Đừng Hòng Thoát Khỏi Tay Em

Chương 5: TÔI MUỐN ĐI KHẮP TRUNG QUỐC


Bạn đang đọc Đừng Hòng Thoát Khỏi Tay Em – Chương 5: TÔI MUỐN ĐI KHẮP TRUNG QUỐC


CỐC…CỐC…CỐC
“Mỹ Xuân con dậy chưa?”
“…..”
“Mỹ Xuân mẹ vào phòng nha”
“…..”
“Con yêu mau dậy thôi, còn cả 1 chuyến du lịch đang đợi chúng ta đấy”
“A dạ con quên mất con lập tức tỉnh” Tôi cuống cuồng lao thân về phía nhà tắm đánh răng rửa mặt sạch sẽ nhưng phía bụng dưới truyền đến cảm giác khó chịu, ko phải chứ đừng nói với tôi là kỳ nguyệt sự đến rồi nha. AAAAAA tại sao tại sao lại vào đúng dịp này cơ chứ tôi muốn đi du lịch thật thoải mái mà. Có khi nào tôi làm…drap giường ko? Trời ơi mẹ chồng tôi ngoài đó, má ơi xấu hổ chết mất. Lao ra ngoài như kẻ điên tôi thấy mẹ vẫn ngồi bên giường nhìn tôi cười ấm áp chăn màn đã được gập gọn gàng có điều nó sạch sẽ trắng trẻo ơn giời là tôi ko làm ra chuyện đáng xấu hổ (Bà chị à phần hay còn ở phía sau cơ? Cứ từ từ mà tận hưởng)

“Mẹ à mẹ cứ ra trước đi con sẽ xuống nhà sau”
“Ừm được rồi mẹ xuống trước con cứ từ từ xuống cũng được” Ko hiểu sao Phùng mẹ lại nở 1 nụ cười bí hiểm với tôi, ko lẽ…chắc ko đâu? Chắc tôi hoa mắt nhìn nhầm rồi.
Bới tung cả tủ quần áo cuối cùng tôi cũng tìm thấy bạn hiền dấu yêu xem ra chuyến đi chơi này tôi phải mang bạn theo rồi.
Trong lúc chuẩn bị đồ đạc tôi vô tình để ý thấy một gói quà được xếp gọn gàng ngay đầu giường, háo hức mở hộp quà tôi bất ngờ nhận ra trong đó là chiếc laptop VAIO đời mới nhất cùng đó là 1 em ai phông hahaha đời tôi thăng cấp rồi, em yêu cùi bắp đã lên đời ai phông chắc Phùng mẹ đã tặng tôi mẹ thật đáng yêu. Muah con yêu mẹ
Lạch bạch chạy xuống nhà mọi người đều quây quần bên bàn ăn rộng lớn chỉ còn đợi mỗi con rùa lề mề là tôi
“Mẹ cảm ơn mẹ về món quà, con rất thích”
“Món quà?”
“Là chiếc laptop VAIO và điện thoại IPHONE ý ạ”
“Mẹ ko có tặng con, món quà đó sáng nay bước vào phòng con mẹ đã thấy nó ở sẵn trên bàn rồi chắc Phùng Bá tặng con đó”
“Phùng Bá ý ạ?” Thì ra chồng tôi cũng ko phải cái loại ki bo, kiệt xỉn mà cũng rất hào phóng đó chứ
“Mỹ Xuân mở ra xem đi con” Phùng ba đẩy về phía tôi 1 hộp nhung đen
“Cái gì đây ạ? Chìa khóa này là?”
“Là chuyên cơ ba tặng riêng cho con”
“AAAAA thật ạ? Con cám ơn ba” Kéo ghế đứng dậy tôi lật đật chạy về phía Phùng ba vòng tay ôm chọn cổ ông, ông nhân từ xoa xoa đầu tôi

