Bạn đang đọc Đứa con của Ác Quỷ và Thiên Thần – Chương 15
Chap 15 : Món quà của Hàn Tuyết. (phần 2).
Tỉnh dậy sau những gì mà cô ta đã nhìn thấy thật là ghê tởm. Bóng đêm đang bao chùm lên Hàn Thủy. Không có một chút gì có thể gọi là khe hở để có thể ột chút ánh sáng có thể lọt vào .Vô vọng , cô ta lần mò trong bóng đêm để tìm xem công tắc bật đèn ở đâu.căn phòng này quả thật là rộng. Mò mẫn trong khoảng thời gian 15 phút nhưng vẫn không thấy công tắc đèn ở đâu.Nản lòng cô ta ngồi thụt xuống ngay cạnh bức tường và vô tình tay cô ta đã chạm phải cái gì đó.
Tắch………
Ánh sáng trong phòng bừng sáng nhờ chiếc bóng đèn duy nhất huỳnh quang.Cô ta vui mừng vì mình vừa thoát khỏi bóng tối.Bây giờ là thời gian cô ta để ý trong căn phòng này có gì đó rất khác biệt . Hàn Thủy thấy mình đang ở trong một căn phòng rộng và chống chải. Căn phòng có duy nhất một màu là màu đen.Đồ đặc trong phòng không có gì ngoài một chiếc bàn để làm việc và chiếc giường .Cô ta đảo mắt mình khắp căn phòng và dừng lại ở chiếc cửa duy nhât có thể nối thế giới bên ngoài với căn phòng này (căn phòng có duy nhất 1 nối ra vào nhưng không có cửa sổ ).Chiếc cửa màu đen và đặc biệt là tay nắm cửa này lại có màu trắng – màu trắng hiếm hoi. Cầm tay nắm cửa xoay nhẹ nhàng và chiếc cửa bật mở.Trước mắt cô ta lại là một căn phòng hoàn toàn khác với căn phòng mà cô ta vừa ở. Căn phòng này có một chiếc bàn ăn và một chiếc ghế.Xa xa bên chiếc cửa sổ có một người đang cầm trên tay một ly rươu vang và sóng sánh trước cửa sổ.Ánh nắng chiều hoàng hôn gân tắt chiếu vào ly rượu trên tay người đó tạo cho con người ta một cái gì gọi là huyền ảo khi nhìn vào.Hàn Thủy nhìn người đó không chớp mắt và trong đầu cô ta đang một mỡ hỗn độn và không có cách nào trả lời được ngoài người đang ở trước mặt có thể biết và giải thích cho cô.Đang trong lúc hỗn độn thì bỗng :
_Cô có thể thôi nhìn tôi không bang chủ?
Người con trai đó mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ và sóng sánh ly rượu trên tay mình nhưng lại không quay lại nhìn cô ta.Cô nàng giật mình vì bị bắt quả tang.Cô nàng ngượng ngùng thoáng qua và cố lấy lại vẻ lạnh lùng thường có của các vị bang chủ mà cha cô ta đã dậy cho trước khi trở thành bang chủ của bang Huyết Bạch.(Đồ giả mạo ):
_Ta đang ở đâu? Sao ta lại ở đây?
_Cô đang ở sào huyệt của mình cô không nhớ ư ?
Những hình ảnh lúc trước khi ngất một lần nữa chạy ngang qua đầu cô ta như một cuộn băng tua chậm.Như nhận đủ dữ liệu cô ta quay sang nhìn người con trai đó.Người con trai đó thôi không nhìn ra cửa sổ nữa mà tiến thẳng về chỗ của cô ả đàn đứng nắm lấy tay và ấn cô nàng vào chiếc ghế duy nhất và giờ nhìn những thức ăn trên bàn bụng cô ta khẽ báo động kêu gào. Liếc nhìn người con trai đó và thấy ánh mắt anh ta như đang ra hiệu ình là có thể ăn.Không chờ đợi gì Hàn Thủy bắt đầu cầm dĩa và dao lên cắt từng miếng bít tết và ăn một cách ngon lành thỉnh thoảng lại đưa ta ra cầm ly rượu vang và nhấm nháp một chút.
Cô nàng ăn xong đưa ánh mắt của mình hướng lên người con trai đó như đang chờ đợi xem mình xez phải làm gì tiếp theo.Anh chàng cười và ra hiệu cho cô ta đi theo mình .Cô nàng ngoan ngoãn đi theo như một con cún con .
Đi theo anh ta nãy giờ thì thấy mình đang đứng ở cửa .Anh ta bước lên trước và tập chung mọi người lại .Mọi người đổ dồn ánh mắt của mình về người con trai đó mà không hề để ý đến Hàn Thủy.
_Hôm nay chúng ta sẽ sang bằng bang nhóm HG mà hum trước đã gửi thư khiêu chiến và tối nay làm gì thì mọi người biết rồi chứ?
