Đọc truyện Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám – Chương 65
Tập đoàn Thái Thương quả nhiên thông báo thay đổi nhân sự rất nhanh chóng, phòng kinh doanh quốc tế vốn dưới trướng Lưu Đình giờ tách hẳn ra thành một ban riêng trở thành một ban sự nghiệp độc lập thứ sáu của Thái Thương, nguyên tổng giám phòng kinh doanh quốc tế Vương Tri Tranh thăng chức thành phó tổng tài phụ trách ban kinh doanh quốc tế, trở thành phó tổng tài trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Thái Thương.
Thông báo vừa ban bố, không chỉ trong Thái Thương, mà tất cả giới thương nhân đều xôn xao.
Trước đây, khi hệ thống bán hàng điện tử online của Thái Thương được tung ra, mọi người chỉ biết hoạt động của nó không tồi, nhưng Thái Thương vẫn chưa công bố con số kinh doanh chính xác, cho nên rốt cuộc nó thành công ra sao, người trong nghề kỳ thực cũng không quá rõ ràng.
Nhưng động thái này của Thái Thương, người tinh tường lập tức có thể phán đoán ra, hai chữ “không tồi” e không đủ để hình dung sự thành công của dự án này, có thể khiến Thái Thương quyết định cho tách riêng ra thành một ban độc lập, lại còn được thăng chức liên tục, vị phó tổng tài mới này của Thái Thương thật sự có ảnh hưởng không nhỏ ở trong giới, sự thành công của dự án này e là đã lập kỷ lục mới.
Phải biết rằng, với cấp bậc như tập đoàn Thái Thương, mỗi một dự án kinh doanh đều đưa tới thành quả kinh người, nhưng có thể khiến trên tổng quyết định cho tách riêng thành một ban nghiệp vụ độc lập thì hẳn là dự án này đã mang tới doanh thu tuyệt đối không thể khinh thường.
Tuy rằng mọi người đều khiếp sợ việc Thái Thương dùng người rất quả cảm và quyết đoán, nhưng đối tượng được thăng chức Vương Tri Tranh thì thật sự rất đáng để xem trọng.
Nếu là mấy năm trước, có lẽ rất nhiều người sẽ cảm thấy Vương Tri Tranh còn quá non trẻ, để cậu ta quản lý hẳn một ban nghiệp vụ riêng thì có hơi sớm, thế nhưng hắn thành thạo nghiệp vụ, năng lực tài giỏi, thành tựu siêu việt, càng ngày càng có nhiều người tin rằng anh hùng xuất thiếu niên, Thái Thương vừa coi trọng vừa đề bạt Vương Tri Tranh, ngược lại cũng khiến nhiều người nể phục.
Chuyện kinh thương thay đổi chóng mặt theo thời gian, nhóm lão trung niên bảo thủ quyết sách quá mức chậm chạp, đã không theo kịp biến hóa của thời đại.
Để nhóm thanh niên quản lý sẽ dễ dàng thích ứng việc thay đổi không ngừng của tình thế, cũng càng có nhiều phương pháp mới để đối phó những điều thay đổi đó.
Gần đây mấy tờ báo tài chính kinh tế liên tục đưa tin về Vương Tri Tranh, ngoại trừ lôi lý lịch gia cảnh của hắn ra thì đa phần là đưa ra nhận xét và dự đoán về sự ảnh hưởng của dự án này với giới thương nhân.
Một số tờ báo nhỏ chú trọng câu view càng khoa trương thổi phổng miêu tả Vương Tri Tranh trở thành “người cầm lái giới kinh doanh đất nước trong vòng 5 năm nữa”.
Trần Hoài đọc xong mấy bài báo mà Ngô Đế Lâm gửi cho liền sinh ra ảo giác, dường như Vương Tri Tranh không phải chỉ được thăng là phó tổng tài Thái Thương mà đã trở thành lãnh đạo taobao đời tiếp theo, ghi danh sử sách.
Trần Hoài co giật khóe miệng: “Này Đế Lâm, mấy bài báo này bà móc ở đâu ra vậy, không có cái nào đáng tin hơn chút à?”
Ngô Đế Lâm rạo rực nói: “Tôi cảm thấy rất đáng tin mà, ông không biết đâu, tờ báo này rất lợi hại đó.”
Trần Hoài chấn động, chợt cảm thấy kiến thức mình quá mức nông cạn, vội vã không ngại học hỏi: “Lợi hại chỗ nào?”
“Tờ báo này thường xuyên tuồn ra một số bí ẩn trong giới, nào là con riêng của tập đoàn tài chính, rồi hậu cung gia tộc đấu đá, rất đặc sắc đó!” hai mắt Ngô Đế Lâm sáng lên.
