Đọc truyện Dụ Vợ Yêu Về Nhà Bà Xã Ngoan Nào! FULL – Chương 33: Dự Tiệc
Chiếc xe của Hàn Thượng Phong và Cơ Uyển dừng lại ở một căn biệt thự lớn.
Căn biệt thự xa hoa, tông màu chủ đạo là trắng, khách khứa ra vào tấp nập.
Hàn Thượng Phong mở cửa cho Cơ Uyển xuống xe.
Cô tròn mắt nhìn căn biệt thự to lớn.
Nó với biệt thự của cô và Hàn Thượng Phong không khác biệt là mấy.
“Đây là biệt thự Trần gia.
Hôm nay là sinh nhật của Trần phu nhân.” Hàn Thượng Phong giải thích.
Cơ Uyển gật đầu nhẹ, sau đó lại quay sang hỏi Hàn Thượng Phong: “Nhưng mà…”
Cô chưa kịp nói xong thì Hàn Thượng Phong đã nói tiếp: “Anh đã chuẩn bị quà xong xuôi, em cứ yên tâm.” Cứ như thể anh hiểu cô đang nghĩ gì thì phải.
Hàn Thượng Phong đưa khuỷu tay về phía cô, hất hất cằm, ý chỉ cô khoác tay anh.
Cơ Uyển cũng không suy nghĩ nhiều, đưa tay khoác lấy tay Hàn Thượng Phong.
Ít nhất thì bây giờ cô cũng có thân phận Hàn thiếu phu nhân, tốt nhất là nên giữ thể diện cho Hàn gia ở nơi đông người.
Hàn Thượng Phong cùng Cơ Uyển tiến thẳng vào trong biệt thự với biết bao con mắt ghen tị cùng ngưỡng mộ.
Buổi tiệc xa hoa, ánh đèn vàng sáng trưng, khách khứa tập, ai nấy đều cười nói vui vẻ, trên tay cầm ly rượu vang đỏ sóng sánh.
Vừa vào trong, Cơ Uyển đã nhìn thấy Tiểu Hy.
Cô ấy ở trên đại sảnh của tầng hai, nói cười vui vẻ với một người phụ nữ.
“Tới rồi sao?” Trần Bạch không biết từ đâu chui ra, đi tới chỗ Hàn Thượng Phong.
Hàn Thượng Phong gật đầu nhẹ, sau đó cúi đầu nhìn Cơ Uyển.
Cơ Uyển ngẩng mặt nhìn anh, khó hiểu.
“À, Ali đang ở trên kia, em có thể lên đó.” Trần Bạch nhìn lên trên lầu.
Cơ Uyển gật đầu, sau đó bỏ tay Hàn Thượng Phong ra, đi lên trên lầu.
Hàn Thượng Phong không nói gì, theo Trần Bạch đi chỗ khác.
Tiểu Hy mặc bộ váy màu đen, ôm sát cơ thể, mái tóc xõa ra, tay cầm ly vang đỏ.
Thấy Cơ Uyển, Tiểu Hy mới vẫy vẫy.
Cơ Uyển thấy Tiểu Hy nên cũng đi về phía cô.
“Uyển Uyển, may là cậu tới đây đó.” Tiểu Hy vui vẻ nắm tay Cơ Uyển.
“Mà sao cậu lại ở đây?” Cơ Uyển ngạc nhiên hỏi.
Tiểu Hy hừ nhẹ một cái rồi nói: “Lát nữa mình sẽ kể cho cậu nghe, chuyện này tức lắm.”
Cơ Uyển buồn cười, thấy ánh mắt Tiểu Hy có lướt qua Trần Bạch thì cô mới nhớ ra là Hàn Thượng Phong có nói Trần Bạch đã mời Tiểu Hy tới bữa tiệc.
Không biết Trần Bạch đại công tử mời kiểu gì nữa đây.
bạn tốt của cô sát khí đằng đằng đây này.
Tiểu Hy kéo Cơ Uyển tới chỗ ghế sofa, ở đó là người phụ nữ mà Tiểu Hy nói chuyện hồi nãy.
“Giới thiệu với cậu, đây là Trần phu nhân.” Tiểu Hy vui vẻ giới thiệu, Cơ Uyển cũng vui vẻ kính cẩn cúi người chào.
“Phu nhân, đây là bạn tốt của cháu, Dương Cơ Uyển.”
“Ra vậy.
Thì ra cháu chính là vợ của Phong, đúng là rất xinh đẹp.” Hạ Xuân cười, mỗi cửa chỉ của bà đều toát lên khí chất cao sang của một phu nhân.
“Rất hân hạnh được gặp Trần phu nhân.” Cơ Uyển khách sáo nói.
“Ngồi, mau mau ngồi xuống.”
Cơ Uyển cùng Tiểu Hy ngồi xuống ghế, ba người nói chuyện vui vẻ.
Thỉnh thoảng Cơ Uyển lại tiện tay cầm lấy ly rượu vang, nhấp vài ngụm.
Buổi tiệc bắt đầu với mấy màn khiêu vũ, Cơ Uyển không thích náo nhiệt cho lắm nên đứng ở trên quan sát.
Thấy bóng của Liêu Tống, Cơ Uyển đột nhiên nở nụ cười.
Vậy mà anh ta vẫn có tâm trạng dự tiệc.
Bị cắm sừng vậy mà…!vẫn dẫn theo…!Dương Tuyết Hoa?
Tiểu Hy thấy Cơ Uyển nhìn chằm vào phía Liêu Tống nên cũng nhìn theo.
“Cái tình huống gì vậy?” Tiểu Hy nhíu mày, quay sang nhìn Cơ Uyển.
Cơ Uyển cũng nhăn mặt, lắc đầu.
