Bạn đang đọc Đứa con của Ác Quỷ và Thiên Thần – Chương 32
Chap 32.1 : Nối tiếp các trò đùa .
_Mấy người vui vẻ nhi?
Tiếng nói đằng sau lưng thật rùng rợn khiến cho người ta không rét mà run.Giọng nói trầm bổng không có chút thanh âm nào khiến ọi người như đang nghe thấy giọng của thần chết đang gõ cửa nhà đến đón mình ngao du địa ngục. Mọi người quay lưng lại thì thấy ngay gương mặt điển trai cả Ken.Mọi người nhìn ken cười trừ thì bất thình lình thấy anh mắt của ken đang tập chung ở trên người ai đó mà không thể rời khỏi.Ai cũng tò mò không biết ken có nhận ra được người mà mình đang nhìn chằm chằm là ai không ? Nhưng ai cũng chắc chắn được một điều đó là kết quả của ánh mắt key.
Còn nó người bị ken nhìn chằm chằm không dời đi tí nào thì vẫn ngang nhiên nhoẻn miệng cười tươi như hoa
” héo
” . Rồi nó bước đến bện cạnh Emily nói nhỏ vào tai của nàng một điều gì đó.Khi nghe nó thì thằm về một điều gì đó thì gương mặt của Emily dần dần biến đổi sắc thái biểu cảm khác nhau.Từ ngạc nhiên sang mỉm cười tủm tỉm.
Nó dời khỏi Emily giương đôi mắt long lanh lên như đang chờ đợi một điều gì đó có thể là rất kinh khủng (Đối với một ai đó…).Emily lấy lại gương mặt nghiêm chỉnh nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ của Ken và….:
_Ken !!! Mama giới thiệu với con đây là Ic… à quên ! đây là Lie .Con bé là con của một người bạn của mama và đồng thời cũng là……….
Emily kéo dài từ cuối khiến cho ken cảm thấy trong lòng có chút gì đó không ổn sắp diễn ra với mình. Mọi khi chỉ anh mới làn người ta không rét mà run nhưng lần này lại người ta làm anh không run mà rét.Nhìn thái độ biểu cảm của ken khiến cho Emily và hun ,hin khẽ cười thầm trong lòng nhưng khi nhìn sang nó thì thấy nó lại không một chút thay đổi sắc mặt.Emily quyết định chấm dứt căng thẳng trong ken bằng một câu nói
“nhẹ tựa lông hồng
” :
_ Vị hôn phu của con!
Đoàng !
Vẫn biết Thiên Nôi là bằng hữu của mình và Ken cũng đã nghe sắm , sét đánh suốt ngày nhưng chưa bao giờ anh giật mình cả. Nhưng khi tiếng nói
“Nhẹ tựa lông hồng
” được thốt ra từ Emily thì sao lại có sức mạnh hút hết cả nhựa , sức sống của chủ nhân địa ngục đời thứ 6 như thế?
Key mang khuốn mặt lạnh băng của mình dời từ Emily đặt sang nó.Cả ba người kia thấy thái độ của ken thì chỉ lắc đầu .Còn nó thì nụ cười vẫn ngự tri trên môi :
_Nhìn anh cũng không tệ!
Cả ba người cùng há hốc mồn khi nghe nó nói câu đó còn ken thì trong đôi mắt đỏ sẫm màu máu đó lúc đầu có nét ngạc nhiên nhưng chỉ hiển hiện được hai giây bởi đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có người nói anh như vậy .Mà người đó lại là con gái .Cho nên khuôn mặt của ken đã bắt đầu biến mầu như một con tắc kè .Khuôn mặt ken chuyển từ màu trắng sang màu tím rồi cuối cùng dừng lại một màu đen.
