Dungeon Hunter

Chương 19: Nữ hoàng sấm sét (phần 3)


Đọc truyện Dungeon Hunter – Chương 19: Nữ hoàng sấm sét (phần 3)

“Ngoài kia ồn ào thế”

Tôi nói với Kim Yong-woo khi nghe thấy những tiếng léo nhéo bên ngoài phòng họp kín.

Kim Yong-woo chỉ cười khi nghe được đề nghị của tôi về việc thành lập các tổ đội càn quét.

“Cái đám đó nó ồn ào vậy đấy. Nhờ vụ quét sạch tầng 1, mà giờ Randalph-nim thành tâm điểm chú ý của mọi người rồi. Còn về thời điểm thực hiện kế hoạch”

“Quẩy trước 1 trận đi.”

Quỷ giới không có khái niệm quẩy. Chúng chia chác chiến lợi phẩm và tận hưởng sự hân hoan từ những thứ thu được nhưng lại chẳng biết “quẩy” là gì.

Vậy nên, một trận ăn chơi trong thế giới loài người, chắc hẳn sôi động lắm.

“Anh thích hả? Thế nào em cũng thuê 1 cái hội trường to hơn. Tha hồ bú trà sữa rồi đi đu đưa”

Kim Yong-woo – cái tên hà tiện này vừa viết gì đó. Cậu ta đang sử dụng quyền hạn Bang chủ của mình

Tôi lắc đầu.

“Không sao đâu. Chỉ cần yêu cầu của tôi được thông qua suôn sẻ, không có điều tiếng gì là được”

Kim Yong-woo xem qua đề nghị rồi lắc đầu quầy quậy.

“Anh không muốn nó được thông qua chính thức à?”

“Chú hỏi lạ, được thông qua thì ok chứ”

“Cái đề xuất này không có vấn đề gì cả. Em cũng đã được nghe nói về vài tổ đội độc lập chỉ tập trung vào tấn công Hầm ngục.”

Đây là lần đầu tiên tôi đề xuất một cái văn bản chính thức sau một phen mổ cò toát mồ hôi, ấy vậy mà nó đã lan truyền khắp bang hội. Lũ chim nhợn trong cái Bang này hoạt động công suất cao thật.

Kim Yong-woo nhìn vào đề xuất và lẩm bẩm.

“Cái tên “Devil Hunter” làm em nghĩ đến con Hắc long biết phun lửa”

Devil Hunters. Tên của tổ đội sẽ được viết tắt thành D.H

Cái tên này là một lời nhắc nhở về mục tiêu thịt luộc tất cả đám Quỷ trong Hầm ngục và trở thành Quỷ vương của tôi.

“Thế này là chuẩn không cần chỉnh rồi. Chỉnh lại phải sửa”

“Em nghĩ thế này là ok rồi. Em đóng dấu luôn nhé?”

Kim Yong-woo thay đổi thái độ và hỏi tôi. Tôi gật đầu và cậu ta ngay lập tức đóng dấu cái cộp.

Kkhoảnh khắc mà tổ đội đột kích Devil Hunters ra đời.

“Anh định tuyển người thế nào? Một chỉ đạo viên và một tân binh. Xem chừng anh đang chọn con đường khó để đi rồi. Thế nào mấy bố có tầm ảnh hưởng trong Bang hội cũng sẽ nghi ngờ và không tham gia?

Giờ thì tôi đang nghĩ về tương lai của tổ đội đột kích. Chắc chắn nó sẽ là no.1 nhưng tôi mới tìm được mỗi 1 người phù hợp.

“Phương pháp của tôi cần thời gian. Nhưng tôi tin họ sẽ trở nên mạnh mẽ. Như vậy thì cái ghế Bang chủ của cậu được hưởng lợi rõ ràng còn gì”

Bang hội càng có nhiều mãnh nhân thì tất nhiên sẽ càng mạnh

Kim Yong-woo đưa công văn đề xuất cho tôi.

“Em sẽ luôn là người đầy tớ trung thành của Randalph-nim, luôn tuân theo mọi mệnh lệnh của anh, Chủ nhân đáng kính”

“Lúc cứu cậu, tôi không hề trông đợi điều này sẽ xảy ra đâu”

Thật không thể tin được. Lúc đang lang thang trong Hầm ngục thì tôi tình cờ gặp Kim Yong-woo và quyết định giúp cậu ta. Lúc ấy, tôi chẳng hề nghĩ đến cái chuyện hồi báo như thế này.

