Bạn đang đọc Đứa con của Ác Quỷ và Thiên Thần – Chương 34
Cháp 35
Cánh cửa lớp học mở ra thân hình của một người con trai sở hữu gương mặt tựa thiên thần nhưng cả con người lại tỏa ra hàng ngàn khí lạnh bỗng không khí trong lớp trở lên ngột ngạt. Ai ai trong lớp cũng hướng mắt ra cửa để ngóng chờ từng hành động của hắn.Bà cô đang giảng bài tiết 2 thì cũng im lặng không dám nói gì vì ngôi trường này vốn dĩ do nhà hắn xây dựng.
Ánh mắt hắn nhìn quanh cả phòng học để tìm kiến thân hình của người đeo mặt lạ đã cứu mình lúc nãy .Đơn giản hơn là thân hình của kẻ đối đầu với bang phái của hắn – bang chủ bang Huyết Bạch.Áng mắt hắn dừng lại tại nơi có một cái đầu đang úp xuống bàn học ngủ một cách ngon lành.
Cộp…..
Cộp…..
Cộp…..
Tiếng giầy phát ra theo từng bước chân của hắn.Tiếng động ngừng hẳn.Không gian xung quang giờ đây chỉ có thể nghe thấy tiếng gió thổi nhè nhẹ ngoài cửa sổ.Tiếng máy lạnh chạy …
Nhẹ đặt cặp xuống bàn.Hắn ngồi quan sát nó.Tuy trên mặt nó có mấy lốt tàn hương và phải đeo một đôi kính khá to và dày nhưng gương mặt nó thật là không che nổi vẻ xinh đẹp tiềm ẩn.
Cả lớp quan sát từng hành động,ánh mắt, cử chỉ của hắn rất lâu thấy hắn gương mặt đã bớt u ám so với lúc đầu bước vào ,cộng thêm không khí xung quanh bắt đầu dãn nở thì những tiếng thở phào nhẹ nhõm lần lượt xuất hiện.Có lẽ tiếng thở phào đầu tiên phải nói đó là của bà cô trên bục giảng.Cả lớp như theo phản ứng dây truyền lần lượt thở ra.Bài học tiết hai tiếp tục diễn ra.
Hắn quan sát nó ngủ một cách ngon lành.Ở đôi môi nó có cái gì đó lầp lánh khi mà có ánh sáng chiếu vào.Hiếu kì,hắn ngồi gần sát lại nó quan sát thì phát hiện ra một điều khiến hắn suýt phải bật cười.Nó ngủ mà chảy cả nước miếng.Cánh tay hắn không bảo mà tự động giơ lên .Nhưng khi đến giữa không trung gần chạm vào thì lại đột ngột dừng lại.Lông mày nó đột nhiên nhíu lại làm hắn bối rối như người bị bắt qủa tang đang làm chuyện xấu.( hắn : xấu đâu mà xấu lãng mạng thế cơ mà..suti:có mà lợi dụng thì có hắn :ngươi muốn viết tiếp hay muốn vô viện điều dưỡng dăm tháng nửa năm? _suti :dạ e viết đây ạ!)
Hắn đưa tay che ánh nắng vừa chiếu thẳng vào mắt nó.Đôi lông mày dãn ra thả lỏng nó lại rơi vào giấu ngủ ngon lành.Cứ như vậy hắn ngồi che nắng cho nó ngủ đến khi chuông báo hết tiết vang lên.
Vươn người một cái.Nó cảm thấy trong người khoan khoái hơn rất nhiều.Quay sang bên trái nó thấy gương mặt điển trai của hắn với đôi mắt đang khép ngủ .Nhìn tổng thể trông hắn như một thiên thần ngủ giữa đàn vịt trời. (Ấy chết suti nhầm hắn như một thiên thần ngủ giữa đàn thiên nga.Quái nhỉ vừa mới đây hắn mới ngồi ngắm nó ngủ lại còn che nắng cho nó nữa chứ thế mà bây giờ tình huống hoàn toàn đảo ngược nó lại quay sang ngắm hắn ngủ mới lạ.Chuyện như thế nào suti cùng các bạn tua chậm lại xem nha.)
