Đọc truyện Đức Dương Quận Chúa – Chương 149: Phiãªn Ngoại Má»t Phã³ Thần Chá»n Äá» oã¡n Tæ°æ¡ng Lai
Mặt trá»i vừa xuất hiá»n, Ãn TrÆ°á»ng Hoan Äã bá» tiếng của nhi tá» bảo bá»i ngoà i Äiá»n Äánh thức.
Äêm qua náo loạn vá»i Diá»p Hoà n tá»i táºn ná»a Äêm nên thấy buá»n ngủ vô cùng, Äẩy nam nhân bên cạnh, nói lầm bầm “Nhi tá» của chà ng tá»i tìm chà ng kìa.
“
Äúng váºy, Phó Thần vừa dáºy không phải Äến tìm Ãn TrÆ°á»ng Hoan mà là tìm Diá»p Hoà n.
Từ khi Phó Thần biết nháºn thức thì lúc nà o cÅ©ng Äuá»i theo Diá»p Hoà n, buá»i sáng tá»nh lại chuyá»n Äầu tiên là m chÃnh là Äi tìm Diá»p Hoà n, cung nữ không cho thì nó sẽ gà o khóc, khóc Äến khà n giá»ng kiá»t lá»±c, giá»ng nhÆ° phải chá»u ủy khuất rất lá»n.
Cáºu bé sẽ Äi hai chá» Äá» tìm, má»t là cung của Ãn TrÆ°á»ng Hoan, hai là thÆ° phòng của Diá»p Hoà n.
Nó nhá» kỹ hai chá» nà y, nếu Diá»p Hoà n Äá»u không có thì má»i hết hi vá»ng.
Vừa má»i Äầu Ãn TrÆ°á»ng Hoan rất bất mãn Phó Thần thÃch Diá»p Hoà n hÆ¡n nhÆ°ng dần dần, nà ng phát hiá»n Äứa bé nà y a, lúc ngoan thì rất ngoan, nhÆ°ng lúc ngang bÆ°á»ng thì không ai bằng cho nên nà ng hiá»n tại cảm thấy Phó Thần thÃch Diá»p Hoà n cuÌng tá»t, chà Ãt những lúc nhÆ° bây giá» không cần nà ng phải Äi dá».
Ãn TrÆ°á»ng Hoan cÆ°á»i trên ná»i Äau của ngÆ°á»i khác, ai bảo Phó Thần thÃch phụ vÆ°Æ¡ng của nó hÆ¡n!
Diá»p Hoà n nhÃu mà y, lúc Phó Thần gá»i má»t tiếng phụ vÆ°Æ¡ng thì hắn rá»t cục cÅ©ng rá»i khá»i giÆ°á»ng, mặc áo khoác Äi ra ngoà i.
Phó Thần bây giá» có khuôn mặt trắng nõn, con mắt vừa Äen vừa sáng, má»i má»t ngÆ°á»i nhìn thấy cáºu Äá»u rất thÃch nhÆ°ng cáºu chÆ°a chắc sẽ thÃch tất cả má»i ngÆ°á»i.
Lúc nà y Phó Thần Äang Äược ma ma ôm trong ngá»±c, Äứng Äá»i diá»n cá»a Äiá»n, cho nên khi Diá»p Hoà n ra ngoà i thì cáºu chá» cần liếc mắt má»t cái là nhìn thấy, cáºu bé ná» nụ cÆ°á»i lá»n, lá» ra cả hai cái rÄng trắng sữa má»i má»c.
Diá»p Hoà n bất Äắc dÄ© Äi xuá»ng hà nh lang, bế lấy Phó Thần từ tay ma ma.
Nhóc con vui sÆ°á»ng dá»±a và o lá»ng ngá»±a phụ vÆ°Æ¡ng yêu quý, hò reo không ngừng, giá»ng nói hÆ°ng phấn của nó vang Äi khắp cung.
Cáºu bé bây giá» Äã biết nói và ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i gá»i Äầu tiên chÃnh là Diá»p Hoà n, cái nà y là m Ãn TrÆ°á»ng Hoan luôn chá» mong Äược gá»i mẫu phi cÄm giáºn bất bình, còn giáºn dá»i rất lâu.