Trần Hoài đỡ trán, quyết định sau này vẫn nên tắt mấy cái thông báo tin nhắn tới của nhóm buôn chuyện thì hơn.
Cùng lúc đó, tại tập đoàn Gia Da, Lục Ngọc Ca cũng nhận được tin tức trợ lý mang tới.
“Tiểu Lục tổng, quyết định của Thái Thương thực không theo lẽ thường.” trơ lý lo lắng nhìn Lục Ngọc Ca.
Lục Ngọc Ca mặt không đổi sắc lướt nhìn màn hình vi tính, không tỏ ý kiến “Ừ” một tiếng.
Kỳ thực, quyết định của Thái Thương cũng không coi là bất ngờ, hai công ty đang cạnh tranh nhau trên lĩnh vực bán hàng online, là người phụ trách dự án nên gã rõ ràng nhất.
Sau khi hệ thống bán hàng của Thái Thương được tung ra, doanh thu của Gia Da liên tục giảm xuống, sau khi hệ thống của đối phương khởi động, gã mới phát hiện những tư liệu cung cấp trong quá trình đàm phán trước đây cực kỳ cổ xưa lạc hậu.
Có thể nói, Gia Da vốn chỉ muốn dằn mặt Thái Thương, kết quả lại bị đối phương trở tay đâm cho một đao.
Sở dĩ Lục Ngọc Ca đưa ra điều kiện đặc biệt ưu đãi để đổi lấy việc Thái Thương đuổi việc Vương Tri Tranh, kỳ thực nguyên nhân chính là do hệ thống bán hàng của Gia Da vốn đang dần hoạt động bất lợi.
Lần cạnh tranh này rõ ràng bọn họ đã bại bởi Thái Thương, nếu còn tiếp tục đầu tư kinh doanh dự án này, cũng không thể thu được lợi nhuận mong muốn, chẳng bằng dùng chính nó làm điều kiện để hất cẳng Vương Tri Tranh.
Không ngờ ban giám đốc Thái Thương lại không mắc bẫy, mà ngược lại còn thăng chức cho Vương Tri Tranh.
Chuyện tới bước này, Lục Ngọc Ca đã không còn bình tĩnh, tiếp tục theo dõi động tĩnh của Vương Tri Tranh không buông.
Cạnh tranh trên thương trường vĩnh viễn không có điểm dừng, còn về vấn đề tình cảm, vô luận có thừa nhận hay không thì gã đã sớm thất bại thảm hại.
Lục Ngọc Ca gõ bàn một cái, nói với trợ lý: “Cậu liên hệ với Ôn thị, chuẩn bị việc bán hệ thống.”
Trợ lý cả kinh: “Thật sự muốn bán hệ thống kinh doanh sao?”
Bọn họ đã hao tổn một lượng lớn tinh lực vào dự án này, Lục Ngọc Ca còn không tiếc tốn nhiều thời gian để chuẩn bị như vậy, Gia Da từ trên xuống dưới đều ký thác kỳ vọng cực kỳ cao vào dự án này.
Không ngờ cuối cùng lại có kết quả như thế, đừng nói người khác, ngay chính cậu là một trợ lý cũng cảm thấy không cam lòng.
Nhưng dường như người tổng phu trách Lục Ngọc Ca lại không quá để ý, thậm chí cũng không có lấy một câu giải thích, ngay cả thần sắc cũng không thay đổi, chỉ nói: “Cậu cứ làm theo là được.”
Sau đó không lâu, hợp đồng mua bán giữa Gia Da và Ôn thị tuyên bố ra ngoài, Gia Da đã bán dự án hệ thống đồ điện tử của mình cho Ôn thị, chính thức chấm dứt kết thúc cuộc chiến giữa Gia Da và Thái Thương.
Cuối cùng, Thái Thương đạt được thẳng lợi, là công thành của dự án lần này, Vương Tri Tranh nhất thời danh tiếng vô lượng.
Sau đó, Thái Thương cũng tuyên bố tin tức mới, chính thức chuyển nhượng một phần cổ phần tập đoàn cho Vương Tri Tranh, phó tổng tài trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thái Thương đồng thời cũng là cổ đông trẻ tuổi nhất có quyền bỏ phiếu.
Chuyện bên ngoài biến ảo đối với Trần Hoài mà nói không quá trọng yếu, lúc này điều anh quan tâm hơn chính là vấn đề thay đổi nhân sự trong phòng pháp chế, Mạnh quản lý sắp về hưu, tập đoàn cũng sắp thông báo quyết định cuối cùng về việc này.
Trước đó Ngụy Lai Tư đã chào hỏi, nên anh cũng đã sớm làm chuẩn bị, cho nên từ sớm đã đệ trình hồ sơ, còn lại chỉ biết ngồi đợi kết quả.
