Dụ dỗ

Chương 44


Đọc truyện Dụ dỗ – Chương 44:

 
Chương 44: Cục cưng ngoan của mẹ
 
“Tiểu Ngọc không nên trêu mẹ, mẹ đâu có tốt như vậy.”
 

Mạc Tiệp kinh ngạc xong rồi lại mâu thuẫn.
 
Tuy từ nhỏ tới lớn cô không ít lần được đàn ông khen ngợi nhưng về mặt tình cảm lại chưa từng thành công khiến cho cô vẫn luôn tự ti.
 
“Mẹ, tôi cũng không tốt đẹp như mẹ nghĩ đâu. Tôi nói cái này mẹ đừng giận nhé, thật ra lúc tôi mười hai tuổi, tôi đã muốn cởi quần áo mẹ ra rồi.” Bùi Ngọc thẳng thắn nói bên tai cô, thấy ánh mắt khiếp sợ của cô thì cười khẽ, “Ngày đó mẹ mặc áo phông và quần jean bình thường nhưng nó bó sát vào đường cong trên thân thể, bộ ngực phồng lên, tôi liền rất muốn lột cặp vú từ trong áo mẹ ra nhấm nháp.”
 

“Lúc đó con… con còn nhỏ tuổi, sao lại như vậy?” Trong lúc nhất thời Mạc Tiệp không tìm được từ nào thích hợp để nói, bởi vì cô cảm thấy tất cả các từ không hay không nên dùng để hình dung về anh.
 
“Hạ lưu sao?”
 
“Không phải…”
 
“Hèn mọn ư?”
 
“Không phải…”

 
“Vậy tôi biết rồi, mẹ cảm thấy tôi nhát gan, lúc đó nên lấy dũng khí hút vú mẹ.” Bùi Ngọc ra vẻ chợt tỉnh ngộ.
 
“Cái gì cơ!” Mạc Tiệp tức giận tới nỗi quay đầu đi.
 
“Bởi vì không có ai dạy tôi, khi còn bé tôi có chút tò mò về ngực phụ nữ, nhưng ba tôi rất bận, phần lớn thời gian là tôi tự đọc sách để giải thích những thứ này.” Bùi Ngọc cười rồi chuyển động ra vào trong cơ thể cô, “Lúc đó tất nhiên không biết còn có thể cắm vào như vậy.”
 
Mạc Tiệp vừa xấu hổ vừa đau lòng, cô thật sự cảm thấy bản năng làm mẹ của mình hơi quá, ôm lấy cổ anh chân thành nói: “Tiểu Ngọc, về sau mẹ dạy hết cho con.”
 
Bùi Ngọc cười cười, lại nhỏ giọng nói: “Có một lần vô tình xem phim cấp 3 ba tôi để ở nhà, bên trong có một người phụ nữ có dáng người gần giống mẹ, tôi cảm thấy mẹ không mặc quần áo cùng gần giống vậy. Sau đó mỗi tối khi ngủ tôi đều mơ mẹ không mặc quần áo ôm tôi, còn cho tôi bú sữa, vô cùng ngọt ngào.”
 

“Ba của con thật sự quá vô trách nhiệm.” Mạc Tiệp nhíu mày bực bội nói, “Đâu có ai nuôi con như vậy!”
 
Cô chợt cảm thấy Bùi Ngọc lớn lên không thành thiếu niên hư hỏng đã là kỳ tích, còn có thể ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy thực sự khó mà tin nổi.
 
Bởi vì cô tức giận mà bộ ngực phập phồng khiến núm vú dựng thẳng cọ sát với lồng ngực anh, Bùi Ngọc không nhịn được dùng ngón tay trêu đùa núm vú hồng hào.
 
Toàn thân Mạc Tiệp run lên, trong huyệt ngày càng ngứa ngáy hơn.
 
“Khi đó tôi nghĩ, cứ cố gắng học giỏi nói không chừng có thể gặp mẹ, bởi vậy ngày nào tôi cũng cố gắng học tập.” Bùi Ngọc tiếp tục nói nhỏ bên tai cô, “Tôi rất vui mẹ à, khi đó tôi không dám tưởng tượng mình có thể… chơi mẹ… như vậy.”
 
Anh vừa nói chuyện vừa thong thả ra vào một hồi lâu, khoái cảm trong huyệt dần dần bị dồn nén mỗi khi bị trêu chọc, theo tiếng nói vừa dứt của anh, vòng eo hẹp bất ngờ mạnh mẽ lao về phía trước, nhân lúc cô không có phòng bị thúc thẳng vào nơi yếu ớt và mẫn cảm nhất.
 
“A…” Mạc Tiệp không khống chế nổi hơi cong eo, cặp vú mê người lay động một đường như làn sóng nhấp nhô theo động tác ưỡn ngực của cô, trong lúc đó giữa hai cặp đùi đẹp chợt phun ra một lượng lớn dâm thủy, xối ướt phần hông dán chặt vào nhau của hai người.
 
“Ưm… mẹ.” Bùi Ngọc khoan khoái rên rỉ, ôm cô thật chặt, thúc vào khiến dâm thủy tung tóe, “Mẹ, có thế nào tôi cũng không ngờ rằng có một ngày có thể tùy ý tiến vào cái huyệt mềm nhỏ thuần khiết chưa từng bị đàn ông tiến vào của mẹ, dương vật có thể dán vào mẹ không có khoảng cách, còn có thể hưởng thụ cao trào mãnh liệt của mẹ… a, quá sướng, tôi muốn bắn rồi, tôi muốn bắn ở trong miệng tử cung thuần khiết của mẹ.”

 
“Tiểu Ngọc… a a…” Đầu óc Mạc Tiệp trống rỗng, rất nhanh liền đạt cao trào trước nay chưa từng có, chỉ cảm thấy cả người bay lên rồi bỗng nhiên bị bắn tinh dịch nóng bỏng nồng nặc vào thật sâu, khiến cho toàn thân cô run rẩy không ngừng.
 
“Mẹ.” Bùi Ngọc bắn hết vào trong cơ thể cô rồi dần dần mềm xuống nhưng vẫn cứ lưu luyến cọ sát âm hạch mẫn cảm sau cao triều của cô, cắn nhẹ viền tai cô nói, “Tiểu Ngọc thích mẹ, chỉ thích mẹ mà thôi…”
 
Cơ thể Mạc Tiệp vui sướng tới tột cùng, lại nghe anh nói như vậy, vui vẻ thỏa mãn tới nỗi ngực cũng phát run, ở trong dư vị của cao triều cô có cảm giác mình tựa như một chiếc lông vũ, một giây sau sẽ bay lên.
 
“Mẹ muốn cái gì Tiểu Ngọc cũng đáp ứng.” Bùi Ngọc lại dán vào môi cô hôn sâu, “Tiểu Ngọc là cục cưng ngoan của mẹ sao?”
 
“… Ừ.” Mạc Tiệp ngượng ngùng khẽ trả lời.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.