Đồng Nhân Triển Hộ Vệ Xin Dừng Bước!

Chương 4: Tương Ngộ


Bạn đang đọc Đồng Nhân Triển Hộ Vệ Xin Dừng Bước! – Chương 4: Tương Ngộ


Editor: Phù Dung Sương”Để Hoàng Phủ đi vào sao có thể xem là tùy tiện? Tiên Quân nói, nàng chính là quý nhân của chàng.

Lúc trước thiếp vẫn luôn không rõ vì sao Tiên Quân muốn thiếp đem Hoàng Phủ mang về trong phủ, hiện giờ thiếp cuối cùng suy nghĩ cẩn thận! Nếu nàng là quý nhân của chàng, có nàng ở bên cạnh chàng, nhất định có thể làm chàng gặp dữ hóa lành.

” Lý thị nói.

Bao Chửng nhíu mày, “Phu nhân, đây là sự tình không có khả năng, nàng nên hết hy vọng đi.

“Lý thị nhìn về phía hắn, sau đó lại nhìn về phía Hoàng Phủ Nam, hỏi: “Muội muội, muội nguyện ý đi Khai Phong Phủ làm việc không?”Hoàng Phủ Nam rất muốn gật đầu, nàng muốn nói ở trong Bao phủ tuy rằng buồn chán nhưng cũng không có việc gì, tuy rằng Lý thị đối nàng thực tốt, thường xuyên tìm nàng nói chuyện phiếm, ngắm hoa linh tinh, có đôi khi còn ham thích muốn cùng nàng học làm nữ hồng.


Nhưng Hoàng Phủ Nam tưởng tượng đến những ngày tháng về sau đều là như thế này, đời này quả thực cùng cá mặn không có khác gì nhau.

Trước mặt Bao Chửng đang đen mặt, Hoàng Phủ Nam mím môi, hỏi câu: “Nghĩa huynh, có thể chứ?”Bao Chửng: “! ! Không thể.

“Hoàng Phủ Nam: “! ! “Lý thị nghe vậy, đang muốn nói chuyện, Bao Hưng vội vội vàng từ ngoại viện chạy vào, nói là có chuyện quan trọng muốn Bao Chửng mau đi xử lý.

Bao Chửng không rảnh lại cùng Lý thị nói thêm cái gì, chỉ nghiêng đầu nhìn nhìn Lý thị, nói: “Việc này ta nói không được, đó chính là không được.

Hoàng Phủ nếu là cảm thấy ở trong phủ quá buồn chán, muốn tìm chút chuyện làm, ta có thể tìm bên sai sự giao việc cho muội ấy.

“Nói xong, Bao Chửng nhìn về phía Hoàng Phủ Nam, nói: “Tẩu tẩu muội nói nghe qua liền thôi, ngàn vạn đừng tin là thật.

“Hoàng Phủ Nam yên lặng vô ngữ, nhìn Bao Chửng lộ ra một cái tươi cười, cúi đầu thấp dần, nội tâm quả muốn khóc, kỳ thật nàng rất muốn tin là thật a!Bao Chửng thấy thế, vừa lòng mà hơi hơi gật đầu, sau đó lại quay đầu lại dặn dò Lý thị nói:”Nàng nếu là nhàn đến không có việc gì làm cũng không cần nghĩ miên man, không bằng thêu cái túi tiền cho Thái Hậu.

Thái Hậu phái người tới truyền lời nói, cái túi tiền nàng thêu cho ngài ấy trước đây tìm không thấy nữa, hỏi nàng có thể hay không thay Thái Hậu lại thêu một cái.

“Lý thị ngẩn ra, Bao Chửng thừa dịp thê tử nhà mình như vậy mau chóng rời đi xa.


Lý thị phục hồi tinh thần lại, thấy Bao Chửng đã đi xa, nhịn không được dậm chân, “Thật là! ! “Lý thị nhìn bóng dáng Bao Chửng, thần sắc có chút không cam lòng.

Hoàng Phủ Nam đã từng một lần cho rằng Bao Chửng cùng Lý thị chính là kiểu phu thê trong truyền thuyết tương kính như tân, cái gì phu xướng phụ tùy linh tinh, cổ nhân sao, không nên là như thế này sao?Nhưng là Hoàng Phủ Nam phát hiện nàng sai rồi, hình thức Bao Chửng cùng Lý thị hai người ở chung, có chút giống phu thê hiện đại.

Trượng phu cho thê tử đủ tôn trọng, tôn trọng rất nhiều lại có thể làm người ta cảm giác được rõ ràng tình yêu hắn đối thê tử, mà thê tử ở trước mặt trượng phu đại sự thuận theo, việc nhỏ ngẫu nhiên sẽ làm trái lại.

Lý thị cắn môi dưới xoay người, vừa vặn gặp phải tầm mắt cười như không cười của Hoàng Phủ Nam, sửng sốt.

Hoàng Phủ Nam cười nói: “Tẩu tẩu cùng nghĩa huynh cảm tình thật tốt.

“Trên mặt Lý thị ửng hồng, nhưng con ngươi vẫn là viết ba chữ không cam lòng, khẽ hừ một tiếng, “Chàng ấy nói không được, liền không được sao? Ta một hai phải nhìn xem rốt cuộc là được hay là không được.


“Chỉ cần liên quan đến vấn đề an toàn của Bao Chửng, Lý thị liền không nói lý.

Nếu nói Lý thị vẫn luôn nghi hoặc vì cái gì Hoàng Phủ Nam sẽ xuất hiện, mà hiện tại Lý thị cảm thấy chính mình minh bạch.

Hoàng Phủ Nam sở dĩ xuất hiện, là bởi vì giúp Bao Chửng hóa giải vận rủi, bằng không Tiên Quân như thế nào sẽ báo mộng cho nàng (Lý thị) đâu?”Hoàng Phủ cũng rất muốn vì tẩu tẩu cùng nghĩa huynh phân ưu, bất quá tẩu tẩu nói, ta khi còn nhỏ cũng từng nghĩ tới bản thân sau này sẽ thành một nữ bộ khoái.

” Hoàng Phủ Nam mỉm cười nói.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.