Đọc truyện Dungeon Hunter – Chương 103: Yêu Cầu Của Dubolong Phần 4
Dubolong bước qua cổng chờ.
Cánh cửa mở ra và một người đàn ông cao ráo mặc áo choàng đen đang ngồi trên ghế.
Ông ta đeo nhẫn ở cả 10 ngón tay, và các trang sức khác đeo khắp nơi trên cơ thể.
Bất kể tôi nhìn vào đâu thì cũng đều dễ dàng nhìn thấy 1 món đồ trang sức.
Một vị Vương gia “huy hoàng lộng lẫy” đích thực.
“Rất hân hạnh được gặp Ngài.”
Tôi mở lời.
Ám Hồn Vương nổ ra 1 tràng cười lớn.
“Hân hạnh được gặp ta? Puah! Vào đi!”
Nhìn từ xa, ông ta có vẻ là 1 kẻ thích làm to chuyện nhưng đó cũng chỉ là vỏ bọc mà thôi.
Tôi ngồi xuống đối diện Ám Hồn Vương và lập tức sử dụng Tâm nhãn.
– ——————————–
‘Tâm nhãn (Ex U) đã xuyên phá ‘Ảnh Nhãn (Shadow Eyes) (Ex U)’.
Tỷ lệ tấn công 60%.
Hiệu chỉnh nhờ pháp lực cao (96)!
Tuy nhiên Trí tuệ của đối thủ cao hơn.
Tỷ lệ tấn công giảm xuống 54%.
Những thông tin cụ thể về đối thủ là bí mật.
– ——————————–
Tên: Adonis
Chức vị: Ám Hồn Vương
– ——————————–
Danh hiệu
* Ám Hồn Vương (Epic, Sức mạnh và Pháp lực +6)
* Kẻ trị vì reo rắc nỗi khiếp sợ (Epic, Pháp lực +10)
* Phía sau bóng ảnh (Ex U, Sức mạnh +8)
* Kẻ khinh miệt (Ex U, Chống chịu +8)
– ——————————–
Chỉ số
Sức mạnh 100 (+14)
Trí tuệ 100
Nhanh nhẹn 100
Chống chịu 100 (+8)
Pháp lực 100 (+16)
– ——————————–
Tiềm năng: (500+38/???)
Đặc tính: ???
Kỹ năng: Run rẩy (???), Ảnh nhãn (Ex U),???,???
– ——————————–
Adonis nhăn mặt.
“Ngươi đang nhìn vào chỗ nào vậy?”
“Tôi rất thích những trang sức mà ngài đang đeo.”
Tôi bắt chéo chân lại đầy thoải mái.
Thế nhưng, nội tâm tôi thì đang trào sóng.
‘Vãi nồi thật.’
Tổng cộng 538 điểm chỉ số.
Ông ta là kẻ đã ở trạng thái siêu việt rồi.
Tuy vậy ông ta vẫn thất bại trong việc vượt qua ‘giới hạn’ của bản thân.
Có lẽ chỉ số đến đây cũng ‘đóng băng’ luôn rồi bởi ông ta không thể nào đột phá được nữa.
Ông ta sẽ còn trở nên cường đại hơn nữa 1 khi vượt qua được ‘giới hạn’ này.
Cũng có những chổ toàn dấu chấm hỏi.
Khả năng của ông ta ở cùng đẳng cấp với những Đại công tước tại Quỷ giới, vì vậy tôi không tránh khỏi có chút ngưỡng mộ.
“Hrmm.
Ngươi quả thật là 1 kẻ bí ẩn.”
“Tôi rất nóng lòng muốn biết lí do Ngài gọi tôi tới đây.”
Tôi không có ý định tâm sự dày tâm sự mỏng như hội chị em bạn dì ở đây.
Adonis chống cằm.
“Trước đó, ta muốn hỏi ngươi 1 điều.
Ngươi xem bản thân là gì?”
“Quỷ Vương.”
