Đọc truyện Dragon World – Chương 75: Khống chế tất cả
(Bắt đầu tăng tốc! Cảm ơn limasin56 tặng đậu! Cảm ơn tất cả mọi người ủng hộ)
*****************
Thiên mơ màng tỉnh dậy, cậu thấy cả hai người con gái vẫn đang ngủ thì cũng mặc kệ, tiếp tục giả vờ ngủ kiếm chút tiện nghi
“Ưm~” cả hai người đều bị Thiên làm cho tỉnh, cả hai còn đang ngái ngủ nên không để ý tư thế của cả ba đang vô cùng ám muội
Mỗi người ôm một cánh tay của Thiên, chân gác lên chân, cằm tựa vai. Thiên bị kẹp như thể cái gối ôm vậy
“Đây là đâu?”
“Oáp~”
Cả hai lớ ngớ tỉnh dậy, Thiên tiện thể kéo cả hai vào ngực mình ngủ tiếp, bị kéo khiến cả hai cô nàng cũng tỉnh lại phần nào! Không khí bỗng chốc bị đun nóng lên
“Quất Tử Tỷ, sao…sao lại thành như này? Không phải là tối qua…tối-” Kha Kha nói đến đây cũng không khỏi đỏ mặt, Quất Tử kế bên cũng mặt đỏ không nói gì
“Thôi, giả vờ ngủ, đừng kinh động đến hắn-”
“Ọc ọc ọc!”/“Ọt ọt ọt!”
Hai cái bụng phản chủ khiến mặt hai người càng hồng hơn, cả hai chỉ muốn chui xuống cái lỗ nào đấy cho nó đỡ mất mặt. Thiên nghe tiếng ‘báo hiệu” của cả hai thì cũng chẳng thèm giả vờ ngủ nữa
“Hai người các nàng giỏi lắm! Dám tập kích bổn đại gia lúc nửa đêm, tội chết thì miễn còn tội sống thì….hừ!” tiếng Thiên vang lên khiến cả hai không khỏi theo bản năng quay mặt lên nhìn
“Oa, đẹp trai quá!”
“Ngươi…ngươi…ngươi…”
Thiên lộ ra khuôn mặt thật, điều này ngay lập tức miểu sát ngay lập tức phương tâm hai vị thiếu nữ ngây thơ trong sáng
“Sao rồi? Đến mặt chồng mà cũng không nhận ra sao?” Thiên cúi sát mặt xuống khiến hai cô nàng đỏ mặt không ngóc đầu lên được
“K…không…không phải!”
“Tiểu-” -“Tiểu cái gì? Của ta mà tiểu cái gì? Sau này gọi là…chồng! Đúng rồi! Gọi ta là chồng!” một lúc sau dưới dâm uy của Thiên, cả hai đều ngoan ngoãn nghe lời
“Chồng~ Đi làm đồ ăn sáng đi!” Kha Kha cùng Quất Tử đều chưa quen nhưng thôi coi như hi sinh vì cái bụng vậy
“Chờ ta!” vứt lại câu này, Thiên lao ra ngoài với tốc độ bàn thờ. Chỉ 15 phút sau, cậu quay trở lại với một đống đồ ăn. Bánh mì ah! Sữa ah! Hoa quả ah! Cả mâm đồ ăn bị cả ba người tiêu diệt sạch sẽ. Quất Tử cùng Kha Kha hài lòng ngồi xoa bụng
Thiên dọn dẹp xong rồi cũng vào trong nằm tiếp, cả ba đang tại trên đỉnh một quả đồi, quanh đây chẳng có con Hồn Thú nào cả bởi Thiên đuổi sạch rồi. Cả ba nằm một lúc rồi Thiên mới bắt chuyện
“Cả hai người…ta nghĩ kĩ rồi! Quất Tử, Kha Kha…anh yêu em…làm vợ anh được không?” quá bất ngờ, cả hai đều đơ ra một lúc. Kha Kha đỏ mặt chúi vào ngực Thiên còn Quất Tử thì lại vẻ mặt quẫn bách. Nàng rất muốn nói đồng ý, nhưng mà….
“Quất Tử! Ta biết nàng khó xử bởi thù hận! Nhưng nghe ta nói hết đã!” Thiên nghiêm túc nói, cả hai cô nàng đều ngẩng mặt lên nhìn
“Ta tên Long Vũ Thiên! Cái này hai người đều biết rồi! Thật ra thì…ta không phải Hồn Đế hay Hồn Thánh gì cả!”
“Hả?”/“Nhưng mà-“
“Ta là Hồn Đấu La 83 cấp!”
