Đừng Đùa Với Gái Ngoan

Chương 4 - Phần 3


Bạn đang đọc Đừng Đùa Với Gái Ngoan: Chương 4 – Phần 3

Reply : “ Sao em biết ? “
-“Ngoảnh lại đằng sau đi anh “
Thằng cờ hó Đức bán đứng mình tập 2, thôi được để về Hà Nội mình sẽ xử nó sau. Còn bây giờ phải tính cái vụ này đã. Mình cố lấy bình tĩnh dù trong lòng đang xốn xang, vì vừa là thấy cô đơn thêm chút gió biển xa xăm nữa đâm ra tâm trạng cũng lâm vào tình cảnh bi đát hóa.
-Em có vẻ có nhiều tay chân nhỉ ?
-Anh Đức thôi, đừng giận anh ấy, về anh ấy sẽ giải thích rõ.
-Thế em ra đây làm gì?
-Muốn gặp anh, nói chuyện. Đơn giản thế thôi.
-Không đơn giản thế đâu, tối hôm đó anh bước đi rồi nghĩa là không còn quay lại nữa. Em hiểu điều đó.
-Vâng, em hiểu nhưng một lần cuối nói chuyện không được sao.
-Thôi cũng được, có gì nói thì em nói đi.
-Quãng thời gian qua là một trong những giai đoạn em khổ tâm nhất, em biết mất anh lần đó là anh sẽ đi mãi mãi, nhưng điều đó không thể phủ nhận được tình yêu của em.
-Uh.

-Em còn nhớ, cái hôm em nói em phải đi phẫu thuật vùng não do bị tụ máu đông quá nhiều. Đêm ấy ở Thủ Lệ anh đã khóc vì em ,chúng ta chia ly rồi em vào Nam chữa bệnh , rồi cũng 6 tháng điều trị bệnh qua 5 lần phẫu thuật thập tử nhất sinh, gia đình của em và anh chính là nguồn sống duy nhất của em.
-Nhưng thời gian làm con người ta thay đổi em ạ.
-Anh vẫn yêu em, anh biết điều đó sao anh lại chối cãi ?
-Anh không chối cãi, anh yêu em không có nghĩa là anh sẽ cùng em. Đôi khi có thứ quan trọng hơn tình yêu.
-Mình quay lại được không ?
-Không em à, giữa 2 ta đã có khoảng cách rất lớn. Quả thực bây giờ không thể tự nhiên như xưa nữa. Giải thoát là cách tốt nhất.
-Làm lại từ đầu đi anh . . .
-Anh yêu người khác rồi .
-Ai ?
-Bé hôm anh cầm tay đi ra khỏi quán đấy.
-Bé ấy sắp không ở bên anh nữa rồi.
-Gì ? Sao lại thế ?

-Em nói thế thôi, rồi anh cũng sẽ biết.
Mình không hỏi thêm em nữa, lúc đó mình lặng im ngắm biển và em cũng vậy. Thực sự đã có khoảng cách cực kì lớn rồi. Không thể xóa bỏ. Mình tạm biệt em và về phòng, còn chút rượu lôi ra uống nốt. Chạy trốn nỗi buồn cũng không xong, thôi thì lại mượn rượu giải sầu, mình nốc liên tiếp mấy cốc để quên đi trời đất thì: Cốc cốc cốc . Ra mở cửa :
-Em uống với anh được chứ ?
-Sao em lại ở đây ?
-Phòng em kế bên mà.
-Ờ vào đi ( mình nhìn em, bất lực ) .
Hai đứa mình uống rượu và nói chuyện vu vơ về quãng thời gian xa cách. Nhưng mình luôn nói rằng sẽ không quay lại và đêm nay là đêm cuối cùng gặp nhau. Em có vẻ buồn lắm nhưng mình không thể không dứt khoát được.
-Hôm nay mình là của nhau, anh nhé ! ( Em gục đầu vào vai mình ).
-Em đừng nói dại . ( Mình đẩy em ra ).
-Anh đừng nói gì nữa.
Em kéo mình lên giường luôn lúc đó , trong men say mình cũng không biết như thế nào nữa nhưng có lẽ mình và em cũng trao hết cho nhau cái đêm nồng say ấy, mình ngủ thiếp đi trong mệt mỏi. Sáng mai tỉnh giấc, em không còn bên cạnh nữa. Mình hơi hoang mang nhưng vẫn vững lòng . 1 new message :
-Tạm biệt anh, người em yêu !
Có cái thứ gì đó nghẹn ở cổ nhưng mình vẫn tự nhủ : “ Tạm biệt em, người anh yêu! “ . Mình quyết không tìm lại thời nông nổi nữa, không còn lãng du đi vô định cánh chim trời nữa. Mình sẽ có cuộc sống mới tốt hơn ngày xưa vì trong tay mình còn có Cún.
SMS của Cún :
-Cho em một lần bên anh nữa thôi anh nhé . . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.