Tôi sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào khác trở thành Quỷ Vương.
Đó là quyết tâm mà tôi khắc cốt ghi tâm mỗi ngày.
Adonis im lặng hồi lâu sau câu trả lời không chút do dự của tôi.
“…Một khát vọng tuyệt vời.
Randalph Brigsiel, ngươi rất giống ta ở khoản này.”
“Phải chăng ngài đang nhắm đến cái ngai vị Quân chủ Hồn tộc ở Hồn giới?”
“Đúng vậy.
Không chỉ là 1 Hồn Vương, ta quyết tâm để thực sự trở trành 1 vị thần.
Để hoàn thành ước vọng này, ta cần rất nhiều sự trợ giúp”
Tôi hiểu vấn đề.
Nó cũng giống như cố gắng đi bộ giữa những vì sao vậy.
Tôi chỉ ngồi đó trong khi Adonis nở nụ cười.
“Thường thì ta sẽ chẳng hỏi gì, nhưng ta lại rất tò mò về ngươi, Randalph Brigsiel.
Thái độ của ngươi chẳng hể thay đổi, cứ như ngươi biết hết tất cả chuyện này từ trước vậy.”
“Lòng hiếu kỳ của ngài không nên chạm đến 1 kẻ như tôi.”
“Tính cách thú vị đấy.
Hrmm…tốt thôi.
Ta nghĩ chúng ta nên đi vào trọng tâm.
Ta cảm thấy thoải mái hơn 1 chút sau khi nói chuyện với ngươi.
Vậy nên giờ ta hỏi ngươi: Randalph Brigsiel, ngươi sẽ ký 1 giao kèo với ta chứ?”
Một giao kèo với Hồn Vương.
Đó chính là điểm trọng yếu.
Đây là điều mà Dubolong đã thỉnh cầu tôi đừng từ chối.
Việc các Ám hồn thành lập giao kèo tại Quỷ giới đấu giá hội là điều cấm kỵ cao nhất.
Sẽ phát sinh những vấn đề to lớn về tính công bằng khi 1 kẻ nào đó nhận được sự sủng ái.
Nhưng các Ám hồn có nhiều mánh khóe như dân Việt Nam vậy.
Giao kèo này sẽ được thực hiện ngoài tầm quản lý của hệ thống.
Vấn đề ở đây là…đây là giao kèo với Ám Hồn Vương.
“Tại sao? Ngài thực sự phải đi tới bước đường này sao?”
“Mọi thứ đang thay đổi với tốc độ chóng mặt.
Randalph Brigsiel, hẳn ngươi cũng có thể cảm nhận được nó.
Có quá nhiều kẻ thù, nhưng số lượng của chúng ta thì lại quá nhỏ.
Tuy nhiên, sẽ là 1 câu chuyện khác nếu chúng ta tương trợ lẫn nhau.”
Ký xong là tôi được lên tầm cao mới luôn.
Mới nhìn qua thì không có vẻ gì kỳ lạ, nhưng ngẫm kỹ lại thì dường như chấp nhận nó sẽ chỉ mang lại lợi ích cho tôi.
Ám Hồn Vương sẽ chẳng nhận được nhiều ích lợi gì lắm khi giúp đỡ tôi.
Một giao kèo như vậy với Ám Hồn Vương…ông ta rõ ràng đang âm mưu gì đó.
Adonis là 1 tên khốn tham lam.
Đó là điều duy nhất mà tôi biết chắc như bắp.
‘Một giao kèo với Hồn Vương, chia sẻ khả năng của mình cho kẻ còn lại.
Ngay cả khi nó chỉ giúp tôi kiểm soát lũ quỷ.
Ông ta sẽ được lợi gì từ giao kèo này?’
Tôi suy nghĩ 1 lúc.
Đạt được 1 giao kèo từ tôi.
Tôi sẽ không để bản thân bị trói buộc bởi 1 giao kèo trừ khi tôi có thể nhìn thấu nó.
