Đọc truyện Dựng thiếp – Chương 139:
Hắn chỉ nhìn thoáng qua, không dám nhìn kỹ.
“Đi rồi.” Bùi Dực nhắm hai mắt đáp.
Hắn nắm bả vai Thẩm Diên, đẩy nàng ra khỏi bức tường, sau đó bản thân mình cũng ra theo.
“Muội về nhà đi, ta phải đi rồi.”
Bùi Dực đưa lưng về phía Thẩm Diên, nói xong câu đó, hắn nhấc chân bước đi, gấp không chờ nổi muốn rời xa nàng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Diên nhìn theo bóng dáng, giơ tay làm loa, há miệng hô lớn: “Ca ca, muội tên Thẩm Diên, nhà ở giữa thành Thanh Sơn, chờ muội trưởng thành, huynh nhất định phải tới cưới muội nha.”
“Câm miệng.” Bùi Dực quay đầu lại, nhíu mày thấp giọng trách mắng: “Muội muốn gọi bọn họ quay trở lại sao?”
“Thực xin lỗi.” Thẩm Diên cúi đầu, bộ dáng nhận sai.
Bùi Dực liếc mắt nhìn nàng, không nói gì, xoay người rời đi.
Thẩm Diên nhìn bóng dáng rời đi của hắn, lần này nàng không hô lớn nữa.
Bùi Dực không mua được sách, mang theo tâm tình uể oải trở về nhà.
Buổi tối rửa mặt xong, hắn không đọc sách mà đi ngủ từ rất sớm.
Trong lúc ngủ, không biết mơ thấy điều gì, cự vật dưới thân bắt đầu ngo ngoe rục rịch, chậm rãi bành trướng, cứng rắn dựng thẳng lên, biến đũng quần trở thành cái lều nhỏ.
Bùi Dực vô thức di chuyển phần hông, đẩy người lên trên, từ cái lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu tràn ra tinh dịch trong suốt thấm ướt một mảng tải đũng quần.
Hắn càng đẩy càng nhanh, dương vật bành trướng đột nhiên mềm nhũn, run rẩy phun ra một dòng tinh dịch.
Dòng tinh dịch đặc sệt kia không thể thấm ra ngoài đũng quần, chỉ là nó khiến mảng ẩm ướt kia càng lớn hơn nữa.
Bùi Dực không tỉnh lại, hắn vẫn nặng nề chìm sâu vào giấc ngủ như cũ.
Sáng sớm hôm sau, Bùi Dực rời giường, phát hiện đũng quần mình ướt ướt dính dính, vô cùng khó chịu.
Vừa xốc đũng quần lên liền thấy chất tinh dịch màu trắng đục đặc sệt, khuôn mặt tuấn tú của hắn lập tức đỏ bừng.
Hắn mộng tinh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đây là lần thứ hai hắn mộng tinh.
Ký ức tối hôm qua như thủy triều vọt tới, Bùi Dực nhớ rõ mình nằm mơ thấy mộng xuân, trong mộng, hắn đè nữ nhân bầu ngực no đủ, vòng eo tinh tế mềm mại ở dưới thân.
Hắn nhét dương vật to dài cứng rắn của mình vào trong mật huyệt đầy nước của nữ nhân, cắm vào rút ra, một lần rồi lại một lần, thẳng tới khi nàng cắn môi bật khóc nức nở, không ngừng yêu kiều rên rỉ.
Lần này so với lần đầu tiên hắn mộng xuân năm mười sáu tuổi năm ấy thì không có gì khác biệt.
Điểm duy nhất khác biệt chính là, lần đầu tiên mộng xuân, hắn nhìn không rõ mặt nữ nhân kia, tất cả đều mơ hồ, nhìn thế nào cũng không rõ.
Tuy nhiên, đêm qua, hắn lại thấy rõ gương mặt của nữ nhân kia, hóa ra là tiểu nha đầu Thẩm Diên.
Bùi Dực cảm thấy hoang đường, vì sao lại là tiểu nha đầu Thẩm Diên?
Hắn cảm thấy đây là một sự trùng hợp, có lẽ ngày hôm qua trong con hẻm nhỏ, hắn và nàng dựa vào nhau quá gần, qua một đoạn thời gian chắc hẳn sẽ khôi phục bình thường.
Điều ngoài dự đoán chính là, ngày hôm sau Bùi Dực lại gặp mộng xuân, đối tượng vẫn là Thẩm Diên.
Ngày thứ ba vẫn như thế, Bùi Dực lại gặp mộng xuân khiến người mặt đỏ tim đập, nữ nhân trong mộng vẫn là Thẩm Diên.
Tục ngữ nói, chuyện bất quá tam, Bùi Dực cảm thấy, việc này tuyệt đối sẽ không có lần thứ tư.
