Dragon World

Chương 72: Bày mưu tính kế


Đọc truyện Dragon World – Chương 72: Bày mưu tính kế

(Tác: Chương tiếp sẽ có bosss!!! Chú ý đón chờ đi!!!!!!!!!)

******************

Thiên rót vào hồn lực, sáu cái chân dài hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc đồng loạt đứng dậy, tiếp tục đi trên dãy núi nhánh. Sau khi vượt qua một cái sườn núi khá hẹp, cuối cùng họ đã tiến vào dãy núi chính của Cảnh Dương sơn mạch.

Lúc trước trên không trung, Thiên đã nhìn thấy toàn bộ địa hình Cảnh Dương sơn mạch. Dãy núi chính hay còn gọi là dãy núi trung tâm có dạng một quả trứng. Mặc dù mới đến đây lần đầu, nhưng suy xét sự phân bố hồn thú của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có thể suy ra, càng đi sâu vào trung tâm sơn mạch, thể hình của hồn thú sẽ càng lúc càng to lớn.

Thiên nhanh chóng điều khiển hồn đạo khí Toàn Địa Hình Tham Trắc đặt chân lên ngọn núi cao đầu tiên ở rìa ngoài của dãy núi trung tâm Cảnh Dương sơn mạch.

Xâm nhập vào địa bàn của hồn thú, đương nhiên Thiên không dám tiêu hao nhiều hồn lực. Lên tới đỉnh núi hồi phục sơ sơ, cậu phóng tầm mắt nhìn khung cảnh xa xa.

Giống như bao dãy núi khác, trung tâm Cảnh Dương sơn mạch càng hướng vào trong nhiều hơn, độ cao những đỉnh núi lại càng cao hơn, nhưng cũng không bất ngờ, cũng có một vài địa hình vừa phải.

Tiến vào trung tâm, tố chất hồn thú quả nhiên tăng lên rất cao. Tổng thể mật độ sinh sống và tố chất đã tương đương với khu ngoại vi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Nhưng vì lý do máu Ngân Lang, cho đến nơi này bọn họ lại chưa từng đụng độ một trận chiến nào.

Một lúc lâu sau, bọn họ đã trèo lên đỉnh núi thứ ba trên đường đi, cũng là mục tiêu cuối cùng trong kế hoạch hôm nay của Thiên. Đỉnh núi có tầm nhìn khá bao quát trở thành địa điểm dừng chân qua đêm của ba người.


Trước đó, bọn họ cuối cùng cũng gặp một ít phiền toái. Hai hồn thú Kim Hổ tu vi hơn 3000 năm xuất hiện cản đường. Thiên cũng mất vài phút mới giết được cả hai, cùng là Kim Hổ nhưng Kim Hổ sống ở Cảnh Dương sơn mạch lại cường đại hơn nhiều.

Trải qua một ngày, Thiên cũng phát hiện, hồn thú ở Cảnh Dương sơn mạch phàm là có thuộc tính kim loại, thực lực so với nơi khác đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng những thuộc tính khác thì lại yếu hơn không ít. Một con Khanh Bằng (Một loài chim to lớn trong truyền thuyết) thuộc tính phong có tu vi chừng vạn năm, là hồn thú tu vi cao nhất mà họ nhìn thấy hôm nay, thế mà lại bị hai con Kim Hổ 3000 năm dọa cho chạy mất dép. Do đó, có thể nói hồn thú thuộc tính kim loại ở sơn mạch này vô cùng bá đạo.

Có Vận Mệnh Nhãn đoán trước phần nào, cậu đã quyết định, cao nhất chỉ đến ngọn núi thứ năm tính từ bên ngoài vào, sau đó sẽ phải di chuyển sang những đỉnh núi tương đương, không đi sâu vào thêm nữa. Nếu năm ngày không có kết quả thì phải trở ra ngoài. Dù sao, an toàn mọi trên hết.

Đến đỉnh núi. Chọn đỉnh núi để nghỉ ngơi còn có một nguyên nhân trọng yếu, hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc ở chỗ cao có năng lực đào thoát cực mạnh. Có dạng khối cầu, nó hoàn toàn có thể lăn lông lốc với gia tốc cực lớn theo sườn núi mà hạ sơn, hồn thú muốn đuổi theo đã không dễ, huống gì còn có con nào dám đưa thân ra chặn một khối kim loại rơi tự do xuống núi chứ? Mặc dù đào thoát như vậy đối với hồn sư bên trong cũng không thoải mái, nhưng vẫn tuyệt đối an toàn.

Lần này Thiên không dám nhóm lửa, nhưng vẫn làm một bữa ngon cho hai cô gái thưởng thức. Cậu lóc lấy miếng thịt ở lưng Kim hổ vừa giết được lúc ban chiều, rồi dùng Bạch Hổ Chủy xắt mỏng như tờ giấy.