*************************************************
Khi mà hắn nhìn thấy hàng mi mắt nó khẽ lay động hắn nhanh chóng quay về chỗ úp mặt xuống bàn trả vờ ngủ.
***********************************************
Kết thúc nghịch cảnh trở về hiện tại.
Nó không ngừng quan sát hắn.Hắn bây giờ thật khác xa với hắn lúc nó mới gặp hắn.Rồi lúc hắn đánh nhau với bọn kia. Rốt cuộc đâu mới là con người thật của hắn.Hắn có tất cả bao nhiêu bí mật?Hắn là một người như thế nào?……. Nhưng tất cả hắn đối với nó bao quát trong hai từ
” thú vị
” .
Ánh mắt nó không chịu dời khỏi gương mặt điển trai của hắn. Ánh mắt của nó làm trái tim của hắn đập liên hồi khiến hắn cảm tưởng mìng đang chạy đua ma la tông đúng là một cảm xúc khó tả.Bây giời hắn chỉ có hai cách một là vùng dậy chạy ra khỏi lớp để hắn có thể hít thở một cách thoải mái hơn .Nhưng cách này khiến hắn cảm thấy đôi chút hụt hẫng khó chịu.Hắn không thích cách này.Còn cách thứ hai đó là hắn sẽ ngay lập tức ôm nó vào lòng để cảm nhận thứ mà đã làm tim hắn đã đập nhanh đến thế rốt cuộc là gì! và tại sao lại thế.Đúng đối với hắn cách hai là hay nhất và hợp với trái tim hắn mách bảo.
Hắn từ từ mở mắt.Nhưng khi hắn hành động định ôm nó để tìm hiểu cảm giác đó thì…:
_Tuyết!!!!!
Giọng nói lanh lảnh vang lên một thân hình nhỏ nhắn xuất hiện đồng thời đem hi vọng và cảm xúc của hắn chôn vùi xuống 18 tầng địa ngục.Đành buông xuôi tất cả hắn đành im lặng là vàng nhắm mắt tiếp tục giả vờ ngủ tiếp.Thân ảnh cô bạn Nhi ngày càng gần nó hơn.Thoáng cái Nhi đã đứng trước mặt nó và chìa ra một cái túi nho nhỏ.Nó ngẩng lên nhìn Nhi:
_Cái gì đây?
Nhi chu chiếc môi đỏ mộng lên:
_Kẹo mút đó!Nhi mới mua ở căntin mang lên cho Tuyết đó!
Nhận túi kẹo từ tay của Nhi trên môi nó tự động nở một nụ cười theo đúng nghĩa của nó:
_Cảm ơn Nhi.Nhưng Tuyết không ăn kẹo mút.Tuyết sợ xâu răng lém.
Thấy nó nói vậy lòng Nhi cũng trùng xuống đôi ít :
_Kẹo thui mà làm gì sâu răng.hứ.Tuyết ăn một cái không sâu răng đâu.
Lòng tốt của Nhi không thể phụ bỏ .Nó liếc nhìn thấy Nhi gương mặt phụng phịu trông thật dễ thương.Không thể cầm lòng nó bật cười lên tiếng rồi tiện tay vơ lấy một cái kẹo bóc vỏ xong đút thẳng vào mồn mút chùn chụt.Nhi cứng họng khi thấy hành động vừa rồi của nó.Nó trước đây và nó bây giờ khác nhau một trời một vực.Nó của trước đây lạnh lùng lãnh khốc với bất kì ai .Nụ cười xuất hiện trên đôi môi của nó thì lại càng khó.Còn nó bây giờ thì hoàn toàn ngược lại.Hồn nhiên đáng yêu dễ thương tuy gương mặt có chút xấu xí nhưng tâm hồn lại tốt đẹp đến không thể lấy gì đo được . Trên môi nở một nụ cười kèm theo một cái nháy mắt :
_Ăn xong tối Tuyết đánh răng thì con sâu sẽ không ăn răng của Tuyết nữa đâu.
Trời đáng yêu quá. Lần đầu tiên thấy nó như vậy Nhi không để lỡ đưa tay lên bẹo má nó một cái :
_Đúng Tuyết đáng yêu và dễ thương thế này con sâu nào mà ăn răng , đục răng của Tuyết Nhi sẽ cho nó ra Văn Điển ở luôn.