Trần Hoài vẫn tương đối có lòng tin về bản thân, với kinh nghiệm và công trạng của mình trong công ty, những người có thể cạnh tranh với anh cũng không có mấy, mà anh vừa vặn là pháp chế nổi danh nhất gần đây, có thể nói là chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, nếu không xuất hiện tình huống bất ngờ thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Đúng như dự đoán, hồ sơ của anh thuận lợi được thông qua, sau cùng anh và mấy nhân viên ứng cử vị trí quản lý cùng tham gia phỏng vấn, kiểm tra trình độ.
Vương Tri Tranh cũng là một trong số thành viên giám khảo, tuy rằng Trần Hoài muốn biết kết quả sớm nhưng lại không vi phạm nguyên tắc đi hỏi hắn.
Ngược lại, là Ngụy Lai Thu lén lút tiết lộ tin tức cho anh, nói sau cuộc phỏng vấn, Lưu Đình rất khen ngợi anh, Vương Tri Tranh cũng ủng hộ Lưu Đình, cho nên xác suất thăng chức lần này của Trần Hoài rất cao.
Trần Hoài cũng không cảm thấy quá bất ngờ về chuyện này, chỉ nghiêm túc chuẩn bị những giấy tờ cần thiết.
Vòng tuyển chọn cuối cùng còn lại 3 người, theo thứ tự là anh, Lý Thư Mộc và một nhân viên kỳ cựu khác tên Chu Vĩ Minh.
Lý Thư Mộc không cần nói, chuyên nghiệp xuất sắc, dung mạo vạn người mê, tuy rằng Lưu Đình từng phê bình kín đáo cô vì sơ sót trong dự án lần trước, nhưng vì trong đó cũng có lỗi của ông nên ông ta không trắng trợn tuyên bố trong công ty, các vị quản lý khác không biết rõ chuyện này nên cũng khá xem trọng cô.
Còn Chu Vĩ Minh ngoại trừ thành tích không tồi, thì thâm niên trong công ty cũng cao hơn Trần Hoài rất nhiều.
Có thể nói, bai người bọn họ, ai được chọn cũng không tính là bất ngờ.
Cho nên tuy Trần Hoài nhận được lời khen ngợi thế nhưng cũng không tỏ ra thiếu cảnh giác.
Bất quá nhân sinh vẫn luôn tràn đầy bất ngờ.
[Kính râm gấu mèo]: Trần Hoài…..
Trần Hoài nhìn tin nhắn, phát hiện là tin nhắn riêng, nhất thời có chút ngoài ý muốn.
Nói thật, anh và Hùng Mặc chat riêng không nhiều.
[Hoài thủy dễ uống]:?
[Kính râm gấu mèo]: Tôi nhận được một tin, không biết là thật hay giả…
[Kính râm gấu mèo]: liên quan tới ông…
Mí mắt Trần Hoài giật giật, tin tức bát quái của Hùng Mặc dù luôn lộn xộn nhưng khá đáng tin, nhưng cô rất ít tung tin cá nhân cơ mật lên nhóm, giờ lại lén lút chat riêng, xem ra là không tiện không khai.
Hơn nữa còn liên quan tới mình.
Có chút nghi hoặc.
[Hoài thủy dễ uống]: Tin gì?
[Kính râm gấu mèo]: tôi cảm thấy chỉ là nói hươu nói vượn, thế nhưng mấy vị lãnh đạo dường như đều tin là thật.
Trần Hoài bị thái độ do dự này của cô khiến càng thêm căng thẳng.
[Hoài thủy dễ uống]: có chuyện gì bà cứ nói thẳng.
[Kính râm gấu mèo]: Tôi nghe nói, có người tố cáo ông và Vương tổng với Ngụy đổng, nói hai người có mối quan hệ không muốn cho ai biết.
[Kính râm gấu mèo]: còn nói ông lợi dụng mối quan hệ với Vương tổng để có được phiếu bầu của ban giám khảo, làm lợi bất chính.
[Kính râm gấu mèo]: Tôi cảm thấy đây là bịa đặt.
Tâm lý Trần Hoài trầm xuống.
[Kính râm gấu mèo]: hơn nữa, lời tố cáo còn nói…
Hùng Mặc nói xong câu này chậm chạp không nói nốt nửa câu sau, trên khung chát vẫn chỉ hiện một dòng chữ của hệ thống “Kính râm gấu mèo đang viết bình luận…” càng khiến nội tâm anh xoắn xuýt.
[Hoài thủy dễ uống]: Còn nói gì nữa?
[Kính râm gấu mèo]: Nói trước đây ông nhận hối lộ của Gia Da, mới khiến hợp đồng với Gia Da xảy ra vấn đề.
[Hoài thủy dễ uống]: ….
[Kính râm gấu mèo]: Còn nói Gia Da từng mời ông gia nhập “kế hoạch Hùng Ưng”, hoài nghi ông là gián điệp của Gia Da.