Tĩnh! Ngơ ngác, há miệng! Cả hai người Quất Tử giờ chỉ còn chấn kinh đến tột cùng
“Ta 15 tuổi nhưng mà thật ra thì cũng chắc hơn 30 tuổi rồi!…..” Thiên kể ra những điều cậu có thể kể, hai cô gái giờ vô pháp phát ngôn hay gọi tắt là cạn lời
“Chiếc nhẫn này là minh chứng tình yêu của anh! Nếu hai người đồng ý thì đeo vào đi! Quất Tử? Nàng muốn hồi sinh cha mẹ chứ?” Quất Tử im lặng, nà g nhìn chăm chú Thiên như thể muốn nhìn rõ người thiếu niên này
“Ừm! Nhưng mà-”
“Không nhưng nhị gì cả! Ước muốn này ta sẽ giúp nhưng không phải giờ, chờ tới khi nàng thành thần đi! Tự tay nàng hồi sinh họ mới có ý nghĩa” Quất Tử tin, nàng muốn tin, muốn tin Thiên dù cho có là tin mù quáng đi chăng nữa
“Các nàng đã đồng ý vậy thì ta cũng nói thêm một điều này nữa! Ta không phải người thế giới này! Với lại…các nàng…còn có….khá nhiều tỷ muội tại SLK nữa!” Thiên bị cả hai ngó lơ cả ngày, vất vả lắm cậu mới thu thập được tàn cuộc
Thiên rèn sắt luôn khi còn nóng, cậu ăn cả Quất Tử và Kha Kha luôn trong tối tiếp theo. Cả hai bị Thiên cho lên đỉnh trên đỉnh vô số lần, sau buổi đấy thì cả Kha Kha cùng Quất Tử cũng tự động hiểu tại sao tỷ muội mình lại nhiều vậy. Tên này chơi, làm, đùa hai người từ đêm tới sáng vậy mà vẫn sinh long hoạt hổ như thường. Chẳng bù hai nàng nằm bẹp dí chẳng di động được chút gì
………………….
Hiên Tử Văn chăm chú nhìn ba con người phong trần mệt mỏi trước mặt, không biết nói cái gì cho phải, thật khó mà thốt nên lời.
“Ngay cả mảnh vụn cũng không còn lại chút nào sao?”
“Không…..” Quất Tử cúi đầu nói.
Trước đó nửa canh giờ, ba người rốt cục về tới Học Viện Nhật Nguyệt, hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc hoàn toàn biến mất, cả bọn thậm chí không thể gom lại được một mảnh nào, đầu tiên đến gặp Hiên Tử Văn.
Hiên Tử Văn lại tiếp tục không nói gì, sau khi bình tĩnh hơn mới nói
“Các ngươi có biết hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc quý giá cỡ nào không hả? Tiêu phí bao nhiêu là tâm lực của học viện? Nếu không phải vì hơn một phần ba hạch tâm pháp trận trong đó do ta chế tạo xuất ra, các ngươi nghĩ mình có cơ hội tham gia vào thử nghiệm này sao chứ? Các ngươi khẳng định không còn bất kì thứ gì, nhất là hạch tâm pháp trận lưu lại sao?”
Quất Tử khẳng định
“Lão sư, nhất định không có đâu, tất cả đều tan nát thành bụi, cái hố khổng lồ ta tin chắc vẫn còn nguyên trạng ở đó!” Hiên Tử Văn nghe xong chán nản
“Thôi, thôi, ba tên phá hoại các ngươi đừng có trước mặt ta kẻ xướng người hoạ. Lăn đi tắm rửa thay đồ cho ta. Ngửi cái mùi mà muốn ói, cút đi cho mau!” cả ba nhanh chóng chạy ra ngoài, về kí túc xá
Thiên kiểm kê thu hoạch lần này, nhìn đồ vật trong AS mà cậu mỉm cười chìm vào giấc ngủ
…………….
Vừa ra khỏi ký túc, Thiên đã phải dừng bước lại
“Chính là nó. Bắt lại!”
Vương Thiểu Kiệt sắc mặt trắng nhách đứng đợi trước cửa ký túc xá từ khi nào, giơ ngón tay chỉ về Thiên. Bên cạnh hắn, có chừng sáu trung niên tuổi chừng 30-40, mặc giáp trụ quân đội chế tạo. Sáu người cùng lúc giải phóng võ hồn, là hai Hồn Đế và bốn Hồn Vương. Một trung niên dẫn đầu xông đến trước mặt Thiên, giơ ra một tấm thẻ bài, lạnh lùng quát
“Đội an ninh hoàng gia, ngươi là Long Vũ Thiên?”
“Phải!”
“Ngươi là nghi can tập kích, tổn thương thành viên hoàng thất, cần ngươi đi với chúng ta, hợp tác điều tra!”