‘Mình phải xác nhận nó.
Phải tìm ra những lí lẽ hợp lý trước khi mình chấp nhận giao kèo này.’
Nếu không, chả cần phải thành lập giao kèo làm gì.
Ông ta không biết gì về lượng pt áp đảo của tôi, tốc độ tăng trưởng của tôi hay tình hình trong hầm ngục hiện tại…Tình hình sẽ trở nên khó thở hơn nhiều nếu có bất kỳ kẻ nào nắm được dù chỉ là 1 mẩu của những thông tin trên.
Adonis sẽ cần phải làm nhiều hơn là chỉ giúp đỡ đơn thuần để có thể can thiệp trực tiếp vào vụ này.
“Tôi từ chối.”
Lợi bất cập hại.
Biểu cảm Adonis lập tức thay đổi trước câu trả lời chóng vánh của tôi.
“Tại sao? Đây chính là cơ hội để biết trước những mặt hàng trong Quỷ giới đấu giá hội.
Ta cũng sẽ cung cấp cho ngươi những thông tin cần thiết về 1 vài hầm ngục.
Và nếu ngươi có thể giúp ta phát triển, cả 2 ta đều có thể trở thành kẻ đứng trên vạn người trong tương lai!”
Ông ta đã mất bình tĩnh.
Nhưng vị thế của tôi thì ngược lại.
Lúc này cần phải nói thẳng ra ngay tức khắc.
Taak!
Tôi đứng bật dậy và đập tay xuống như thể muốn nghiền nát cái bàn.
“Ha! Nhìn tôi có giống thằng khờ không? Hay Ngài đã quá tự tin rằng tôi sẽ bị mắc câu trước con đường màu xanh mà Ngài vẽ ra?”
Adonis không hề muốn tôi.
Trong 2 năm vừa qua, tôi sở hữu 1 lượng pt nhiều tới nực cười so với những con quỷ khác.
Tôi là khách VIP đấy.
Tôi không thể bị loại bỏ khỏi Quỷ giới đấu giá hội dù có thế nào đi nữa.
Adonis mong muốn chinh phục Hồn giới.
Thu thập mọi pt có thể là điểm cốt yếu để đạt được điều đó.
Ngược lại, tôi không thực sự cần sự giúp đỡ từ Ám Hồn Vương.
Dubolong đã kể tôi nghe về mọi hành vi tàn bạo mà ông ta đã thực thi để giành được ngai vàng.
Vị thế của chúng tôi là hoàn toàn khác biệt.
Biểu cảm cứng nhắc trên mặt Adonis dần thả lỏng.
Ông ta cuối cùng đã nhận ra sự khác biệt đầy tinh tế.
‘Con bài nào sẽ được tung ra đây?’
Tôi khá là tò mò đấy.
Có nhiều động thái khác nhau mà ông ta có thể lựa chọn.
Liệu Adonis sẽ xin lỗi cho sai lầm này? Hay có lẽ ông ta sẽ để cho cơn giận phun trào vượt tầm kiểm soát.
Một chút thời gian trôi qua trước khi Adonis trả lời.
“Hrmm, ta xin lỗi.
Ta đã cầm đèn chạy trước oto mất rồi.”
Adonis lấy lại vẻ điềm tĩnh và chuyển sang 1 thế ngồi thoải mái.
Bầu không khí ngạo mạn từ ông ta hoàn toàn biến mất…Con mẹ nó, ảo thật sự.
Tôi phải thừa nhận ông ta.
Thông thường những kẻ ở tầng lớp trên không thích thừa nhận khuyết điểm của mình.
Ít nhất thì, đó là những gì tôi đã được trải nghiệm.
Lũ Đại công tước.
Mà cụ thể hơn, Upa có chiều hướng như thế.
Và chẳng phải Adonis là Ám Hồn Vương sao? Tôi cảm thấy có chút tội lỗi khi so sánh với Upa, 1 kẻ không xứng tầm với ông ta.
