Đọc truyện Đồng Phục Cùng Áo Cưới – Chương 60: Thiếu
Editor: Voicoi08
Còn một tháng nữa thì đến kì thi cuối kì, trường học lại để học sinh cấp ba kéo dài thời gian tự học buổi tối, còn thêm một tiết tự nguyện tự học. Vốn là 9 rưỡi tan học, thêm tiết học này thì phải mười giờ hai mươi học sinh mới được tan học.
Nhiếp Tư đặt phiếu đăng kí lên bục giảng, nói: “Tiết tự nguyện tự học buổi tối, ai muốn tham gia thì giơ tay.”
Du Thanh Quỳ là người đầu tiên giơ tay.
“Không phải đâu…” có học sinh nhỏ giọng nói thầm, “Không sợ trong lớp có học bá, chỉ sợ học bá quá ham học…”
“Trong cuộc thi chạy của rùa và thỏ, sở dĩ rùa nhỏ có thể thắng không phải nó kiên trì, mà là con thỏ nhỏ quá nhàn hạ, Du Thanh Quỳ cứ như vậy thật sự là không giữ lại đường sống cho người khác mà…”
Sau Du Thanh Quỳ, những bạn học khác cũng bắt đầu lục tục nhấc tay báo danh.
Nhiếp Tư lắc đầu, không hài lòng lắm.
“Ngay cả Du Thanh Quỳ cũng tham gia tự học buổi tối, các em có tư cách gì mà nhàn hạ?” Cô chỉ vào những học sinh đang ngồi bên dưới.
Có một học sinh nam ngồi phía sau nhỏ giọng nói: “Cô giáo, nhà em ở xa…”
“Nội trú.”
Nhiếp Tư nhếch miệng tạo thành nụ cười như có như không: “Trừ khi có tình huống đặc thù, lớp trọng điểm của chúng ta một người cũng không được vắng mặt. Chẳng lẽ các em muốn trong cuộc thi tháng sau sẽ bị loại ra khỏi lớp trọng điểm?”
Tiếng oán than vang khắp phòng học, lớp trọng điểm của cấp ba Lục Trung rất khắc nghiệt, trong lớp đều là những học sinh có tên trong danh sách bốn mươi người đứng đầu. Mỗi lần thi tháng xong, đều sẽ có những học sinh bị đá ra và học sinh từ lớp khác chen vào.
Nhiếp Tư nhìn quanh phòng học yên tĩnh, vừa lòng nở nụ cười: “Tốt lắm, cứ như vậy đi, tan học.”
Tiết này là giữa lúc giảng bài, có khoảng 20 phút nghỉ ngơi, trong phòng học, rất nhanh, tất cả học sinh đều đi sạch, đều chạy ra ngoài hít thở không khí. Du Thanh Quỳ mở qua quyển thi chính trị, dở đến trang dùng đánh giấu, mở ra một đề mới.
Trường Lục Trung, bài thi tháng của lớp 11 rất đơn giản, hơn nữa lượng đề cũng rất ít, tổng điểm là một trăm điểm, thì cũng chỉ một tờ A4 là xong. Nhưng đến lớp 12 thì không giống như vậy, tổng điểm đổi thành 150, lượng đề cũng gia tăng, thậm chí lượng đề còn nhiều hơn đề thi cao đẳng, nhất là chính trị, lịch sử… Nhưng môn của khoa văn như này có khi lượng đề phải đến 5, 6 trang A4. D_Đ-L_Q_Đ
Du Thanh Quỳ đặt bút xuống, vẫy vẫy cổ tay.
“Du Thanh Quỳ, em có nghĩ đăng kí thi trường học chuyên ngành không?” Nhiếp Tư ôm cánh tay, đúng ở trước bàn học của Du Thanh Quỳ.
“Cô giáo, em còn chưa nghĩ đến.” Du Thanh Quỳ đứng lên.
“Ngồi đi.” Nhiếp Tư vỗ vỗ vai Du Thanh Quỳ, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh cô. “Em có nghĩ đến việc sẽ tiến vào làng giải trí không?”
Du Thanh Quỳ lắc đầu: “Em không nghĩ, em cũng không thích.”
“Vậy à?” Nhiếp Tư gật đầu. “Cũng đúng, với thành tích của em thì có thể làm được nhiều việc khác. Nhưng mà học kì này cũng sắp kết thúc rồi, em cũng phải chú ý đến các trường và ngành chuyên nghiệp, đầu tiên phải có sự chuẩn bị. Như vậy đi, Mai em bảo ba hoặc mẹ đến trường học một chuyến. Cô sẽ nói với họ một chút về tình hình học tập của em.”
Du Thanh Quỳ do dự một chút, mới nói: “Vâng.”
Tan học, Mễ Doanh Tĩnh đứng trước cổng trường chờ Du Thanh Quỳ.
“Mẹ.” Du Thanh Quỳ chạy chậm ra khỏi cổng tường. “Chỉ khoảng mười phút là con có thể về nhà rồi mà. Mẹ bận rộn cả một ngày rồi.”
Mễ Doanh Tĩnh lấy mấy
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –