Đọc truyện Dụ Tội – Chương 18
Dịch: QT – Edit: Đại Đạo Tự Tri Thế – Beta: Mahiro
“Muốn thế nào?” Hạ Vân Phong cúi hạ tầm mắt, lau vết nước trên mu bàn tay, ngữ khí của y vẫn như vậy, có nói sao đi nữa Hạ Vân Phong cũng là người từng trải qua đại trường hợp, cho dù đối phương có kề súng lên đầu y, y cũng sẽ không chớp mắt một cái, càng huống chi chỉ là một tên cảnh sát còn trẻ tuổi tên Hình Liệt này.
“Ngươi nói xem ta muốn thế nào, vừa rồi ta cùng đồng sự nói chuyện, ngươi hẳn là nghe được rất rõ ràng mới đúng.” Hình Liệt lại dựa lên phía trước một chút, Hạ Vân Phong bị hắn dồn ở trước bồn rửa tay, thân thể hai người đều dán sát vào nhau, tư thế này vô cùng ái muội, làm người mơ màng hết lần này đến lần khác.
“Ta không phải nữ nhân.” Hạ Vân Phong không giương mắt, lông mi che lại bất mãn trong mắt.
Hình Liệt vốn đến đây bảo vệ nghị viên, không ngờ lại gặp Hạ Vân Phong, hắn lập tức theo y tiến vào, đúng lúc thuộc hạ của hắn dẫn theo một nhóm người khác rà soát địa bàn của Hạ Vân Phong. Ở cái nơi chán chết này gặp được Hạ Vân Phong, khiến Hình Liệt vốn lười biếng liền tinh thần tỉnh táo, so với lão nghị viên già kia, hắn tình nguyện đi đối phó với hắc bang lão đại này hơn. “Vậy ngươi thay ta tìm một người so với ngươi ‘giáp kẹp’ càng chặt. Hình Liệt cười đến rất không lương tâm, trên người hắn mặc một chiếc áo cảnh sát (), đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm tấm gương, nhìn thấy Hạ Vân Phong dừng lại động tác trong tay nghe hắn nói, hắn ghé đến bên tai Hạ Vân Phong, nở nụ cười, “Ngươi cho tên cẩu chỉ làm ăn chính đạo bên cạnh ngươi đến điều tra ta, có phải hay không tưởng niệm kỹ thuật của ta. Bằng không, ngươi tìm ta gấp như vậy, ta thật nghĩ không ra nguyên nhân khác.”
Hình Liệt vặn vẹo ý tứ của Hạ Vân Phong.
“Ngươi không phải rà soát địa bàn của ta sao?”
“Không cần ta tự mình đi.” Hạ Vân Phong vốn không ngại, y lười biếng đưa mắt nhìn Hình Liệt: “Hình cảnh quan, ta nơi đó rất thái bình, ngươi về sau tốt nhất ít xuất hiện, tránh làm khách của ta sợ, nếu không……”
“Nếu không thì sao?” Hình Liệt trực tiếp ngắt lời Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong định xoay người, hắn lại ngăn chặn Hạ Vân Phong, không cho y nhích người, cố ý đòi hỏi câu trả lời.
Hạ Vân Phong không nói chuyện, y không cho là Hình Liệt sẽ cùng y khách khí.
Quả nhiên –
Y nghe được giọng nói Hình Liệt vang lên bên tai: “Ngươi đã không phản đối, vậy đến lượt ta nói tốt lắm, ngày đó nếu không phải luật sư của ngươi đến, ta còn muốn tiếp tục.”
“Phải không?” Hạ Vân Phong thật thản nhiên, nghe không ra cảm xúc của y.
“Đó là đương nhiên, ta vốn không nghĩ tới thân thể của một lão nam nhân, cũng không đến nỗi tệ, có lẽ ngươi là ngoại lệ (ta chém), mặc kệ sao cũng được, tóm lại một câu, ngươi có thể làm ta thoải mái.” Hình Liệt cười rộ lên thực sán lạn, nhưng xem trong mắt Hạ Vân Phong, Hình Liệt tươi cười đối với y vô cùng châm chọc, y biết Hình Liệt cố ý, cố ý nhắc tới chuyện ngày đó, Hạ Vân Phong không tức giận, y nghiêm túc nghe Hình Liệt “vũ nhục” y.
“Nga.”
Hạ Vân Phong “Nga” một tiếng, y lại cho rằng Hình Liệt nói xong rồi, y không có ý định tiếp tục chờ, nhưng mới vừa đi được vài bước, cánh tay y đã bị người bắt được.
Một cỗ lực đạo mạnh mẽ kéo y lại, Hạ Vân Phong đụng vào bồn rửa tay, nhưng y không rên rỉ nửa tiếng, chỉ là lười biếng mà dũ dũ vết nước trên người, cánh tay của y bị Hình Liệt gắt gao bắt lấy, chuyện y ở trong phòng thẩm vấn bị Hình Liệt cường bạo lần trước, y còn chưa tìm Hình Liệt tính sổ, bây giờ người này thế nhưng lại tìm y phiền toái.
“Buông tay, bạn gái của ta còn chờ bên ngoài, đêm nay ta có hẹn.” Hạ Vân Phong vẫn không trở mặt, y thích hòa khí, cái gọi là hòa khí sinh tài, đạo lý này y hiểu biết.
Hình Liệt căn bản không nghe y nói đừng, niết cằm y, khiến cái miệng của y đô lên, đầu lưỡi nam nhân đỏ sẫm ướt át nằm giữa hai cánh môi, bại lộ trước mắt Hình Liệt ……
Đáy mắt lười biếng của Hạ Vân Phong có mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, đó là tức giận, mà Hình Liệt lại tiến đến trước mắt y, vừa theo dõi chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt của y, vừa cho Hạ Vân Phong vài lời khuyên: “Hiện tại bộ tư pháp đang điều tra chuyện của ngươi, lô hàng kia của nếu ngươi không nhanh chóng sang tay, sớm muộn cũng tự rước lấy họa, ta là nhắc nhở ngươi, ngươi đừng khiến ta khó làm.”