũng không có cảm thấy gì,nàng rất thích bộ áo tắm này hắn chọn cho nàng,so với bãi biền những bộ kia áo tắm đã là rất bảo thủ nhưng cũng rất đẹp.
Nhưng là không biết tại sao nàng luôn cảm thấy xung quanh có nhiều ánh mắt luôn dõi theo nàng,nhất là Lăng Khiên ánh mắt nóng bỏng kia càng là một tấc cũng không có từ trên người nàng rời đi,trái lại làm cho nàng vô cùng ngại ngùng.
Nàng trên dưới đánh giá lại bản thân một lượt,có chút do dự hỏi:” Ta có chỗ nào không ổn sao?”
Đâu chỉ không ổn,hắn có thể sắp phát điên lên a.
Nàng vẻ đẹp là chỉ để cho mình hắn ngắm,làm sao có thể để cho những cái kia không cố kị ánh mắt sắc lang chăm chú nhìn a.
Lăng Khiên hít sâu một hơi làm mình bình tĩnh một chút,thản nhiên nói:” Không có,ngươi rất ổn,chỉ là nơi này có chút gió lớn,không khí có chút lạnh, chờ một lúc ngươi vẫn là đổi một bộ quần áo tốt,tránh quay đầu bị cảm lạnh không tốt”
Hiểu Đồng có chút nghi ngờ đánh giá nhà mình cái kia tổng tài lão công.
Ngươi nói thật sao, mọi người nơi đây đều ăn mặc như vậy lấy đâu ra không khí lạnh a.
Hiểu Đồng cũng không nhiều xoắn xuýt,nàng tâm tình hôm nay phi thường vui vẻ,chạy đến một quán nước,mua lấy hai trái dừa chạy lại đưa cho hắn một trái.
Lăng Khiên có chút mỉm cười vui vẻ tiếp lấy, móc trong túi ra ít tiến đưa cho nàng.
Hiểu Đồng trả tiền có chút hạnh phúc ôm trái dừa uống hăng say.
Lăng Khiên nắm tay Hiểu Đồng đi đến một chỗ khá vắng người,khẽ nói:” Ngươi ở chỗ này đợi ta,không cần đi loạn,ta lập tức trở về”
Nàng cũng không biết hắn muốn cái gì nhưng cũng mỉm cười nhìn hắn gật gật đầu.
Hắn sau khi đi nàng ngồi tại trên ghế nhàn nhã uống nước, uống hết lại lấy của hắn tiếp tục uống.
Chỗ này người qua lại thiếu,không có vội vã làm cho nàng cảm nhận được thanh nhàn cảm giác rất tốt đẹp.
Nhưng khoảnh khắc đó cũng không kéo dài được lâu,lập tức bị hai người đi từ xa lại phá vỡ hoàn toàn.
Hiểu Đồng cũng không muốn nhìn thấy hai người đó,muốn đứng dậy dời đi nhưng muộn.
Trần Gia Kỳ là người đầu tiên nhìn thấy nàng,ánh mắt có chút không khoái nhưng lại tỏ ra rất vui mừng chạy lại chỗ nàng.
” Hiểu Đồng,ngươi cũng tại đây nha thật chùng hợp”
Nàng kia khuôn mặt đẹp,thanh âm ôn nhu,vẻ mặt vui mừng không nhìn ra một chút sơ hở.
Chỉ gặp nàng duỗi ra hai cái kia ngọc thủ,kéo lại Hiểu Đồng ta,ngay lập tức trên tay Hiểu Đồng nhiều hai vết cắt, có hạt hạt châu ngọc máu chảy ra,cảm giác đau nhức ập đến.
Hiểu Đồng che lại tay của mình,có chút đau nhói,tức giận đẩy ra nàng:” Trần Gia Kỳ ngươi muốn làm gì vậy”
Trần Gia Kỳ cái kia mảnh khảnh thân thể cố ý theo nàng lực đẩy ngã ra rất xa,cố làm cho mình trông sốc xếch nhất,cả người như vô lực té trên bờ cát.
Xa xa Cố Việt Trạch thấy vậy hét lớn một tiếng: ” Kỳ Kỳ”Sau đó chạy vội lại một bộ đau lòng đưa nàng cái kia nhu nhược thân thể ôm lại quan tâm hỏi:” Kỳ Kỳ ngươi không sao chứ,có bị thương chỗ nào”
Trần Gia Kỳ cả gương mặt ôn nhu đều nhanh trắng, rúc vào trong ngực hắn,bưng bít lấy chính mình đầu gối nói nhỏ:” Đau nhức..Việt Trạch”.
Hiểu Đồng nhìn nàng như vậy kỹ thuật diễn xuất,không có đi đóng phim đoạt lấy cái ảnh hậu giả thưởng có chút đáng tiếc,thầm nghĩ.