Cơn tức của ken lên đến mức nguy hiểm cấp một khi nghe đến mình có vị hôn phu .Cơn tức lại lên đến mức nguy hiểm cấp hai khi nghe đến vị hôn phu mới gặp lần đầu của mình nói câu đầu tiên khi mà câu đầu tiên khi gặp mình không run sợ vì vẻ bề ngoài Ác Quỷ lạnh băng của mình , cũng không ngượng ngùng bởi vẻ đẹp đó mà lại phun ra một câu khiến anh đơ hai giây
” Nhìn anh cũng không tệ
” . Con mắt của ken nhìn từ trên xuống dưới vị hôn phu của mình .Thật đặc biệt và thú vị khi có một người con gái không biết run sợ trước Chủ nhân đời thứ 6 của địa ngục. Đôi mắt của key bỗng dừng lại trên chiếc ví mang theo của Lie- vị hôn phu thú vị của mình có hở ra một mẩu gỗ hình trạc ba .
Não của Ken hoạt động một cách chóng mặt khi mà tin tức vừa được chuyển về. Đó là loại gỗ Kionsw – một loại gỗ rất quý hiếm chỉ có trong rừng Ác Quỷ và trong rừng duy nhất chỉ có một cây. Loại gỗ này chuyên làm giường cho các chủ nhân của địa ngục là mỗi lần làm chỉ được chặt một cành cây mà thôi.Mỗi lần đến sinh nhật của chủ nhân địa ngục thì chặt một cành đến khi năm 16 tuổi thì đem tất cả các cành đó ghép lại với nhau rồi dùng bột Ites thổi lên và các thanh gỗ đó tự khắc tạo thành một chiếc giường chắc chắn.Khi nằm trên loại giường này thì chủ nhân của nó sẽ cảm thấy thư thái và công lực sẽ tăng lên gắp bội , phiền muội nhanh chóng biến mắt và nó có thể chữa được một số bệnh và độc dược mà không ai có thể giải được. Vì loại gỗ này chỉ duy nhất có một cây nên không ai được sở hữu nó ngoại trừ chủ nhân của địa ngục mà thôi.Nhưng người con gái này lại có thể có nó thì thân phận thật không đơn giản như Emily đã nói. Khi bộ não của ken giửi tư liệu đã phân tích thì con mắt màu đỏ sẫm của key bỗng sáng lên khi nhìn thấy được một thứ…. Ken thầm nghĩ ngợi
” Muốn trêu đùa ta ư? không dễ ràng như thế đâu……
” Đôi môi đen lạnh của anh khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười có đôi chút gian tà.
Ken tiến lại gần nó và khẽ ôm eo siết nhẹ một cái :
_Em gái của anh trở thành vị hun phu của anh từ bao giờ thế ?
Lời nói của ken vừa nói ra khiến ọi người ai cũng ngạc nhiên .Và có một người cũng vừa chạy đến và nghe thấy được lời nói này thì khuôn mặt bỗng đen lại và chỉ vào nó:
_Ice !!!!!! Em!!!! thật……. quá …….. đáng……..!!!
Hin giận tím mặt khi biết được cô gái mà khi nãy hờn dỗi mình nói mình thất hứa không nhận ra nàng ấy và chạy đi biến mất khiến tim của hin khẽ ngỡ ngàng và tội lỗi khi làm cô gái thất vọng .Và phải lâu lắm hin mới lấy lại bình tĩnh và chạy đuổi theo thì phát hiện cô gái đó đang đứng cạnh các anh của mình .Hin nhanh chóng bước lại gần thì nghe được anh ken gọi cô gái đó là Ice .Mọi chuyện vỡ nở .Anh bắt đầu nhận ra rằng ở thiên đàng có một loại bột bí mặt được tinh chế từ các loài hoa của Quỷ Heji và có công hiệu làm con người ta nếu già thì trẻ lại nếu nhỏ tuổi thì………
Ken đứng bên cạnh nãy giờ nhìn biểu hiện của hin thì cũng hiểu ra mọi chuyện và bất giác bật cười thật to tiếp theo đó là bốn người còn lại .Nó vừa cười vừa núp sau người của ken thì hiện giờ hin đang rất tức giận.Ken kéo nó từ sau lưng ra và nói với nó :
_Chuyện của em và mama lúc nãy vẫn chưa xong đâu.