Kim Yong-woo cười toe toét.


“Các cụ có câu học, học nữa, học mãi, trượt, học lại. Chỉ là em muốn tận dụng mọi cơ hội có được để làm mình giỏi hơn thôi. Chính anh đã giúp bọn em vượt qua tầng 1 còn gì? Nên em không nghĩ mình đã lựa chọn sai gì cả”

Kim Yong-woo.

Cậu ta đã từng nghĩ mình là một con voi. Nhưng rồi, nhận ra mình còn chẳng bằng con kiến. Vì vậy, vị trí đứng cạnh con voi là một chủ ý không tồi.

Đó là bí mật sống để bụng, chết mang theo của cậu ta. Nếu không, cậu ta sẽ chẳng còn mặt mũi nào để ngồi tiếp cái ghế Bang chủ của một trong 5 bang hội hàng đầu của Hàn Quốc.

Tôi tiếp nhận thỉnh cầu và nói.

“Chỉ cần không đâm sau lưng tôi, cậu sẽ được tôi giúp đỡ tận tình. Hi vọng lựa chọn này của cậu là đúng”

“Anh zai à! Anh đừng nói đùa thế chứ”

Kim Yong-woo xua tay.

“Chỉ có cậu mới biết đấy là đùa hay thật”

Tôi cảnh cáo cậu ta nếu có ý định phản bội tôi.

Tôi xoay người.

Công văn đề xuất đã được đóng dấu nên bây giờ tôi sẽ lên kế hoạch cho tổ đội đột kích của mình.

“Anh vẫn đi quẩy với bọn em chứ”

Kim Yong-woo hỏi trước khi tôi mở cửa.

“Lúc đấy rồi tính”

“Em sẽ gửi anh lịch trình chính thức sau nhé”.

“Ờ, cảm ơn.”

“Dạ, không có gì “

Đôi mắt của Kim Yong-woo rạo rực ánh lên sự trung thành.

Tôi kệ xác cậu ta rồi mở cửa phòng.

‘Lần này thế nào mình cũng tham gia.”

Tôi không hứng thú lắm với mấy cái trò “lên nóc nhà” này cho lắm. Nhưng nếu không tham gia sẽ gây bất hòa trong bang hội.

Dù không quan tâm, nhưng vẫn cần phải tạo được những mối quan hệ thân thiện. Để trở thành thành viên của bang ‘Thiên ý’, tôi cần tối thiểu tham gia một vài hoạt động của Bang hội. Tôi chỉ sợ cái đám còn lại nó thích “thân lừa ưa nặng” thôi.

“Mình cần phải từ từ xây dựng nền tảng.”

Việc tạo ra tổ đội đột kích riêng! Cần nhất lúc này là kiếm người.

Lần này, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh nàng tân binh có biệt danh “Nữ hoàng sấm sét” trong kiếp trước. Một nụ cười vừa hé, ấm áp vãi tè…

* * *

Hội trường rộng rãi trên tầng 3 Tổng hành dinh.

Đó là không gian dành riêng cho tổ đội đột kích Devil Hunters. Giờ mới có 3 người thì rộng rãi thoải mái, sau này mà đông lên chắc bí hơi lắm đây.

Hội trường trống rỗng, chẳng có tí đồ nội thất gì làm tôi có chút căng thẳng khi bước vào. Chỉ đạo viên Lee Ji-hye và tân binh Yoo Eun-hye trông hơi khó ở.

Biểu cảm gương mặt của họ cứ đơ như tượng sáp.

Tôi từ từ nói chuyện.

“Làm sao vậy”


Lee Ji-hye nhận ra sự có mặt của tôi và nói.

“Đội trưởng này. Anh không nên chọn cô ấy”

“Chị gái à. Chỉ là nhầm lẫn thôi mà? Điều đó không thể tránh được”

“Cô đã từng vô tình giết người rồi đúng không?”

“Xin lỗi, nhưng chị đã chết đâu!”

