Bạn đang đọc Đừng Chúc Tớ Hạnh Phúc, Khi Bên Cạnh Tớ Không Phải Cậu: Chương 20 – Hạnh phúc nhỏ nhoi
Yêu một người
là khi bạn nhận ra rằng mỗi ngày, người ấy sẽ cho bạn nhiều điều mới lạ
hơn. Người đó sẽ mỉm cười với bạn bằng nụ cười chân thật, nói với bạn
bằng giọng nói ngọt ngào, nhìn bạn bằng ánh mắt trìu mến và chăm sóc bạn
bằng những cử chỉ gần gũi, yêu thương
Hắn chở nó, hắn lại chở nó, đây là lần thứ 4, lần thứ tư hắn chở nó.Cảm giác an toàn, ấm áp khi đi bên hắn. Được hắn chở không hiểu sao nó thấy rất vui, rất hạnh phúc. Một cảm giác hạnh phúc, ấm áp len lõi trong con tim, cảm nhận được nhưng không biết nó là gì, nó không khỏi khó chịu và vô cùng khó hiểu.
Hắn chở nó đi, đòi chở đến mấy quán lớn nhưng nó không chịu, nằng nặc đòi vào quán lề đường. Nó đâu có điên mà vô mấy cái quán đó, nước thì ít mà giá thì trên trời, nó chỉ vô đó được mấy lần cùng chị, còn khi không chẳng dám bắng mảng vào. Mà thật tình, ở nông thôn mà, có cần giá cả leo thang vậy không. Với lại túi tiền của nó có hạng, vô đó lỡ không có tiền trả thì quê chết đi được, chắc phải ở lại mà làm “phục vụ viên không công bất đắc dĩ” quá.
– Cậu định cảm ơn tôi ở đây sao _Hắn tròn mắt chỉ vào cái quán nước đơn sơ trên đường, chỉ vỏn vẹn 2 cái bàn, mấy cái ghế và một chiếc xe nước đủ loại, bên cạnh còn có tủ kem nhỏ, có lẽ đó là ý đồ của nó.
Sao, ở đây ngon lắm _Nó cười tươi như không, kéo hắn ngồi xuống một chiếc ghế nhỏ, thấp chừng mấy mươi xentimét.
Quả thật đây là lần đầu tiên hắn đến những nơi như thế này, à không, lần thứ 2 hay 3 gì đó. Hắn không bao giờ đến chổ này mà chỉ ở trong những nhà hàng sang trọng, chí ít cũng là quán nước nghiêm chỉnh, trang trí hiện đại chứ chỗ này thì….
Hai cháu uống cái gì _ Cô bán hàng thấy khách liền thân thiện nở nụ cười tươi hỏi
Tôi….- Cho tụi cháu 2 ly nước mía đi ạ_Hắn định nói thì nó xen vào, rôid quay sang nhìn hắn nở nụ cười mà như đoe dọa, hắn như nảy lửa, hôm nay nó to gan thế cơ à
Cậu dám cắt lời tôi_Hắn đanh lại
Không mà, tôi chỉ kêu dùm cậu thôi, tôi là người cảm ơn cơ mà_Nó cười hì hì, nó chỉ đùa với hắn thôi chứ nào dám
Tốt nhất là vậy_Hắn nhếch môi
Nó không để ý nữa mà chạy ngay đến tủ kem, hí hửng dòm ngó, nhìn qua nhìn lại mà suýt soa.
Cô ơi, bao nhiêu 1 cây kem vậy ạ _ Nó hỏi cô bán hàng nhưng mắt thì vẫn dán vào mấy cây kem.
5 nghìn đó cháu _ Cô bán hàng nhanh nhẩu đáp
Vậy……cho cháu 2 cây _ Nó vừa mừng vừa tiếc, thế là hết, túi nó chỉ còn 20000 cuối cùng và chuẩn bị đi tiêu rồi
Nó lại hí hửng cầm 2 cây kem về chỗ ngồi, dơ ra trước mặt hắn.