Phó Thần mặc dù thÃch nhất Diá»p Hoà n nhÆ°ng cÅ©ng vẫn thÃch Ãn TrÆ°á»ng Hoan, nhìn thấy Diá»p Hoà n rá»i thì láºp tức la hét muá»n Äi tìm Ãn TrÆ°á»ng Hoan.
Diá»p Hoà n nói “NÆ°Æ¡ng con còn chÆ°a dáºy, không thá» chÆ¡i vá»i con.
“
Phó Thần nghiêng Äầu má»t chút,cả má»t nói dà i nhÆ° váºy nó ÄÆ°Æ¡ng nhiên không hiá»u, thế là cứ luôn miá»ng gá»i mẫu phi, ngÆ°á»i còn cá» rÆ°á»n và o trong Äiá»n.
Mặc dù nhi tá» yêu Diá»p Hoà n hÆ¡n nhÆ°ng Ãn TrÆ°á»ng Hoan vẫn rất thÆ°Æ¡ng yêu Phó Thần, cho nên lúc thấy cáºu bé gá»i mình, Ãn TrÆ°á»ng Hoan dù chÆ°a tá»nh ngủ vẫn ngá»i dáºy Äi ra chá» Diá»p Hoà n.
Nhìn thấy Ãn TrÆ°á»ng Hoan, Phó Thần thá»a mãn, dá»±a và o trong ngá»±c Diá»p Hoà n, nhìn chằm chằm nà ng, cÅ©ng không Äi Äâu nữa.
Hôm nay là sinh nháºt tròn má»t tuá»i của Phó Thần, không chá» có phần tá» chức sinh nháºt mà còn có ââ chá»n Äá» Äoán tÆ°Æ¡ng lai.
Äá»i vá»i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng mà nói, chá»n Äá» Äoán tÆ°Æ¡ng lai chá» là má»t cái hình thức, nhÆ°ng Phó Thần là Äứa bé Äầu tiên của Diá»p Hoà n cùng Ãn TrÆ°á»ng Hoan, còn là trÆ°á»ng tá» cho nên chá»n Äá» Äoán tÆ°Æ¡ng lai là rất quan trá»ng, mặc dù Ãn TrÆ°á»ng Hoan không cảm thấy nhÆ° váºy.
Ãn TrÆ°á»ng Hoan vừa tô thêm chút son môi vừa cÆ°á»i nói “Chà ng nói lát nữa liá»u nó có lấy mấy há»p Äá» trang Äiá»m không?”
Ãn TrÆ°á»ng Hoan nói nhÆ° váºy không phải không có nguyên nhân, Phó Thần thÃch cái Äẹp không chá» á» ngÆ°á»i khác mà còn cả trên bản thân, và dụ nhÆ° mấy Äá» lấp lánh luôn có thá» hấp dẫn sá»± chú ý của nó, má»t nÄm qua, trang sức của Ãn TrÆ°á»ng Hoan bá» cáºu bé nghá»ch há»ng không biết bao nhiêu cái.
Sắc mặt Diá»p Hoà n trá» nên kỳ quái, Ãn TrÆ°á»ng Hoan quay Äầu nhìn thấy, nà ng nhÆ° nghÄ© Äến cái gì há»i “Lúc nhá» chà ng lấy Äá» gì váºy?”
Diá»p Hoà n Äảo tròng mắt nhìn Phó Thần, miá»ng nói “Quên mất rá»i.
“
Ãn TrÆ°á»ng Hoan má»i không tin, chá» là nà ng cuÌng không há»i nữa, có há»i Diá»p Hoà n cÅ©ng không nói, dù sao hôm nay ngÆ°á»i Diá»p gia cÅ©ng tá»i, Äến lúc Äó há»i ngÆ°á»i Diá»p gia là Äược.
Äến giá», má»i ngÆ°á»i tụ táºp Äầy Äủ, Phó Thần Äược Diá»p Hoà n Äặt lên mặt bà n chá»n Äá» Äoán tÆ°Æ¡ng lai “Thần nhi, mau lấy hai thứ mà con thÃch Äi.
“
Hà i tá» má»t tuá»i coÌ thÃªÌ miá»
n cưỡng Äi hai bÆ°á»c nhÆ°ng chân vẫn còn má»m, không thá» Äứng vững Äược cho nên Diá»p Hoà n Äặt Phó Thần ngá»i xuá»ng, Äôi mắt cáºu bé tròn cÄng ngó ngó các Äá» váºt trên bà n, cuá»i cùng duá»i tay bắt lấy, nói “Phụ vÆ°Æ¡ng, ôm.