Thịt hổ đã hơi chua chua, nếu không được nấu nướng kỹ lưỡng, hương vị chắc chắn không tốt chút nào. Thịt hổ tươi chắc chắn tốt hơn, nhưng mà có bao nhiêu người có may mắn ăn được đâu?

Thiên xắt mỏng thịt hổ xong xuôi đâu đấy, mới lấy ra gia vị, pha chế một loại nước sốt hoàn toàn mới, ăn có vị cay cay chua chua, nhưng khiến toàn thân thư thái. Thịt hổ chấm mù tạt lại như tươi hơn, chẳng những không còn mùi chua, lại mang thêm một nét hoang dã rất thú vị.

Bất quá Thiên lại không làm cho các nàng ăn nhiều, ăn sống thịt hổ không tốt lắm cho tiêu hóa, mặc dù dinh dưỡng cũng tuyệt đối sung túc. Cậu lại pha chế thêm một loại nước sốt mới, dùng để trộn rau, ăn với lương khô, cũng tương đương đã ghiền.


Kha Kha và Quất Tử phát hiện, càng ăn nhiều món của Thiên làm, hảo cảm đối với hắn của hai nàng cũng tăng lên rõ ràng. Nếu dùng từ để miêu tả hình ảnh Thiên lúc này trong lòng hai nàng, thì phải là ‘quán ăn di động”

Ăn xong cơm chiều, ba người ngồi vây quanh thành một tròn, ban đêm gió núi lành lạnh, từng cơn gió mang theo sương mù mỏng manh lất phất, dễ dàng thấm ướt vai áo.

Ở chỗ này ngẫu nhiên bất kì lúc nào cũng có thể đối diện hồn thú, lều trại hẳn nhiên không phải là một ý kiến hay.

“Chỉ nên ở lại trong hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc. Các ngươi đi minh tưởng đi, ta canh gác ở bên ngoài. Có động tĩnh gì ta trước tiên sẽ thông báo cho các ngươi!” Thiên vừa chỉ vừa nói

“Nửa đêm sẽ đến phiên ta!” Quất Tử nói, tiếp là Kha Kha

“Mỗi người chúng ta gác hai canh giờ là hợp!”

“Được, mọi người yên tâm đi ngủ đi. Đến giờ ta sẽ gọi!” Thiên mỉm cười nói nhưng trong lòng cậu đang chuẩn bị cho trận đại chiến đêm nay

Sắc trời tối sầm, ánh sao lấp lánh không trung, sương mù dày đặc thổi qua, giơ tay không thấy trước mặt.


Cơn rét ở xung quanh căn bản không ảnh hưởng tới Thiên. Bản thân cậu nhiệt độ có khi còn thấp hơn bên ngoài nhiều.

“Hử?” Thiên phát hiện mục tiêu

“Chúng ta sắp có có phiền toái. Các ngươi không cần ra ngoài, chuẩn bị sẵn sàng hỏa lực công kích. Quất Tử, ngồi vào ghế điều khiển đi, nếu sự tình bất lợi, không cần lo cho ta, lập tức lăn xuống núi. Ta tự có biện pháp thoát thân sau” Thiên thì thầm nói vài câu. Giọng nói bình tĩnh nhưng gấp gáp lập tức khiến Quất Tử và Kha Kha hoàn toàn tỉnh táo.

Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc đột nhiên bật mở hai cửa sổ, trong bóng tối mơ hồ có hai khẩu pháo đen thui ló ra. Hai khẩu pháo khá to đường kính nòng pháo lên đến 100mm, lại do một mình Kha Kha sử dụng, hai bên vai mỗi bên một khẩu. Quất Tử đang ngồi ở vị trí điều khiển, tùy lúc có thể khởi động Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc

Những bóng dáng lặng lẽ yên tĩnh đang nhanh chóng từ bốn phương tám hướng tụ tập lại hướng về đỉnh núi, không phát ra dù một tiếng động nhỏ hay một tiếng bước chân nào

“Bầy sói, một bầy Kim Lang. Chúng ta bị bao vây. Ít nhất có ba đầu Kim Lang tu vi vạn năm, hơn một trăm đầu Kim Lang tu vi trăm năm và ngàn năm. Nhiều nhất ba phút nữa, chúng nó sẽ lên đến đỉnh núi. Các ngươi chú ý nhắm chuẩn thời cơ đột phá, vượt vòng vây. Chắc chắn bầy sói này vẫn chưa đủ sức ngăn các ngươi lăn xuống núi!”

Quất Tử và Kha Kha lo lắng hít một hơi thật sâu, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng. Kim Lang hay đúng ra là Kim Chúc Lang, một loài hồn thú thuộc tính kim loại. Mặc dù nó không mạnh mẽ sánh với sư tử, hổ, báo, gấu nhưng lại nhanh hơn khá nhiều, hơn nữa thường săn mồi và tấn công theo bầy.