Câu nói vừa dứt thì cũng đồng nghĩa với tiếng cười của cả bốn người im bặt .Ai cũng nốt khan nguồn khí lạnh vào trong bụng.Riêng chỉ có hin thì thoải mái vì mình không phải đơn độc dính quả lừa này mà còn có anh ken. Hin tưởng tượng cái viễn cảnh mà nó sắp đón nhận khi dám lừa gạt mình thì môi không ngừng cười gian tà .
Nhìn nụ cười của hin .Nó bỗng chột dạ .Nhìn sang bên cạnh thì thấy ken cũng đang không kém hin là mấy.Nó lùi xa người ken .Tốt nhất bây giờ chuồn là thượng sách ngu gì mà ở lại.Và thế là :
_Em đi vệ sinh một tí.Mọi người cứ nói chuyện nha.
Chưa nói xong nó đã chạy biến mất khiến ken không kịp kéo lại.Ở đó có ba người lắc đầu mồm thì tủm tỉm cười còn lại hai người thì quạ bay đầy đầu và núi lửa sắp phun chào.
End chap 32.1.
Chap 32 .2 : Đối diện – Ice đã trở về.
Ice vừa chạy vừa ngoảnh lại xem các anh có đuổi theo mình hay không thì bỗng ……
Uỵch……..
Ice hiện tại đang nằm trên mặt đất.Cú va chạm khá
“mạnh
” này làm nó phải khẽ rên lên một tính
” iu a
” rồi nó ngẩng mặt lên nhìn vật mà đã va vào nó.
Đôi mắt màu tím biếc của người đó sẫm lại nhưng bỗng sáng lên mang theo một vẻ kì bí và người đó có khuôn mặt thật đẹp .Mái tóc đen buông thả rồi bộ quần áo thật lạ kì.Sao nó thấy người này quen quen.
Đang ngẫm nghĩ xem mình đã gặp ở đâu hay chưa mà lại quen thế.Nhưng rồi khi nhìn hình dáng nó phản chiếc qua chiếc gương của chiếc cửa nhà đại sứ thì nó bỗng ngớ người vì người con gái đang đứng trước mặt nó lại giống nó như hai giọt nước.Tuy giống nhau nhưng hình như người con gái này lại có một nỗi cô độc bao vây lấy mình và toát ra một sự lạnh băng chứ không như nó nghịch ngợm vui vẻ như nó.
Thoáng suy nghĩ mà người con gái đó đã đến cạnh bên nó và đưa bàn tay trắng nõn là ra kéo nó lên.So đo một lúc rồi nó cũng đưa đôi bàn tay của mình ra nắm lấy bàn tay đó và bận dậy.Người con gái đó khẽ mỉm cười hiền dịu chạm tay vào chán của nó và đọc lẩm bẩm một câu gì đó hình như là thần chú thì phải.Rồi không hiểu sao cả người nó bỗng nhẹ tênh sau đó trong đầu bỗng như một cái máy tất cả kí ức của nó chạy qua một lượt từ những việc chêu chọc các anh rồi phá đám các cô hầu của mình đều theo đó chia ra làm hai phần và bay đến một nơi theo tay của cô gái kì lạ đó.
****************
Chứng kiến được những kí ức của mình nhưng hình như chưa được một nửa thì bỗng ở đâu đó vang vọng đến tiếng của Hàn Dương :
” Chị ơi cứu em !!! Không…………..
