Đu Cp Đến Hồ Đồ Cậu Tin Không

Chương 11


Đọc truyện Đu Cp Đến Hồ Đồ Cậu Tin Không FULL – Chương 11


Diệp Lẫm nói: “Cách giải quyết kia của bọn họ căn bản không hề ổn, tìm một sao nữ để xào CP có tác dụng không? Cư dân mạng cũng không ngốc, nhìn vào là biết giấu đầu hở đuôi.

Nếu em lên tiếng, liền thành em với Tiểu Lộ bán hủ, không né tránh nhau chút nào, ngược lại bọn họ sẽ cảm thấy bọn em làm vậy vì công việc.”
Vậy mà Từ Lệ lại thấy hắn nói cũng có lý, “Cậu bớt lý do lý trấu đi, mở miệng ra là Tiểu Lộ, thân thiết quá nhỉ, không phải trước đây tránh như tránh dịch hả? Cậu đừng nói với tôi hai người thật sự có gì đó nhé?”
Diệp Lẫm ngáp một cái, “Yên tâm, không có gì.” Tạm thời không có gì.
“Tốt nhất là không có, nhìn vành mắt đen xì của cậu kìa.” Từ Lệ nói với chuyên gia trang điểm: “Đánh nhiều phấn vào cho tôi nhé.”
Diệp Lẫm chột dã, không dám nói gì, sau khi Từ Lệ đi ra, hắn mới dám nói với nhân viên trang điểm: “Đừng đánh nhiều phấn quá, tôi theo hình tượng cứng cỏi đó.”
————————————————
Lộ Bắc Nhiên casting xong, tâm trạng rất tốt, cậu cảm thấy biểu hiện của mình vẫn ổn.
Có điều khi cậu đi casting có đụng mặt Khâu Thụy, mặc dù hai người không casting cùng một vai, nhưng Khâu Thụy vẫn trợn mắt coi thường cậu.

Cậu thấy lo giùm Khâu Thụy, cứ trợn mắt như vậy thật sự không đau mắt hả?
Lộ Bắc Nhiên vừa báo cáo lại với Triệu Bân qua wechat, liền nhận được một cuộc điện thoại.

Cậu nhìn cái tên đang nhấp nháy trên màn hình, bỗng trở nên căng thẳng, ngón tay cứng ngắc bấm nghe.
“Alo…!Bố.” Cậu là trẻ mồ côi, không có bố, cảm giác này thật sự rất lạ.
“Vừa thấy tin tức, cô kia là bạn gái mày hả, đưa về nhà xem nào.”
Dữ quá đi à, có hơi đáng sợ, Lộ Bắc Nhiên nuốt nước miếng, “Không phải, đó là công ty xếp cho con xào CP.”
Ba Lộ: “Hừ.”
“Hừ” là ý gì vậy? Lộ Bắc Nhiên không dám mở miệng nói bừa.
Bên kia liền nói: “Mày không bình thường một chút được sao? Nhiều diễn viên xinh xắn như thế mà nhất quyết phải thích đàn ông?”
Lộ Bắc Nhiên không ngờ nguyên chủ đã dũng cảm come out rồi, nhưng cậu cũng là đồng tính mà, “Con…!xin lỗi.”

Lần này không có “hừ”, mà trực tiếp ngắt máy.
Thần kinh căng đét của Lộ Bắc Nhiên được thả lỏng.
Hình như tính tình của nguyên chủ không được yêu thích lắm, ngoài trừ Tống Minh Triết, cũng không có bạn bè thân thiết nào, bây giờ cũng không gặp lại đồng đội cũ trong Fire, trước đây Triệu Bân cũng không thích cậu ta, nên cậu không cần sợ sẽ có gì sơ sót.”
Nhưng người thân thì khác, có thể dễ dàng nhìn ra sơ hở, cũng may chuyển chủ cũng không gần gũi với bố mẹ.

Bố mẹ cậu ta ly hôn, mỗi người đều đã có gia đình mới, mẹ đang sinh sống ở nước ngoài, quan hệ với bố cũng trở nên cứng nhắc sau khi cậu ta come out.

Lộ Bắc Nhiên cảm thấy, nguyên chủ cũng là một kẻ đáng thương.
———————————————
Đi vào đại sảnh tầng một, cửa thang máy đang khép lại.