Hay quá, 2 mỹ nữ cãi nhau, (còn tôi thì đang trông chờ màn lột đồ). Lee Ji-hye dường như có ác cảm với Yoo Eun-hye.

Tôi nhìn qua vẻ ngoài của họ và gật đầu.

Tóc của Lee Ji-hye có mùi khét và tôi lờ mờ đoán ra được lý do.

‘Chắc là do nội tại của Yoo Eun-hye.”

Ở kiếp trước, Yoo Eun-hye có biệt danh Nữ hoàng sấm sét. Gương mặt trẻ trung, mái tóc ngắn cùng đôi mắt tinh nghịch đã mang lại cho cô nàng một vẻ ngoài ấn tượng. Tuy nhiên, mấy cái nội tại làm ảnh hưởng đến cô.

Tôi sử dụng Tâm nhãn để kiểm tra cửa sổ trạng thái của Yoo Eun-hye.

Tên:  Yoo Eun-hyeChức nghiệpNgười hùng (pháp sư sét)Danh hiệuTá lôi nhất kích (R, Pháp lực+4)Chỉ sốSức mạnh20Trí tuệ44Nhanh nhẹn15Sức bền14Pháp lực45 (+4)Tiềm năng:  (138/423)
Đặc tính:  Nhận được sự bảo hộ của tinh linh sét. Trạng thái này nhận được sau khi bị sét đánh và đứng trên ranh giới sinh tử.
Kỹ năng:  Lôi tiễn (N), Dòng điện (N, Bị động)
Đó là một cửa sổ trạng thái thực sự kỳ lạ.

Tiềm năng của cô rất nổi bật, cao nhất tôi từng biết. Có thể sánh ngang với Bang chủ bang ‘Thuận Vũ’, Alin.

Vấn đề ở đây là đặc tính. Được tinh linh sét bảo hộ.

Có lẽ vì vậy mà cơ thể cô giống như một cái cột thu lôi. Nếu có tiếng sét giữa trời, thì khả năng cao là nó sẽ hướng về phía cô ấy. Và kết quả là cô nhận được 1 danh hiệu.

Chắc hẳn cô ấy đã phải ăn hành không ít nhưng điều này cũng không tệ lắm. Nhờ sét đánh mà rất nhiều tạp chất bị loại ra khỏi cơ thể. Cô ấy là một thiên tài, nhưng…

“Dòng điện bị động là vấn đề.”

Sấm sét có một nơi thoải mái tung hoành và cứ thế chạy khắp tòa nhà. Cô vô tình làm sét lan ra khắp nơi. Đó là lý do tại sao tóc của Lee Ji-hye bị cháy.

“Tránh xa tôi ra. Cô mà tiến thêm một bước là tôi tấn công đấy”

Lee Ji-hye cảnh cáo. Dù không muốn tấn công ‘kẻ thù’ trước mặt, nhưng chắc cô phải nhẫn nhịn ghê lắm mới không phát cuồng vì quả đầu mới bị cháy xém.

Yoo Eun-hye buồn bã.

“Mái tóc của chị đẹp quá, làm em không nhịn được mà chạm vào. Nhưng nội tại của em lại bị kích hoạt. Chị à, chúng ta là chị em Hye đó. Huh? Em hứa sẽ không tái phạm đâu ạ”

Lee Ji-hye và Yoo Eun-hye. Cả hai đều có tên là Hye. Mấy cái lỗi vặt vãnh này nên được bỏ qua.

Nhưng Lee Ji-hye không có ý định tha thứ cho cô.

“Chị em cái quằn què gì mà đốt tóc nhau?”

“Chị không thấy nó đẹp à? Không, không, em đùa thôi. Nên chị đừng thế nữa nhé. Thỉnh thoảng em chỉ đùa giỡn vậy thôi. Em xin lỗi chị!”

“Cô….”

“Được rồi, stop đi.”

Cuối cùng tôi cũng lên tiếng.


Tôi cần phải kiểm soát tình hình.

Không nên để cảm xúc chi phối, nhất là khi đang trong tổ đội.

Lee Ji-hye nhìn mái tóc bị cháy và than vãn.

“Nhưng”

“Tôi đã bảo thôi rồi cơ mà”

Tôi cứng rắn nói.