”
Đau đầu quá.Bỗng nó thấy mình tròng kí ức chạy lại về phía mà nó đang đứng.Nó quyết định phải lấy lại những kí ức của mình tại thế giới này .Rồi cái bộ não của nó được vận hành như một thư viện mà nó từng đọc qua các sách.Nó còn nhớ rằng hồi 7 tuổi vào một buổi tốt papa nó có mua tặng nó một cuốn sách thần chú của phù thủy nơi địa ngục nhân ngày sinh nhật.Nhận được cuốn sách nó thoáng vui mừng và nó đã đọc cuốn sách trong vòng một đêm và thuộc làu làu.Và trong sách có nói đến một câu thần chú có thể nhân đôi kí ức của mình để truyền sang cho người khác .Người nhận được kí ức đó sẽ thông hiểu được chủ nhân của kí ức và cũng nhận được một phần tính cách của chủ nhân kí ức.Đồng thời chủ nhân của kí ức cũng nhận được một phần tính cách của người được nhận kí ức.
Tiếng kêu cứu của Hàn Dương ngày càng vọng xa . Không thể chờ đợi được nữa nó quyết định sử dụng thần chú thử một lần xem sao .Tuy không biết nó có hiệu nhiệm hay không , giúp nó lấy lại được kí ức hay không . Nhưng không thử làm sao biết được .Nó liền lẩm bẩm trông mồm :
” Abada abada Kí ức của ngươi là kí ức của ta .Abada abada Nhân đôi kí ức.
”
” Abada abada Kí ức của ngươi là kí ức của ta .Abada abada Nhân đôi kí ức.
”
” Abada abada Kí ức của ngươi là kí ức của ta .Abada abada Nhân đôi kí ức.
”
Cứ như thế nó lẩm bẩm đọc lại ba lần .Đến lần thứ ba thì nó thấy trán của Ice bỗng hiện ra một vòng sáng màu xanh và ánh sáng đó chiếu thẳng vào trán của nó và rồi từng kí ức từ ngày nó
” ở thế giới này
” được sinh ra cho đến hiện tại đều chạy thẳng vô trong não của nó như một loại dữ liệu.Khi mà kí ức trở về đầy đủ nó nhắm mắt lại kết thúc câu thần chú.
Sau khi lấy lại được kí ức nó thấy Ice bé con bị ngất đi.Nó khẽ đỡ lấy Ice và đặt Ice tại một gốc cây táo gần đó.
Khi đặt Ice ngay ngắn tư thế thoải mái thì nó lại khẽ chớp mắt ba cái rồi một luồng ánh sáng từ bầu trời chiếu thẳng xuống người nó.Nó dùng đôi cánh màu đen của mình bay về nơi có ánh sáng.
********************
Hiện tại nó đã có kí ức lên nó đã nhớ ra mọi chuyện.Và bắt đầu từ đây nó phải thực hiện định mệnh.Một định mệnh của cả 3 giới .Chỉ có thể một mình nó làm được.Bởi nó là một người đặc biệt.
************************
Nó đã trở về .
Khẽ mở mắt ra .Nó thấy mình đang nằm trong căn phòng đó.Căn phòng hồi nhỏ của nó.Bên cạnh nó có một người con gái đang ngủ.Nhẹ quay người nó nhận ra được người con gái đó chính là Emliy – mama của nó.Nó cứ như vậy nằm ngắm mama của mình cho thật thỏa thích những ngày ở trần gian nó không được ngắm.Nó cảm nhậm mama nó dường như đã gầy đi nhiều và cũng đã tiều tụy .Gương mặt mama thật hốc hác .Bỗng giọt nước mắt nó trào ra.Nó ôm mama nó cho thỏa lỗi nhớ.
Đang nằm ngủ thấy có ai ôm mình Emily bỗng mở mắt ra.
Khuôn mặt xinh xắn của nó cười tươi nhìn mama :
_Mama con đã về!
Emily bật dậy và um trầm lấy nó.Nàng bỗng kêu to :
_Ice đã tỉnh rồi cha ơi! Ice đã trở về.
Sau câu nói của mama thì nó thấy cánh cửa mở ra .Theo sau đó có năm người con trai họ cũng đồng thanh một câu và mang theo niềm vui sướng :
Ice đã trở về!
End chap 32.2
Đứa con của Ác Quỷ và Thiên Thần.