Lộ Bắc Nhiên chạy chậm tới đó, người bên trong giữ nút mở cửa.
“Cảm ơn.” Khi nhìn rõ người kia, Lộ Bắc Nhiên sững người, khô khan nói: “Chào Diệp Lẫm.”
Sau vụ weibo, hai người vẫn chưa từng chạm mặt, vừa nhớ đến câu “bảo bối” kia, cậu liền thấy lúng túng.
Thật ra khi đó Diệp Lẫm máu dồn lên não chạy đi bình luận dưới bài Lộ Bắc Nhiên, hắn lúc nào cũng nghĩ sao làm vậy, làm xong cũng không thấy lúng túng.

Nhưng rõ ràng là Lộ Bắc Nhiên để bụng.
Diệp Lẫm nhận ra sự cứng ngắc của cậu, không hiểu sao lại thấy sung sướng, không nhịn được ghẹo cậu: “Sao không gọi anh?”
Lộ Bắc Nhiên hơi ngạc nhiên: “Hở?”
Ghét quá đi, đáng yêu chết tiệt, Diệp Lẫm nhắc nhở cậu: “Trên weibo gọi mượt lắm mà.”
Chẳng lẽ mình nói sai sao? Lộ Bắc Nhiên khó khăn nói: “Tôi nói vậy, anh khó chịu hả?”
Khóe mắt của Diệp Lẫm ngập nét cười, “Tôi rất vui, sau này cứ gọi vậy nhé.


Gọi trước một tiếng cho tôi nghe cái nào.”
Lộ Bắc Nhiên: “…”
Lộ Bắc Nhiên đột nhiên có cái nhìn mới về Diệp Lẫm, cậu cảm thấy Diệp Lẫm có hơi…!lưu manh, bèn nói khẽ: “Đừng nghịch.”
Diệp Lẫm không chịu bỏ qua, “Sao lại nghịch? Tôi lớn hơn cậu, cả Chử Vân cậu cũng gọi là anh, sao lại không chịu gọi tôi?”
Cậu không phải chưa từng gọi người khác là anh, nhưng sao Diệp Lẫm nói câu này nghe cứ là lạ ấy nhỉ? Tai Lộ Bắc Nhiên lập tức đỏ lên, nhưng cậu vẫn lễ phép, ngoan ngoãn gọi hắn.
Tiếng “anh” kia khẽ như tiếng muỗi vo ve, lại khiến Diệp Lẫm sung sướng đến nhũn cả người.
Hắn hài lòng đáp một tiếng, hỏi: “Có chuyện gì mà vui vậy?”
Rõ ràng lắm sao? Lộ Bắc Nhiên cố gắng để mình trông bình tĩnh một chút: “Vừa mới nhận một bộ phim, kịch bản đó tôi rất thích.” Triệu Bân vừa mới thông báo cậu qua vòng casting rồi.
Diệp Lẫm rất hứng thú: “Phim gì thế, tôi xem được không?”
Lộ Bắc Nhiên thoải mái đưa kịch bản cho hắn.
Thang máy đến tầng tám, Diệp Lẫm mới mở trang đầu ra.
Lộ Bắc Nhiên: “Anh mang về xem đi, lát trả cho tôi cũng được.”
Thật ra Diệp Lẫm cũng không hứng thú gì, nhưng nghĩ lại, có thể nhân cơ hội này gõ cửa phòng bên cạnh, bèn làm bộ rất thích, mang kịch bản về nhà.
Tình toán thời gian cũng xêm xêm, Diệp Lâm soi gương xác nhận mình vẫn đẹp trai lai láng, bèn qua gõ cửa.
Lộ Bắc Nhiên mặc tạp dề đi ra, “Đọc xong rồi?”
Diệp Lẫm: “Ừm, kịch bản rất hay.

Đang nấu cơm à?” Thất sách, biết vậy đã không gọi đồ ăn.

Không biết bây giờ hủy đơn còn kịp không?
Diệp Lẫm lại muốn sang quỵt cơm hả? Lộ Bắc Nhiên bắt đầu hoảng loạn, thật ra cậu cũng không ghét việc Diệp Lẫm sang ăn cơm, nhưng có thể hôm nay trong nhà không đủ đồ ăn.

Ting, thang máy mở ra.
“Chào ăn, đồ anh đặt đây.”
Anh shipper xuất hiện đúng lúc, giải cứu cho Lộ Bắc Nhiên đang không biết làm sao.
Diệp Lẫm: Ship nhanh quá, rate tệ.
Với tính chất công việc của bọn họ, trừ trong kỳ nghỉ, cơ hội ăn tại nhà cũng không nhiều.

Cơ hội lần này lại lãng phí như vậy, tâm trạng Diệp Lẫm không tốt.

