Đọc truyện Đừng Xem Tôi Như Em Trai Nữa Có Được Không – Chương 2: Dọn đến nhà mới
Vài ngày sau đó, bà Hồng thu gôm đồ đạc đầy đủ đi đến nhà ông Hùng. Uyển Nhi còn sợ cậu nhóc đó nên không chịu đi. Bà Hồng nói với Nhi sẽ cho cô nhiều tiền ăn quà hơn chỉ cần ngoan ngoãn dọn đến nhà mới, và nhà mới còn rất đẹp nữa, thế là cô bé cũng đồng ý.
Nhà ông Hùng, trước đây có vợ ông sống chung nhưng ly dị nên đã đi ra ngoài sống, giờ ông Hùng với con trai ở chung.
Ngôi biệt thự rất đẹp nằm ở cuối hẻm, màu nhà được sơn màu trắng rất sạch sẽ, nội thất đầy đủ.
Có 1 lầu, 4 phòng, mẹ và ba dượng ở chung 1 phòng, Nhi ở 1 phòng, Phong ở 1 phòng.
Uyển Nhi rất thích căn phòng mới của mình, được sơn màu hồng đúng màu Nhi thích, tivi máy lạnh, giường, góc học tập đều có.
“Ba mới này chuẩn bị đầy đủ mọi thứ mình ư? Vui quá, mình sẽ cố gắng hoà hợp với ông nhiều hơn nữa”
Nhưng đặc biệt là cậu em trai kia, chửi người ta ngay lần đầu tiên gặp, trong khi người ta lớn tuổi hơn nó, đúng là đáng ghét mà!
Uyển Nhi tự an ủi, mọi chuyện đã như vậy rồi, phải chấp nhận thôi.
Nhưng mà, có cần phòng tên đó ở gần phòng mình vậy không??
-“Trời!! Từ giờ mỗi ngày phải gặp mặt tên đáng ghét đó, không muốn đâu!!”
-“Cô nghĩ tôi thích ở gần phòng cô lắm sao, việc gặp mặt cô mỗi ngày cũng khiến tôi khó chịu chết được”
Chấn Phong từ cầu thang đi lên.
-“Oái sao cậu nghe được thế?? Tôi nói nhỏ lắm mà!!”
Cậu không nói gì, đi vô phòng.
-“Tôi có thể hỏi tại sao cậu ghét tôi đến vậy không, là lần đầu chúng ta gặp nhau mà, tôi đâu có làm gì cậu…”
Chấn Phong khựng lại, nhìn Nhi:
-“Mẹ cô vì ly dị, muốn tìm người đàn ông khác, lại làm quen với ba tôi. Này thì gặp gỡ lén lút, uống cà phê, tâm sự, rất thân thiết. Ba tôi thì đang trong khoảnh thời gian cãi nhau với mẹ tôi, họ kết thúc, ba tôi bắt đầu với mẹ cô. Có thể nói mẹ cô cũng gián tiếp gây ra vụ ly dị này”
Cậu nói tiếp:
-“Mẹ tôi đã chuyển đi xa. Giờ 2 mẹ con cô dọn đến đây, giành hết tình thương của ba tôi, ba tôi chỉ toàn quan tâm đến 2 người, giờ tôi thiếu cả tình thương cha lẫn mẹ. Tôi có thể ghét cô được không, hả?”
Cậu nói xong, không đợi câu trả lời, đóng mạnh cửa phòng lại.
Còn cô thì đứng bần thần, ngây ngốc ra chỗ đó.
…….
Buổi chiều, ông Hùng đóng vài bộ bàn ghế, đi mua dụng cụ gia đình, bà Hồng dọn dẹp nhà cửa, trang trí phòng ốc cho đẹp mắt. Tối đến, bà Hồng nấu nồi lẩu lớn, làm rất nhiều thức ăn ngon, chào mừng ngày đầu tiên của gia đình mới.
Cả gia đình quây quần bên chiếc bàn, ăn rất nhiều.
-“Mẹ mong chúng ta sẽ trở nên thân thiết với nhau hơn Chấn Phong ạ, dù không bằng mẹ ruột của con nhưng mẹ sẽ cố gắng, con nghĩ sao?”
Bà Hồng bỏ đũa xuống, mỉm cười nhìn cậu.
-“Tôi vẫn chưa quen nên tôi sẽ gọi dì là dì”
Chấn Phong vừa ăn vừa nói.
-“Gọi là mẹ thì đâu có gì khó khăn đâu thằng nhóc này, như chị Uyển Nhi đây này ”
-“Có lẽ thằng bé chưa quen, sau này chắc Phong cũng quen mà, không sao đâu anh”
Sau đó cả nhà tiếp tục ăn hết bữa tối và cùng trò chuyện vui vẻ với nhau.