Dụ dỗ

Chương 28


Đọc truyện Dụ dỗ – Chương 28:

 
Chương 28: Buổi sáng vừa tỉnh mẹ đã cầu làm
 
Mãi tới khi sắp ngủ Bùi Ngọc vẫn còn thấp thỏm trong lòng vì chuyện “sinh con”.
 
Anh vốn đang đắc chí vì biểu hiện tốt của mình đêm đầu tiên, kết quả cuối cùng bị hai chữ “sinh con” làm chấn động tới mức vui mừng bay biến.
 
Không phải anh chưa từng nghĩ tới việc kết hôn sinh con, nhưng những thứ này đối với anh ở tuổi mười sáu mà nói là vấn đề vào tương lai rất xa mới suy tính tới. Nhưng anh cũng hiểu rõ vì sao Mạc Tiệp lại muốn sinh con, không phải anh không biết cô bị ba mẹ thúc giục tới nỗi sứt đầu mẻ trán. Anh từng vô tình nghe rất nhiều chuyện của cô, hơn nữa theo dõi, lợi dụng chung mạng để lén xem trộm lịch sử trò chuyện của cô với người khác trên máy tính và điện thoại.
 
Nghĩ tới đây, nội tâm anh không nhịn được lại bắt đầu xấu hổ. Anh biết hành vi xem trộm những việc riêng tư của cô của mình thật sự không khác gì biến thái stalker. Nhưng anh luôn cảm thấy dẫu sao là mẹ chứ không phải người phụ nữ xa lạ nào khác, biết nhiều bí mật của cô một chút cũng đâu có sao? Hơn nữa anh không có ác ý.

 
Anh gián tiếp biết được thật ra cô vốn có thể nằm trong tenure track [2] khoa vật lý của trường East Cow [2] nào đó. 
 
[1] Tenure track là cách nói chung ở Mỹ và Canave về một qui chế bổ nhiệm vô thời hạn hiện có ở một số quốc gia, tương đương với từ “biên chế” ở nước ta.  
[2] Chỗ này hẳn là tác giả đang nói tới East Coweta high school.
 
Đối với theoretical physicist mà nói, ở lại Mỹ chắc chắn là lựa chọn tốt nhất, thế nhưng ba mẹ cô thấy cô qua hai mươi lăm tuổi rồi vẫn còn độc thân, kiên quyết không cho cô ở lại Mỹ nữa. Tuy cô sinh ra ở gia đình trí thức, nhưng tư tưởng của ba mẹ vẫn rất truyền thống, cổ hủ và nghiêm khắc, cho rằng dẫu thế nào con gái vẫn phải trở về, có theo đuổi lý tưởng thế nào đi nữa cuối cùng vẫn phải có công việc ổn định và người đàn ông thương yêu chăm sóc, kết hôn sinh con mới coi như cuộc đời toàn vẹn. Vừa hay đại học T lại vô cùng hy vọng đào được ngôi sao trẻ lại có tài như cô về, bày ra vô số điều kiện đãi ngộ tốt, hơn nữa làm việc ở Mỹ nhất định phải từ Assistant Professor trở lên mà nhiệm vụ dạy học ở trong nước nhẹ nhàng, cho nên dẫu trong lòng có tiếc nuối, cô cuối cùng vẫn ngoan ngoãn vâng lời lựa chọn về nước.
 
Thật ra sau khi về nước sự phát triển của cô bị hạn chế nhiều, tuy nhìn như vẻ vang, thường được truyền thông đưa tin cái gì mà mỹ nữ giáo sư vật lý trẻ tuổi nhất nhưng so với những đồng nghiệp thực lực không bằng cô ở Mỹ mà nói, cô đã bắt đầu thấy được khoảng cách.
 
Cô vẫn nỗ lực như cũ nhưng trên thế gian này vẫn còn quá nhiều chuyện dựa vào nỗ lực cá nhân vẫn không thể giải quyết được.
 
Bùi Ngọc biết cô không chỉ từng hối hận một lần, nhưng cuộc đời chính là vậy, thường thì quyết định sai một chút thôi cũng đủ để thay đổi vận mệnh tiền đồ của một người.
 
