Đừng Phản Bội Tôi, Nếu Không Cậu Sẽ Chết

Chương 38


Bạn đang đọc Đừng Phản Bội Tôi, Nếu Không Cậu Sẽ Chết – Chương 38

Người đàn bà sang trọng ngồi bên khung cửa sổ bằng kính nhâm nhi cốc cà phê khẽ cười buồn.
Lưu lạc bên đất khách quê người đã hai mươi lăm năm, bà cũng đã có một gia đình êm ấm hạnh phúc, có địa vị xã hội cao, vậy bà còn trở về nơi đây để làm gì. Mảnh đất này, nơi bà chôn rau cắt rốn, nơi bà đã gắn bó cả thời xuân sắc. Cũng tại nơi đây, cuộc sống đã tặng cho bà một người tri kỉ và lấy mất của bà . . . một tình yêu. “Người ấy”, người mà bà chỉ có thể gặp lại trong những giấc mơ.
Bà nhớ, nhớ lắm, nhớ người ấy vô cùng. Nhớ khuôn mặt hoàn hảo đến tuyệt mỹ, nhớ đôi mặt đẹp nhưng bi thương . . . và nhớ mái tóc bạc kim trắng xoa phất phới trong gió. Những đau thương, những hòai niệm khi không thể tan biến sẽ kết thành những hạt châu sa rơi lặng thầm hàng đêm.
Hắn ta – kẻ mang vẻ đẹp đến sầu thương ấy, giờ đang ở nơi đâu. Hắn còn tồn tại trên cõi đời này hay đã trở về với cát bụi. Liệu khi tái ngộ hắn còn nhớ bà không, nhớ kẻ vẫn ngu ngốc trọn đời yêu hắn.

TÁCH
TÁCH
Những giọt nước mắt nỏng hổi thấm ướt cả tấm áo mỏng manh, nhưng đâu có ăn nhằm gì so với nỗi đau đã ấp ủ suốt hơn hai mươi năm.
Hắn phóng xe hết tốc độ tên con đường cao tốc, đã 2h sáng rồi, còn một tiếng nữa mơi đến nơi.
Bỗng hắn chợt nhơ đến Chi Lan, hắn đi mà chẳng thông báo với cô nửa lời, chắc giờ này cô đang lo cho hắn lắm, không khéo lại nháo nhác đi tìm.
Hôm nay thấy Chi Lan nhảy múa trên sân khấu cùng tên “bạch tuyết” đó, thực sự hắn cảm thấy không vui chút nào. Hắn không phải là thánh thần, hắn cũng là một người đàn ông, hắn biết ghen chứ. Nhưng hắn không đủ tư cách lôi cô ra m,ột nơi khá để chất vẫn như những kẻ khác bởi hắn biêt tình cảm của cô đối với hắn không phải tình yêu.
Là một khé khá thông minh và tinh ý trong mọi chuyện, phần nào đó trong lòng hắn đã nhận ra được tình cảm cô dành cho Hải. Tuy mới chấm nở nhưng hắn biết đó là tình yêu thật sự, đến lúc rồi hắn có nên buông tay cô không? Lí trí thì bảo hắn nên để cô đến với hạnh phúc của mình nhưng trái tim lại không muốn, phải chăng nó quá ích kỉ. Không, không phải, không phải nó ích kỉ, mà nó quá yêu cô mất rồi. Trong tình yêu làm gì có ai đúng ai sai, bởi vì yêu một người đó là do sợi chỉ hồng của Nguyệt lão đã lỡ thắt nhầm mà thôi.

Còn Dung, cô gái này thì sao nhỉ. Những ngày gần đây cô ta mang đến cho hắn một mớ những thứ cảm xúc lạ kì. Vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm, nhưng đôi khi lại khiến hắn đau đầu. Kẻ làm hắn mất bình tĩnh trên đời này thực sự rất hiếm, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ số ít đấy lại rơi vào một cô gái chẳng có gì ấn tượng.
Dù không muốn nhưng hắn vẫn phải thừa nhận rằng chắc chắn rằng cô ta đã xuất hiện trong quá khứ của hắn, và còn đóng vai trò rất quan trọng nữa. Nhưng là gì, đó là câu hỏi mà hắn vẫn chưa có lời giải đáp, những người biết được bí mật này thì cố gắng hết sức để giấu hắn. Mẹ hắn cũng vậy, bà vô cùng thương hắn, nếu hắn đoán không lầm thì những chuyện xảy ra trong quá khứ có ảnh hưởng rất không tốt đến hắn. Nhưng hắn là đàn ông và hắn cũng đã là người trưởng thành rồi, dù điều đó có kinh khung thể nào thì hắn cũng sẵn dàng đón nhận.
OÁP.
Mệt mỏi rã rời, suốt mấy hôm nay, đêm nào hắn cũng phải thức thâu đêm để giải quyết công vuệc của công ti qua internet, nên đâm ra mât ngủ trầm trọng. Nếu không tại mụ đàn bà quái đản kia, chắc giờ này, hắn đang về cũng đoàn và thoải mái đánh một giấc ngon lành trên chiếc xe ấm áp.
Gục gạc một hồi, hắn dường như không còn đủ tỉnh táo để điều khiển ô tô nữa. Chắc hắn phải ghé vào bên vệ đường chợp mắt ít phút rồi mới có thể đi tiếp được.

Bỗng đèn pha ô tô từ đâu rọi vào làm lóe mắt hắn, chưa kịp định thần lại xem có chuyện gì xảy ra thì hắn nghe thấy tiếng động chói tai. Và rồi cơ thể hắn mềm nhũn còn đầu óc thì chìm vào trạng thái vô thức.
” CẢNH SÁT KHU VỰC MAU ĐẾN HIỆN TRƯỜNG, MỘT CHIẾC BMW MÀ ĐEN GẶP TAI NẠN TRÊN ĐƯỜNG CAO TỐC “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.