Đọc truyện Dựa Vào Lão Tử Là Công – Chương 34
Ngươi là của ta
Nghe ra thanh âm này là của Tiếu Kiệt, Hạ Vũ toàn thân tóc gáy nhịn không được mà dựng thẳng lên, bởi vì hắn thật sự thật không ngờ, hoàn toàn là ngoài dự liệu.
“Ngươi thực ngoan a.” Tiếng Tiếu Kiệt ngay tại bên tai Hạ Vũ vang lên, ngay cả hô hấp ấm áp đều cảm thụ rõ ràng.”Ta ở Mĩ Quốc bên này ,ngươi cư nhiên đều không có tìm người yêu, thích ta như vậy sao?”
Nghe vẫn như cũ tiếng Trung phát âm không đủ tiêu chuẩn, Hạ Vũ lập tức lại bắt đầu giãy dụa: “Kháo, ngươi con mẹ nó đừng luôn một bộ mình chính là tốt đẹp !”
Con ngươi màu xanh biếc của Tiếu Kiệt nhất thời âm trầm xuống, y không để ý Hạ Vũ giãy dụa mà đem hắn ôm ngang.
Hạ Vũ không dự đoán được như vậy, thân thể mất đi cân bằng, phải giãy dụa càng thêm khó khăn .
“Miệng của ngươi không thành thật, vẫn là thân thể của ngươi đến nói cho ta biết đáp án đi.” ngữ khí của Tiếu Kiệt tràn ngập bá đạo.
Văn phòng tổng tài này có cái sô pha rộng thực mềm mại, Tiếu Kiệt đem Hạ Vũ cả người vứt lên sô pha, Hạ Vũ vừa định đứng dậy, đã bị Tiếu Kiệt áp dưới thân.
Hạ Vũ trừng lớn mắt nhìn đôi mắt Tiếu Kiệt,chuông cảnh giác trong lòng rung lên thật lớn.
Tiếu Kiệt kiềm chế trụ cằm Hạ Vũ, sau đó hung hăng hôn lên. Nụ hôn này không tính ôn nhu, mà tràn ngập bá đạo cướp đoạt , rất có cảm giác trừng phạt .
Hạ Vũ trước kia tốt xấu cũng có địa vị công quân, sao có thể ngoan ngoãn bị đè . Vì thế thừa dịp Tiếu Kiệt hôn có chút động tình , hắn rất nhanh dùng hết toàn lực nâng chân muốn đá Tiếu Kiệt.
Tiếu Kiệt biết hành động của Hạ Vũ , hắn lập tức linh hoạt đem thắt lưng thiết nhập giữa hai chân Hạ Vũ, làm cho hắn không thể trốn.
Môi cùng đầu lưỡi đều bị Tiếu Kiệt chà đạp một phen, Hạ Vũ tức giận đến ánh mắt đều muốn bốc hỏa.
Nhìn ánh mắt Hạ Vũ chống cự như vậy, Tiếu Kiệt không có sinh khí ngược lại càng thêm kích phát tình thú. Y thích Hạ Vũ như vậy, cho dù là ở giữa nghịch cảnh, Hạ Vũ cũng không dễ dàng thỏa hiệp.
Hạ Vũ điểm ấy cùng Tiếu Kiệt nhân sinh tín điều giống nhau, do vậy chính là nguyên nhân Tiếu Kiệt liếc mắt một cái đã coi trọng hắn.
Lúc trước ờ nhà Chung Khánh Thiên lần đầu tiên thấy Hạ Vũ, đối mặt một đám xã hội đen cuồn cuộn hỗn hỗn bao vây, cư nhiên còn có thể nhanh mồm nhanh miệnh phản công bảo toàn bản thân.
Tiếu Kiệt lúc ấy cảm thấy được người yêu của y nhất định phải là như vậy, sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt, sẽ không dễ dàng mất đi tánh mạng. Bởi vì y không nghĩ giống Kiệt Nhĩ lại tái hiện một lần nữa.
Ngay từ đầu bởi vì đùa giỡn Hạ Vũ mới tiếp cận hắn, lúc trước lừa hắn cùng chứng nhận chính xác là muốn hắn thay thế Kiệt Nhĩ.
Sau này trải qua ở chung, Tiếu Kiệt phát hiện thật sự là mình ngu ghê gớm.
Hạ Vũ chính là Hạ Vũ, hắn là độc nhất vô nhị, hắn cùng Kiệt Nhĩ không giống nhau.
Kiệt Nhĩ là đứa nhỏ thực nhu thuận thực nghe lời , chính là Hạ Vũ cùng Kiệt Nhĩ tương phản, Hạ Vũ là loại mệnh ta tự ta quản không cần tới người khác, gặp được vấn đề ngoài ý muốn hắn tương đương kiên trì.
Đương nhiên, Tiếu KIệt cũng biết Hạ Vũ kiên trì như vậy thì cũng có nhược điểm trí mạng, thì phải là —— yêu tiền.