Trăm triệu không nghĩ tới, mười ngày kế tiếp, ngày nào Bùi Dực cũng gặp mộng xuân.
Những hình ảnh đó, hắn đã từng nhìn thấy trong xuân cung đồ, trong giấc mộng nam nhân và nữ nhân đều biến thành hắn và Thẩm Diên.
Bọn họ ở ghế trên, trên giường, trên bàn, trên sàn nhà, các loại tư thế, chính diện, mặt trái, nam trên nữ dưới, tất cả đều thử một lần.
Bùi Dực cảm thấy hơi thái quá, vì sao hắn lại nằm mộng như vậy?
Càng khiến người cáu giận chính là, có khi buổi sáng hắn tỉnh lại, vật dưới thân kia đang cứng rắn dựng thẳng đứng, giống như muốn chọc phá đâm thủng đũng quần.
Hắn dùng tay giải quyết hồi lâu nó cũng không mềm xuống, cứng rắn đến khó chịu.
Hắn phải tưởng tượng bộ dáng Thẩm Diên ở trong đầu, tưởng tượng mình đè nàng ở dưới thân, cắm cây côn thịt cứng rắn vào hoa huyệt chật hẹp ướt nóng của nàng, không ngừng thọc vào rút ra, lúc này hắn mới có thể xuất tinh.
Những ngày tháng này thật sự khiến người ta phát cuồng, Bùi Dực cảm thấy, nếu còn tiếp tục như vậy, hắn sẽ điên mất.
Hắn không chịu nổi sự dày vò này, đành phải chạy tới đại trạch Thẩm gia tìm Thẩm Diên.
Với thân phận của Bùi Dực đương nhiên không thể bước chân vào cổng lớn Thẩm gia, hắn nghe lén được phương hướng khuê phòng của Thẩm Diên, trộm trèo tường gặp nàng.
Thẩm Diên đang ngồi bên bàn đá trong viện viết chữ to, không thể nghi ngờ, nàng lại bị cha nàng cấm túc.
Bùi Dực bò lên tường cao, thấy bộ dáng Thẩm Diên mặt ủ mày ê, cha nàng phạt nàng viết 500 chữ, đương nhiên là vui không nổi.
Bùi Dực nhìn chằm chằm sườn mặt thanh tú của thiếu nữ một hồi, nàng lớn lên thật sự rất xinh đẹp, khi còn nhỏ trên mặt mang theo chút bầu bĩnh của hài tử, thoạt nhìn cũng không kinh diễm như hiện tại.
Hiện tại nẩy nở, rút đi các đường nét của hài tử, khuôn mặt nhỏ hình trứng ngỗng càng thêm tinh xảo tú lệ, tăng thêm vài phần quyến rũ như có như không.
“Thẩm Diên…” Bùi Dực đột nhiên mở miệng, cắt ngang thiếu nữ đang luyện chữ.
Thẩm Diên ngẩng đầu, nhìn lên phía tường vây, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, nàng lập tức kích động buông bút, chạy chậm đến chân tường, nói với nam nhân: “Ca ca, huynh tới tìm muội sao?”
Bùi Dực không trả lời vấn đề này, hắn bình tĩnh nhìn Thẩm Diên, ánh mắt đen nhánh thâm trầm, trong đôi mắt hẹp dài hiện lên chút cảm xúc khó hiểu.
Hắn nghiêm túc hỏi: “Muội đã từng nói muốn gả cho ta, lời này là sự thật?”
Trong lời nói của nam nhân dường như ẩn giấu vài tia chờ mong.
“Thật sự.” Thẩm Diên không chút do dự đáp, nàng hỏi: “Ca ca, huynh nguyện ý cưới muội sao?”
Thân phận của hai người khác biệt, Bùi Dực biết, nàng không phải người hắn muốn cưới là có thể cưới được, hắn suy nghĩ một lát, đáp: “Ta sẽ nghĩ cách cưới nàng.”
Thẩm Diên vẫy tay với Bùi Dực “Ca ca, huynh xuống dưới đi, muội cho huynh con dấu.”
“Con dấu gì?” Bùi Dực khó hiểu, tuy nhiên hắn vẫn nghe lời nhảy xuống mặt đất.
“Huynh nói muốn cưới muội, vậy không thể đổi ý.”
Thẩm Diên nhón mũi chân, câu lấy cổ nam nhân, ngửa đầu hôn lên đôi môi mỏng của chàng.
Đôi môi giống như bị điện giật tê rần, Bùi Dực nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc của Thẩm Diên, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Đôi mắt đen nhánh của hắn chậm rãi trợn to, trái tim trong lồng ngực đập bùm bùm, tốc độ không hề bình thường.
Khí huyết toàn thân dâng trào, lỗ tai cũng theo đó mà đỏ bừng.