“
Hoà ng Äế cÅ©ng tá»i, vá» vá» tay Phó Thần, giá»ng nói vô cùng Äá» cÆ°ng chiá»u “Thần nhi, nhanh lấy thêm Äi, bắt hoà ng gia gia ôm cháu.
“
Phó Thần lúc vừa ra Äá»i thì hoà ng Äế Äã muá»n ôm vá» nuôi, ÄÆ°Æ¡ng nhiên Äây chá» là suy nghÄ© mà thôi, mặc dù không ÄÆ°a Phó Thần vá» nuôi dưỡng nhÆ°ng ông lại vô cùng sủng ái Phó Thần.
TrÆ°á»c kia hoà ng Äế sủng ái nhất Bình DÆ°Æ¡ng, Ãn TrÆ°á»ng Hoan vá»i Ká»· Oánh Oánh, hiá»n tại Äá»i thà nh Phó Thần và Cá» Hoà i, Cá» Hoà i là nhi tá» của Ká»· Oánh Oánh, cÅ©ng là má»t Äứa bé rất Äáng yêu.
Phó Thần ÄÆ°Æ¡ng nhiên nháºn ra hoà ng Äế, nhÆ°ng nó cÅ©ng không nghe hoà ng Äế nói mà kiên trì ÄÆ°a tay ra chá» Diá»p Hoà n, nhÆ°á»ng mà y lên, mếu cái miá»ng há»ng há»ng, ủy khuất “Phụ vÆ°Æ¡ng, ôm.
“
CoÌ thÃªÌ Äến xem Phó Thần chá»n Äá» không phải hoà ng thân quá»c thÃch thì cÅ©ng là ngÆ°á»i thân cáºn vá»i Ãn TrÆ°á»ng Hoan cùng Diá»p Hoà n, thấy Phó Thần nhÆ° váºy thì má»i ngÆ°á»i Äá»u cÆ°á»i theo, má»t bên cÆ°á»i má»t bên Äùa bảo Phó Thần mau chá»n Äá».
Phó Thần không ÄỠý tá»i má»i ngÆ°á»i, má»t lòng nhìn chằm chằm Diá»p Hoà n, mếu máo nhÆ° sắp khóc, muá»n bao nhiêu Äáng thÆ°Æ¡ng thì có bấy nhiêu Äáng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng mà chiêu nà y không có tác dụng vá»i Diá»p Hoà n.
Diá»p Hoà n chá» và o mặt bà n, nói “Chá»n Äá» xong thì phụ vÆ°Æ¡ng ôm con.
“
Phó Thần mặc dù còn nhá» nhÆ°ng Äã coÌ thÃªÌ hiá»u má»t và i viá»c, và dụ nhÆ° hiá»n tại cáºu bé biết nếu nhÆ° vẫn không chá»u chá»n lấy má»t váºt thì phụ vÆ°Æ¡ng tuyá»t Äá»i sẽ không ôm nó thế là Phó Thần tâm không cam tình không nguyá»n dá»i ánh mắt lên trên mặt bà n.
Äá» trên bà n Äá»u là hoà ng Äế sai ngÆ°á»i chuẩn bá», mÆ°á»i phần tinh xảo, tháºm chà hoà ng Äế còn Äặt cả ngá»c tá» lên Äó, nhÆ°ng Phó Thần nhìn cÅ©ng không nhìn ngá»c tá», nó trá»±c tiếp leo Äến góc Äá»i diá»n, cầm lấy má»t há»p son phấn.
Chá»n Äá» Äoán tÆ°Æ¡ng lai chá» là má»t hình thức nhÆ°ng Phó Thần là trÆ°á»ng tá» của Ãn TrÆ°á»ng Hoan cùng Diá»p Hoà n, lần nà y chá» sợ sẽ có lá»i ra tiếng và o.
“Äúng là con của thái tá».
” Diá»p lão phu nhân bá»ng nhiên cÆ°á»i nói.
Má»i ngÆ°á»i quay lại nhìn bà , má»t ngÆ°á»i nói “Lão thái quân có ý gì?”
