Đọc truyện Dungeon Hunter – Chương 41: Huấn luyện tổ đội (phần 1)
Tròn một tuần sau đó.
Sau ngày kết quả được công bố, tôi cho triệu tập DH.
‘Có khoảng cách rõ rệt trong nhóm.’
Tôi nhìn Krasla và sáu người tập trung tại trước trụ sở Bang vào sáng sớm và gật gù hài lòng.
Bốn tân binh. Họ đều là những người được tuyển chọn qua kì sát hạch.
Có 1 lý do khiến tôi phải tập trung họ lại ngay khi danh sách trúng tuyển được công bố. Đó là do việc tôi đã động tay động chân vào kết quả trước đây.
4 dị năng giả sắp bị đánh trượt đến nơi thì được tôi ra tay chấm điểm rõ cao và nhẹ nhàng pass. Vậy nên hiển nhiên họ sẽ theo tôi gia nhập DH. Mặc dù đây chỉ là tạm thời.
Đối với họ việc này cũng không tệ.
“Đội trưởng. Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye…ah, không, tôi nên gọi anh là gì?”
Một trong bốn thành viên tạm thời lên tiếng. Anh ta là Kim Chun-won.
Một Thi sĩ với danh hiệu Kẻ gở mồm.
Anh ta đã 25 tuổi rồi, nhưng mồm thì nói toàn thứ chuyên ngành “phụ khoa” như mấy thằng choai choai ít tuổi.
Cùng với Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye, tôi đạt đủ tiêu chí bắt buộc khi tham dự giải đấu là phải có 8 người.
Tôi sẽ phải thắng giải đấu với cái nhóm tạp nham này
Hơn nữa, giải đấu có quy mô lớn như theo Kim Yong-woo đã nói. Lần đầu tiên sẽ có bảng xếp hạng và mỗi Dị năng giả sẽ có cơ hội kiếm thêm được công trạng.
Nếu như vậy, tôi cần ăn top 1. Sẽ dễ dàng thu hút những Dị năng giả giỏi về dưới trướng nếu tôi được biết đến như là người mạnh nhất ở xứ Kim chi củ cải này.
Chiến thắng thì khá là quan trọng nhưng tôi không thể bộc lộ quá nhiều. Phải duy trì mọi thứ ở mức Nhân loại chấp nhận được. Tôi cần đạt được danh hiệu người mạnh nhất nhưng không thể dùng đấu pháp của đám thú vật.
“Đội trưởng!”
Đúng như dự đoán, chưa đầy 3 phút, 2 cô gái đã bắt chuyện với tôi.
Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye.
Cùng 1 lúc, 4 thành viên mới phải đưa tay lên hứng nước miếng của mình. Yoo Eun-hye có một vẻ đẹp cute như Midu trong khi Lee Ji-hye có vẻ đẹp học thức như Ngọc Trinh.
Không có gì lạ khi đám đực này lại nhìn chăm chăm vẻ đẹp của họ.
Yoo Eun-hye chạy lại ôm chầm lấy tôi, 2 hàng nước mắt rưng rưng.
Tách! Tách!
Tôi có thể cảm nhận thấy dòng điện. Nội tại của Yoo Eun-hye đã được kích hoạt.
Hiện tại bây giờ nó không hề hấn gì tôi. Tôi đã có Lôi thần kỹ. Mặc dù Lôi thần chưa thức tỉnh, sức mạnh vẫn còn chìm sâu ở trong cơ thể tôi.
Nội tại của Yoo Eun-hye thoát ra không mạnh bằng sức mạnh trong người tôi.
“Em biết là anh còn sống mà!”
Yoo Eun-hye dụi mắt vào áo của tôi.
Tôi đã ra vào hầm ngục với Yoo Eun-hye rất nhiều lần. Có lẽ vì tôi không bị ảnh hưởng bởi nội tại của cô ấy nên cô ấy vô tư bộc lộ cảm xúc của mình.
“Chào mừng trở lại.”
Lee Ji-hye cũng bộc lộ biểu cảm chào mừng. Cô nàng có vẻ thiếu ngủ và đã trang điểm để che mờ đôi mắt Gấu trúc.
“Mọi người thế nào?”
“Ổn.”
“Chúng ta di chuyển đến một nơi khác đã nhé.”
Tập hợp sức mạnh của 8 người.
Tôi tách Yoo Eun-hye ra khỏi nhóm và dẫn số người còn lại tới một quán cà phê đã đặt bàn trước
***
Một quán cà phê sang trọng tọa lạc ở tầng 2 của tòa nhà.
Có một cái bàn lớn ở trung tâm nơi 8 người đang ngồi. Trên bàn là cà phê hoặc thức uống và bánh tự làm.
Tôi đã bao quán cả ngày hôm nay nên nếu tính thêm cả ông chủ thì trong quán hiện có 9 người.
Trừ ông chủ, còn lại là 8 thành viên Devil Hunters.
