Bạn đang đọc Đừng Yêu Tao, Hãy Để Tao Yêu Mày !: Chương hapter 4 : Couple Coconut Head
Sáng thứ bảy…
Nó uể oải ngồi dậy, cười duyên trước gương. Chuyện là hôm nay nó quyết định sẽ thay đổi style =))… Nó sẽ làm mình dễ thương hơn :3 :3
Nó cột đầu dừa, chùm tóc cây dừa đung đưa trên đầu nhìn rất đẹp :v :v… Mặc đồng phục học sinh vào, nhìn ciu phết :* :*… Mặc dù chỉ thay đổi cái mái thôi nhưng nhìn nó khác hẳn (-3-)
~~°°°
~~Ký túc xá nam…
Hắn quyết hôm nay sẽ cột đầu dừa vì lý do không xác định :v… Hắn đã đẹp trai lắm rồi, giờ thêm cái đầu dừa ngoe nguẩy trên đầu, nhìn là muốn hôn một phát 😮 😮
~~®®®
~~Ồhhhhhh…!!!~~
Cả 10a1 ồ lên một phát rõ dài. Hôm nay hắn với nó đều buộc tóc kiểu đầu dừa…
Nó chu mỏ nói với hắn
– Sao mày bắt chước cột đầu dừa của tao ?
Hắn thản nhiên ghé lại gần cây dừa của nó, chu mỏ thổi phù phù làm cây dừa đung đưa, trả lời một câu hết sức liên quan
– Mày cột đầu dừa nhìn cưng ghê á, hì hì !╭(′▽‵)╯
Nó đưa tay vuốt vuốt cây dừa trên đầu hắn, nói
– Mày cũng thế ╮(╯▽╰)╭
Tất cả dân tình 10a1 lại một lần nữa “Ồh” lên sau màn tình cảm của “couple” mà 10a1 đang gắn ghép :3 :3
Nó ngại ngùng úp mặt xuống bàn, hắn xoa xoa đầu nó vài phát, mặt có một xíu xiu đỏ đỏ, bước nhanh ra ngoài… ≧﹏≦
Một lát sau, hắn vào lớp, chìa cây kẹo mút Chupachup ra trước mặt nó, cười híp mắt
– Cho mày !!
Nó nhận lấy cây kẹo, lòng vui vui, nhưng vẫn hỏi hắn
– Sao cho kẹo tao quài dị ?
Hắn cười cười, ngồi vào chỗ. Nói ngọt xớt
– Từ bây giờ, ngày nào tao cũng sẽ mua kẹo ày ha !! ~( ̄▽ ̄)
~Nó cười tít mắt
– Ahihihi~~… Tao được hotboy khối 10 cho kẹo, hạnh phúc dễ sợ hà
~Hắn cười cười, nó cười cười, 2 con người… MỚI TRỐN TRẠI !! (눈▽눈)
©©©
5 tiết học âm thầm trôi qua trong trận đấu carô kịch liệt nhất của nó và hắn từ trước đến nay (●´∀`●)
Ra về…
Nó vui vẻ đi về, chuyện là hôm nay nó sẽ về nhà mới :3 :3… Từ xa, hắn chạy đến, đập vào vai nó
HÙÙÙ
~~!!!
Nó giật mình, theo phản xạ tự nhiên của trẻ vị thành niên ở độ tuổi 16 thì
– Áaaaaaa…!!!
Hắn đưa tay chặn cái loa của nó lại, miệng nói
– Tao đây ! Đăng đây !
Nó nhìn thấy hắn thì bình tĩnh hơn, nắm cây dừa trên đầu hắn mà giật, hắn mất đà do bị kéo tóc, ngã hẳn vào người nó, mà người nó thì không khoẻ như siêu nhân nên là nó cũng ngửa ra sau…
Trên con đường không một bóng người qua lại ( đường vắng :v :v ). Có 2 đứa nó, hắn nằm trên nó… Cây dừa đối cây dừa, trán đối trán, mắt đối mắt, mũi đối mũi, miệng đối miệng,… bla… bla… bla…
4 con mắt nhìn chằm chằm nhau, nó đỏ mặt, đẩy hắn ra và đứng dậy, than vãn
– Aissss… Mày nặng chết được !!