Chap 32 . 3 : Nhận thức – Trở về.
Nó khẽ mỉm cười chào mọi người :
_Chào mọi người!
Câu nói của nó khiến ọi người vừa quen vừa lạ .Bởi nó từ trước đến nay ( Lúc nó còn ở thế giớ chưa mất tích , còn lí do tại sao nó mất tích thì sẽ bật mí sau nha ) luôn hòa đồng cười nói nghịch ngợm với tất cả mọi người.Nụ cười của nó khiến ọi người cảm thấy thân quen nhưng còn riêng giọng nói và ngũ điệu dường như nó đã trở lên lãnh đạm và xa vời với họ biết bao nhiêu.Tất cả cũng chỉ tại sự việc đó khiến nó mới trở lên thế này .Mọi người trong phòng ai cũng thở dài ảo não.
Nó cảm nhận không khí trong phòng bỗng trở lên trầm lặng yên ẵng từ sau khi nó cất tiếng nói chào mọi người.
Nó nhìn mọi người trong phòng rồi bỗng nó như phát hiện một điều gì đó khiến mi mày nó không khỏi nhíu lại :
_Ông ơi ! Papa và anh ken đâu ạ ?Sao con không thấy họ ở đây ?
Không khí trong phòng lúc trước còn có chút vui vẻ vì nó đã tỉnh lại thì bây giờ bỗng yên ả một cách lạ thường.Sự yên ả này khiến cho con người ta cảm thấy ghê sợ rợn người.Mọi người trong phòng ai lấy không khỏi thở dài rồi đôi mắt khẽ đượm buồn.
Cung bậc cảm súc trên khuôn mặt của mọi người khiến trong lòng nó bỗng dâng lên một nỗi sợ , nỗi khiếp sợ kinh hoàng :
_Sao mọi người không ai nói gì ? Đã sảy ra chuyện gì?
_Ice con hãy bình tĩnh đi!
Mama nó ngồi cạnh khẽ nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó trẫn an nó.Nhưng sao nó lại cảm thấy dường như mọi người đang dấu nó một chuyện gì đó .
Sự im lặng một lần nữa lại bao trùm cả căn phòng.Sự nhẫn lại chờ câu trả lời của mọi người trong phòng đã chỉ còn lại là con số không.Không đợi nữa .Nó quyết định đến phòng của papa và ken để tìm hiểu mọi chuyện.
Vù………..
Nó bật dậy và bay thẳng ra khỏi căn phòng trước sự ngỡ ngàng của mọi người.Bị bất ngờ trong 2 giây cuối cùng lấy lại bình tĩnh mọi người bay đuổi theo nó.
Bay khỏi phòng nó hạ cánh tại căn phòng màu đen cánh cửa máu của ken.Mở nhẹ cánh cửa nó như chết lặng khi thấy trên giường là ken đang nằm ngủ đôi mắt nhắm nghiền.Nó bước lại gần ken và khẽ cười lay lay vai ken :
_Anh ken ! Ice – em gái của anh đã trở về bên anh rồi . Anh dậy nhìn em đi.Em nhớ anh vẫn chưa phạt em về vụ chiếc giường mà anh ken.! Anh dậy đi ! Chẳng phải anh nói là kết thúc buổi tiệc anh sẽ phạt em mà.Kết thúc hết rồi sao anh không dậy?
_Hức… hức….. anh ken anh dậy đi mà …… oa …. oa……
Nó vừa gọi ken vừa lay ken dậy.Mọi nỗ lực của nó tất cả chỉ chả về một con số không.Nước mắt nó rơi. Còn chút hi vọng :
_Anh ken ! Anh mà không dậy thì em sẽ méch papa cho anh ăn đòn đó.Anh dám ngủ không dậy chông coi địa ngục à? em đếm đến 3 anh mà không dậy là em đi đấy.
Nó vừa lau nước mắt vừa đứng dậy :
1
2
_Anh ken dậy đi mà…………….
