Đọc truyện Đông Phương Tầm Mỹ Kí – Chương 159: Đái Thiên
Sáng ngày hôm sau
“ Mộc Bạch, có chuyện gì ngươi ngồi xuống cùng mọi người nói có được hay không. Cứ đi đi lại lại như vậy ta chóng mặt quá. “ Đường Tam nhìn Đái Mộc Bạch cứ đi lại quanh quẩn, không khỏi nói với giọng bất đắc dĩ.
Ngày hôm qua sau khi trận đấu kết thúc, có người liền đến tìm Đái Mộc Bạch. Cả hai nói chuyện một lúc thì sắc mặt bỗng trở nên âm trầm. Sau đó trở về Sử Lai Khắc học viện cũng vậy, không ăn không uống trở về phòng. Đến hôm nay thì vừa sáng ra đã cứ như vậy đi lòng vòng.
Đái Mộc Bạch nghe lời của Đường Tam, nhìn đồng bạn vẻ mặt bất đắc dĩ, cuối cùng thở dài.
Ra ngày hôm qua đến tìm Đái Mộc Bạch là người của hoàng thất. Bọn họ không biết là từ nơi nào biết được Đái Mộc Bạch đã bị Tà Mâu Thánh Vương chọn trúng, là kẻ có được thánh vương sức mạnh.
Tương truyền, trong cuộc đại chiến giữa các vị thiên thần cùng tu la, thần lực được phóng thích một cách hỗn loạn, hình thành trời và đất. Cuộc chiến kéo dài rất lâu, không dưới ngàn năm. Chúng thần sức mạnh ảnh hưởng đến vạn vật, tất cả đều bị nhiễm thần lực, cũng chính là hồn lực của các thần. Cũng chính vì vậy mà người ta gọi sức mạnh của hồn sư là sức mạnh do thần ban tặng.
Dần dà, trên đại lục hình thành nên các quốc gia khác nhau. Mà đã có quốc gia, tất nhiên bọn họ cũng phải có dã tâm. Các đế quốc hiếu chiến bắt đầu khơi mào chiến tranh, chiến đấu không ngừng nghỉ.
Phương Bắc là sự tồn tại của Thiên Đấu đế quốc. Tiếp theo đó là sự ra đời của bảy đại tông môn, phân biệt là Thượng Tam Tông cùng Hạ Tứ Tông. Thượng Tam Tông là ba đại tông môn đứng đầu toàn bộ đại lục, Lam Điện Bá Vương Long Tông, Hạo Thiên Tông cùng Thất Bảo Lưu Ly Tông, trong đó mơ hồ lấy Hạo Thiên Tông đứng đầu. Còn Hạ Tứ Tông là để ám chỉ Thần Phong Tông, Sí Hỏa Tông, Tượng Giáp Tông cùng Thiên Thủy Tông.
Bảy đại tông môn này, kết hợp với lực lượng của Thiên Đấu đế quốc chinh chiến đông tây, nhưng dù thế nào thì họ cũng không thể mở rộng địa bàn xuống phía bắc, bởi tại đó cũng là có một đại đế quốc tồn tại. Sức mạnh của đế quốc này chỉ đến từ một tộc người, tộc Tà Mâu.
Theo sử sách ghi chép, trong cuộc chiến của mình, các vị thần đã tạo ra một con hồn thú cực kỳ cường đại, mà sau này nó chính là thần bảo hộ của tộc Tà Mâu, cũng chính là Tinh La đế quốc hoàng thất, Tà Mâu Thánh Vương.
Cứ một trăm năm, Tà Mâu Thánh Vương sẽ giáng xuống cơ thể của một hồn sư có võ hồn Tà Mâu Bạch Hổ, ban phát cho người ấy sức mạnh vô biên, sánh ngang với thần thánh.
Thế nhưng không biết tại sao Tà Mâu Thánh Vương lại trở thành một bí mật không thể hé lộ của tộc Tà Mâu. Và cứ thế, những gì liên quan đến nó đã dần dần biến mất trong trang sử. Không ngờ rằng đến nay vẫn còn người biết được bí mật của Tà Mâu Thánh Vương, hơn nữa còn có ý đồ với sức mạnh của nó.
“ Không ngờ Đái lão đại lại cất giấu bí mật to lớn như vậy. “ Mã Hồng Tuấn sợ hãi nói, sau đó liền bị Áo Tư Tạp đánh cho một cái
“ Mập mạp ngu ngốc, không giấu diếm thì có mà chết à, vậy cũng phải nói. “
“ Quan trọng là Tinh La hoàng thất đã có người muốn ra tay với Mộc Bạch. “ Đường Miên Phong thâm trầm nói.
Đúng lúc này từ bên ngoài truyền đến tiếng nói của Triệu Vô Cực
“ Mộc Bạch, có người muốn tìm ngươi. “
Chỉ một lúc sau liền thấy Triệu Vô Cực đi tới, bên cạnh hắn còn có một người đàn ông xa lạ. Người này có mái tóc đen dựng ngược, trên mặt đeo một cái kính râm, trông rất bình thường. Thế nhưng từ trên người hắn truyền tới khí thế cùng khí chất, tuyệt đối cũng là nhân vật số má.