_Dạ rõ……………
Tất cả mọi người đồng thanh với không khi hào hùng.Nói rồi anh ta bước ra mở cửa và ra hiệu cho Hàn Thủy lên xe và đóng cửa lại.Trong lòng Hàn Thủy bây giờ rất lo lắng vì người mà bang Hắc Bạch mang theo chỉ vẻn vẹn 10 người.Mà ngược lại cô nàng lại không có võ hịc biết làm sao bây giờ.Cô ta bây giờ dở khóc dở cười không biết tiến hóa thế nào .Tiến không được lùi không xong.Đành lều vậy .Cô nàng thở dài rồi nhìn ra ngoài cửa sổ mà người không người toát mồ hôi hột.Cô ả lo lắng quá mà không để ý đến người ngồi bên cạnh mình.Người con trai đó thấy thái độ của cô ta mà mồm tạo lên một nụ cười rất khó hiểu. ( chỉ chúa mới biết)
Chiếc xa dừng lại tại một bãi đất trống và ở đó đã có một toán rất nhiều người khoảng 60 đến 70 tên .Số lượng này thật là chênh lệch bên bang HG gấp những 6 đến 7 lần bên cô ta .Xuống xe.Mọi người đứng ra tạo thành 2 bên như 2 hàng cây.Tên nào tay cũng cầm mã tấu đao kiếm ………… Vừa nhìn thấy nhau thì như nước với nửa cả 2 bên lao vào nhau sao tiếng hét to của 2 thủ lĩnh của 2 bên :
_Giết……….
Bọn chúng lao vào nhau chiến đấu như những con hổ dũng mãnh bảo vệ lãnh thổ vào bên cạnh cô ta không có một ai bảo vệ.Dưới chân Hàn Tuyết có một cái côn cô ta nhặt lên để phòng thủ.Cô nàng thấy tình thế không ổn người bên cô ta đã nằm rạp hết dưới đất và chỉ còn 1 mình cô ta.Tên cầm đầu bang HG mặt mũi be bét máu tiến thẳng về phía cô ta và không ngừng cười như điên dại:
_Hahahahaha không ngờ một người vang chấn thế giới ngầm như cô lại có thể dơi vào tay ta .Không biết tin này mọi người mà lọt ra thì sẽ như thế nào? hahaha
Hàn Thủy hoảng sợ tay run bần bật nắm chắc cây côn trong tay.
_Bắt cô ta đi.
Tiếng nói ra lệnh của tên cầm đầu vừa vang lên thì ngay lập tức 2 tên thân cận đứng bên trái tiến thẳng hướng vào cô ta.Cầm gậy trên tay lấy hết sức của mình nhắm tịt mắt khua mù tịt trên không chung. 2 tên đó thấy vậy liền tỏ ta thích thú vờn mồi với cô nàng .
Sau một thời gian khua khoáng lung tung không trúng một tên nào kể cả con ruồi cũng không nhưng cô ta đã đuối sức.Tên đàn em liên tiến lùi ra sau và ra thẳng một đòn thẳng vào gáy cô nàng.Bất ngờ , lực mạnh, là 1 tiểu thư chỉ cần như thế cũng đã đủ làm cô ta choáng váng và nằm bết xuống đất.Thấy con mồi nằm im tên cầm đầu ra lệnh cho bọn đàn em lôi cô ta vào xe của mình và phóng đi.Tất cả mọi chuyện diễn ra đã được một cô gái chứng kiến từ đầu đến cuối.Trên môi nở nụ cười thích thú.
_Đây mới chỉ bắt đầu thôi.
Cô gái xuất hiên và vỗ tay 1 tiếng Bốp thì ngay lập tức những người trong bang Huyết Bạch cùng nhau đứng dậy:
_Bang chủ à ! ra tay hơi nặng thì phải? _Tuy nói vậy nhưng trên môi người đó vẫn nở nụ cười .Và chàng trai đó chính là người đi cùng xe với Hàn Thủy và chàng trai đó cũng chính là Jin.
_Hahaha nếu không thế thì sao có thể thật được và sao có thể thú vị được..Chuẩn bị bước tiếp theo đi.
_Vâng thưa bang chủ.
Jin cúi cẩn trước người con gái mang chiếc mặt lạ đó.
_Đưa mọi người đi băng bó vết thương đi.
Nói đoạn người con gái tiến lại chiếc mô tô của mình và phóng thẳng ra đường cao nộ.
và người con gái đó không vần nói chắc ai cũng biết đó chính là Hàn Tuyết.
Bước tiếp theo trong kế hoạch của Hàn Tuyết việc gì sẽ đến với Hàn Thủy? Các bạn đón đọc chap 16 : Món quà của Hàn Tuyết (phần 3).
End chap 15.