3
_Anh không dậy thật ư? Được đã thế em sẽ đi méch papa.
Nó đóng cánh cửa phòng ken và bay thẳng sang phòng papa của nó.Vừa bay nó vừa nghĩ tại sao anh ken lại như thế ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Suy nghĩ của nó dám đoạn khi mà trước mặt nó là cánh cửa phòng papa nó.Lại một lần nữa nó mở cánh của này ra. Căn phòng này nó đã vào và ra không biết bao nhiêu lần vì tội trêu trọc các anh và các cô hầu.Căn phòng này quá nỗi thân quen.Căn phòng này cũng là nơi nó hay thường làm nũng papa và mama của nó.
Nó nhìn khắp căn phòng những kỉ niệm bỗng chốc lại ùa về làm nó không khỏi mỉm cười.Nhưng rồi nụ cười của nó tắt ngấm khi mà trên chiếc giường kia có một người đàn ông đang nằm ngủ và người đó không ai khác chính là papa của nó. Nó tiến lại bên giường và cầm bàn tay hơi lạnh của papa nó khẽ áp lên mặt của mình:
_Papa ơi ! Anh ken bắt nạt con! Bắt nạt Ice của papa .Anh ý lại còn ngủ nữa con gọi anh ý không thèm dậy lại còn không quan tâm đến địa ngục nữa papa ạ. Papa dậy nạt anh ken đi pa pa.
Tiếng nói của nó nấc lên kèm theo nỗi nghẹn ngào.Ba nó hiên vẫn nằm im không động đậy.Kệ cho nó khóc gào, kệ cho nó lay động.Căn phòng vẫn chỉ có một mình nó cô đơn đau đớn vì tất cả mọi chuyện đến với papa và ken.
Ở ngoài kia bên ngoài cánh cửa có 6 người nước mắt đang rơi thương sót cho ba người ba số phận.
End chap 32.3.
@ Đứa con của Ác Quỷ và Thiên Thần.
Cháp 33 : Kim Hàn Tuyết.( Phần 1)
” Đằng sau cánh cửa kia là ẩn dấu biết bao điều đang chờ đợi và ở đó có thứ mà con có thể cứu được papa mình và anh trai con.Cn hãy cố gắng lắm bắt lấy cơ hội này và nên nhớ chỉ có một cơ hội duy nhất cho con thôi.Thôi con đi đi.
”
Đó là những gì mà nó nhớ được khi ông nội nói với nó.Đúng! Nó phải đi.Nó không thể ở đây để vương vấn những kí ức này được.Nó phải cứu papa của nó.Và thế là nó đã bước vào cánh cửa đó để………………
Mọi việc sẽ sớm được tiếp lộ và hé mở một sự thật về thân thế ,một phần năng lượng của nó do đâu mà có…………..
Kim Gia Hào đứng ở trên cầu nhìn Hàn Dương đang dơi tự do xuống dòng sông ác qủy nơi mà ai dơi xuống cũng không thể trở về thì đột nhiên có một luồng gió mạnh từ dưới lòng sông thổi lên khiến cho Hàn Dương đang dơi thì bỗng bật ngược trở lại và đứng trên chiếc cầu.