Bình thường hắn rất thích đồ ăn ở cửa hàng kia, bây giờ lại cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.
Đu CP là một chuyện rất nhức đầu, Diệp Lẫm tay không nghe não mở lofter ra lướt, lướt xong thì giục chương mới, giục xong thì mở super topic ra.
Rất nhiều chị em đang mong hint, Diệp Lẫm cong môi, dùng ID “Bánh Ngô Chiên” bình luận vài chữ: “Tương lai xán lạn”.
————————————————
Chẳng bao lâu nữa “Vong Quy” sẽ bắt đầu quay, hiện tại Triệu Bân cực kỳ coi trọng Lộ Bắc Nhiên, đích thân đưa cậu đến đoàn phim.
Lộ Bắc Nhiên sắp xếp đồ đạc vào phòng xong xuôi.

Đẩy cửa phòng ra, lại đụng phải người quen.
“Diệp Lẫm…!Anh, sao anh lại ở đây?”
Diệp Lẫm cười: “Trùng hợp quá nhỉ, Tiểu Lộ.”
Lộ Bắc Nhiên thấy Diệp Lẫm đã kinh ngạc lắm rồi, vậy mà hắn còn gọi cậu là Tiểu Lộ.
Lộ Bắc Nhiên hỏi: “Anh cũng đóng phim này hả?”
Diệp Lẫm cười khanh khách, vươn tay ra: “Trịnh Ngao.

Mong được giúp đỡ.”
Lộ Bắc Nhiên diễn vai thời niên thiếu của Tống Tuần, Trịnh Ngao là một tướng quân nhỏ, vừa hay là bạn tốt thời niên thiếu của Tống Tuần, đối diễn giữa hai người cũng rất nhiều.
Không ngờ rằng vai đó lại là Diệp Lẫm diễn, Lộ Bắc Nhiên nhẹ nhàng nắm tay Diệp Lẫm: “Mong được giúp đỡ.”
Không biết vì sao cậu lại thấy hơi sợ Diệp Lẫm, có thể là do sau khi thay đổi thân phận, vừa mở mắt ra đã bị hắn đánh một trận, cũng có lẽ là do thái độ của Diệp Lẫm với cậu rất khó đoán trước.


Cũng may Diệp Lẫm không đùa giỡn cậu nữa, hai người cùng trợ lý của họ cùng tới quán ăn đạo diễn đã đặt sẵn.
————————————————
Không ngờ rằng sau khi chụp xong ảnh tạo hình, vừa công bố, đã xuất hiện vấn đề.
Một diễn viên tên Mạnh Bạch đăng weibo, khùng khùng điên điên trào phúng Lộ Bắc Nhiên cướp vai của cậu ta.

Lời nói ý rằng vốn vai thời niên thiếu của Tống Tuần đã xác định là cậu ta, Lộ Bắc Nhiên nhờ đi cửa sau mới cướp được vai.
Triệu Bân tức đến bay màu: “Tên này hám fame đến khùng rồi hả, kỹ năng diễn xuất của Nhiên Nhiên mà cần đi cửa sau sao?”
Lộ Bắc Nhiên căn bản không quen người này, cậu cảm thấy chuyện này cũng khống có gì ghê gớm, cho dù “Vong Quy” là IP lớn, đất diễn của cậu cũng không nhiều, một bài viết mà thôi, cũng sẽ không gây chú ý quá lớn.

Weibo của người ta, người ta muốn nói sao thì nói.
Lộ Bắc Nhiên nói: “Anh Triệu, chuyện này cũng không đáng là bao mà, mọi người đều bận rộn, không cần lỡ dở thời gian vì tôi.”
Triệu Bân nghĩ lại, thấy cũng phải, với địa vị hiện tại của Lộ Bắc Nhiên, vẫn chưa có mặt mũi lớn đến mức đi mách đoàn phim, chỉ có thể mời thủy quân dẫn dắt dư luận thôi.
“Có chuyện gì thế?”
Lộ Bắc Nhiên giật bắn mình, quay lại liền thấy Diệp Lẫm đang đứng phía sau cậu.
“Tôi không cố ý nghe trộm.” Diệp Lẫm đưa cốc trà sữa trong tay ra, “Bên sản xuất mua cho, tôi cầm tới cho cậu.”
Lộ Bắc Nhiên nói: “Cảm ơn.

Vừa rồi anh Triệu dặn dò tôi vài chuyện.”
Diệp Lẫm gật đầu: “Ồ.” Rồi mở weibo ra bắt đầu lướt.
Hắn trông thấy bài weibo bóng gió của Mạnh Bạch kia, thầm nói, con gà rừng từ đâu tới thế này?
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Lộ: Sao anh lại tới đây?
Diệp Lẫm: Chắc chắn là duyên phận đặc biệt ~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.