Đọc truyện Dụ Vợ Yêu Về Nhà Bà Xã Ngoan Nào! FULL – Chương 26: Tự Luyến
Cơ Uyển lên phòng làm việc, vừa ngồi xuống ghế, cô đã lao ngay vào làm việc.
Nghỉ ngơi được lúc thì công việc đã chất như núi.
Ở AC thì Vũ Khiêm đi công tác nên cô cùng Tiểu Hy phải chia nhau mà quản lí.
Ở Hàn thị cũng chẳng nhiều việc lắm nên cũng bớt mệt.
Cơ Uyển làm việc đến nỗi chẳng biết giờ giấc là gì, cho tới khi điện thoại reo lên.
“Alo, có chuyện gì vậy?” Cơ Uyển kẹp điện thoại vào vai, tay vẫn gõ bàn phím.
“Đã 11 rưỡi rồi đó, bà cô của tôi ơi, cậu vẫn làm việc à?” Giọng phàn nàn của Tiểu Hy vang lên.
“Lại quên.
Có chuyện gì vậy?”
“Mình đang ở dưới Hàn thị nè.
Mau xuống đây đi.”
“Vậy sao? Xuống liền đây.”
Cơ Uyển cúp máy, sau đó thu dọn lại tài liệu, để gọn vào tủ.
Xong xuôi, cô cầm túi xách rồi mặc chiếc áo khoác vào, đi xuống dưới.
Thấy Tiểu Hy ở quán cà phê cạnh Hàn thị, Cơ Uyển mới đi vào.
“Cậu sao tự nhiên lại tới đây vậy?” Cơ Uyển hỏi.
“Chán quá.
Tới tìm cậu chơi.” Tiểu Hy cười hi hi.
“Vậy…!mình dẫn cậu về biệt thự chơi.” Cơ Uyển suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Được đó.
Đi liền đi.” Tiểu Hy sáng mắt.
“Ok.”
Cơ Uyển bắt taxi, hai cô gái lên xe về biệt thự Hàn gia.
——-
Xuống xe, Tiểu Hy không khỏi tròn mắt mà khen ngợi.
“Sướng quá nha.”
Cơ Uyển không nói gì, chỉ cười nhẹ.
Cô dẫn Tiểu Hy vào trong sân vườn, đi tới chỗ Lily.
“Gâu…!gâu…” Lily thấy Cơ Uyển thì mừng rỡ, vẫy đuôi phấn khích.
“Con chó dễ thương quá vậy!” Tiểu Hy chạy nhanh tới chỗ Lily, mắt sáng hết cả lên.
Lily thấy Tiểu Hy cũng không tỏ ra xa lạ, để cho Tiểu Hy bế lên, vuốt vuốt lông.
“Thiếu phu nhân.” Quản gia Vương từ sân sau đi ra, cung kính cúi người chào.
“Bác Vương.” Cơ Uyển mỉm cười chào.
“Vị này là…” Quản gia Vương nhìn về phía Tiểu Hy.
“Cô ấy là bạn của cháu, Đoàn Tiểu Hy.” Cơ Uyển vui vẻ giới thiệu.
“Chào bác, cháu là Đoàn Tiểu Hy.” Tiểu Hy ôm Lily đứng dậy, lễ phép cúi người chào.
“Ra vậy, không làm phiền thiếu phu nhân nữa.” Quản gia Vương gật đầu rồi sau đó rời đi.
Tiểu Hy vẫn ôm Lily, liên tục vuốt ve bộ lông mềm mại, mà Lily dường như cũng thích Tiểu Hy, ngoan ngoãn nằm yên trong vòng tay cô.
“Lily thích cậu rồi đó nha.” Cơ Uyển cười.
“Ra nó tên Lily à! Dễ thương quá đi.” Tiểu Hy cúi người âu yếm chú chó nhỏ trong tay.
Cơ Uyển vô tình ngước mắt lên trên.
Ối! Hàn Thượng Phong? Không phải hôm nay anh ta phải đi làm sao?
Hàn Thượng phong dường như không chú ý tới cô cho lắm.
Hình như anh đang nói chuyện với ai đó.
Lại một người nữa xuất hiện, thân mặc âu phục màu trắng, thấy cô anh liền vẫy vẫy tay.
Trần Bạch? Hai người họ đang làm gì vậy?
“Hello.” Trần bạch hí hửng vẫy tay chào Cơ Uyển.
Nụ cười trên môi Cơ Uyển cứng đờ.
Thật không ngờ Trần Bạch lại trẻ con tới vậy.