Tôi ngồi xuống lại.
Tôi sẽ không duy trì thái độ cứng rắn trước lời xin lỗi từ Adonis.
“Hồn Vương đáng kính.
Cho dù ngài đã giúp đỡ tôi trong quá khứ, chẳng phải chúng ta chỉ mới gặp nhau hôm nay thôi sao? Nếu bỏ qua những phép lịch sự căn bản thì chúng ta có khác gì lũ Quỷ kia chứ.”
“…Đúng vậy.
Lịch sự nghe có vẻ như chả phải gì to tát nhưng thực sự nó rất quan trọng.
Randalph Brigsiel, ngươi không hề giống những tên Quỷ khác.
Đó là lí do mà ta chọn riêng ngươi.”
Adonis nhìn lướt qua tôi và gật đầu hài lòng.
Ông ta có vẻ như đã nhận ra rằng thái độ của bản thân là sai lầm.
Sau đó ông ta nói.
“Vậy hãy quay trở lại lúc đầu nào…tên ta là Adonis.
Ta là Ám Hồn Vương, kẻ trị vì các Ám hồn.”
Tôi bắt lấy bàn tay đang chìa ra của ông ta và tiếp lời.
“Randalph Brigsiel.
Tôi rất cảm kích về Hạt giống của Cây thế giới.”
“Ta đã sống suốt 1 quãng đời dài, và chưa bao giờ có thể tưởng tượng được sẽ có thể có một cuộc trao đổi như thế này với 1 tên Quỷ.”
Adonis nói cùng 1 nụ cười tươi rói.
Tôi thả tay ra và cũng cười đáp lại.
“Có câu nói rằng bánh ít đi thì bánh quy lại.
Adonis, ngài đã giúp đỡ tôi nên tôi sẽ không có ý định thù địch với ngài.”
“Đúng vậy.
Lời của ngươi rất chí lý.
Có vẻ như ta và ngươi rất hợp nhau đấy.
Đó là lỗi của ta khi ngay lập tức nói về giao kèo.”
Bầu không khí ấm áp bao trùm cả căn phòng.
Tuy nhiên, nó có thể thay đổi bất kỳ lúc nào nếu không cẩn thận nhấn nhầm nút tự hủy.
Nụ cười Adonis vẫn không hề suy chuyển khi ông ta nói.
“Nhưng Randalph Brigsiel này, tiết lộ cho ngươi biết về giao kèo không hẳn là nước đi tệ.
Giao kèo thậm chí vẫn sẽ phát huy sức mạnh của nó cho dù là với Hồn Vương đi nữa.
Thêm vào đó, bất kể trở ngại gì ngươi gặp phải tại Hồn giới đều sẽ auto bốc hơi.
Sẽ chẳng có kẻ nào dám chống đối quyền hạn của ta với tư cách 1 vị vua.”
“Tôi lại chẳng phải loại người cần chống lưng hay chỗ dựa.”.
“Ta có thể thấy rõ là vậy.
Nhưng sự khác biệt sẽ là khổng lồ.
Phải chăng nó là dựa dẫm vào quyền lực? Các Linh hồn có quyền ra vào vào các thế giới khác.
Và hoàn toàn có thể để các Linh hồn tìm ra và chiếm độc quyền các kho tàng từ những thế giới này.”
Khả năng ra vào các thế giới khác của Hồn tộc
Một biến số rõ ràng.
Nếu chúng không cần phải gượng ép mở ra 1 khe nứt không gian thì chúng hoàn toàn có thể đi và về Hồn giới như đi chợ vậy.
Dĩ nhiên, tính cách của 1 Quỷ vương nào đó mà ai cũng biết là ai đấy khiến cho việc thành lập giao kèo với Linh hồn rất khó khăn, nhưng chúng lại đang mở ra 1 ‘con đường’ mà tôi có thể bước vào.
