Đọc truyện Đừng Mập Mờ Với Thời Gian – Chương 20: Không có kinh nghiệm
Ra khỏi xe, Lộ Cẩn nhìn Mộ Trạch muốn đưa cô về nhà liền vội nói: “Em vẫn có thể tự đi được, không phải nhà anh còn có chuyện phải giải quyết sao?”
Mộ Trạch cầm tay cô, khẽ cười nói: “Em chính là chuyện gia đình anh cần phải xử lý.”
“Em?”
Anh gật đầu cười.
Lộ Cẩn ngẩn ra, lúc này mới hiểu ý của anh.
Trái tim bị thứ mềm mại nào đó giăng kín, được anh nắm tay không kiềm chế được mà siết lại, thì ra, anh đã coi cô là người nhà của mình.
Sau khi chườm đá xong đã vết sưng đã tan đi rất nhiều, không còn đau như trước nữa. Cô gọi điện thoại cho Vi Vi, dặn dò cô ấy phải biết đi tìm đá mà chườm. Lộ Cẩn trong lúc mơ hồ bỗng cảm thấy bất an, luôn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì đó, nhưng không thể giải thích được vì sao.
Nhưng dù gì đã có Mộ Trạch ở bên, khiến cho cỗ suy nghĩ bất an kia biến mất.
Lúc này, một video được tung lên mạng đã tạo nên đại bạo. Trong video là hình ảnh nữ diễn viên Tô Tâm Nhuế bị một người phụ nữ hung hăng tát ngã xuống đất, sau đó dẫn theo Diệp Vi rời đi. Tô Tâm Nhuế bị đánh suýt không đứng lên nổi, trên da còn xuất hiện nhiều vết bầm.
Không biết video được ai tung ra, không người nào đi tìm hiểu, tài khoản weibo lớn nhỏ đều rối rít đi chia sẻ, chỉ trong phút chốc, video đã lên No.1 Hot Search. Người hâm mộ của Tô Tâm Nhuế thi nhau vào bày tỏ thương xót, bình luận khắp weibo của cô ta, vừa an ủi nữ thần nhà mình vừa mắng chửi người phụ nữ trong video không thương tiếc.
Thói quen yên lặng: Nữ thần, bây giờ chị đã khỏe chưa? Đau lòng chết mất, rốt cuộc là có chuyện gì thế ạ? Con ả kia thật độc ác, đáng ghét! Đáng ghét! Tởm lợm kinh khủng!
Chỉ có ích kỷ: Con đàn bà kia có bị điên không??? Làm gì mà đánh nữ thần của bọn tao như thế? Gọi nữ thần ra để đánh? Diệp Vi cũng có mặt ở đó, rõ ràng cô ta với con đàn bà kia cùng một phe!
Không có bút chì mới: Đồng ý với lầu trên, con đó chắc chắn bị điên rồi! À không, là chó điên mới đúng! Không có chuyện gì làm nên cắn bậy! Nữ thần của em nhớ phải cách xa con đó ra một chút! Cả Diệp Vi nữa, chắc chắn phải cách xa cô ta nữa!
Tay trái phản xạ: Không biết hai người có mâu thuẫn gì, nhưng đánh người trước là sai! Hơn nữa còn đánh ác như vậy! Nữ thần phải cảnh giác cô ta vào! Ánh mắt lạnh lùng của Diệp Vi đứng ngoài nhìn làm lòng người ta thấy lạnh lẽo!
Nào có vội vàng: Chúng ta đều thấy rõ rành rạch sự việc nhưng một ít thông tin cũng không có. Xem video thì có thể thấy đây là ở phim trường, vậy nghĩa là đánh công khai trước mặt mọi người?
Chiếm lĩnh cái lạnh: Đây là một con chó mới đúng!
Ném ba rơi bốn không ném người: @Chiếm lĩnh cái lạnh 【likes】【likes】
Tôi không biết hay: Dù là ai đi nữa mà dám đánh đến nữ thần nhà tôi thì cũng chính là kẻ thù! Để đây gặp phải thì đừng có trách!