Tổ đội đột kích Devil Hunters đã chính thức được ra mắt nên tôi cần phải đưa họ vào khuôn phép. Tôi là thủ lĩnh và Lee Ji-hye và Yoo Eun-hye chỉ là thành viên.

Bầu không khí nặng nề khi Lee Ji-hye ngậm miệng lại.

“Cô là Chỉ đạo viên duy nhất của Devil Hunters. Công việc của cô là kiểm tra tình trạng của các thành viên và sắp xếp lịch trình, chẳng hạn như khi chúng tôi nhận công việc ở nước ngoài. Đừng vừa có ra mắt đã làm tôi thất vọng”

“Tôi xin lỗi.”

Lee Ji-hye cúi đầu.

Ban đầu cô có chút bối rối nhưng rồi cô nhận ra điều gì đó sau khi đến với ‘Thiên ý’.

Một người đàn ông mà ngay cả Bang chủ cũng phải nghe theo! Quá soái rồi. Dù nói chuyện hơi kỳ lạ nhưng thật khó để chối từ. Ấn tượng quá ư mạnh mẽ.

Đó là lần đầu tiên cô gặp một người như thế. Một người giúp cô trở thành Chỉ đạo viên.

Cô không thể làm anh thất vọng ngay từ đầu.

‘Nói 1 lần thôi là được rồi”

So với con người thì tôi khá là mạnh. Và Lee Ji-hye là một người phụ nữ khôn ngoan. Nên tôi không cần nói lại. Mấy cái lời khó nghe này, tạm dừng tại đây thôi.

Tôi rút ra một lọ nhỏ và đưa nó cho Lee Ji-hye.

“Dùng cái này đi. Tóc cô sẽ bình thường trở lại”

Đôi mắt của Lee Ji-hye chớp mắt khi cầm lọ thuốc.

“Cái gì đây?”

“Một lọ thuốc tôi lấy được trong Hầm ngục. Nó hiệu quả hơn nhiều bột Lõi”

“Ah…..”

Biểu cảm của Lee Ji-hye như thể vừa bị đấm không trượt phát nào. Chỉ dùng bột Lõi thì không thể khôi phục tế bào chết được.

Tuy nhiên, đó là một câu chuyện khác nếu đó là một trong những bảo vật lấy được trong trận chiếm đóng tầng 1 lần trước. Lee Ji-hye hoảng hốt.

“Tôi không dám nhận đâu. Đây là bảo vật trong Hầm ngục đúng không”

“Cô không lấy là tôi vứt đi đấy”

“Vâng?”

“Tôi nói rồi, mấy cái thứ này tôi chả cần đến”

Cơ thể tôi yếu đến độ phải dùng một lọ thuốc cấp thấp như thế này. Chỉ có thuốc cao cấp mới có ích cho các vết thương của tôi. Lee Ji-hye dường như thực sự xúc động khi cô ấy nhìn tôi, mắt rưng rưng.

“Cảm ơn. Tôi sẽ trân trọng nó”

Tôi thầm lắc đầu.

Mỗi vụ tóc cháy mà nháo nhào cả tên

Tuy nhiên, nghe bảo mái tóc rất quan trọng đối với phụ nữ. Đặc biệt là những người đã phải đầu tư rất nhiều để giữ cho tóc luôn thẳng đẹp.

Có khi tóc còn quan trọng hơn cả mạng sống ấy chứ. Do đó, thái độ của Lee Ji-hye là tự nhiên.

“Đội trưởng này?”

Yoo Eun-hye, người đang đứng xem cảnh sướt mướt đó hỏi.

“…?”


“Ở đây thì em phải làm gì? Lau nhà hay giặt đồ ạ”

“Sao cô lại nghĩ vậy”

“Vâng, hehe. Không phải em vẫn toàn làm mấy việc thế này sao”

“Khỏi cần. Cô khác với những người còn lại”

Tôi không có ý định từ bỏ một sức mạnh ghê gớm như vậy.

Yoo Eun-hye bối rối với việc không phải dọn dẹp và hỏi.

“Ơ thế em phải làm gì ạ? À, bóp vai nhé. Tay em điêu luyện lắm đấy. Có khi anh còn bị nghiện nữa cơ”

Sau đó, bi kịch sẽ xảy ra khi nội tại của cô được kích hoạt.