“ Ngươi là… “ Đái Mộc Bạch cũng không hề nhận ra người này.
Người đến khẽ mỉm cười, tháo ra mắt kính. Đằng sau đó là một đôi mắt giống hệt với đôi tà mâu của Đái Mộc Bạch, hai con mắt cư nhiên lại có bất đồng màu sắc, bên phải màu đỏ, còn bên trái là màu lam.
Hắn khom người khẽ hành lễ với Đái Mộc Bạch :
“ Ta là Đái Thiên, là công tước của Tinh La đế quốc. Không biết người còn nhớ ta không, hoàng tử điện hạ ? “
“ Cái gì ? “ “ Đái lão đại là Tinh La đế quốc hoàng tử, có lầm hay không ? “ Mọi người đều bất ngờ.
Đái Thiên nhìn sang phía Ngọc Tiểu Cương :
“ Các người hẳn là cũng biết rồi chứ. Suy cho cùng thì… “
“ Chúc Thanh, Chúc Thanh đâu, ngươi đã làm gì nàng. “ Bỗng nhiên Đường Miên Phong thanh âm băng hàn vang lên, một luồng sát khí làm người ta rét lạnh tỏa ra từ trên người hẳn.
“ Ặc “ Đái Thiên không biết lúc nào đã bị hắn bóp lấy cổ, từng đợt hắc khí từ trên người Đường Miên Phong tỏa ra khiến Đái Thiên không khỏi trong lòng cảm thấy run rẫy. Trong lúc tức giận, Đường Miên Phong trực tiếp xuất ra toàn lực, tuy hồn lực vẫn chỉ là Hồn Đế, nhưng sức chiến đấu lại có thể tiếp cận Phong Hào Đấu La.
( Đoạn này giải thích một chút, vì sao mà Đường Miên Phong ở đây chỉ tiếp cận Phong Hào Đấu La mà lúc đánh với Minh Thần Giáo lại đạt tới Siêu Cấp Đấu La. Có hai nguyên nhân là ở đây không tính Susanoo, Sharingan các kiểu con đà điểu, mà chỉ tính là với tư cách một hồn sư có song sinh võ hồn, mà tất cả hồn hoàn đều hầu như đạt tới mười vạn năm, cộng thêm bản thân có võ hồn thiên phú, hồn lực cấp Hồn Đế => Tiếp cận Phong Hào Đấu La )
Đột nhiên, hắn cảm thấy hồn lực của mình đang từng chút từng chút một giảm thiểu, truyền tới trên người Đường Miên Phong.
“ Cái gì, ngươi lại đang… Khục “ Đường Miên Phong bóp chặt hơn, khiến khuôn mặt hắn không khỏi trở nên tái nhợt vì thiếu dưỡng khí.
Với thực lực của Đái Thiên, hắn đương nhiên có thể nhìn ra Đường Miên Phong chỉ là một Hồn Đế. Nhưng điều đáng buồn cười là thân là một Hồn Đấu La như hắn lại bị Đường Miên Phong bắt lấy mà không có một chút hay biết, đây quả là một sự sỉ nhục, là đối với Tinh La hoàng thất sỉ nhục.
Lúc này Đường Miên Phong con mắt đã biến thành đỏ ngầu, đã tiếp cận tới bạo tẩu biên giới. Ánh mắt của hắn để Đái Thiên cảm giác như bị một con mười vạn năm hồn thú nhìn chằm chằm, lại không thể sinh ra chút gì phản kháng tâm tư.
“ Khặc khặc, ta đã cho người bắt lấy nàng, có lẽ cũng đang dần trở về rồi. “ Ngay khi Đái Thiên vừa dứt lời thì bên trong phòng bỗng xuất hiện một cái ma pháp trận.
Trong căn phòng liền có thêm ba bóng người, một trong số đó là Chu Trúc Thanh, nàng lúc này đang hôn mê bất tỉnh, bị một người đàn ông cùng một người đàn bà kèm hai bên.
Hai người kia thấy Đái Thiên bị Đường Miên Phong bóp lấy cổ, không khỏi sửng sốt. Tiếp đó bọn họ liền cảm thấy hai tay trống rỗng, Chu Trúc Thanh không biết từ lúc nào đã bị người cứu đi.
Nhìn khuôn mặt lúc trắng lúc xanh của Chu Trúc Thanh, Đường Miên Phong trong lòng càng là tức giận, đem nàng giao cho Ninh Dung Dung cùng Tiểu Vũ chăm sóc, thân thể trực tiếp hóa thành một tàn ảnh.
Đợi khi hắn xuất hiện đã là tại phía sau hai vị khách không mời mà đến. Cánh hai bóp lấy cổ, trong nháy mắt giấc họ lên trên không trung. Con mắt màu đỏ của hắn bây giờ dần dần bị nhuộm một màu đen, đây là nhập ma dấu hiệu.
Team Đang Bí Ý Tưởng – TruyệnCV