“Ya, Đội trưởng có khác! Lúc nào cũng khác bọt!”
Kim Chun-won run rẩy và la hét.
Ngược lại, phản ứng của Yoo Eun-hye, Lee Ji-hye và Krasla thì lại bình tĩnh. Chỉ là thuê quán cà phê thôi mà.
Sau khi sự hỗn loạn lắng xuống, tôi lạnh lùng nói.
“Tôi nghĩ sẽ có khá nhiều câu hỏi. Nhưng đầu tiên, mấy người gia nhập tổ đội vì cuộc thi xếp hạng. Và dĩ nhiên, tôi không trông mong gì nhiều ở mấy người.”
Yoo Eun-hye đã được luyện tập trong hầm ngục nhưng lần này có tới 4 tân binh, cho vào chỉ để đủ số…
Có thể trông đợi gì ở cái đám “khẩu trang y tế” xài 1 lần rồi vứt bỏ này chứ.
Dĩ nhiên, tiềm năng của đám này thì cao hơn mức trung bình và có vài kĩ năng hoặc danh hiệu đặc biệt. Nếu DH cần lập tổ đội đột xuất thì họ có thể gia nhập. Ngoài ra thì họ cũng có thể được bổ sung vào những tổ đội bình thường đang thiếu người.
Sau khi xem xét, tôi sẽ quyết định dựa vào kết quả xem có nên cho chúng nhập hội không? Sau khi giải đấu kết thúc, thiếu gì người muốn làm đệ của tôi chứ.
Những cá nhân xuất sắc sẽ được cất nhắc làm thành viên nhưng thật sự tôi cũng không mong đợi gì nhiều.
Một cậu tân binh nhăn nhó cứ như thể đang nhai nhầm shit.
“Đội trưởng. Anh hơi quá lời rồi đấy ạ”
“Anh sẽ phải hối tiếc. Chúng tôi là những Dị năng giả có xì tai riêng”
Những lời phàn nàn phát ra từ miệng đám tân binh.
Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye biết rõ năng lực của tôi nên ngồi im re.
“Mấy người đã bị đánh rớt nếu không có tôi”
“….”
Đám lính mới nhìn thộn ra.
Tôi nói với một nụ cười lạnh lùng.
“Tuy nhiên, mấy người không thể dễ dàng mang danh nghĩa tổ đội DH để tham gia giải đấu được. Cần phải luyện thêm những kỹ năng cơ bản. Bắt đầu từ ngày mai, tôi sẽ huấn luyện mấy người trong vòng 3 tuần. Đây là lệnh, cấm cãi”
Bên trong quán café, im lặng bao trùm.
“Không thể nào.”
Tôi thưởng thức hương vị của một ly Americano.
Họ đã quyết định sẽ tham gia nhưng chưa cần phải vội.
Thực ra, chỉ cần tôi và Krasla là đủ. Kỹ năng của chúng tôi đã được nhận biết, nhưng những người còn lại cũng cần nhận được sự công nhận. Chắc chắn tất cả những thành viên còn lại đều cần phải được huấn luyện ở mức độ vừa phải.
Tôi đặt tách café xuống.
Sao đó Lee Ji-hye, người đang nhìn tôi đặt câu hỏi.
“Đội trưởng. Anh mô tả chút chút về giải đấu được không?”
Cũng chẳng phải vấn đề gì to tát, nên tôi ngửa bài luôn.
“Giải đấu xếp hạng nó đơn giản lắm. Tám người trong một đội được tập hợp để chiến đấu với đối thủ. Phụ thuộc vào kết quả, chúng ta sẽ được xếp hạng. Nhưng giải đấu này không chỉ giới hạn ở trong Bang Thiên Ý. Những bang nổi tiếng khác cũng sẽ tham dự nên nó sẽ có sự ảnh hưởng thứ hạng trong tương lai của Dị năng giả ở Hàn Quốc”
Đìu!
Cả đám thảng thốt. Đây là lần đầu tiên họ được nghe về giải đấu xếp hạng bao gồm cả những bang phái nổi tiếng khác.
“…Chúng ta chắc thắng rồi…”
Lee Ji-hye suy ngẫm những lời của tôi rồi thở dài và nói.
“Ơ, thế ai đứng cạnh Đội trưởng vậy ạ?”
Yoo Eun-hye, người đang lặng lẽ theo dõi tình hình hỏi về Krasla. Họ thắc mắc về người đàn ông da màu.
“Krasla sẽ huấn luyện mọi người. Anh ta chuyên sử dụng thương, nhưng những kỹ năng chiến đấu khác thì cũng vẫn rất tốt”
“Chào mọi người. Tôi là Krasla.”
Lần đầu tiên Krasla mở miệng.
Mọi người trợn tròn mắt. Có người Hàn nào sở hữu chất giọng này cơ à. Dark Elf thường có một giọng nói ấm và Krasla cũng vậy.
“Wah! Giọng của anh thật tuyệt vời!”