Ăn đi, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng đấy nha
Nó vừa đưa cho hắn vừa đưa cây kem lên miệng mình
oa oa…mát quá…đúng là chẳng có gì con bằng kem
Nó la lên xung xướng, nó là thích kem nhất, từ nhỏ, ông nó hay mua kem cho nó ăn, bây giờ ông nó mất rồi, nó thích ăn kem là bởi vì ông, vì đây là món quà của ông. Nó rất thương ông.
Hắn vẫn ngồi đó, nhìn nó, trên tay vẫn còn cây kem
Cậu nhìn cái gì, ăn đi không hết ngon bây giờ _ Nó bây giờ đã ăn xong hơn nữa cây kem, vừa nói vừa ăn
Thích kem đến thế à _Hắn bỗng hỏi nó, lúc ở nhà hắn, vừa thấy kem là nó hét lên rồi, bây giờ thì như vậy, thật sự nó không phải người đầu tiên nhưng thuộc tốp “cá biệt” bởi đi ăn với hắn mà chỉ lo ăn, không đếm xỉa tới hắn.
Tất nhiên _nó cười tươi
Bỗng…..thời gian như ngưng động,,,,…….hắn – đang- lau – mép – cho -nó
Nó thật vụng về, ăn kem mà để dính mép, hắn dơ tay ra chùi, cả hai cùng ngạc nhiên…
Chính hắn cũng không biết vì sao lại đưa tay ra lâu cho nó nữa….cả 2 đứng hình
Nước tới rồi đây _ Cô bán hàng mang 2 ly nước tới, thứ nước có màu vàng vàng, là nước mía, nó và hắn thấy cô thì giật mình bỏ tay xuống, nó quay mặt đi che cái trái cà chua đang hiện.
Cô bán hàng nhìn 2 đứa trẻ ngượng ngùng mà mắc cười, cô vội đi để cả 2 bớt ngượng.
Ăn đi _ Hắn đưa cây kem của mình cho nó
Cậu….không ăn à_Nó như mừng rỡ nhưng không để lộ ra
Không_Hắn chắc nịch
Sao vậy_Nó ngi ngờ, không lẽ hắn định lừa nó, đưa tới miệng rồi dựt lại chứ gì.
Không ăn thì tôi vứt_Hắn định đưa tay ném cây kem thì nó cản
Ý không…
Nó ăn hai cây kem, rồi uống 1 ly nước nữa thì no tròn lun.
Hắn đưa nó đến tiệm sửa xe, may là hồi sáng nó đưa tiền trước nếu không thì đi bộ về rồi.
Bye nha_Nó vẫy tay nhìn về hắn
Hắn không nói gì chỉ cười rồi đi, nụ cười đó, làm nó sững sờ.
Mấy phút sau bác sửa xe gọi mới sực tỉnh nhìn lại thì không thấy hắn đâu nữa.
Nó lấy xe rồi đạp về, trên đường về nhà nó vu vơ hát vài câu hát của bài My love :
An empty street,
An empty house,
A whole inside my heart.
Im all alone.
The rooms are getting smaller.
I wonder how,
I wonder why,
I wonder where they are.
The days we had,
The songs we sang together.
Oh, yeah.
And oh, my love.
Im holding on forever.
Reaching for a love that seems so far.
So, I say a little prayer.
And hope my dreams will take me there.
Where the skies are blue.
To see you once again,
My love.
Over seas and coast to coast.
Find the place I love the most.
Where the fields are green.
To see you once again,
Nó cũng không hiểu sao hôm nay nó lại vui đến thế, trở nên yêu đời hơn.
Hắn cũng vậy, không hiểu sao hôm nay hắn lại cười, vả lại còn tới mấy lần.
CẢM GIÁC KHÓ HIỂU