Tất cả mọi người trên weibo đều dùng lời lẽ độc ác nhất để lăng mạ sỉ nhục người con gái trong video, càng mắng càng hăng, một câu rồi lại thêm một câu nữa độc ác hơn.
Weibo của Diệp Vi cũng thất thủ.
Tê tâm phế liệt: Là người của công chúng, cô không cảm thấy hành động của mình rất đáng xấu hổ sao?
Cười điên cuồng: Còn chưa tìm ra được chân tướng mà đã mắng người khác như vậy, cô không cảm thấy hành động của mình rất đáng xấu hổ sao? @Tê tâm phế liệt
Em muốn kết hôn với anh: Không rõ chân tướng? Thế cậu bị mù nên không xem được video à[email protected]ười điên cuồng
Huy chương vàng: Mày là fan não tàn của Diệp Vi à? Không nhìn thấy cô ta với bạn mình đánh Tâm Nhuế nhà này bị thương à? Đánh đến mức người ngoài nhìn còn thấy đau!! @Cười điên cuồng
Người dùng kim cương vàng: Mày với con tiện nhân đó cùng một giuộc cả! Đều là thứ rác rưởi @Cười điên cuồng.
Ôi tôi khinh: Không hiểu là cái con này có gì hấp dẫn cho mày hâm mộ nữa! @Cười điên cuồng
Chỉ cần người hâm mộ Diệp Vi lao vào bênh ngay lập tức sẽ bị bọn fan não tàn của Tô Tâm Nhuế vùi dập không thương tiếc, vài lần như vậy, cuối cùng không ai dám vào bênh Diệp Vi nữa.
Khắp nơi đều trách móc mắng mỏ người phụ nữ trong video, trong đó chỉ một nhóm người vẫn giữ cái đầu lạnh, không tìm ra được chân tướng sẽ không đưa ra kết luận, nhưng ngay lập tức bị hội fan của Tô Tâm Nhuê lao vào chửi rủa.
Nụ hôn đầu đã tặng cho núm vú giả: Aha, tao cười tao ĩa. Làm ơn mở to cái mắt chó của chúng mày lên một tí. Hình ảnh rõ ràng như vậy, bằng chứng chình ình trên đó, bọn mày là thủy quân do con đàn bà kia phái đến đấy à?
Nước mắt ngày cuối cùng: Cái lũ bị tẩy não hết rồi! Trợn mắt lên mà nhìn!
Người dùng không đặt được tên là Đẹp trai: Nữ thần của tao bị ả kia đánh cho bầm tím, sự thật rành rành ngay trước mắt mà không dám thừa nhận! Chắc chắn là thủy quân.
Thư tình không có chữ: Con đàn bà kia có thể bỏ ra cả đống tiền để mua thủy quân chứ không thèm xin lỗi nữ thần! Thật buồn quá đi! Phải làm gì đi chứ??
….
Trên weibo đang sốt sình sịch, nhưng người trong cuộc vẫn không hề hay biết.
Ăn trưa xong, Lộ Cẩn ngồi trên salon xem ti vi, Mộ Trạch đọc sách ở bên cạnh. Bảo anh vào phòng anh không vào, kệ luôn tiếng ồn.
Nếu Mộ Trạch không có ở đây cô chắc chắn sẽ nằm dài trên ghế. Anh ngồi bên cạnh nên không thể vứt bỏ hình tượng, vì vậy Lộ Cẩn đang ngồi đàng hoàng khép nép y như học sinh tiểu học.
Ngược lại Mộ Trạch ngồi rất tùy ý, thân hình cao lớn dựa vào salon, nhàn nhã đọc sách, không có cảm giác bị gò bó.
Có anh ngồi bên cạnh, Lộ Cẩn không thể tĩnh tâm mà xem tivi được, bên tai thi thoảng sột soạt tiếng lật sách, cô không nhịn được bèn quay sang liếc trộm anh.