Sự tốt bụng của Yoo Eun-hye khiến tôi nhớ về Yihi. Yihi có lẽ sẽ mắng tôi sa sả nếu biết tôi nghĩ vậy.

“Chắc cô đang hiểu lầm rằng tôi đưa cô đến đây để làm việc vặt?”

Yoo Eun-hye ủ rũ ngậm miệng lại.

“Em cũng không chắc nữa. Anh có biết nick name của em là gì không? Là cái cột thu lôi ăn cơm đấy. Em bị sét đánh nhiều lắm. Cơ thể tôi thậm chí tỏa ra dòng điện. Anh có biết em đã gây ra bao nhiêu thiệt hại lẫn đổ vỡ trong này không? Tất nhiên, em biết em xinh rồi nhưng Đội trưởng chắc không giữ em lại chỉ vì lý do đó”

Yoo Eun-hye, người phụ trách những công việc lặt vặt, đột nhiên tham gia vào Devil Hunters. Đó là 3 ngày trước. Và cô ấy đã lo lắng về điều đó đủ cả 3 ngày.

“Tự tin lên cô gái”

“Em chỉ biết vâng thôi ạ. Đôi khi em nghĩ rằng mọi người chẳng xem mình là phụ nữ nữa”

“Cô tuyệt lắm. Tôi rất kỳ vọng vào cô”.

“Kỳ vọng ạ”

“Đúng. Hãy cho tất cả mọi người ở bang Thiên ý thấy cô tuyệt vời cỡ nào”

“Hehe. Tôi sẽ đốt tóc họ. Thật sung sướng. Đây là lần đầu tiên có người đặt kỳ vọng vào em. Nhưng mà em xin lỗi. Có lẽ anh sẽ phải thất vọng đấy”

Yoo Eun-hye cười.

Từ nhỏ, chẳng có ai đặt niềm tin vào cô. Hầu hết mọi người đều sợ và chẳng dám đến gần..

Cô bị sét đánh và đến thỉnh một Thầy đồng trợ giúp nhưng ông ta chỉ tuyên bố “Đây là nghiệp chướng từ kiếp trước. Do cách ăn ở của con trước đây’

Ngay cả gia đình và người thân cũng không thèm sóc và coi cô như một gánh nặng.

Yoo Eun-hye rất vui mừng khi ‘thức tỉnh’. Cuối cùng cô cũng có thể được gọi là một thiên tài. Tuy nhiên, nội tại dòng điện chảy trong cơ thể cô khiến cô tuyệt vọng trở lại.

‘Nghiêm trọng rồi đây.”

Nếu Yoo Eun-hye vô dụng thì đại đa số nhân loại còn kém cả rác rưởi. Cô ấy là một viên ngọc chưa được mài giũa, tôi sẽ xử lý chuyện này.

‘Mình nên hành động gì đó’

Yoo Eun-hye rất tự ti. Nếu cứ tiếp tục, sức khỏe của cô sẽ bị ảnh hưởng.

Hơn nữa, Yoo Eun-hye là một pháp sư chứ không phải chiến binh. Tất cả các khả năng của cô đều tập trung vào Trí tuệ và Pháp lực, chứ không phải thể chất.

Ranh giới sinh tử!

Trong quá khứ, cô đã học được một số kiến ​​thức trong khi phải đối phó với những đối thủ khó nhằn. Tôi thì không được trải nghiệm những gì cô ấy đã trải qua. Thật xấu hổ nếu đánh mất tài năng đó. Trong quá khứ, Yoo Eun-hye không hoàn toàn nắm rõ được khả năng thiên phú của mình.

Tất nhiên, tôi không có ý định để kiếp trước lặp lại. Thế thì phí của quá.

Nếu Yoo Eun-hye được bảo ban một cách cẩn thận thì cô ấy có thể điều khiển sấm sét và nhắm nó vào kẻ thù.

Để làm được điều này, cô cần tăng cường thể chất thông qua tập luyện. Ngay bây giờ trạng thái của cô đã quá mất cân bằng.

“Theo tôi. Tôi sẽ bắt đầu huấn luyện cô từ ngày hôm nay”

Tôi rời khỏi hội trường.

Team dịch: Đéo cần tên

Trans + Edit: Ma cô


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.