Kim Gia Hào lặng người khi mà chứng kiến sự việc mà k biết lý giải ra sao thì đơ trong hai phút như không tin vào mắt mình.Chẳng phải hắn vừa đẩy Hàn Dương xuống dưới sông sao ? Nhưng ai đang đứng trước mặt hắn? Không ! Không phải một người mà là hai người.Không chỉ có Hàn Dương mà đứng bên cạnh là một cô gái mang vẻ đẹp thiên thần xen lẫn sự sắc sảo ánh mắt lạnh buốt thấu tâm can những ai nhìn vào đó.Bỗng chốc hắn cảm thấy không lạnh mà run.Không đau mà buốt.Rồi con mắt hắn trợn tròn hơn bao giờ hết khi mà hắn nhận ra người con gái đứng bên cạnh Hàn Dương kia chính là nó – Kim Hàn Tuyết -người mà mới vừa rồi hắn đã cưỡng ép bắp phải nhảy xuống sông để cứu cô e gái của mình.Phải chăng là nó đã chết .Do hắn đã k dữ lời hứa tha cho e nó và giờ khi mà cả hai chị e nó cùng dơi xuống con sông này thì dủ nhau về hù hắn.Không! không thể nào! hắn – Kim Gia Hào đầu đội trời chăn đạp đất chuyện gì cũng đã làm thì cớ sao phải sợ bọn con nít này? Đúng hắn làm gì mà phải sợ chứ? Nghĩ rồi hắn ngẫng mặt lên ánh mắt chiếu thẳng ánh mắt lạnh băng nhìn mình lãy giờ :
_Tính hù tao ư?Tao k sợ hồn ma chị e chúng mày đâu.
Nói rồi hắn quay lưng về phía nó và đi thẳng không ngoái đầu lại.Hắn cứ đi từng bước từng bước trong lòng thầm vui mở cờ.Khẽ nhếch môi hắn tự cho rằng k ai có thể làm gì được mình kể cả là ma qủy .
Bỗng nụ cười trên môi hắn tắt ngấm khi mà chiếc xe của hắn đang lơ lửng trên không và chuẩn bị dơi và đích đến là hắn.Nỗi hoang mang lo sợ lấn áp dần sự tự tin kiêu hãnh của hắn để giờ đây trong hắn…
Nó đẩy dần dần chiếc ôtô ngày một gần hắn bằng nội lực của mình.Khi gần đến nơi và dơi xuống hắn thì tự nhiên trong đôi mắt hắn chứa lên một sức mạnh thật gớm giếc .Sự lạnh lùng trong nó tăng lên cực độ xen lẫn sực thích thú :
_ Ngươi là ai?
Một câu hỏi khiến không gian sự vật như ngừng chuyển động.Chiếc ôtô dừng đột ngột trên không trung khi mà chỉ còn cách chỗ hắn đứng 5 cm .Rồi một tràng cười hoang dại rợn người của hắn vang lên khiến chiếc xe ôtô bỗng bặt ngược lại bay trở về chỗ nó.
Một cái phẩy tay từ nó chiếc ôtô bay văng sang bên đường vỡ làm đôi bốc khói nghi ngút.
_Sao không trả lời câu hỏi của ta?
Tiếng hỏi của nó gầm lên thật kinh nhĩ.Khiến cho hắn hơi giật mình nhìn nó chăm chăm.
Thịch…
Thịch…
Giời đây đâu đâu trong không gian này ,trên chiếc cầu này, nơi đang có hai con người đang nhìn nhau toét lửa còn 1 người thì ngất… Trong không khí đâu đâu cũng là mùi chết chóc, mùi máu đang đợi chực trào.Ngọn lửa cháy rực trong mắt hắn.Nhưng lại lạnh băng trong đôi mắt ánh tím huyền bí kia.
_Asmi..!
Nhìn hắn từ trên xuống dưới đuôi mắt nó nheo lại:
_Không ngờ mắt thẫm mĩ cửa ngươi lại tệ thế!
Kèm theo lời nói của mình nó tặng cho hắn một nụ cười khinh khỉnh.Còn hắn thì đang ngây người vì câu nói bỡn cợt của nó :
_Ý ngươi là…?
_Một người mang cái tên điệu đà nổi tiếng chải chuốt có tiếng ở diêm vương phủ như ngươi lại ngụ hồn ở cái thân hình xấu hoắc của ông chú ta ư?
