Dụ dỗ

Chương 19


Đọc truyện Dụ dỗ – Chương 19:

 
Chương 19: Khai giảng
 
Chẳng bao lâu đã tới ngày khai giảng của trường đại học T.
 

Bùi Ngọc đeo cặp sách trên vai bước vào cổng trường, có cảm giác giống như mình là giọt nước được chiết ra từ muôn ngàn chúng sinh, giờ phút này được trở về biển cả mênh mông một lần nữa, bắt đầu một hành trình mới.
Đại học T là một nơi ngọa hổ tàng long, so với những bạn học xuất sắc vượt trội khác, loại sinh viên gia cảnh bình thường, thành tích cũng bình thường như Bùi Ngọc thì chẳng có gì hiếm lạ – ngoại trừ gương mặt ra.
Nữ sinh ở đại học T vừa vào học đã đồn đoán xem Bùi Ngọc học bá trường trung học T ghi danh vào đại học T hay không.
“Yên tâm đi, mục tiêu chính của Bùi Ngọc là đại học T mà.”

“Vì cậu ấy mà tôi mới ghi danh vào ngành khoa học máy tính ở đại học T, vốn dĩ tôi muốn học ngành toán học thuần túy ở đại học Y sát vách cơ. Nếu như cậu ấy không vào học ở đây thì tôi xui xẻo rồi.”
“Đến rồi đó, tôi vừa nhìn thấy cậu ấy! Còn chào cậu ấy nữa kìa!”
“Thật sao? Vậy cậu có hỏi cậu ấy học viện nào không?”
“Không có, tôi quên mất. Trước đây cậu ấy thi vật lý, chắc hẳn là vào vật viện nhỉ?”
“Thời đại này thi cử đơn thuần chỉ vì thành tích mà thôi, người muốn làm về ngành khoa học thuần túy ít lắm. Tôi đoán cậu ấy học kinh viện [*].”
[*] Viện triết học.
“Mặc kệ, qua một thời gian ngắn nữa là sẽ biết thôi!”
“Mọi người cảm thấy Bùi Ngọc và học trưởng Hà ai đẹp trai hơn?”
“Bùi Ngọc hơn. Vị trí học trưởng giáo thảo [*] của Hà Trạch có khả năng khó mà giữ được.”
[*] Giáo thảo có nghĩa là nam sinh đẹp trai nhất trường.
“Hà Trạch luôn luôn tự nhận là Takashi Kashiwabara của đại học T, tôi thấy cậu ta đang muốn làm người nổi tiếng đấy, Bùi Ngọc thì sẽ không khoa trương tự đắc như vậy.”

“Mọi người ơi, tôi hỏi rồi! Bùi Ngọc ghi danh vào vật viện!”
“Tôi nói rồi, hành trình của Bùi Ngọc người ta là tới sao trời biển cả [*], không phải cùng một loại người với kẻ bốc đồng ảo tưởng trà trộn vào đại học T như Hà Trạch đâu.”
[*] Ý nói mục tiêu rất lớn.
Lễ khai giảng tân sinh viên, Bùi Ngọc ngồi dưới khán đài nghe giáo sư Mạc Tiệp phát biểu.
“Mười năm trước, tôi cũng giống các bạn, lòng mang ước mơ, mang theo lòng hiếu kỳ đối với tương lai bước vào cổng trưởng đại học T này.”

Bùi Ngọc chuyên chú nghe cô diễn thuyết bằng giọng trầm bổng du dương, nghĩ tới chuyện mình có thể ôm người phụ nữ này vào ngực muốn làm gì thì làm liền cảm thấy sảng khoái.
“Bùi Ngọc.”
“Bùi Ngọc.”
Hai nữ sinh phía sau hưng phấn gọi anh.
Bùi Ngọc không phản ứng, mãi tới lúc Mạc Tiệp phát biểu xong, mọi người vỗ tay mới chịu quay đầu lại.
“Bùi Ngọc, cậu ghi danh vật viện sao?”
“Ừ.”
“Tớ tên Hà Hảo, cũng là tân sinh viên vật viện.”
“Ồ, tôi biết bạn. Là nữ sinh duy nhất đạt huy chương vàng IPhO năm nay.” Bùi Ngọc có chút ấn tượng, nghe nói một mình cô bạn này càn quét top 4.
[*] International Physics Olympiad.
“Ôi! Cậu biết tớ sao!” Hà Hảo hiển nhiên rất kích động, “Thật ra tớ vẫn cảm thấy với sức của cậu chắc chắn sẽ vào được đội tập huấn! Nhưng nghe nói trong nhà cậu xảy ra chút chuyện…”
“Ừ.” Bùi Ngọc không thích nhiều lời.
“Tớ tên là Tuyết Nhu, cũng là tân sinh viên vật viện.” Một nữ sinh khác vội nói chen vào.

“Chào bạn.” Bùi Ngọc lịch sự trả lời, trong lòng đã hơi mất kiên nhẫn.
“Thứ Năm này có buổi liên hoan cho tân sinh viên vật viện, cậu tới không?” Hà Hảo hỏi.
“Tôi xem đã.” Bùi Ngọc không có ý đi.
“Nghe nói giáo sư Mạc cũng sẽ tham gia, cô ấy sẽ trò chuyện với tân sinh viên đó.” La Tuyết Nhu kích động bổ sung.
Bùi Ngọc sững sờ, tò mò hỏi: “Các bạn đều rất thích cô Mạc sao?”
“Đương nhiên rồi. Giáo sư Mạc là thần tượng vật lý của nữ sinh chúng tớ, dẫu sao cô ấy cũng là IPhO số một thế giới mà.” Vẻ mặt Hà Hảo sùng bái.
“Con gái thích vật lý luôn bị người ta nói ra nói vào, cái gì mà con gái không thích hợp vật lý thế này thế kia. Mỗi lần bị khuyên lùi bước, hoài nghi chính mình, tớ chỉ cần nghĩ tới nữ thần Mạc là có tự tin ngay.” La Tuyết Nhu nói.
Bùi Ngọc trầm tư không nói gì, tất nhiên anh biết thời thiếu nữ Mạc Tiệp huy hoàng thế nào, thế nhưng hôm nay cô cũng như tất cả những người phụ nữ lớn tuổi chưa kết hôn, rơi vào trong vũng bùn bị thúc giục xem mắt, kết hôn, sinh con. Thật là trào phúng!
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.