“Xem kìa cái con bé này” Phùng ba cười sảng khoái
“Mẹ hôm qua mẹ ngủ có ngon ko?”
“Ngon, rất thoải mái”
“Ô mà chú thím với các em đâu ạ?”
“Ba đã thu xếp chuyến bay đưa họ về Việt Nam rồi”
“A sớm vậy đã về rồi, biết vậy con dạy sớm hơn chỉ tại cái tật ngủ ngày của con”
“Thôi nào mau ăn sáng thôi chúng ta còn phải bắt đầu chuyến hành trình du lịch đó”
Tới Trung Quốc mà không tới Vạn Lý Trường Thành thì cũng như tới Paris mà không thấy tháp Eiffel hay tới New York mà bỏ qua tượng Nữ thần tự do. Vì vậy điểm đến đầu tiên của chúng tôi chính là Bắc Kinh, Vạn Lý Trường Thành – một kỳ quan nổi tiếng trên thế giới dài 6700 km, có thể được nhìn thấy từ mặt trăng. Vạn Lý Trường Thành, như một con rắn uốn khúc qua hàng ngàn cây số và được xem là một công trình kiến trúc độc đáo không chỉ của Trung Quốc mà của cả nhân loại. Đến Bắc Kinh chúng tôi còn được ghé thăm Tử Cấm Thành là cung điện của các triều đại nhà Minh và nhà Thanh. Cố cung – cung điện lớn nhất thế giới với 9999 gian điện nguy nga tráng lệ. Ngoài ra còn có Di hòa viên là một cung điện được xây dựng từ thời nhà Thanh, nơi đây nổi tiếng về nghệ thuật hoa viên truyền thống của Trung Quốc. Không chỉ vậy tôi còn được thăm thú quảng trường Thiên An Môn – trung tâm chính trị của Bắc Kinh với Đại Lễ Đường, Lăng Mao Chủ Tịch sau những ngày dài mệt mỏi tôi đều được tẩm bổ bằng đặc sản vịt quay Bắc Kinh ăn nhiều đến nỗi bây giờ chỉ cần nhìn thấy vịt quay tôi đã cảm thấy rùng mình.
Điểm tới tiếp theo chính là Tô Châu, Tô Châu là một thành phố với một lịch sử lâu đời nằm ở hạ lưu sông Dương tử và trên bờ Thái Hồ thuộc tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Thành phố này là một phần của Tam giác vàng thuộc Trung Quốc. Tô Châu nổi tiếng về bề dày lịch sử văn hóa với các danh lam thắng cảnh nổi tiếng đã đi vào ngạn ngữ của nhân gian:
“Trên trời có thiên đàng

Dưới đất có Tô Hàng nhị châu”.
Tô Châu xưa cùng với Hàng Châu là thiên đường hạ giới, là Venice phương đông.
Bởi vậy ko có lý do gì mà chúng tôi ko ghé thăm Hàng Châu – 1 trong những thiên đường chốn nhân gian. Hàng Châu là một thành phố nằm trong đồng bằng châu thổ sông Trường Giang của Trung Quốc, và là thủ phủ tỉnh Chiết Giang. Hàng Châu có lụa tơ tằm, có trà Long Tỉnh nổi tiếng ở Trung Quốc. Hàng Châu nổi tiếng với những di tích lịch sử và thiên nhiên tươi đẹp.
Một trong những danh thắng nổi tiếng nhất của Hàng Châu là Tây Hồ. Hàng Châu có một quần thể các địa điểm du lịch bao gồm các đền chùa cổ, khu phố cổ, cũng như cảnh quan thiên nhiên pha trộn vẻ đẹp của hồ và núi. Ba chồng còn ko quản đường xa đưa chúng tôi đi thưởng thức loại trà nổi tiếng “Long Tỉnh” loại trà được chế biến tại thị trấn Long Tỉnh ở ngoại ô thành phố
Biết mẹ tôi là một người thích lễ viếng, chùa chiền vì vậy ba mẹ chồng đưa 2 mẹ con tôi tới thăm thú Phổ Đà sơn “Hải Thiên Phật Quốc” ở Triết Giang, Ngũ Đài sơn “Thanh Lương Thế Giới” ở Sơn Tây, Cửu Hoa sơn “Liên Hoa Phật Quốc” ở An Huy, Nga Mi sơn “Tây Nam Phật Quốc” ở Tứ Xuyên được mệnh danh là Tứ đại danh sơn của Trung Quốc. Nghỉ chân tại Tứ Xuyên tôi còn được thưởng thức qua món lẩu cay Tứ Xuyên danh bất hư truyền, quả nhiên rất cay, cay đến độ mắt mũi đỏ au, mồm miệng cay xè nhưng lại rất thấm, rất đã.
Quả là nhanh vậy mà vèo 1 cái đã hết 1 tháng vì vậy điểm tới cuối cùng của chúng tôi chính là Thượng Hải, tôi thích Thượng Hải về đêm hơn là ban ngày, tôi như bị thành phố này làm ê hoặc bởi nét cổ kính của những con đường, tòa nhà cổ xưa cũng như sự rực rỡ và lộng lẫy khi đêm về. Ánh sáng rọi chiếu trên những tòa nhà chọc trời, tiếng nhạc rộn ràng mở hết cỡ trong các bar, club vẫn tưng bừng trên kháp các phố…
Ghé thăm nhà chọc trời Tháp trung tâm tài chính thế giới Thượng Hải là tòa nhà chọc trời cao nhất ở thành phố này và cũng là tháp cao nhất Trung Quốc đại lục, cao thứ 5 thế giới. Tham quan Đại Cầu Nam Phổ, tháp truyền hình Minh Châu Đông Phương cao nhất Châu Á, còn có cả Bến Thượng Hải
Thời gian trôi đi thật nhanh ngày tiễn mẹ về lòng tôi thật buồn, cảm giác thật lạc lõng, dù biết rằng nơi đây có ba mẹ chồng vô cùng tốt nhưng lòng vẫn ko tự nhủ mà buồn man mác.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.