Trong Cảnh Dương sơn mạch, mọi hồn thú thuộc tính kim loại đều được tăng cường sức chiến đấu phải cao hơn ba thành so với nơi khác, huống gì còn có ba con Kim Lang vạn năm chỉ huy, có thể nói là cực kỳ phiền toái. Dù cho bầy sói không đủ khả năng một kích giết chết bọn họ, thì phương thức vờn chung quanh chờ tiêu hao cũng khiến họ khó sống

“Hai các ngươi vào trước đi, ta có thể tự thoát được, đừng lo!” Thiên nảy ra một ý tưởng nhưng hai cô nàng khiến cậu không an tâm. Hai tay bao phủ một lớp băng mỏng, cả cái Toàn Địa Hình Tham Trắc bị nhấc bổng lên, dùng sức đẩy đi.

Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc nặng nề ngay lập tức nghiêng ra, ngã ngửa. Quất Tử và Kha Kha cùng lúc hét lên hoảng hốt, giọng nói Thiên vẫn văng vẳng bên tai hai nàng


“Không cần lo cho ta, đến điểm hẹn chờ ta. Nhất định ta sẽ không có việc gì, không cần quay lại, nhanh chóng chạy ra ngoài!”

Diện tích mặt đất trên đỉnh núi vốn nhỏ hẹp, Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc bị ném đi lập tức mất thăng bằng, hướng về một bên lăn xuống.

Sau đó, Quất Tử thể hiện năng lực điều khiển chuẩn xác và thói độ cực kỳ quyết đoán. Kha Kha còn lẹ tay hơn, dù bất mãn muốn chất vấn Thiên, nhưng nàng đã nhanh chóng đóng lại hai cái cửa sổ đã mở. Sáu cái chân dài được rút vào, một lượng keo rất lớn từ Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc phun ra bên ngoài, khiến bề mặt của nó đàn hồi, che kín toàn bộ khối cầu kim loại, ầm ầm lao xuống núi. Hai cô gái bên trong thoáng cảm giác trời đất quay cuồng, kết cấu bảo vệ chương trình lăn bắt đầu phát huy tác dụng. Cabin hình cầu bên trong được tách biệt hoàn toàn với lớp vỏ ngoài, vô số lò xo hỗ trợ giảm xóc, đồng thời giữ cabin ở giữa luôn ở trạng thái ổn định thăng bằng”

Nhìn thấy khối cầu to lớn đang hạ sơn, Thiên nhẹ nhàng thở dài, căn bản là vì một vài năng lực của Thiên không thể để cho hai cô gái này nhìn thấy.

Tinh Thần Tham Trắc nói cho cậu biết, Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc đang băng băng lăn xuống là thứ đang hấp dẫn sự chú ý của bầy Kim Lang, một vài còn đã đuổi theo, đó cũng là một trong những mục đích của Thiên. Lúc này cậu cần phải hấp dẫn toàn bộ chú ý của bầy Kim Lang, những con Kim Lang truy đuổi kim sẽ làm cho đội hình Kim Lang lộn xộn.

“Băng Châm” từ quả bóng nước Thiên ném ra vỡ trên không trung, nước đông dần lại. Nhìn như những mũi kim nhỏ, nhọn gim vào da những con Kim Lang tại đây, không thể xuyên vào nữa bởi hệ kim cũng có khả năng phòng thủ khá mạnh

“Băng Bạo!” một chiêu này của Lăng Lạc Thần nhưng mà Thiên đã nghiên cứu xong, giờ thì cậu cũng dùng được

Chiêu này dùng rất hiệu quả. Thi thể Ngân Lang hóa thành bột mịn đầy trời, theo hơi nước trên đỉnh núi bay tán loạn, mùi máu tươi nồng nặc khắp nơi.

“À ú ú ú ——, À ú ú ú ——” Những tiếng sói tru thảm thiết vang lên giữa lưng chừng núi. Hiển nhiên, bầy Kim Lang biết Thiên đã phát hiện ra chúng, Hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc đằng kia bị che hết mùi máu Ngân Lang dĩ nhiên không còn có thể hấp dẫn bọn chúng. Bầy sói nhanh chóng buông tha con mồi nọ, toàn lực tăng tốc, hướng lên đỉnh núi phóng tới.

“Bữa tiệc bắt đầu!” cuộc chiến quá đơn giản, Thiên thả uy áp trong vùng khiến tất cả Hồn Thú đều nằm rạp hết xuống. Cậu tiến tới chỗ 4 con Hồn Thú gần đấy, một con Ngân Lang cùng ba con Kim Lang, tất cả trong khoảng 1 đến 3 vạn năm. Thiên thôi miên con Ngân Lang rồi bắt 3 con Kim Lang, đánh cho tàn huyết rồi cho đông bằng Vĩnh Đông Chi Cực, sau đó để vào trong AS. Cậu làm xong mọi chuyện rồi cũng biến mất, dịch chuyển tới ngọn núi bên cạnh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.