Tuy nhiên…
“Chúng ta liệu có nhất thiết phải thành lập giao kèo hay không? Chẳng phải chỉ cần chúng ta lắng nghe giúp đỡ lẫn nhau là đủ rồi sao.”
“Randalph Brigsiel.
Ta hy vọng rằng tiềm năng phát triển của ngươi rộng lớn như đại dương mênh mông vậy.
Và thiết lập 1 mối quan hệ giao kèo sẽ giúp chúng ta bình đẳng với nhau.
Ngươi sẽ là Quỷ Vương còn ta sẽ là Hồn Đế, một sự kết hợp vô đối.
Không một ai sẽ dám đụng tới chúng ta!”
Adonis khịt mũi 1 cách đầy thô bạo.
Sau cùng thì, ý định của ông ta cũng đã lộ rõ.
Ông ta chém gió về 1 tương lai màu hường nhưng có dell mà lừa được bố mày nhé.
Tôi biết rõ những thứ mà ông ta giữ không nói ra.
Thêm vào đó, giao kèo không có nghĩa là 2 bên sẽ bình đẳng với nhau.
Dù cách này hay cách khác, tôi sẽ không có cách nào để tránh bị giật dây như lũ rối…nhiều khả năng là vậy.
Tôi sẽ có thể chuyển vị thế từ ‘khách hàng’ sang ‘ngang hàng’, nhưng Adonis vẫn sẽ nắm thế thượng phong.
Tôi có lẽ sẽ hối tiếc vì đây là lần đầu Adonis thực sự cần 1 cái gì đó.
Quyền hạn cơ bản của ông ta là buôn bán hàng hóa tại Quỷ giới Đấu giá hội.
Tôi là 1 kẻ sẽ mua những món hàng đó.
Không thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra.
Ông ta có thể sẽ cung cấp những thông tin như shit hoặc tỏ ra trịch thượng bố đời.
Mặt khác thì, tôi nắm trong tay lợi thế vì tôi là ‘khách hàng’ đứng đầu về số pt.
Nếu lợi thế này biến mất bởi cái giao kèo này thì…
Điều này chỉ mang vỏ bọc là bình đẳng mà thôi.
Ông ta không thể bỏ qua tình thế này, nhưng đồng thời ông ta cũng không thể nào thực hiện giao kèo nếu tôi không hoàn toàn thỏa mãn.
“Không dễ gì để đưa ra quyết định về vấn đề này.”
May mắn.
Tại thời điểm này, Nó là 1 lợi thế nhưng đồng thời lại là 1 nhược điểm lớn hơn vậy nữa.
Ít nhất thì, giao kèo có nghĩa là Adonis sẽ đụng chạm tới số pt của tôi.
Tôi cần phải có được thứ gì đó từ Adonis.
“Vậy ta sẽ nghe câu trả lời của ngươi vào lần Quỷ giới Đấu giá hội tiếp theo.
Thấy thế nào?”
Adonis đề nghị.
Chỉ còn 6 tháng cho tới khi đó.
Tôi cần phải đưa ra quyết định trong khoảng thời gian này.
‘Không đủ.’
6 tháng là không đủ.
“Adonis.
Điều gì khiến ngài vội vã tới vậy?”
“Ta nói rồi.
Tình thế đang thay đổi chóng mặt.
Rất cần thiết phải có sự chuẩn bị.”
“Do những động thái từ các Hồn Vương khác sao?”
“Phải.
Và cả Thiên giới… Quỷtộc không còn an toàn nữa.
Nên trước khi đó, cả 2 chúng ta cần phải xây dựng 1 lực lượng thống nhất.”
Adonis im lặng sau khi nói ra những điều đó.
Những động thái từ các Hồn Vương.
Adonis đã trở nên lo lắng và hướng tới việc sử dụng những phương pháp ‘bất hợp pháp’ để đạt được vị trí mong muốn.
Chỉ mới 3 năm trôi qua thôi nên chúng đang thiếu sót rất nhiều trong khâu chuẩn bị.