Cô quyết định đi xuống dưới đại sảnh xem tình hình.
Chen vào làn người, cô vô tình đụng trúng một người đàn ông.
“Xin lỗi.” Cơ Uyển cúi đầu xin lỗi, không để ý gì nhiều, cô lập tức đi tiếp.
“Cô Cơ Uyển?” Nghe người đàn ông gọi tên, Cơ Uyển ngoái đầu lại.
“Minh tiên sinh?” Cơ Uyển ngạc nhiên nói.
Vậy mà lại gặp Hạo Minh ở đây.
Cũng không có gì vô lí cả, Trần gia tất nhiên có thể sánh với Hàn gia, người có địa vị tất nhiên sẽ có nhiều khách lớn.
“Chúng ta thật có duyên nha.
Thật không ngờ gặp cô ở đây.” Hạo Minh cười cười.
Cơ Uyển cũng cười nhưng thực chất nó chẳng tự nhiên chút nào cả.
Mắt cô lại đảo quanh một vòng.
Không thấy Liêu Tống đâu cả.
“A Minh, sao anh lại bỏ đi như vậy, em tìm anh nãy giờ.” Một cô gái chạy tới, vẻ mặt lo lắng cũng như mắng trách.
“Bạn gái của ngài đang gọi kìa, tôi xin phép đi trước.” Cơ Uyển cúi người chào, sau đó thì rời đi.
Thấy Liêu Tống và Dương Tuyết Hoa ở phía trước, Cơ Uyển chọn một chỗ phù hợp để quan sát tình hình.
Thấy hai người dường như khá lạnh nhạt, Liêu Tống dường như không đếm xỉa gì tới Dương Tuyết Hoa cả.
Còn cô ta thì thỉnh thoảng lại cáu giận nhưng một lúc liền biến mất.
Haizz.
Đúng là biểu hiện của con người giả tạo.
Dường như thì hai người họ không còn kiểu thân mật tình tứ với nhau như trước nữa.
Chậc! Không biết là đứa con trong bụng kia là của ai nữa.
Cô ta quan hệ mập mờ với bao nhiêu tên, làm sao mà biết được.
Cơ Uyển vừa mới rời mắt về phía sân khấu chính thì thấy Hàn Thượng Phong, dường như anh cũng đang nhìn cô, hai mắt chạm nhau, cô ngại ngùng rời mắt đi.
Quan sát tình hình xong, Cơ Uyển trở lại chỗ Tiểu Hy thì thấy Tiêu hạ Vy đi tới chỗ mình.
“Hàn thiếu phu nhân.
Cô quả thật rất biết quyến rũ người đàn ông vừa có tiền vừa có quyền như Phong nha.” Tiêu Hạ Vy lắc đầu cười mỉa.
Cơ Uyển cười nhẹ, sau đó thì khoanh tay lại, nói bình thản: “Vậy thì sao chứ, ít nhất tôi cũng là Hàn thiếu phu nhân, đâu phải như cô.”
“Mày…” Tiêu Hạ Vy tức giận, chuyển thái độ.
Nguôi dần cơn giận, Tiêu Hạ Vy lại nhếch mép cười.
“Dương Cơ Uyển à.
Mày tưởng là lên giường được với Phong thì anh ta sẽ yêu mày sao? Không hề.”
Cơ Uyển nhíu mày, nghe thật ngứa tai.
“Mày tưởng mày làm Hàn thiếu phu nhân là tốt à? Mày cứ chờ đi, có ngày anh ta sẽ bỏ mày thôi.” Tiêu hạ Vy cười cuồng ngạo, sau đó thì rời đi.
Cơ Uyển vẫn đang không hiểu cô ta rốt cuộc có ý gì.
Cô tiếp tục đi lên trên lầu.
Vì Trần phu nhân là chủ tiệc nên đã xuống dưới với khách, không khí trên tầng hai cũng khá vắng lặng, chỉ có vài người thôi.
“Uyển Uyển, lại đây mình kể cậu nghe.” Tiểu Hy vẫy vẫy.
Cơ Uyển ngồi xuống ghế, lắng nghe Tiểu Hy kể.
Nghe Tiểu Hy nói một tràng dài, Cơ Uyển mới thấy buồn cười.
Đại khái là kể về chuyện làm sao Tiểu Hy lại xuất hiện ở đây.
Cô nói là buổi trưa đang đi uống cà phê thì gặp tên Bạch cẩu (Trần Bạch).
Cô vốn không hề quan tâm gì tới anh đâu nhưng mà tự nhiên chui ở đâu ra một chú chó Phốc lông trắng, trông rất dễ thương, tròn tròn như cục bông nhỏ vậy.
Anh ta cứ vậy mà trước mặt cô vuốt ve chú chó nhỏ làm Tiểu Hy không kìm được.
Cô miễn cưỡng mở lời, thế là anh đưa chú chó cho cô, Tiểu Hy cứ thế chăm chú cưng chiều chú chó nhỏ mà không biết mình đã bị dụ lên xe, đi tới Trần gia.
Lúc tới nơi, Tiểu Hy đòi đi về thì Trần Bạch giữ cô lại bằng mẹ anh, cô miễn cưỡng nể mặt trưởng bối nên mới ở lại.
Qua chuyện này thì Tiểu Hy đã thực sự ghét Trần Bạch.
Dám lấy những sở thích của cô ra để lừa cô sao? Rồi có ngày cô sẽ cho anh nếm mùi.
Cơ Uyển cũng không biết nói gì hơn là cười.
Chậc! Chắc Trần Bạch có ý với cô bạn thân của cô rồi.
Tuy nhiên thì anh ta đã dùng sai cách rồi.
Muốn ra khỏi danh sách đen của Tiểu Hy thì không có dễ đâu nha.