Diá»p lão phu nhân nói “Các ngÆ°Æ¡i không biết Äâu, thái tá» khi còn bé cuÌng chá»n má»t há»p son phấn.
” Bà nhìn hoà ng Äế “Hoà ng thượng còn nhá»?”
Hoà ng Äế vuá»t vuá»t râu há»i tÆ°á»ng “Trẫm nhá» lúc ấy thái tá» lấy hai thứ, má»t cái là há»p son phấn, một cái khaÌc là kim trâm cà i tóc.
“
Hoà ng Äế vừa dứt lá»i, Phó Thần bá»ng nhiên cất giá»ng nói “Trâm cà i tóc.
“
Chá» thấy nó nhìn xung quanh bà n má»t vòng rá»i bò nhanh vá» chá» trâm cà i tóc, nhoáng má»t cái Äi qua chá» Diá»p Hoà n.
Lần nà y không cần nói Diá»p Hoà n bèn chủ Äá»ng ôm lấy cáºu bé.
Phó Thần thoả mãn ý muá»n Äược phụ vÆ°Æ¡ng ôm, cáºu bé nhìn hai Äá» trong tay, ÄÆ°a há»p son phấn cho Ãn TrÆ°á»ng Hoan “Cho.
“
Ãn TrÆ°á»ng Hoan còn tÆ°á»ng rằng Phó Thần sẽ ÄÆ°a hết Äá» cho Diá»p Hoà n, thấy thế cảm Äá»ng cầm lấy “Thần nhi! “
Nà ng còn Äang cảm Äá»ng thì nhìn thấy Phó Thần giÆ¡ cây trâm lên, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i “Phụ vÆ°Æ¡ng.
“
Ãn TrÆ°á»ng Hoan mÃm môi, cá» nén cÆ°á»i.
Tá»t xấu còn cho nà ng Äá», lại nói Phó Thần chá» là Äứa trẻ sao có thá» biết trâm cà i tóc tá»t hÆ¡n son phấn, Ãn TrÆ°á»ng Hoan á» trong lòng tá»± nhủ, Äây chắc chắn là trùng hợp.
Diá»p Hoà n cÆ°á»i nhìn Ãn TrÆ°á»ng Hoan, ôm cao Phó Thần lên, cà i cái trâm và o tóc Ãn TrÆ°á»ng Hoan.
Ãnh nắng ngoà i Äiá»n chiếu nghiêng xuá»ng trâm cà i, cái trâm vá»n rất tinh xảo nay nhÆ° phát ra ánh sáng.
Phó Thần lần Äầu Äược nhìn Ãn TrÆ°á»ng Hoan cà i trâm lên, cáºu bé ngạc nhiên Äiá»m nhiên nói “Mẫu phi tháºt xinh Äẹp.
“
!
Khi còn bé Phó Thần thÃch Diá»p Hoà n, nhÆ°ng dần dần thì lại dÃnh lấy Ãn TrÆ°á»ng Hoan hÆ¡n, mÆ¡Ì miệng một tiêÌng mẫu phi, giá»ng Äiá»u ngá»t xá»t khiến Ãn TrÆ°á»ng Hoan háºn không thá» Äem cáºu nâng trong lòng bà n tay.
Má»t ngà y ná» Ãn TrÆ°á»ng Hoan nói chuyá»n vá»i Nhược Vân, ngạc nhiên nói “NgÆ°Æ¡i nói lúc Thần nhi má»i má»t, hai tuá»i sao lại thÃch thái tá» Äến thế chứ?”
Phó Thần sáu tuá»i Äang á» Äây, nghe váºy nhà o và o ngá»±c Ãn TrÆ°á»ng Hoan, vẻ mặt thà nh tháºt nói “Bá»i vì ánh mắt con lúc Äó không tá»t, không biết mẫu phi Äẹp hÆ¡n phụ vÆ°Æ¡ng.
“
Ãn TrÆ°á»ng Hoan im lặng, dá»±a theo Phó Thần nói, váºy ánh mắt của nà ng chẳng phải là chÆ°a từng tá»t sao.
Rõ rà ng của Hoà n Hoà n của nà ng Äẹp nhÆ° váºy, còn Äẹp hÆ¡n cả nà ng mà !.