Đừng Cố Gắng Chạy Trốn Vì Đó Là Định Mệnh

Chương 20


Bạn đang đọc Đừng Cố Gắng Chạy Trốn Vì Đó Là Định Mệnh: Chương 20


Anna và Ji Hoo đang nắm tay đi dạo bên sông Hàn. Mita và Raindy đã tránh đi để cặp đôi này có khung trời riêng.
Cả hai đều im lặng. Thỉnh thoảng Ji Hoo lại siết chặt thêm cái nắm tay vốn đã rất chặt. Và mỗi lần như vậy Anna lại khẽ mỉm cười thật hiền.
– Này! Hai đứa kia! – Một giọng nam khàn khàn cất lên.
Ji Hoo đẩy Anna nép ra phía sau mình. Hai tay dang ra che chở. Dù chưa biết là chuyện gì nhưng Ji Hoo có linh cảm không tốt.
Trước mặt là hơn 10 thằng con trai vai u thịt bắp. Thằng vừa cất tiếng gọi có vẻ như là thằng đầu đàn. Hắn có gương mặt to bè, để tóc bờm ngựa (đã xấu còn đóng vai ác)
– Mày! – Hắn chỉ vô Ji Hoo.
Ji Hoo nghênh mặt lên vẻ thách thức.
– Tao chỉ muốn con nhỏ phía sau mày, còn mày biến đi!
– Đừng có đùa! – Ji Hoo gằn giọng (không ngờ chàng Ji Hoo trẻ con của chúng ta lại có lúc trở nên dữ dằn như vậy)

– Tao không đùa. Tao không có hứng với mày, để lại con bé đó rồi biến đi! – Thằng đầu đàn nói như ra lệnh.
– Nếu không? – Ji Hoo hỏi nhát gừng.
– Nếu không à? Tụi mày, lên! – Thằng đầu đàn ra lệnh cho hơn chục thằng đệ phía sau.
Không chút do dự, chúng nó nhảy bổ về phía Ji Hoo. Ji Hoo cũng đâu có vừa. Chân đá, tay đấm. Những cú đòn của Ji Hoo chính xác đến hoàn hảo.
Vì lo đánh mấy thằng lâu la, Ji Hoo không để ý đến thằng đầu đàn đang tiến đến chỗ Anna.
Anna lùi một bước thì hắn tiến một bước. Gương mặt xấu xí của hắn không giấu diếm sự thích thú khi thấy gương mặt sợ hãi không còn giọt máu của Anna.
Chân Anna không còn chút sức lực, cổ họng khô khốc đến nỗi không thể hét lên. Cô ngã xuống đất.
Hắn thấy vậy thì càng thích thú. Chậm rãi tiến lại phía Anna, như một con mãnh thú tiến lại gần con mồi không có khả năng chống cự của nó.
Anna sợ hãi. Cô nhận ra tay mình đang đặt trên một vật gì đó lạnh ngắt và rất cứng.

Không chút do dự. Cô cầm vật đó nên ném thẳng về phía thằng đầu đàn. Cú ném chính xác đến kinh ngạc. Hắn lùi lại phía sau, hai tay ôm đầu. Cái mùi tanh của máu đang chảy từ trên đầu xuống sộc vào mũi làm hắn nổi điên lên. Hắn rút con dao bấm từ trong túi quần ra. Hai mắt nhìn Anna đầy phẫn nộ.
– Con khốn, mày dám ném đá vào đầu tao à? – Hắn cầm con dao lăm lăm trên tay. Lao về phía Anna.
– Không! Anna – Ji Hoo hét lên rồi lao như bay về phía Anna. Ở khoảng cách này, nếu Ji Hoo ra đòn rất có thể sẽ trúng cả Anna nữa.
Không chần chừ do dự gì. Ji Hoo lao tới ôm Anna, lấy thân mình che chắn cho cô khỏi lưỡi dao sắc lạnh.
Cứ tưởng sẽ rất đau nhưng Ji Hoo lại chẳng cảm thấy gì. Quay lại nhìn thì thấy thằng đầu đàn đang nằm bất động dưới đất. Người đang đứng nhìn hắn bằng đôi mắt giận dữ chính là Raindy.
May mà Raindy đến kịp! Từ phía sau, cô tặng cho hắn một cú đá xoáy cực mạnh vào cổ. Hắn bất tỉnh ngay lập tức.
– Cút ngay trước khi tao giết tụi mày – Raindy nghiến răng. Giọng nói lạnh buốt sống lưng cùng đôi mắt của quỷ hút màu làm đám lâu la kia sợ hãi vội vã bỏ chạy, không quên vác theo thằng đại ca của tụi nó.
Ji Hoo ôm ghì lấy Anna như để chấn an cô. Cứ nghĩ Anna sẽ khóc thút thít trên vai mình nhưng phản ứng của Anna thật sự làm Ji Hoo ngỡ ngàng. Nói đúng hơn là giật mình.
– Aaaaaaa! Tránh xa tôi ra! – Cô đấy Ji Hoo ra, hai tay ôm đầu. Đôi mắt hoang dại đầy sợ hãi.
Raindy và Mita lao đến ôm lấy Anna.
Cảm nhận được mùi hương và hơi ấm quen thuộc của hai người bạn thân. Anna có phần bình tĩnh hơn.
– Rain à… tớ… tớ – Anna nấc lên rồi ngất đi trong vòng tay hai người bạn mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.