Anh hơi nghiêng đầu, ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ, phủ lên gương mặt anh, trải thành một màu vàng rực rỡ. Tâm trí anh hoàn toàn tập trung vào nội dung cuốn sách, ngay cả cảm xúc cũng đi theo từng trang sách, khi thì nhíu mày, khi thì thả lỏng.
Lộ Cẩn tò mò nhìn vào quyển sách, là một trong những quyển ngôn tình cô để trên giá. Hồi còn đi học rất thích đọc, có mua vài cuốn, cũng phải được mấy năm rồi.
Cô cảm thấy kỳ lạ, Mộ Trạch cũng thích đọc ngôn tình sao?
Hmmm… Trông có vẻ không hợp với phong cách của anh.
“Thật ra thì em có thể nhìn quang minh chính đại.” Giọng nói lười biếng tùy ý vang lên.
“Dạ?”
Anh đặt sách xuống, nhìn cô: “Anh là người yêu của em, em có thể quang mình chính đại mà ngắm, dù sao thì anh cũng đẹp trai như vậy.”
!!!
Gương mặt Lộ Cẩn ngập tràn vẻ ngượng ngùng, anh biết cô đang nhìn trộm anh?
“Từ bao giờ anh trở nên kiêu ngạo như vậy?”
Anh lật ra một trang sách, ngón tay thon dài chỉ vào: “Đây không phải là do em định nghĩa anh như thế sao?”
Cô tiến tới nhìn, trên đầu trang có mấy hàng chữ nghiêng ngả, là dấu tích của cô.
Đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, Lộ Cẩn vội vàng vươn tay đoạt lại cuốn sách, nhưng Mộ Trạch đứng dậy đưa sách lên cao, cô không sao với được.
“Vai nam chính không đẹp trai bằng nam thần! Nam thần nhà mình đẹp trai vô cùng! Nhưng mà anh ấy lại không chịu để ý đến mình! Aizz Mộ Trạch, đến bao giờ anh mới chú ý đến em đây? Em rất thích, rất thích anh, anh có biết không hả?” Mộ Trạch nhơ nhởn đọc ra mấy dòng chữ cô viết vào sách, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Lộ Cẩn xấu hổ nhảy cẫng lên đoạt lấy sách, nhưng anh cao quá, tay còn dài, cô không thể nào với được.
“Trả lại cho em! Sách của em mà!”
Anh để quyển sách thấp hơn một chút, cố tình trêu cô: “Tự lấy đi.”
Cô nhắm trúng mục tiêu, nhảy lên một cái, anh đột nhiên giơ sách lên cao, Lộ Cẩn nhảy hụt, tức giận trợn mắt nhìn anh.
Nhìn thấy bộ mắt tức giận đầy đáng yêu của cô, Mộ Trạch cong môi cười, tâm tình thích thú.
Tựa như dỗ trẻ em vậy, anh nhét cuốn sách vào tay cô: “Đừng dỗi anh mà.”
Mới vừa rồi bị anh trêu chọc như vậy, cô lập tức xoay người, nói không cần, dù sao anh cũng đã đọc rồi.
Cô có để ý là anh đọc quyển sách đó đâu cơ chứ!
Cấp ba, Lộ Cẩn rất thích cuốn ngôn tình đó, bởi vì tính cách nam chính rất giống Mộ Trạch. Cô có thói quen vừa đọc vừa viết vào sách suy nghĩ của mình, mỗi một phần đều viết về Mộ Trạch, tựa như… Lại còn viết rất nhiều.
Thì ra cảm xúc của anh thay đổi khi đọc sách là vì những câu chữ cô viết sao?
Khi ấy chữ cô viết rất xấu, nếu biết sau này bị anh đọc được chắc chắn sẽ viết tử tế hơn một chút.
Bên eo đột nhiên được một vòng tay ôm lấy, anh ở đằng sau ôm cô, hơi cúi đầu ghé vào bên tai cô: “Cảm xúc khi có người yêu đẹp trai tận trời mây như thế nào?”