Nói rồi cả hai cùng bật cười.
_Trời tay của Tuyết sao thế ?Sao lại băng trắng thế này ?
Hắn đang tủm tỉm cười thầm vì vẻ đẹp hồn nhiên của hai nàng nhưng nghe Nhi nói vậy thì hắn vùng dậy cầm lấy tay nó săm soi :
_Tay của cô làm sao lại thế này ?
Vừa nói hắn vừa nhớ lại cuộc nói chuyện lúc nãy với Kiệt qua điện thoại .
****************************************
_Kiệt hả ! cậu giải quyết việc kia thế nào rồi ?
_Lúc bọn tớ đến dọn chiến trường và xem xét qua thì thấy một vụ ẩu đả mới. Tên cầm đầu của bọn vừa gây chiến với cậu hình như đã gọi thêm người và chặn đánh một người con gái. Cậu có biết cô gái đó là ai không?
Trong đầu hắn lúc đó hiện lên hình ảnh của người con gái mang mặt lạ có biệt danh là
” thiên thần của sự chết chóc
” .Nhưng không thể nào lúc hắn chưa kịp nói gì thì nàng đã dời đi rồi mà .Không thể nào người con gái mà kiệt đang nói lại chính là nàng được.Hắn hít một hơi rồi lắc đầu :
_Không ! Cậu nói xem.
_Cô gái đó chính là Bang chủ bang Huyết Bạch đó. Cô ta đeo mặt lạ .Hum ở bar của chúng ta .Tớ đã quan sát kĩ chiếc mặt lạ đó mà.
_Cậu khẳng định là cô ta ư?
_Tớ khẳng định trăm phần trăm không nhầm lẫn được đâu mà . Nhưng không ngờ đang đánh cô ta bị một tên lấy súng bắn vào tay trái .Mà tớ cũng công nhận cô ta giỏi ghê nha.Tay trái đã bị bắn trúng mà vẫn có đủ sức đánh hạ hơn 20 tên còn lại rồi mới rời đi.
**********************************************
Cầm tay nó hắn khẽ gầm lên :
_Nói ! làm sao cô lại bị thương ở tay lại còn là tay trái ?
Nó tỏ ra sợ hãi :
_Anh ! anh đang làm gì vậy?
Nhi thấy đột nhiên hắn lại nổi điên lên truy hỏi nó thì không khỏi kéo hắn ra :
_Cậu buông tay Tuyết ra .Cậu không thấy nó đang chảy máu hả ?
Ánh mắt hắn rực lửa khi nghe thấy Nhi nói vậy thì cảm giác tim có chút nhói .Nhưng đối với hắn bây giờ là phải giải quyết xong chuyện này đã.Hắn vẫn trừng mắt lên với nó.Nó thở dài :
_Hum qua tôi bị ngã xe máy .Bậy giờ anh bỏ tay anh ra khỏi tay tôi được chưa?
Soạt !!!!!!!!!
Hắn xé toạc chiếc băng trắng đã có máu của nó ra .Và trên cánh tay của nó hiện lên một viết xước dài và sâu đang chảy máu.Nhi bịp mồm khi thấy vết thương trên tay nó.Là một người hay yếu đuối nên khi thấy vậy Nhi đã rớm nước mắt tựa bao giờ.
Bốp …………
Nó cảm thấy mình bị xúc phạm bởi hành động vừa rồi của hắn.Nó nhìn vào mắt hắn.Nó căm hận chán ghét hắn. Nhi đẩy hắn ra và bước đến bên nó :
_Cậu thật quá đáng.Tuyết mình đưa cậu xuống phòng y tế.
Nó không nói một lời nào mà cùng Nhi đi xuống phòng y tế .Để hắn đứng trơ một mình .
Nó nói vậy .Lý do của nó là vậy. Nhưng sao ……………… Không hắn phải kiểm tra xem có đúng hay không.Nếu không phải sáng nay người mà hắn gặp không mặc đồng phục của trường thì hắn đã không phải kiểm tra như thế và cũng không phải khiên nó căm hận hắn , nhìn hắn bằng ánh mắt oán hận đó.Tim hắn nhói đau .Lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy hối hận vì hành động của mình.
End chap 35.