[Hoài thủy dễ uống]: ………………….
[Hoài thủy dễ uống]: Cảm ơn bà, tôi biết rồi.
[Hoài thủy dễ uống]: Tôi sẽ tự mình giải quyết.
Trần Hoài vừa nhắn xong với Hùng Mặc, liền thấy Ngụy Lai Thu lỗ mãng hấp tập chạy tới, kéo anh lên nói: “Trần Hoài, ra đây.”
Trần Hoài còn chưa kịp phản ứng đã bị cậu ta lôi đi.
Ngụy Lai Thu tìm góc không có ai, lén lén lút lút nói với Trần Hoài: “Anh rể, anh bị tố cáo.”
Trần Hoài khẽ nhướn mày: “Hóa ra là thật.”
Ngụy Lai Thu trừng mắt: “Anh biết rồi?”
Trần Hoài nhún nhún vai: “Vừa mới nghe nói.”
Ngụy Lai Thu lập tức thóa mạ: “Mẹ kiếp, quả thực quá hèn hạ, lại còn nói anh là gián điệp, còn nói anh ngủ với Tranh ca để lấy được phiếu bầu, bịa đặt trắng trợn, em thật nghe không nổi nữa.”
Trần Hoài ngược lại tỏ ra không hề gì: “Ít nhất cũng nói không sai, tôi thật sự ngủ với lão Vương mà.”
Ngụy Lai Thu: “…”
Van xin anh đừng trong tình huống nước sôi lửa bỏng như thế này mà còn show ân ái nữa được không?
“Có biết là ai tố cáo không?” Trần Hoài hỏi.
Kỳ thực người đầu tiên anh nghĩ tới chính là Lý Thư Mộc, từ sau chuyện ở suối nước nóng, anh mơ hồ cảm thấy Lý Thư Mộc hẳn đã biết được một số chuyện, chỉ là đối phương vẫn luôn không biểu hiện gì, nên anh cũng không để ở trong lòng.
Mà lần tố cáo này lại diễn ra đúng vào thời điểm nhạy cảm như thế này, rõ ràng là muốn nhân cơ hội dìm anh xuống để ngoi lên, Lý Thư Mộc chính là ứng cử viên sáng giá nhất trong vụ này.
Tuy rằng anh không thích Lý Thư Mộc nhưng vẫn cảm thấy mặc dù Lý Thư Mộc có chút hư vinh thế nhưng vẫn luôn là người giữ gìn danh dự, không giống loại người sẽ dùng thủ đoạn kiểu này.
Huống hồ nghe Hùng Mặc nói, người tố cáo còn nhắc tới kế hoạch Hùng Ưng.
Cho dù trước đây Lục Ngọc Ca và Lý Thư Mộc có qua lại với nhau nhưng chắc cũng không nhắc tới chuyện mời mình gia nhập kế hoạch hùng ưng đi.
Cho nên Trần Hoài liền có chút do dự.
“Em còn chưa hỏi ra được.” Ngụy Lai Thu tức giận khó tiêu: “Nói là bảo vệ danh tính cho người tố cáo, trước khi điều tra được chân tướng sẽ không tiết lộ, đệt, nếu em mà biết là đứa nào thì chết với em!”
“Ban giám đốc nghĩ thế nào về việc này?” Trần Hoài tương đối quan tâm tới chuyện này.
Biểu tình của Ngụy Lai Thu vô cùng xoắn xuýt: “Kỳ thực vốn không để tâm bởi vì Lưu Đình dường như rất tán thưởng anh, dành cho anh rất nhiều lời khen, thế nhưng…”
Trần Hoài nhíu mày, cái “thế nhưng” này nghe ra rất có nội dung.
Ngụy Lai Thu vẻ mặt quyết liệt: “Vạn lần không ngờ tới, Tranh ca trực tiếp thừa nhận mối quan hệ của hai anh.”
Tim Trần Hoài khẽ đập mạnh một cái.
“Lúc đầu khi nhận được đơn tố cáo, cha em cũng cảm thấy rất bất hợp lý, liền trực tiếp chuyển cho Tranh ca, không ngờ Tranh ca không những thừa nhận mối quan hệ hai anh mà còn nói luôn chuyện hai anh đã kết hôn.” Ngữ khí Ngụy Lai Thu cực kỳ đau “bi”: “Hiện tại hội đồng quản trị đang nỏ tung, đã triệu tập cuộc họp khẩn cấp rồi.”
Trần Hoài trầm mặc không nói.
Thần sắc Ngụy Lai Thu bi tráng: “Nói thật, em rất thưởng thức loại khí phách này của Tranh ca, nhưng mà sau này có khi anh sẽ gặp phiền toái đấy.”