Bên tai Lộ Cẩn nóng lên, nhịp tim cũng dồn dập, cố gắng bình tĩnh lại, giọng hời hợt: “Chả cảm giác được gì.”
“Ừm?” Anh nhướn mày, xoay người cô lại về phía mình: “Nếu thế thì người làm bạn trai là anh đây không làm tròn bổn phận rồi.”
Vừa dứt lời, đôi môi mỏng của anh đã phủ lên môi cô, một tay đặt trên eo cô, một tay giữ phía sau đầu, cố định cô trong vòng tay mình, không cho rời đi.
Mới đầu cô còn chống cự, cuối cùng thả lỏng tiếp nhận nụ hôn, anh linh hoạt, nhanh chóng dò vào trong khuôn miệng cô, ở nơi đây nhu mềm, tựa như chơi trò đuổi bắt, đầu lưỡi cô chạm vào anh, liền vội vàng trốn đi.
“Bây giờ có cảm giác không?” Kết thúc nụ hôn, nhưng đôi môi anh rất gần cô, khi nói vẫn dễ dàng chạm vào.
Cô có thể nói không có cảm giác gì sao?
Nhưng để nói được ba chữ “có cảm giác” thật sự khó khăn vô cùng.
Thấy cô do dự, anh lại ôm lấy mặt cô, rồi cúi đầu hôn xuống. Nụ hôn này tựa như cuồng phong, bá đạo mà hung hãn, cô chỉ có thể nhắm mắt tiếp nhận.
Biết cô không lấy được hơi nên nụ hôn này cũng không kéo dài được bao lâu.
Nhìn gò má đỏ ửng, anh thản nhiên nói: “Người phụ nữ yêu đương tới tận năm lần mà sao một chút kinh nghiệm hôn cũng không có? Hửm?
Trên mặt cô viết một chữ “Ơ” rất to, cả khuôn mặt đỏ bừng.
Sự thật nói cho cô biết, lời nói dối của cô luôn bị ai đó vạch trần.
Diệp Vi gọi tới đã cứu cô khỏi trạng thái này.
“A Cẩn, cậu không sao chứ?” Giọng Diệp Vi vô cùng gấp gáp.
“Không có chuyện gì cả. Sao thế?”
“Cậu chưa xem video trên mạng sao?”
Lộ Cẩn khó hiểu: “Video gì cơ?”
“Là video mà cậu tát Tô Tâm Nhuế đó, cô ta cố tình tạo dựng, thảo nào lúc đó tớ thấy cô ta sao đột nhiên lại hiền lành như vậy, thì ra là sớm đã có âm mưu!” Diệp Vi không yên lòng dặn dò: “A Cẩn, mấy ngày này cậu phải cẩn thận một chút, fan não tàn của cô ta nhiều lắm.”
Tắt điện thoại, Lộ Cẩn vội vàng lên weibo, đúng như dự đoán, No.1 hot search chính là video đó, dài mười ba giây, chỉ có cảnh Lộ Cẩn tát Tô Tâm Nhuế và thêm một đoạn Tô Tâm Nhuế lảo đảo từ dưới đất đứng lên.
Cô híp mắt, diễn xuất cũng không quá tệ nha.
Trong phần bình luận hầu hết đều là chửi rủa, ai xem video cũng phải cảm thấy phẫn uất, Lộ Cẩn nhún vai tỏ ra không có chuyện gì: “Em không quan tâm, dù sao em cũng không phải là người nổi tiếng, chỉ là chuyện này ảnh hưởng đến Vi Vi thôi.”
Người đàn ông duỗi tay ôm cô vào lòng: “Đừng lo.”
Đôi mắt anh hơi híp lại, lộ ra tia độc ác.
Thế giới này, không ai được phép làm tổn thương người của anh.
– —
Editor có lời muốn nói: Đáng lẽ định up chương 21 luôn mà tớ edit nhầm chương 22 các cậu ạ…