“Gâu…!gâu…” Lily sủa sủa, hình như nó không thích Trần Bạch cho lắm.
“Ngoan nào Lily.” Cơ Uyển vuốt nhẹ đầu Lily.
Cơ Uyển dẫn Tiểu Hy đi vào trong nhà, cô đi xuống dưới bếp lấy nước lên cho Tiểu Hy.
“Nhà cậu đẹp quá nha.” Tiểu Hy nhìn xung quanh ngôi nhà, đánh giá một cách tỉ mỉ.
“Xin chào tiểu thư, không biết nên xưng hô với cô thế nào?” Trần Bạch từ trên lầu đi xuống, lịch sự chào Tiểu Hy.
Tiểu Hy nhíu mày.
Cái tên này, cô vẫn chưa quên việc anh xâm nhập vào nhà cô mà chưa được cho phép đâu nhá.
Cô phớt lờ anh, lại cúi đầu chọc chọc Lily.
“Cô ấy là Tiểu Hy, huyền thoại Ali của AC.” Cơ Uyển giới thiệu thay cho Tiểu Hy.
“Ồ! Thì ra là Ali tiểu thư thần bí trong lời đồn.
Quả là vô cùng xinh đẹp.” Trần Bạch gật gật đầu, sau đó thì chuyển mắt về phía Tiểu Hy.
Cơ Uyển không nói gì nhiều, chỉ ngồi đó cười.
“Em về rồi sao?” Hàn Thượng Phong từ trên cầu thang đi xuống, cất giọng hỏi.
Hàn Thượng Phong mặc chiếc sơ mi trắng, dưới là quần tây đen, chân đi dép trong nhà, có thể đoán rằng hôm nay anh chưa ra khỏi nhà.
“Anh…!không đi làm?” Cơ Uyển nhíu mày hỏi.
“Em quên là bác sĩ dặn tôi phải nghỉ ngơi sao?” Hàn Thượng phong buồn cười.
Nghỉ ngơi? Hôm qua anh còn đi tới Dương gia, sau đó còn mập mờ với Tiêu Hạ Vy, rồi đòi uống rượu.
Tối qua thì…!Con người khỏe mạnh như vậy thì mắc mớ gì phải nghỉ ngơi.
Đây là đang lười biếng thì có.
“Anh đúng là dở hơi.” Cơ Uyển lắc đầu, sau đó liền kéo Tiểu Hy ra ngoài vườn.
“Chào Hàn thiếu.” Tiểu Hy trước khi bị Cơ Uyển kéo đi thì gật đầu chào Hàn Thượng Phong.
Ít ra thì anh ta cũng là chồng của bạn tốt của cô, chào hỏi chút cũng là lẽ thường tình.
Cơ Uyển dẫn Tiểu Hy đi tham quan một lượt, sau đó thì dừng lại ngồi nghỉ ở giàn hoa.
“Ọc ọc…”
Tiểu Hy đỏ mặt.
Từ sáng tới giờ cô đã ăn gì đâu, bây giờ cũng trưa rồi, bụng đói là phải.
“Được rồi, mình nấu cho cậu mấy món.” Cơ Uyển cười cười, hai người lại đi vào nhà.
Vừa bước vào cửa, một mùi thơm khó tả phảng phất trong không khí.
Cơ Uyển đi vào bếp.
Ồ! Đầu bếp đang nấu ăn, thảo nào thơm tới vậy.
Hàn Thượng phong cùng Trần Bạch thì ngồi ở bàn ăn, bàn luận gì đó.
“Hai người sao lại bàn công việc ở trong phòng bếp vậy chứ.” Cơ Uyển khoanh tay, nhíu mày hỏi.
“Tiện chờ thức ăn.” Trần Bạch cười.
“Tại sao cảm thấy hai người như tên ăn mày vậy.” Cơ Uyển lắc đầu.
Đường đường là thiếu gia của hai gia tộc lớn.
Một người là minh tinh nổi tiếng, một người là tổng giám đốc của một tập đoàn vậy mà lại ngồi trong bếp chờ thức ăn.
Cứ như hai người vừa bị bỏ đói xong không bằng.
“Em có thấy tên ăn mày nào đẹp trai như tôi chưa?” Hàn Thượng Phong quay đầu nhìn Cơ Uyển, ánh mắt hiện rõ ý cười.
Phụt! Đúng là cái đồ tự luyến.
Tiểu Hy đứng bên cạnh cũng phải cố nhị cười.
Thật không ngờ Cơ uyển lại có một ông chồng buồn cười như vậy.
Khác xa những gì mà Tiểu Hy tưởng tượng trước đó.