Sẽ là không thể để các Hồn Vương bắt được Adonis nếu họ phải liên tục chống đỡ những cuộc tiến công của ông ta.
Tâm trí tôi đã hoàn toàn hiểu được tại sao ông ta lại mong muốn vị thế này đến vậy.
Ông ta định sử dụng tôi để tiến bước phát triển.
Có lẽ ông ta sẽ dùng tôi như 1 tấm khiên đây.
Nhận định của tôi có thể là quá phức tạp, nhưng sẽ tốt hơn nếu có thể làm rõ những biến số này.
Cụ thể thì, trường hợp sau sẽ là trường hợp tệ nhất có thể xảy ra.
Khi nghĩ lại về nó, sẽ chẳng có nhiều chỗ để tôi có thể tỏ ra trung lập.
“Adonis.
Đó chính là lí do vì sao mà ta phải cảnh giác lẫn nhau.
Nói thẳng ra thì, đối phó với lũ Đại công tước là 1 công việc đầy gian truân vất vả.
Có được sự giúp đỡ từ ngài tất nhiên sẽ làm tôi an tâm hơn.
Nhưng lòng tin cần nhiều thời gian hơn để xây dụng.
Nếu đến 1 ngày mà tôi và ngài phải kề vai chiến đấu…tôi hy vọng ngài sẽ không phải là kẻ đâm sau lưng tôi.”
Tôi nhìn sâu vào đôi mắt Adonis.
Tôi muốn trở thành Quỷ Vương, nhưng theo lẽ thông thường thì tôi không thể 1 mình solo hết đám Đại công tước được.
Ông ta không thể nào biết được những con bài tẩy tôi giấu trong tay sau khi trở về từ cõi chết.
Adonis.
Ông ta sẽ giang rộng vòng tay giúp đỡ tôi.
“Ha…Randalph Brigsiel.
Ngươi quả thật không hề suy nghĩ như 1 tên Quỷ.
Ta không biết sự tự tin của ngươi bắt nguồn từ đâu.
Nhưng nếu ngươi sẽ đứng áp lưng với ta, ta cũng muốn biết khả năng của ngươi tới đâu.”
“10 củ.”
“10 củ?”
“Đó là số lượng pt mà tôi đang có hiện tại”
“…Quỷ giới đấu giá hội chỉ vừa kết thúc cách đây ít lâu thôi.
Đó là sự thật sao?”
Tôi đã dùng hàng triệu pt ở Quỷ giới đấu giá hội lần 2.
Nhìn qua phản ứng của Adonis, có thể thấy ông ta chẳng thể lường được trình tôi cao cỡ nào.
Thứ kiến thức nông cạn.
Dẫu vậy ông ta vẫn thèm muốn tôi.
Ông ta sẽ còn chảy dãi thèm thuồng hơn nữa một khi tôi thể hiện 1 chút sự pro của mình ra.
Tôi chỉ cười nhạt.
“Nếu đó là dối trá thì chẳng phải ngài sẽ tìm ra ngay vào lần đấu giá tiếp theo sao? Thật là hành động ngu ngốc.”
“Điều đó có nghĩa là ngươi sẽ chi ra hơn 10 triệu pt vào lần đấu giá sắp tới?”
“Dĩ nhiên, nếu ngài đã chuẩn bị những món hàng ngon nghẻ.”
Adonis khẽ nhăn mặt.
Có những dấu hiệu đấu tranh nội tâm trên khuôn mặt ông ta.
Nhưng rồi ông ta cũng nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Okay.
Thứ sức mạnh đó.
Ta đoán rằng ngươi không phải giúp ta ngay lúc này.
Chúng ta sẽ dần dần xây dựng mối quan hệ hảo hữu và sẽ bàn về giao kèo 1 lúc nào đó sau.
Vào lúc đó, chúng ta sẽ có thể mặt đối mặt nhau bình đẳng.”