Hắn cười biến thái ( kiểu cười của mấy cha mới xỉn ấy )
– Còn mày xẹp lép !!! Aiss… Con gái gì mà không có ngực :p :p
Nó phát hoả, gân cổ cãi
– Ừ tao không có ngực đấy *beep* *beep* *beep* *beep* *beep*….
Hắn bơ hết đống *beep* của nó, thoải mái khoác vai nó, kéo nó đi.
Nó cũng đi :v :v. Hắn vừa đi vừa nói
– Hôm nay tao sang nhà mày chơi nha !
Nó đáp
– Nhưng hôm nay tao dọn sang nhà ba mẹ tao !!
Hắn cười rất thoải mái
– Thế thì tao giúp mày dọn nhà, yên tâm, tao khoẻ như siêu nhân ấy !
Nó thở dài, lúc nào nó cũng có một ” siêu nhân ” đẹp trai đi kè kè bên cạnh, =))) hạnh phúc quá còn gì…
™™™
Nhà trọ của nó…
Nó đẩy cửa…
Ô mai gốt !!!
Đây không phải cái nhà…
Mà mà cái bãi rác đa năng…
Hắn khều khều tay nó, mắt vẫn chăm chú nhìn vào cái bãi rác trước mặt
– M… Mày có lộn nhà không vậy ?!!
Nó cười trừ
– Ừ… Nhà tao !!
•••
Bắt tay vào việc…
Nó xếp quần áo vào vali, còn hắn thì thu gom rác lại để có căn phòng sạch sẽ mà đem trả phòng cho người ta.
Hắn đang lôi từng cái vỏ bánh, vỏ kẹo lên thì một cái gói màu tím tím lăn ra trước mặt. Hắn như thấy gì lạ lắm, trầm trồ
– Ý ! Mày xài Kotex hả ? Tao xài được hơm ?
…
…
Nó đang xếp đồ, quay lại nhìn gói ” bánh vệ sĩ ” mà hắn đang cầm trên tay, bật dậy phóng nhanh đến chỗ hắn, giật lại, đỏ mặt hỏi
– Sa… Sao mày biết cái này ?
Hắn ngây thơ trả lời
– Ti vi quảng cáo á ! Kotex xì tin, tự tin khoe cá tính…! ヽ(^Д^)ノ
Nó xanh mặt. Có lẽ… Khánh nhìn dễ thương nhưng lại rất rất rất rất ( × 9999 ) biến thái :v :v
√√√
Lúc 2 đứa dọn xong hành lý cũng là lúc cái xe Lamborghini của gia đình nó đến. Đồ cũng không nhiều, chỉ có 1 cái vali và một cái balo nhỏ…
Hắn cũng leo lên xe mà về nhà nó thăm hỏi :v :v.
Trên đường đi, hắn rất ngạc nhiên, cái đường này… Giống hệt đường về nhà hắn…
Kitssssssss…
Xe dừng trước ngôi biệt thự to đùng, màu vàng là màu chủ đạo, bên trong nhà nhìn rất sang trọng…
Hắn há hốc mồm… Đối diện nhà nó, là ngôi nhà mà hắn đang sống cùng con chó…
Nó kéo vali vào nhà, còn hắn thì về nhà mình để cất cặp và chào con chó luôn. Hắn luôn miệng gọi tên con chó khi bước vào nhà.
– Gao ơi, Gao ơi, anh về rồi đây ! Gao ơi !!
Từ trong cái biệt thự, một chú chó lai, lông trắng như tuyết, Gao hớn ha hớn hở chạy ra đón chủ
– Gâu… gâu… gâu…!!!!