Đông Phương Tầm Mỹ Kí

Chương 27: Long Phượng Thiên Nộ oai


Đọc truyện Đông Phương Tầm Mỹ Kí – Chương 27: Long Phượng Thiên Nộ oai

“ Ngangggggg !!!! “
“ Liiiiiiii !!!! “
Hai tiếng long ngâm phượng minh vang vọng đến tận Tác Thác Thành .
Uy thế khổng lồ tỏa ra từ Đường Miên Phong . Toàn thân cao thấp trần đầy khí tức cao quý . Hư ảnh phượng hoàng phía sau hắn càng thêm ngưng thực . Mái tóc bạch kim giờ đã được nhuộm vàng , phiêu phiêu không gió mà bay .
Hai đôi mắt cũng không còn là Sharingan thông thường màu đỏ nữa , mà trở thành cao quý màu tím , xung quanh còn có ba câu ngọc màu bạc chuyển động với tốc độ khó tin . Ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Triệu Vô Cực , không có một tia cảm tình , giống như nhìn về phía người đã chết .
Hắn lập tức động với tốc độ cực nhanh , vừa mở ra Hỏa Vũ Linh Vực , lại sử dụng hồn kỹ thứ hai “Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ “
Từng con phượng hoàng lửa bắn về phía Triệu Vô Cực với thế không thể đỡ , so với khi nãy đâu chỉ là gấp bội . Phải hiểu tăng phúc 100% sức mạnh của Đường Miên Phong cũng không phải là 1+1=2 đơn giản như vậy .
Triệu Vô Cực thấy đám phượng hoàng lửa tiến đến , không kịp né tránh , liền ngay lúc đó mở ra Vũ hồn chân thân đón đỡ . Lập tức vị trí của hắn trở thành một biến lửa , tràn đầy hỏa hoa thiêu đốt .

Ánh lửa qua đi , thân ảnh Triệu Vô Cực liền hiện ra , hắn cũng không phải giống khi ban đầu chật vật nữa mà nhiều nơi cháy xém . Có thể để Triệu Vô Cực dưới Vũ hồn chân thân trạng thái bị thương , đủ để đòn công kích của Đường Miên Phong kinh khủng như thế nào .
Triệu Vô Cực nhìn sắc mặt lạnh lùng Đường Miên Phong , đang định mở mồm , hắn liền cảm thấy dưới chân đông cứng , từng đợt lãnh lẽo truyền vào trong da thịt .
Đây chính là hồn kỹ thứ ba của Đường Miên Phong – Băng Phong Thiên Hạ
Chỉ thấy ngoại trừ 4 người sau lưng hắn , tất cả kiến trúc xung quanh đều nhiễm lên một tầng băng cứng , ngay cả Đái Mộc Bạch cũng bị ảnh hưởng , giá rét để cho hắn không khỏi đánh cái hắt hơi
“ A xì ! Tên này cũng quá yêu nghiệt đi chứ “ Đái Mộc Bạch nhìn thân ảnh đứng đối lập với Triệu Vô Cực , không khỏi sợ hãi than . Giờ khắc này , hắn không biết mình đối với Đường Miên Phong cảm thấy thế nào , kinh ngạc , khó chịu , ghen tị ,hay là …. khiếp sợ .
Đứng giữa sân Đường Miên Phong hơi giơ tay lên chỉ đến Triệu Vô Cực
“ Băng , ta là chúa tể ! Lấy tên của ta , ban tặng ngươi ….. TỬ VONG “
Băng phong bạo cấp tốc nổi lên , quấn quanh Triệu Vô Cực , khiến hắn cảm giác như mình đang ở Cực Địa vậy .
Triệu Vô Cực gầm thét lên
“ Xú tiểu tử , dám xem thường ta “ Thứ tư , thứ bảy hồn hoàn đồng thời sáng lên , hồn lực mạnh mẽ va vào băng phong bạo xảy ra một vụ nổ lớn .
“ Oanh !!! “
Bụi mù qua đi , Triệu Vô Cực chưa kịp định thần lại , đã thấy Đường Miên Phong chân đạp Lăng Ba Mê Tung Bộ , cầm Kim cang thần kiếm , đâm thẳng tới yết hầu hắn .
Triệu Vô Cực vội vàng né đầu sang trái , khó khăn lắm mới tránh khỏi phải chết một kiếm . Kiếm phong bức người , xoẹt qua bên má , để lại một đạo vết xước trên mặt Triệu Vô Cực .