Vừa đọc lệnh bắt, hắn vừa lấy ra một cái còng tay màu vàng. Hồn lực dao động trong người hắn rõ ràng cường thịnh hơn, chỉ cần Thiên ngông cuồng phản kháng, lập tức sáu người trong đội sẽ hợp lực công kích.
“Ngươi…dám bắt sao?” bầu không khí lập tức căng thẳng lên, cả 6 tên đội an ninh đều cảm thấy khó thở, luồng uy áp Thiên thả ra đều khiến cả 6 người sợ hãi, run cầm cập
“Mà thôi! Ta đi xem các ngươi làm gì được ta!”
Cái còng tay màu vàng nháy mắt chụp lên cổ tay Thiên, nhất thời một lực lượng cấm chế từ còng tay truyền ta toàn thân. Đây hẳn cũng là một kiện hồn đạo khí, có tác dụng ngăn chặn hồn lực vận chuyển khá tốt.
Vương Thiểu Kiệt bước đến trước mặt Thiên, trong mắt lộ vẻ ngoan độc, nắm đầu cậu, tay phải tung ra một quyền nặng nề nện lên bụng cậu
“Định gãi ngứa cho ta hả?” Thiên nhìn bằng vẻ trêu tức, mấy tên bắt giải không kịp ngăn lại bởi quá bất ngờ. Cả 6 đều nhìn Thiên e ngại
“Rồi ta sẽ lấy cả gốc lẫn lãi! Mà…lãi suất cao lắm đấy!”
“Ah!!!!!” *xoẹt* hai cánh tay bay lên trời, tiếng hét của Vương Thiểu Kiệt làm cả 6 tên kia hoàn hồn
“Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng à con? Bố mày lại chả sợ mày quá cơ!” Thiên khinh bỉ nhìn, cái loại này chỉ được cái vênh váo, kênh kiệu, cập này cập nọ là giỏi, còn lại chả được cái mẹ gì cả
Cơn đau khiến Vương Thiểu Kiệt ngất luôn. Thiên thủ đoạn kinh khủng khiến tất cả đều bị chấn trụ. Không ai dám ho he gì sợ tên tiểu tổ tông bụp cho cái thì không biết đường nào mà lần
……………….
Minh Đức Đường.
Kính Hồng Trần đang im lặng ngắm nhìn phôi thai hồn thú 10v năm. Hắn đã có đủ chín hồn hoàn, dĩ nhiên không cần thứ này cho mình, nhưng cháu của hắn thì được a! Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần là hai huynh muội hắn yêu thương nhất. Lần này hai đại học viện trao đổi, hắn cũng vì muốn cho hai huynh muội có cơ hội đi ra ngoài, có cơ hội tăng cường hiểu biết, thực lực, tu vi. Ở phương diện bồi dưỡng hồn sư, không có nơi nào có thể so sánh với Học Viện Shrek cả
Lâm Giai Nghị vào báo cáo, Kính Hồng Trần ngay lập tức lao ra. Lão không lo cho mạng của Thiên mà lo về cái khác, đó là mạng cháu trai cháu gái hắn
Hắn đã từng ghé qua Học Viện Shrek, cường giả như mây. Ngay cả Bản Thể Tông cũng kinh hãi thối lui, bản thân hắn cũng phải để lại một kiện hồn đạo khí cấp 9 mới có thể toàn vẹn trở ra.
Trong tâm, hắn tuyệt đối không muốn thừa nhận mình e ngại Học Viện Shrek, nhưng thực tế, hắn kiêng dè Học Viện Shrek rất sâu sắc. Nội tình của một học viện có lịch sử cả vạn năm, có thể khủng bố đến mức nào chứ? Danh hiệu đệ nhất đại lục cũng không phải chỉ kêu cho oai như vậy. Trong ba đế quốc của Đấu La đại lục, không biết tiềm ẩn bao nhiêu thế lực lớn nhỏ mạnh mẽ của Học Viện Shrek, ngay cả đế quốc Nhật Nguyệt còn không dám manh động nữa là.
Kính Hồng Trần bên này như vậy, bên Từ Thiên Nhiên thì Quất Tử cũng ra sức lôi kéo. Thiên quyết tâm dọn sạch cái Hoàng thất trong một lần và mãi mãi.
………………
Thiên bị áp tới chỗ tra khảo, cả 6 tên áp giải đều theo tới. Bị cột lên cao, cậu chỉ mỉm cười nhàn nhạt, mấy cái dụng cụ này chẳng có cái nào phá được phòng ngự của Thiên cả
“Khốn kiếp, kẻ nào dám ngăn cản ta!” Một tiếng rống nặng nề từ bên ngoài vọng vào, khiến cả đội an ninh Hoàng gia đều giật mình. Cả bọn sửng sốt trong giây lát, ngay sau một tiếng nổ vang lên, cửa phòng không cánh bay vào.