Vốn tưởng rằng hắn sẽ cùng những người khác chỉ cần có tiền sẽ ngoan ngoãn yêu thương nhung nhớ, kết quả Tiếu Kiệt lại tính sai .
Hạ Vũ tuy rằng thực yêu tiền, nhưng đối với tiền không thuộc hắn, hắn sẽ không có lòng tham.
Người như vậy đối với Tiếu Kiệt mà nói thực hiếm lạ, y lần đầu tiên gặp được loại thực yêu tiền lại không có biện pháp dùng tiền khống chế được người.
Rõ ràng đáp ứng cùng với y giả kết giao, chính là Hạ Vũ vẫn như cũ sống chết kiên trì không chịu thỏa hiệp.
Điểm ấy làm cho Tiếu Kiệt cảm thấy vô cùng thất bại.
Tiếu Kiệt nghĩ đối Hạ Vũ liên tục hứng thú hẳn là sẽ không quá dài, chính là sau khi tập kích, Tiếu Kiệt đột nhiên hiểu được cảm tình của mình.
Y thích Hạ Vũ còn hơn ngoài dự đoán, y sợ hãi Hạ Vũ bị thương, sợ hãi mất đi Hạ Vũ.
Ngay cả cùng Kiệt Nhĩ kết giao , y cũng không có sợ hãi bất an như thế, vì muốn dời đi lực chú ý, Tiếu Kiệt đành phải cùng Hạ Vũ chia tay.
Rốt cục nhịn hơn nửa năm ,người này lại lần nữa về tới trong ngực mình.
Tiếu Kiệt dùng hơn nửa năm làm cho Kiều Sâm ở Mĩ Quốc Florida đứng vững gót chân, sau đó đem danh khí mở rộng đến quốc tế , hết thảy chỉ vì đem Hạ Vũ thông đồng đến bên này.
“Buông!” Hạ Vũ hung tợn quát.
Tiếu Kiệt mỉm cười, càng thêm áp chế thân thể Hạ Vũ, nói: “Ta thả ngươi bỏ chạy .”
“Ngươi ——” Hạ Vũ nói còn không có nói, thanh âm đã bị chặn lại.
Lần này Tiếu Kiệt hôn trở nên thực ôn nhu, hơn nữa lại có một ít tâm cẩn thận. Điều này làm cho Hạ Vũ từ trước đến nay ăn mềm không ăn cứng bị mê hoặc .
Kĩ thuật hôn của Tiếu Kiệt so với Hạ Vũ yếu lược thắng một bậc, y nhu tình hạ thế công, Hạ Vũ rất nhanh thỏa hiệp với thân thể .
Phát giác thân thể Hạ Vũ không giống vừa rồi căng thẳng như vậy , Tiếu Kiệt ở trong lòng cười cười.
Mà Hạ Vũ lại là ở trong lòng khóc, nam nhân đây là bi ai, thân thể thích ứng liền dễ dàng buông khí giáp đầu hàng . Đặc biệt là hắn cấm dục hơn nửa năm , người càng thêm thương không dậy nổi.
“Cũng là thân thể ngươi có chút thành thật.” Tiếu Kiệt trầm thấp nói ở bên tai Hạ Vũ.
Hạ Vũ nhất thời lại muốn giãy dụa, Tiếu Kiệt không chút khách khí đem một bàn tay chuyển xuống dưới bộ vị của Hạ Vũ có chút phản ứng,thân thể Hạ Vũ lập tức lại kéo căng.
“Vẫn là giống nhau thực mẫn cảm a.” Tiếu Kiệt trêu đùa .
Vận mệnh Hạ Vũ bị Tiếu Kiệt cầm, vì thế hắn không dám lộn xộn: “Tiếu đại thiếu gia, ngươi muốn làm liền làm, đừng phế cái này của ta. . . . . .”
Không nghĩ tới Hạ Vũ lại đột nhiên trở nên thức thời như vậy, Tiếu Kiệt cười đến càng đẹp .
“Vậy ngươi liền ngoan ngoãn phối hợp với ta đi.” Tiếu Kiệt nói xong lập tức bắt đầu cởi áo Hạ Vũ.
Hạ Vũ có chút nhận mệnh mặc Tiếu Kiệt giở trò, hắn nằm ở sô pha nhìn trần nhà, đột nhiên cảm thấy được có lẽ đời này thật sự sẽ cùng nam nhân trước mắt này dây dưa không rõ . . . . . .
Phát hiện Hạ Vũ khó có được im lặng, Tiếu Kiệt ngừng động tác tay, sau đó lại cúi người hôn hắn.
Lần này Hạ Vũ thực ngoan phối hợp đáp lại y, cảm nhận được Hạ Vũ phối hợp, Tiếu Kiệt hoàn toàn không bình tĩnh .
Y một bên một đường hôn xuống phía dưới môi, cằm, gáy, xương quai của Hạ Vũ. . . . . . Tay cũng một bên vuốt ve da thịt Hạ Vũ, ý đồ muốn khơi mào cảm giác của Hạ Vũ. . . . . .
————