Đừng Cố Gắng Chạy Trốn Vì Đó Là Định Mệnh

Chương 18


Bạn đang đọc Đừng Cố Gắng Chạy Trốn Vì Đó Là Định Mệnh: Chương 18

– Thật đáng người mộ – Người đi đường 3.
– Ước gì được một lần cầm lái chiếc xe ấy – Người đi đường 4.
– Sao lại chọn nhà hàng này? – Anna hỏi Raindy.
– Lúc nãy khi các cậu lên lầu tớ tranh thủ lướt web tìm. Thấy quảng cáo rằng nhà hàng này có món thịt bò nướng tẩm gia vị rất ngon nên đến.
– Cậu đã tìm hiểu rồi à? – Mita nói, giọng cảm động. Cô cảm động vì cô chỉ nói muốn ăn thịt bò Hàn Quốc mà Raindy lại mất công lên mạng xem nhà hàng nào ngon. Cô thấy vui vì Raindy luôn chú ý những lời cô và Anna nói.
– Ừ, phải tìm nơi thật ngon để ăn chứ. Vào thôi!
*********
– Woa! Ngon quá! – Anna vui ra mặt. Đôi mắt trầm tím sáng ngời vẻ thích thú.
– Ngon thì ăn nhiều một chút! – Raindy nói.
– Phải rồi, hôm qua ông ngoại gọi đó Rain – Mita nói nhưng mắt thì đang chăm chú nhìn những miếng thịt bò nướng đang xèo xèo bốc khói.

– Ông nói gì?
– Ông hỏi cậu có thích bộ siêu xe ông gửi cho cậu không? Hỏi chuyện trường học và hỏi xem cậu đã để ý anh chàng nào chưa.
– Thật hết biết! Ông lúc nào cũng vậy – Raindy thở dài.
– Tớ nói vs ông cậu thì chưa có nhưng Anna thì có rồi – Mita nói rồi nhìn Anna cười khúc khích.
– Tớ làm gì có? – Anna nói bằng giọng nũng nịu, hai má bắt đầu chuyển từ trắng sang hồng và dự báo có thể chuyển từ hồng sang đỏ.
– Thế Ji Hoo là cái gì? – Mita bắt bẻ.
– Bọn tớ chỉ là bạn thôi mà – Vẫn giọng nói trong trẻo như con nít, hai má đang tiếp tục công trình đổi màu.
– Thật chỉ là bạn à? Vậy nhường Ji Hoo cho tớ nhé! Mặt baby, cười dễ thương. Chết mất – Mita làm bộ mơ màng, mắt long lanh. Anna dính chiêu ngay lập tức.
– Không được! – Anna nhanh nhẩu nói.

Mita và Raindy bật cười thành tiếng. Lúc này Anna mới biết mình bị mắc lừa.
– Cậu đáng ghét thật đấy! – Anna nói nhưng không có vẻ gì đang giận cả. Chỉ là trách yêu cô bạn thân mà thôi.
– Dù sao, bạn trai tớ cũng sẽ qua kiểm duyệt của hai cậu – Anna nói chắc nịch, nhìn hai người bạn bằng ánh mắt ấm áp.
– Vậy thì rủ đi chơi chung luôn đi! – Raindy nói.
– Thật sao? – Anna hét lên sung sướng (thiếu điều chưa nhảy lên thôi)
Mita nhìn Raindy bằng đôi mắt cảm phục! Cô hiểu người bạn của mình đang rất lo cho Anna. Cô nhìn thấy sự yêu thương và ấm áp mà Raindy dành cho cô và Anna.
– Mà hai cậu không định về thăm nhà à? – Raindy hỏi.
– Cậu nhắc tớ mới nhớ đó. Về Hàn Quốc cũng lâu rồi mà chưa về nhà thăm ba mẹ.
– Ngày mai là chủ nhật, các cậu ghé thăm gia đình đi! – Raindy nói.
– Thế còn cậu? –Mita và Anna đồng thanh hỏi.
– Tớ sẽ đi gặp mẹ Un Song.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.