Hai người ngươi đến ta đi , nhất thời Đường Miên Phong hơi chiếm thế thượng phong .
Chu Trúc Thanh cùng Ninh Dung Dung nhìn thân ảnh lãnh bạc điên cuồng trong sân đấu , hai mắt hiện lên khiếp sợ và một tia ái mộ . Hai người đồng loạt nhìn về phía nằm hôn mê Tiểu Vũ , ánh mắt không chút nào chê dấu hâm mộ . Người nam nhân này phải yêu nàng như thế nào mới có thể điên cuồng đến như vậy cơ chứ , cơ hồ là hắn điên cuồng đến đem một vị cấp 76 Hồn Thánh không có sức hoàn trả .
Trở về phía sân đấu , qua hồi lâu tranh đấu , Đường Miên Phong mặt đã đầy mồ hôi , hắn cảm thấy hồn lực của mình cũng không còn bao nhiêu nữa , thời gian cũng đã qua một nén nhang từ lâu rồi , nhưng Đường Miên Phong vẫn cố gắng chống đỡ bằng tình cảm đối với Tiểu Vũ
Triệu Vô Cực đến giờ cũng là chỉ lộ ra hơi mệt mỏi , sự chênh lệch hồn lực hiển hiện ngay lúc này . Thấy thời gian một nén nhang qua đã lâu , Đường Miên Phong tựa hồ sắp kiệt sức , hắn bèn nói
“ Này tiểu tử , dừng lại ở đây thôi chứ , các ngươi đã hợp cách rồi . Hơn nữa cứ tiếp tục như vậy , ngươi cũng không thể nào đánh bại được ta , đừng phí công làm gì “
Đường Miên Phong mặc kệ hắn vẫn tiếp tục quơ kiếm . Triệu Vô Cực một bên tránh né , vẻ mặt hiện lên mất kiên nhẫn , hồn hoàn thứ hai của hắn sáng lên .
“ Đại Lực Kim Cương Chưởng “ Triệu Vô Cực hét lớn một tiếng , đánh về phía Đường Miên Phong .
Chưởng kiếm đụng nhau sát ra từng tia hỏa hoa , sau đó vẫn là hồn lực của Đường Miên Phong yếu hơn , Kim cang thần kiếm bị chưởng lực đánh bay đi , biến mất , còn hắn mình thì lùi lại vài bước nhiều .
Đường Miên Phong nhìn thân ảnh mạnh mẽ của Triệu Vô Cực , tâm tình hiện lên từng đạo không cam lòng , trong lòng hắn gầm thét

“ Tại sao ta lại yếu như vậy , rốt cuộc mấy năm nay ta đang làm gì chứ ? Cho dù là Tiểu Vũ ta cũng không thể bảo vệ , rốt cuộc ta đang làm gì ? “
Đường Miên Phong trong lòng gầm thét , vẻ mặt hắn trở nên dữ tợn , mặt trái tâm tình không ngừng đổ vào hai mắt . Màu Bạc ba câu ngọc xoay tròn cực nhanh , cuối cùng hợp lại , biến thành một cái kính vạn hoa .
Đường Miên Phong nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực , từng đạo huyết lệ chảy ra từ mắt hắn ,mở miệng lạnh lùng
“ Tsukuyomi “
Đứng đối diện Triệu Vô Cực lập tức khựng người lại , sau đó mắt mũi chảy ra từng tia máu , hướng về sau ngã xuống , ngất đi .
Đường Miên Phong thở hổn hển , ánh mắt một hoa , cũng ngã xuống . Trước khi mất đi cảm giác , hắn cảm thấy mình ngã vào một nơi mềm mềm , trước mặt là khuôn mặt lo lắng của Chu Trúc Thanh và Ninh Dung Dung , còn bên tai là tiếng gào thét của Đường Tam
“ A Phonggggggg “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.