Kính Hồng Trần hầm hầm dẫn theo chủ nhiệm Lâm Giai Nghị xông vào. Trước đó Thiên kịp dùng ảo thuật khiến mình trông te tua, máu dính khắp người. Muốn bao khổ có bao khổ, muốn bao nhục thì có bấy nhiêu
“Lão già kia, ngươi là ai mà dám đến Đội an ninh Hoàng gia chúng ta giương oai” Tên lão Tứ quen thói hống hách, căn bản không nghĩ tới lý do làm cách nào lão già trước mắt có thể xông vào hoàng thành còn ngang nhiên đường hoàng phá cửa phòng tra tấn của Đội an ninh Hoàng gia
Bất quá, lời còn chưa dứt, sát khí tràn ngập trong mắt Kính Hồng Trần bộc phát đầy đủ. Tay phải xuất ra một chiêu về phía tên lão Tứ, một lực hút kéo tên không biết trời cao đất dày lăng không bay tới.
Tên nhị ca nhìn thấy không ổn, đã hợp lực vài tên khác cùng đánh về phía Kính Hồng Trần.
“Cút!” Kính Hồng Trần gầm lên, một luồng sóng khí dập dờn phóng ra, đánh bay cả năm tên ra năm góc, chín hồn hoàn bao phủ dày đặc toàn thân.
“Phong Hào đấu la……” Tên nhị ca kinh hô một tiếng, tuy ngã xuống dội vào một góc tường khiến toàn thân đau nhức, nhưng trong lòng lại còn run rẩy hơn. Lần này thì thôi, xác cmn định
“Aizz, ta thật không ngờ, Học Viện Nhật Nguyệt vậy mà cũng không có khả năng bảo vệ đệ tử của mình ah!” Ngữ khí Thiên nhẹ nhàng, nhưng từng lời lại như búa bổ vào tim, đập ngay chỗ ngứa của Kính Hồng Trần.
Thiên hiểu thừa lão này rồi, cứ quay bọn này thêm lúc nữa vậy
Từ Thiên Nhiên tới, ai cũng đã đến đủ. Thiên chẳng nói lời nào mà chỉ quan sát mọi chuyện. Quả thật Từ Thiên Nhiên là một kẻ không tầm thường chút nào! Hắn mà không què chắc chắn lên ngôi lâu rồi.
Tuy nhiên…có trâu bò, trâu chó như nào thì cũng chỉ có một kết cục cho hắn thôi, chính là…chết. Thiên dùng Tinh Thần lực khổng lồ của mình khiến tất cả bị cuốn vào trong ảo cảnh
Mọi chuyện tiếp theo thì ai cũng đoán ra rồi. 6 tên áp giải đều bị giết, Từ Thiên Nhiên bị khống chế, Ảnh đấu la tùy tùng bị giết thay vào là một cái phân thân của Thiên. Còn lại mọi người thì đều mơ mơ màng màng tỉnh lại
Mọi chuyện đúng sát kịch bản Thiên vẽ ra. Thiên từng bước từng bước thu thập tất cả, thu mọi thứ trong tay chấp chưởng
Chỉ trong vòng 3 tháng, mọi thứ trong Hoàng Thất Nhật Nguyệt Đế quốc thay đổi. Thiên cùng Hòa Thái Đầu thanh lí sạch sẽ những kẻ vướng đường, giúp Hòa Thái Đầu khống chế tất cả, trở thành hắc thủ sau màn
Thiên giờ đang trong lòng hai cô nàng Kha Kha cùng Quất Tử. Hôm nay là ngày Hòa Thái Đầu quay trở lại hoàng thất, lên ngôi thái tử. Quốc Vương hiện tại vẫn là tên Từ Thiên Nhiên
Thiên không giỏi việc này cho lắm nên để Hòa Thái Đầu tự quyết, cậu nghĩ nếu Nhật Nguyệt Đế quốc trong tay Hòa Thái Đầu sẽ tốt hơn cho SLK và cho chính hắn
Thiên mấy ngày nay chỉ ăn chơi cùng hai nữ. Ngoài ra thì cũng giúp cả hai nâng phẩm Hồn Hoàn, ít nhất cũng phải là tiêu chuẩn của Hồn Đế 2 vàng, 2 tím, 2 đen.
………………..
“Đến lúc chuẩn bị về rồi!” Thiên nhìn về học viện Nhật Nguyệt, chẳng có cảm giác gì cả
Vừa hôm trước trên đấu trường, Thiên bắt gặp một đối thủ thú vị. Cầm đọc lại cuốn truyện rồi bình tĩnh suy nghĩ
“Tà Hồn Sư? Chúc mừng các ngươi đã vào tầm ngắm của ta!”