Đừng Đùa Với Gái Ngoan

Chương 5 - Phần 4


Bạn đang đọc Đừng Đùa Với Gái Ngoan: Chương 5 – Phần 4

Để đổi gió, mình sẽ kể lại một chút về nguyên nhân tại sao mình lại có được sự lì lợm trong việc yêu đương. Không phải ai sinh ra đều là tự có bởi vì ai cũng có trái tim, càng những người mạnh mẽ thì bên trong hoặc chí ít ở quá khứ họ đã trải qua một lần đau đớn. Có trải qua mới có kinh nghiệm.
Quả thật, Huyền Anh chính là người con gái dạy ình biết yêu thương là gì. Đó là yêu thương từ tận đáy trái tim, không có một chút vụng lợi và toan tính. Ấy thế nên khi con tim cảm nhận được tình cảm dành cho em, mình cứ hồn nhiên nuôi nấng và nghĩ tới một tình yêu bền lâu và tốt đẹp. Chỉ cần mình yêu em nó chân thành, thật lòng. Bởi vì người phụ nữ ai ai chẳng cần điều đó.
Lúc ấy, mình cảm nhận được mình không thể sống thiếu Huyền Anh được, mình tự nuôi nấng tình cảm, mình yêu từ trong từng suy nghĩ, từng tiềm thức về em. Nhưng sao mà mình vẫn thấy sợ mất em quá. Có đôi khi em ấy thấy yếu đuối thì mình ra sức chỉ bảo, an ủi . . . ấy cũng là lúc cái thằng cu mới lớn trong mình lộ ra, chỉ là trong lập luận mà không có một chút từng trải nào. Con gái rất tinh ý trong chuyện này.
Mình càng dạy dỗ, càng bảo ban em bấy nhiêu thì bao nhiêu sơ hở về mặt trải nghiệm của mình càng lộ rõ bấy nhiều . . . Rồi cũng đến ngày em nói em muốn một mình vừa chưa nghĩ tới chuyện yêu đương, muốn có một không gian tĩnh lặng. Mình tự thấy mình kém cỏi bởi vì chưa thể chăm sóc em chu đáo hơn. Thế nên mình càng quan tâm, càng săn sóc em hơn trước. Đưa đi đón về, tình yêu của mình dành cho em là cao cả, như không ai có thể chia rẽ được.

Rồi càng ngày em càng ít liên lạc với mình đi, lúc ấy mình buồn lắm. Mình càng cố tìm cách ( rất tự nhiên ) để gặp em, để được nói chuyện với em thì em càng lạnh nhạt, bảo chỉ chú tâm đến việc học hành và gia đình, chưa muốn yêu đương vội.
Uh vậy thì mình sẽ từ từ, mưa dầm thấm lâu. Miễn là mình kiên trì và chân thành là được.
Một ngày đẹp trời như bao ngày khác, mình đến thăm cô bạn của Huyền Anh, ba đứa cũng quen nhau mà. Khi mà N đang làm cơm tiếp mình thì mình nghịch laptop của N. Vô tình mình thấy trong folder ảnh có hình ảnh Huyền Anh với một người con trai lạ, lúc ấy mình như thất thần nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh và hỏi N tại sao lại như vậy ?
Sau một hồi giải thích thì câu chốt mình nhận được là : “ Đừng bao giờ làm người đàn ông tốt trong tình yêu, vì trong tình yêu con gái rất tàn nhẫn “ .

Rồi lúc ấy mình đau khổ và rằn vặt lương tâm, hàng nghìn câu hỏi vì sao hiền lên trong đầu mà không hề có câu trả lời nào thỏa đáng. Lên mạng đọc một số câu chuyện tình, nào là ngoại tình, cắm sừng mà mình tự thấy mình ngu quá. Cứ tưởng tượng bây giờ mà Huyền Anh đang ốm ấp thằng đó rồi làm cái gì đó nữa mà mình không thể cầm nổi nước mắt. Thực sự mình thấy mình ngu và càng yêu em nhiều hơn .
Rồi mình lần lại những nguyên nhân tại sao lại như vậy, mình thử đi tán vài em với một giọng văn tưng tửng dê dê, quái lạ tự dưng sao lại cầm tay, ôm và hôn dễ dàng đến thế. Mới 1 tháng thử tán mà đã được chiến lợi phẩm như thế mà mấy tháng trời với Huyền Anh mình chưa dám cầm tay, chỉ cần Huyền Anh nhìn mình là đã cảm thấy hạnh phúc rồi.
“ Em cám ơn anh vì tất cả “ – là tin nhắn khiến mình đau đớn nhất. Mình có tất cả nghĩa vụ của người yêu mà không có một chút quyền lợi nào. Chỉ vì mình là một đứa tốt trong tình yêu, mình thử sống một con người khác , ngay lập tức kết quả khác.
Trong thời gian tu luyện ấy, mình cũng nhặt được khá nhiều kinh nghiệm cả về cuộc sống lẫn tình yêu. Rồi sau đó mình quen với Xu như chapter 1 . . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.