Đọc truyện Dựng thiếp – Chương 5:
Thế nhưng hôm nay, trong lòng Thẩm Diên lại không hề nguyện ý.
Nàng ngồi yên không nhúc nhích, nhìn nam nhân cởi đồ, lộ ra cơ ngực săn chắc.
Bùi Dực cởi áo ra, quay đầu nhìn thấy Thẩm Diên đang ngơ ngác nhìn mình chằm chằm, không một chút động tác.
Hắn hơi nhướn mày, liếc mắt nhìn nàng một cái.
Gương mặt non nớt của Thẩm Diên, nhìn qua có vẻ tuổi cũng không lớn, Bùi Dực cho rằng nàng không hiểu việc hành phòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hắn bước lên trước, nâng cằm nàng, bên trong ngữ khí ẩn ẩn lộ ra cảm giác không kiên nhẫn: “Sau này ta bảo nàng cởi xiêm y, nàng phải cởi, có hiểu không?”
Thẩm Diên cắn môi dưới, không kêu một tiếng, hốc mắt có chút đỏ lên, nàng vẫn trốn không thoát vận rủi kiếp trước sao?
Tối nay, lão phu nhân phái nha hoàn trang điểm chải chuốt cho nàng, hiện tại hai nha hoàn kia vẫn luôn canh giữ ngoài cửa, nàng muốn chạy cũng không chạy được.
Bùi Dực không phát giác ra sự khác thường của Thẩm Diên, hắn chỉ muốn xong việc nhanh một chút, bàn tay to duỗi ra, ba nhát đã cởi xong xiêm y của nàng.
Từ nhỏ Thẩm Diên được nuôi dưỡng ở trong khuê phòng, mỗi lần sau khi tắm gội xong tỳ nữ đều bôi một lớp hương cao lên người cho nàng, nuôi dưỡng nàng một thân da thịt trắng nõn.
Ngay khi trút bỏ xiêm y, thân thể tuyết trắng của nữ nhân liền bại lộ trong không khí.
Bầu ngực phổng phao no đủ phập phồng trước ngực Thẩm Diên, hai đầu vú hồng hào phấn nộn như quả anh đào mọng nước, nhút nhát sợ sệt đứng trên đỉnh nhũ thịt tuyết trắng, nhìn thấy cảnh này ánh mắt người nam nhân tối sầm lại.
Bùi Dực sợ mình không dậy nổi phản ứng đối với Thẩm Diên, trước khi tới đây hắn đã uống rượu ngâm nhung hươu. (sừng non của hươu)
Nhung hươu ngâm rượu có tác dụng trợ hứng tráng dương, hiện tại dường như đã phát huy tác dụng, Bùi Dực cảm thấy trong thân thể dâng lên một cảm giác khô nóng, cự vật dưới thân cũng đang dần dần cương cứng.
Dương vật nam nhân thô dài cường tráng, so với các nam tử bình thường thì lớn hơn rất nhiều, từng sợi gân xanh nổi bật quấn quanh thân gậy thô dài, nhìn qua rất khiến người ta sợ hãi.
Bùi Dực đi lên phía trước một bước, tới gần Thẩm Diên, Thẩm Diên sợ tới mức khuôn mặt nhỏ trắng bệch, né tránh lùi về phía sau.
Kiếp trước thời điểm động phòng nàng đã phải ăn khổ từ cây côn thịt này, dương vật của nam nhân vừa thô lại vừa dài, hoa huyệt nhỏ bé chật hẹp của nàng căn bản không có cách nào cất chứa toàn bộ.
Khi đó Bùi Dực chẳng thèm bận tâm tới nàng, chỉ biết hùng hổ chọc vào trong, dương vật thô to khiến hạ thân nàng căng chặt như muốn vỡ vụn, đau tới mức khiến nàng liên tục kêu la thảm thiết.
Thẩm Diên nhớ tới đêm động phòng kinh khủng của kiếp trước, nàng cảm thấy cây côn thịt thô dài của Bùi Dực thật sự vô cùng dọa người, nàng di chuyển mông không ngừng lui về phía sau.
Bùi Dực liếc mắt nhìn Thẩm Diên, đối với bộ dạng lùi bước sợ hãi của nàng hắn có chút bất mãn, bàn tay to duỗi ra lập tức kéo nàng trở về.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nàng trốn cái gì? Đừng quên thân phận của mình, nàng phải sinh con cho ta.” Bùi Dực nhéo chiếc cằm nhỏ của Thẩm Diên, có chút không vui nói.
Hắn bị ép phải cưới Thẩm Diên, tâm tình xuống dốc, trước khi tới lại nốc một bầu rượu mạnh, dính vài phần men say, lời nói cũng có chút nặng nề.
Trong lòng Thẩm Diên ủy khuất, nàng cắn môi dưới, nhỏ giọng nói: “Ta không muốn sinh.”
“Hả? Nàng nói gì?” Bùi Dực kề sát thân mình chếnh choáng tới gần Thẩm Diên, vừa rồi hắn nghe thấy nữ nhân nói thầm gì đó, nhưng âm lượng quá nhỏ, không nghe rõ nội dung.
Ngày thường Bùi Dực khí chất lạnh lùng, thường xuyên thể hiện bộ dáng lạnh nhạt người sống chớ tới gần, nhìn thì cũng không có lực sát thương, chỉ là khó thân cận một chút mà thôi.
Nhưng ở kiếp trước, Thẩm Diên đã từng nhìn thấy bộ dáng khi tức giận của Bùi Dực, ánh mắt sắc bén như đao, cả người lạnh lẽo, con ngươi màu đỏ tươi nhìn rất dọa người.
Mặc dù khi đó người khiến hắn tức giận cũng không phải là nàng, mà là bởi vì người trong lòng hắn bị người ta khi dễ.
Thẩm Diên sợ lời nói của mình khiến Bùi Dực tức giận, nếu hắn tức giận trách tội xuống, nàng cảm thấy mình khẳng định ăn không hết gói đem đi.
Nàng ngập ngừng, lắc đầu: “Thiếp thân chưa không nói gì cả, tướng gia nghe nhầm rồi.”
Bùi Dực liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng không cố ý miệt mài theo đuổi, hắn ngẩng đầu, kéo giãn khoảng cách với nàng.
Hắn dùng tay tách đôi chân ngọc ngà của nàng ra, Bùi Dực rũ mắt nhìn xuống hoa huyệt tinh khiết của nữ nhân dưới thân.
Hắn vươn ngón tay bóc tách hai cánh môi no đủ, trong khe hở nhỏ hẹp, da thịt đỏ tươi đang run rẩy mấp máy.
Hoa huyệt của Thẩm Diên cực kỳ đẹp mắt, hình dáng no đủ, màu sắc hồng hào, vô cùng sạch sẽ.
Ngoài dự đoán, Bùi Dực có vài phần hài lòng với cấu tạo thân thể của Thẩm Diên, ngay cả cự vật dưới thân kia cũng cứng rắn run rẩy hai cái, tỏ vẻ vui mừng.
Hắn ghé sát lại gần vị trí giữa hai chân Thẩm Diên, đỡ dương vật cứng rắn đỏ ngầu của mình tiến thẳng vào hoa huyệt nhỏ hẹp.
Côn thịt thô dài của người nam nhân quá mức khiến người ta sợ hãi, trên gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Diên lộ ra vẻ khiếp sợ, nàng dùng bàn tay che lại nơi riêng tư của mình.
Bùi Dực nhướng mày, lạnh nhạt liếc mắt nhìn nàng nói: “Lấy ra.”