Anh không biết mình có thể làm gì cho cô, ở trước mặt cô, vô số lần anh cảm thấy mình nhỏ bé bất lực, đó cũng là động lực thời khắc nào anh cũng nghiêm khắc bắt buộc mình học tập như tu khổ hạnh. Anh muốn sớm trưởng thành, trở nên mạnh mẽ, vượt qua bạn cùng lứa, vượt qua tuổi tác, vượt qua thời gian mười năm, trở thành người có thể sánh vai với cô, trở thành người có thể trợ giúp cho cô.
 
Anh mãi mãi cảm thấy mình còn chưa đủ thông minh, còn chưa đủ chăm chỉ, còn chưa đủ tâm thế vững vàng, dẫu cho anh không được tuyển thẳng còn phải làm bài kiểm tra thi vào đại học nhưng vẫn là thủ khoa khối tự nhiên của tỉnh. Vậy thì thế nào đây? Đối với mẹ mà nói, anh vẫn quá kém cỏi.

 
Từ khi mười hai tuổi, hệ tham chiếu của cuộc đời anh cũng chỉ có nữ thần của anh mà thôi.
 
Anh trằn trọc suy nghĩ lung tung về một đống chuyện lớn nhỏ, cả đêm ngủ không ngon, lúc mơ mơ màng màng liền cảm thấy có thân thể mềm mại trơn bóng đang cọ tới cọ lui trong lồng ngực mình.
 
“A…” Anh vặn lông mày, vừa mở mắt ra liền thấy Mạc Tiệp nhắm mắt đang lấy chân quấn quýt làm phiền anh, dâm thủy cuồn cuộn chảy ra khiến bụng dưới và bẹn đùi anh đều ẩm ướt nhơm nhớp, mà anh thì cương cứng tỉnh giấc.
 
“Tiểu Ngọc, mẹ khó chịu quá, con mau cắm vào đi.” Cả người Mạc Tiệp nóng bỏng, vuốt ve thân thể nam tính cường tráng sạch sẽ của Bùi Ngọc mà tim đập không ngừng.
 
Bùi Ngọc nào ngờ người ngày thường bảo thủ cứng nhắc như mẹ lại phát tình cầu làm tình trắng trợn như vậy, thầm nghĩ chuyện khác thì năng lực anh có hạn nhưng làm mẹ no bụng vẫn đủ khả năng, liền dùng sức cắm dương vật cương cứng vô cùng vào thân dưới dâm thủy tràn lan của cô.
 
Hai người cùng thỏa mãn rên rỉ ra tiếng, cả hai đều có ham muốn khó nhịn cùng đung đưa eo mông, chỗ kết hợp phát ra tiếng thân thể va chạm vang dội.

 
Anh vốn lập kế hoạch sáu giờ sáng chạy bộ, trở về tắm qua loa, làm bữa sáng rồi đánh thức cô, sau đó chuẩn bị bài tập một chút, kết quả những kế hoạch này bị nhỡ hết, sáng sớm bắn ra hai lần mới coi như cho cô ăn no.
 
“Mẹ không cần soạn bài sao?” Bùi Ngọc ôm người phụ nữ không ngừng thở gấp sau cao trào vào ngực hỏi.
 
“Không cần, tiết học giới thiệu về lý thuyết trường lượng tử chỉ xem như tiết gợi hứng thú, mở đầu cho sinh viên đại học tiếp tục học vật lý hoặc sinh viên chuyên ngành khác muốn chuyển ngành, mẹ giảng trực tiếp là được. Thật ra không cần nhiều người có mặt, sinh viên đại học T muốn học về vật lý thường không tham gia tiết học lãng phí thời gian này.” Mạc Tiệp cọ núm vú nhạy cảm sau cao trào của mình vào lồng ngực anh, tiếng rì rầm giống như tiếng rên rỉ của một con mèo nhỏ động dục, lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được sự tuyệt vời khi nói chuyện yêu đương và làm tình, thật sự là ăn tủy biết vị, ý nghĩa như trên mặt chữ, tình dục mãnh liệt khiến cho cô vô cùng xấu hổ, ấp úng nói, “Tiểu Ngọc… thật sự là mẹ… thật sự là… ôi, lát nữa nếu như con lên lớp thì không được phép ngồi hàng đầu, thật sự xấu hổ chết đi được!”
 
“… Được rồi.” Bùi Ngọc gật đầu trả lời, vội đứng dậy mặc quần áo tử tế, chuẩn bị ra ngoài mua bữa sáng cho cô. Anh cảm thấy anh còn mặc cô cọ tới cọ lui như vậy có khả năng lại phải làm một hồi nữa rồi vác bụng rỗng tới trường.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.