Nghe lời nói của nó thì hắn mới để ý đến thân thể này.Đòn công kích đã thành công phân nửa nó bèn tiếp thêm nhiệt :
_Trán thì rô lại còn hói.Dáng người thì mập mạp bụng phệ.Da người thì hơi ngăm ngăm đen đen …
Cuối cùng nó nhìn hắn im lặng trong 5s tất cả lúc này đều lắng nghe sự phán quyết câu nói có thể mang tầm thay đổi cả con người tính cách hắn.Ánh mắt nó dừng lại tại đúng vị trí đôi mắt rực lửa mấy phút trước kia thay vào đó là một đôi mắt mơ hồ thiếu tự ti kia :
_Ta sẽ cho ngươi một thân thể mới ,có body chuẩn lứa tuổi teen khuôn mặt điển trai.
Đôi mắt hắn sáng lên như trẻ con được người lớn cho qùa khi mà nghe những lời nói của nó.Xét thái độ trên khuôn mặt của hắn :
_Ta có một điều kiện.
Nụ cười dập tắt nét mặt trở lên cương nghị :
_Nếu không có gì qúa đáng thì ta đồng ý.
Khẽ mỉm cười nó nhìn thẳng vào đôi mắt hắn.Đôi mắt nó, ánh mắt nó, ánh mắt bá chủ :
_Ngươi phải trung thành với ta chỉ nghe lời của ta.
Hắn bị xoáy sâu vào đôi mắt đó.Đôi mắt này, ánh mắt này! Hắn đã tìm biết bao lâu.Chủ nhân của hắn.Nhưng sao người đang sở hữu ánh mắt phong thái các ngũ quan này lại là một đứa con nít còn chưa tròn 17 tuổi.Mối đa nghi trong lòng đã đến lúc được giải tỏa :
_Ngươi là ai?
_Ice….!
Chỉ một câu nói nhẹ tựa vũ hồng của nó mà cả người hắn khẽ kinh động.
Bịch…!
Hai đầu gối hắn qùy xuống đất :
_Chủ nhân.
Phản ứng của hắn khiến nó khá hài lòng.Gật đầu với hắn.Nó tiến đến bên Hàn Dương cúi người xuống bế Hàn Dương lên nhìn vào đôi mắt sưng mộng vì khóc lòng nó khẽ chua sót cô em gái của mình .Lấy di động trong túi quần của Hàn Dương nó bắt đầu bấm số …………..
_Mang xe đến cầu …………..!
Nói rồi nó tắt điện thoại .
10 phút sau một chiêc oto đang từ đằng xa tiến đến rồi đỗ trước mặt của nó .Cánh cửa mở ra một người con trai bước xuống .Người đó là jin.Sự căng thẳng của jin được giãn xuống khi mà nhìn thấy nó vẫn còn nguyên vẹn không bị thương ở đâu. Rồi ánh mắt jin dừng lại trên cánh tay của nó. Đôi mắt ấy nhìn người con gái đang ngất lịm đó.Tiến lại gần jin đỡ Hàn Dương trên tay nó và tiến đến xe đặt Hàn Dương xuống chỗ ghế sau.
Quay người lại mở cửa xe cho nó vào .Nhưng bây giờ jin mới nhìn thấy tại đây vẫn còn một người nữa.Và người đó không ai khác đó chính là Kim Gia Hào – người đã gay ra những rắc rối này. Rút nhanh khẩu súng ở sau lưng .
Cạnh….!
Âm thanh tiếng súng lên lòng đã làm sự chú ý của hai người về nơi phát ra tiếng động đó. Khi mà jin chuẩn bị bóp còi thì :
_Jin dừng lại đi.!
Sự ngỡ ngàng sững sờ của jin khi thấy nói như vậy.Nhưng nhìn sâu vào ánh mắt của nó Jin không thể đoán được điều gì.Và jin cùng khẳng định nếu nó đã không để jin giết hắn thì chắc chắn có một điều là nó đã và đang kiểm soát tình hình.
Đút khẩu súng về vị trí trước khi được rút ra .Jin lên xe khi nó đã yên vị và ………..
Brừm………….
jin lái xe ra khỏi cây cầu mà phía dưới nó, ẩn sau dòng nước là cả một nơi bí ẩn.
End chap 33.