Bạn đang đọc Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!: Chương 6 : Món quà chưa trao tay
Hôm nay vẫn như mọi ngày, Minh dắt tay em mình đến trường, bầu trơi hôm nay không đẹp như ngày hôm qua, có vẻ như mang một nỗi buồn của ai đó
-“Sao hôm nay Nhất Anh không đi học ta?” – Minh vào lớp không thấy Nhất Anh đâu trong khi tiếng trống trường đã điểm
Ra về, nhóc Bin đứng đợi anh mình, hôm nay cậu có mang theo cái máy chơi game của mình định tặng cho Nhất Anh vì món quà Nhất Anh đã tặng cho nhóc Bin ngày hôm qua. Thấy anh mình ra nhưng không thấy Nhất Anh đâu, nhóc Bin vội chạy lại
-Anh hai, anh Nhất Anh đâu?
-Anh không biết, hôm nay không thấy Nhất Anh đi học
-Sao kỳ vậy? Anh ấy bị bệnh hả?
-Anh không biết thôi về thôi, chiều nay mình qua nhà nó xem sao
-Dạ
Xế chiều hai anh em xin phép mẹ, rồi rủ nhóc Thu cùng sang nhà Nhất Anh. Đứng trước cổng nhìn vào chẳng thấy ai, cửa nhà đã khoá, trước cổng treo bảng bán nhà
-Sao không có ai hết vậy? – Nhóc Thu
-Nhất Anh ơi! Bọn mình đến thăm cậu, cậu mở cửa cho bọn mình đi
-Anh Nhất Anh, em có cái này cho anh nè – Nhóc Bin
Ba đứa trẻ đứng trước cổng gọi mãi nhưng chẳng nghe một tiếng trả lời…một người hàng xóm trong nhà nghe tiếng gọi nãy giờ đi ra
-Mấy đứa tìm ai thế?
-Dạ bọn con tìm anh Nhất Anh – nhóc Bin
-Thằng nhỏ trong nhà này hả? Nó về thành phố hồi sáng rồi
-Dạ? Về thành phố rồi ạ? Bạn ấy không ở đây nữa hả bác? – Minh
-Bác không biết mà có thể là vậy, mấy đứa nhìn thấy bảng bán nhà không?
-Dạ…bọn cháu cảm ơn, chào bác bọn cháu về – Minh cùng hai đứa nhóc còn lại ủ rủ đi về
Hôm nay là chủ nhật được nghỉ, ba mẹ nhóc Bin đều ở nhà nấu những món ăn ngon cùng cả nhà thưởng thức. Nhóc Bin có vẻ không được vui, từ ngày hôm qua đã không thấy nhóc cười
-Bin, con làm sao thế, nói mẹ nghe nào – Mẹ nhóc ôm nhóc vỗ về
-Dạ, mẹ cho con ra ngoài kia chơi nha mẹ – Nhóc Bin
-Kêu anh hai đi cùng con nha
-Dạ thôi, con muốn đi một mình thôi, nha mẹ!
-Uhm, nhớ về sớm nha con
-Dạ, con biết rồi, thưa mẹ con đi
Nhóc cầm theo cái máy bấm game chạy ra trước cổng thì gặp Thu
-Anh Bin đi đâu cho em đi với
-Uhm, đi nhanh đi
Nhóc Thu chạy theo sau, nhóc Bin cùng nhóc Thu đi đến nhà của Nhất Anh. Nhóc Bin muốn tặng cái máy chơi game cho Nhất Anh rồi đi về mà đến nơi rồi cũng chẳng thấy ai cả…Nhóc đứng đó đợi…..
-Anh Bin về đi, trời sắp tối rồi, em sợ
-Mày về đi, tí nữa tao về
-Anh Bin về thôi
-Mày về đi – Nhóc nạt con bé
-Em về đó… – Nhóc Thu chạy về
Trời băt đầu chuyển sang một màu đen u ám, nhóc Thu chạy đến nhà trời cũng bắt đầu mưa. Nhóc Bin đứng nép vào ưa không ướt nhưng mưa to, gió mạnh cũng làm cho nhóc ướt nhẹp, cái lạnh bắt đầu xâm chiếm cơ thể nhóc Bin. Nhóc Thu về chạy sang gặp anh Minh
-Anh Minh, anh Bin ở nhà anh Nhất Anh chưa về, em kêu anh ấy về mà không chịu, mưa lớn quá anh ra rước anh Bin đi
-Nó qua nhà Nhất Anh làm gì?
-Em không biết
-Uhm để anh gọi mẹ
Mình cùng ba mẹ đi xe đến nhà Nhất Anh, nhìn thấy nhóc Bin ngồi co ro trước cổng, ba mẹ cùng Minh chạy ra. Môi nhóc đã tái tím vì lạnh, trên tay nhóc vẫn ôm khư khư cái máy chơi game, nhóc ngất đi…
-Mẹ, ba, anh hai… – Nhóc Bin yếu ớt
-Con hư lắm muốn mẹ đánh đòn phải không?
-Con xin lỗi mẹ
Ba, Minh miễm cười khi thấy nhóc Bin tỉnh lại, mẹ nhóc ôm nhóc mắng yêu. Nhóc thúc thích trong ngực mẹ, nhóc không kể lại lý do mình đến nhà Nhất Anh, cái máy chơi game được đặt trên bàn học nhưng mưa ướt đã làm nó bị hỏng.