Adonis lùi lại 1 bước.
“Rất cảm ơn sự kiên nhẫn của ngài.”
“Không.
Đó là điều tự nhiên thôi.
Dù sao thì…cuộc nói chuyện này không nên chỉ dừng lại tại đây.
Ta muốn cho ngươi trải nghiệm mỹ tửu cũng như tông tag cảnh tại nơi này.”
“Tôi dĩ nhiên sẽ chấp nhận lời mời của 1 người bạn rồi.”
“Bạn bè! Puah! Đúng vậy, thật là lịch sự khi chấp nhận lời mời từ 1 người bạn.”
Bạn bè!
Adonis nói từ đó lần đầu tiên.
Nó cho thấy ông ta dự định khiến mối quan hệ hảo hữu này tồn tại dài lâu.
Kung!
Adonis đập bàn và la lớn lên.
“Dubolong! Chuẩn bị rượu ngon gái đẹp!”
Một buổi tiệc nhỏ được tổ chức.
Rượu, trái cây và hàng tá người đẹp được chuẩn bị.
“Hãy nhận lấy thứ này.
Thay vì vàng và bạc, ta sẽ tặng ngươi thùng rượu vô cùng quý báu này!”
Adonis là 1 tên bợm thứ thiệt.
Ông ta say bí tỉ, lột đồ ra và nhảy múa trong khi được vây quanh bởi mỹ nữ.
Nhưng…ánh mắt ông ta chưa bao giờ mất đi vẻ sắc bén.
Ông ta hành động nhanh chóng ngay khi xác nhận sự tồn tại của tôi.
Rượu và phụ nữ là để nhận được sự ngưỡng mộ từ tôi.
“Rượu ngon.”
“Puah! Ta nói rồi! Hôm nay là 1 dịp đặc biệt, nên hãy uống như chưa từng được uống đi!”
“Tôi không thích uống rượu lắm nhưng nếu là thứ này thì tôi có thể uống mỗi ngày.”
“Ngươi còn có thể được thưởng thức mỹ tửu thế này ở nơi nào được chứ? Sao ngươi lại từ chối bàn tay xinh đẹp đang vươn tới? Nếu ngươi không thích phụ nữ thì ta sẽ đem ra những mỹ nam!”
“Món ngon nên để dành sau cùng.”
Tôi ôm lấy 1 trong những succubus vây quanh mình.
Rượu và gái.
Nó không được lành mạnh lắm nhưng tôi không ghét chúng.
Tôi sẽ nhận món quà này.
Và tôi cũng cần phải giả vờ tận hưởng 1 xíu ở đây.
Tôi nghiêng ly rượu và làm đổ 1 ít rượu lên cái khe không đáy (khe gì anh em tự tưởng tượng:poop:).
Và ả succubus chậm rãi cắn lấy vành tai tôi.
* * *
Buổi tiệc kết thúc và tôi rời đi sau khi kết thúc món tráng miệng succubus.
Dubolong đang chờ tôi ở gần đó.
“Buổi yến tiệc vui chứ?”
“Không có gì để phàn nàn cả.”
“Tôi rất mừng.
Tôi hy vọng rằng không có vấn đề gì với thỉnh cầu đó.”
“Ngay từ ban đầu thì, mối quan hệ của chúng ta là giúp đỡ lẫn nhau.
Tôi không thể từ chối.”
Tôi nói bằng chất giọng khá nghiêm túc.
Dubolong mỉm cười trong khi dẫn đường cho tôi.
Chúng tôi trở lại vị trí nơi tôi được triệu hồi tới.
Khe nứt vẫn còn đó.
Dubolong cúi đầu thật sâu khi tôi bước vào khe nứt và nói.
“Vậy thì, Randalph Brigsiel-nim.
Tôi sẽ gặp lại anh tại Quỷ giới đấu giá hội.”
Team trans: Đéo cần tên
Trans: Noob
Editor: Ma cô
.