Yoo Eun-hye đưa ra lời khen chân thành của mình.
“Anh có chắc là anh zai kia ổn không? Nhìn trông yếu bóng vía thế nào ấy!”
Giọng nói thì liên quan gì tới năng lực cơ chứ.
Kim Chun-won thọc gậy bánh xe.
Krasla trông có vẻ hơi mỏng người. Đây cũng là đặc trưng của Dark Elf. Thậm chí có luyện 25/24h mỗi ngày, cơ bắp của họ cũng chả hiện lên nổi. Krasla không nhúc nhích. Anh ta tiếp tục ngồi im lặng như một tượng đá.
Tôi chỉ bật cười.
“Yếu hay không thì mai sẽ biết.”
Thằng nhóc ngu ngốc kia sẽ bị shút tung mõm vào ngày mai.
Có thêm một triệu thằng Kim Chun-won cũng chả sánh bằng một mình Krasla.
Tôi có thêm thời giờ nghỉ ngơi sau bài phát biểu. Bầu không khí nhanh chóng lắng dịu với thỉnh thoảng có những tràng cười.
Nhưng tai tôi cũng đã chuẩn bị để nghe chúng khóc thét
***
Tại một khu trọ ở Ganwong-do, Chuncheon.
Sau lưng dãy núi xanh và dòng sông chảy quanh có một điểm huấn luyện ngoài trời dành riêng cho DH.
Mọi người đều thốt “Wow!” trước bầu không khí trong lành và thiên nhiên rộng lớn sau một đêm ngủ ngon. Nhưng khoảng thời gian tốt đẹp đó trôi qua nhanh chóng.
Khoảng khắc họ thay đổi vào bộ trang phục thoải mái xong cũng là lúc địa ngục bắt đầu.
Krasla chào những thành viên mới trong khi đang nắm trường thương đỏ!
Anh ta nói mà không chút biểu cảm.
“Mọi người lấy vũ khí ra.”
“Anh nói gì?”
Kim Chun-won là một Thi sĩ nhưng gã có một dao găm ở thắt lưng và những thành viên khác cũng mang ra vũ khí của mình.
“Đầu tiên tôi sẽ kiểm tra kĩ năng của các bạn. Và bất cứ ai có thể đã thương tôi sẽ không cần tập luyện nữa!”
“Gì! Mày định đóng vai chính trong tiểu phẩm hài Ngứa đòn à?”
Kim Chun-won liếm con dao găm của mình. Gã đang cố tạo hình tượng rừng rợn. Hành động này đầy tính chất đe dọa.
Dĩ nhiên, Krasla vẫn không phản ứng gì cả.
“Đừng phấn khích vậy chứ. Như Đội trưởng đã nói, các người quá phế. Đầu tiên, kiểm tra pháp lực…”
Lee Ji-hye bình tĩnh phân tích tình hình. Sau đó đột nhiên, Kim Chun-won quăng áo khoác của mình ra và xông thẳng tới trước như bò điên.
“Thằng củ kẹc! Tau sẽ chém chết cmm!”
Gã xoay người chém loạn xạ!
Kim Chun-won sử dụng lực xoay quán tính.
Màn trình diễn liếm con dao của gã xem như đã thất bại. Và gã cũng chẳng còn thấy mục tiêu đâu nữa. Thằng này coi như hết thuốc chữa sau trò nghịch dao vừa rồi.
Gã đã không ngờ tới sức mạnh của Krasla.
Ppak!
“Éc éc!”
Kim Chun-won xoay tròn 360 độ rồi ngã xuống sàn. Krasla đạp mạnh vào chân gã.
“Phế vật…”
Lee Ji-hye thở dài.
Krasla di chuyển mạnh mẽ như một cơn lốc.
“Mọi người sẵn sàng! Thủy cầu!”
Chawahak!
Cô ấy là một phù thủy hệ nước.
Dòng nước từ cây trượng của Lee Je-hye tấn công Krasla.
Ba thành viên còn lại tấn công với vũ khí của họ nhưng tất cả đã quá trễ.
Ppak! Ppak! Ppak!
Âm thanh của tiếng vả vang lên ba lần cho đến khi chỉ còn hai người còn đứng trên mặt đất là Krasla và Lee Ji-hye.
Nó xảy ra chỉ trong chớp mắt! Một tình huống vô cùng hài hước.
Lee Ji-hye bối rối trước khi cười to và buông cây trượng của mình rớt xuống đất.
“Tôi đầu hàng”
Cùng vào lúc đó, có một người vắng mặt.
‘Cô ấy là rất cần thiết. Nhưng sao lại đi đâu rồi nhỉ?’
Đội trưởng đã đi riêng với Yoo Eun-hye. Ngay lúc này, Lee Ji-hye cảm thấy ghen tị.
Sau đó Krasla nhìn Lee Ji-hye và chậc lưỡi.
“Cô không thể làm vậy”
Team dịch: Đéo cần tên
Trans: LuongY
Editor: Ma cô